Sáng chủ nhật

362 67 0
                                    

Theo thói quen chủ nhật thông thường của mình, Hermione sẽ giặt giũ trước khi cô nhấc điện thoại lên và gọi cho mẹ. Sau khi tốt nghiệp Hogwarts và bắt đầu được đào tạo để trở thành một lương y, cô không có thời gian để về thăm gia đình thường xuyên, để bù đắp, cô sẽ gọi cho mẹ vào mỗi buổi sáng chủ nhật.

"Chào, mẹ ạ."

"Hermione! Con yêu, con gái anh đang gọi này!" Mẹ cô gọi cha cô đến. "Tuần của con thế nào rồi, con yêu?" Đây là một câu hỏi thông thường, thường thì Hermione sẽ trả lời chi tiết về công việc, có thể còn đưa ra vài thông tin về chiếc áo mà cô đã mua trong tuần đó.

"Ồ, con cho là ổn ạ."

"Chuyện gì đã xảy ra?" Cha cô tham gia cùng họ, bật loa ngoài điện thoại lên. "Có phải đã xảy ra chuyện gì ở chỗ làm không?"

"Không, công việc vẫn ổn ạ." Cô cắn môi. "Ron và con đã chia tay trong tuần này."

Sau đó là sự im lặng trước khi cha cô lên tiếng lần nữa. "Nó đã làm gì? Nó có làm tổn thương con không? Cha có cần đến đánh cho nó ra bã luôn không?"

Hermione mỉm cười trước phản ứng của cha cô. "Không, cha. Bọn con vừa mới chia tay. Cậu ấy đã khởi xướng nó nhưng đó là sự đồng thuận. Bọn con chỉ không dành nhiều thời gian cho nhau, công việc cứ thế cản trở, và bọn con ngày càng xa cách." Đó là câu trả lời mà cô đã đưa ra kể từ khi chia tay.

"Con vẫn ổn chứ, cục cưng?" Giọng nói dịu dàng của mẹ cô bên tai đã làm cho cô cảm động. Cô cảm thấy nước mắt chảy dài trên má mình.

"Con... con không hiểu tại sao con lại buồn vì điều đó nữa." Cô thừa nhận. "Bọn con không hạnh phúc bên nhau. Bọn con thậm chí còn không hẹn hò, ít nhất là không thực sự. Mẹ ơi, tại sao con không thể vượt qua được chuyện này?"

"Ôi, Mione, con yêu, hai đứa đã ở bên nhau rất lâu và là bạn của nhau còn lâu hơn nữa. Mẹ không nói hai đứa không thể làm bạn được nữa, nhưng sẽ mất một thời gian để mọi thứ trở lại bình thường. Con sẽ vượt qua được nó, nhưng điều đó sẽ mất cả tuần. "

"Con biết, con sẽ ổn thôi. Con chỉ ... Cảm ơn mẹ ạ." Cô thở dài. "Về con là đủ rồi. Chú chó mới thế nào rồi ạ?"

Một tiếng rên rỉ tập thể vang lên qua điện thoại. "Cha hối hận vì đã mang thứ đó về nhà. Mẹ con không cho cha cho nó. Còn tệ hơn cả việc sinh con nữa." Cha cô lẩm bẩm.

"Một khi được huấn luyện, thì nó sẽ tốt hơn."

"Tuyệt."

Hermione bật cười khi cha mẹ cô tiếp tục cãi nhau. "Con sẽ gặp nó khi con đến thăm trong kỳ nghỉ." Cô liếc nhìn đồng hồ. "Con sẽ gọi lại vào Chủ nhật tới. Con cần phải thay đồ, con sẽ gặp Ginny để ăn buổi Brunch." Cha mẹ cô nói lời tạm biệt và cô bắt đầu chuẩn bị cho ngày mới của mình.

Bữa Brunch với Ginny là chuyện thường xảy ra vào Chủ nhật và là bữa ăn mà Hermione mong đợi, nhưng hôm nay thì khác. Ginny đã đợi sẵn bên trong quán cà phê khi Hermione đến. Cô vẫy tay không chắc chắn và Ginny đáp lại bằng một nụ cười nhiệt tình. "Này, Gin." Cô trượt vào chiếc ghế đối diện và đặt ví xuống. "Harry thế nào rồi?"

Ginny đảo mắt. "Không, chúng ta sẽ không nói về em và Harry trước. Hãy để em bắt đầu bằng cách nói, chị tốt hơn khi không có Ron. Em biết chị đã chia tay một cách chân thành nhưng chị tốt hơn nếu không có anh ấy. Anh ấy không đủ tốt với chị."

Hermione chớp mắt trong sự kinh ngạc. "Em không giận sao?"

"Tại sao em lại phải giận chứ?"

"À ... Chị biết em và gia đình muốn chị và Ron kết hôn. Em không giận vì chị không làm chị dâu của em sao?"

Ginny đưa tay ra và nắm lấy tay của Hermione. "Chị đã là chị của em rồi, Mione. Em không cần luật để làm cho điều đó chính thức." Cô mỉm cười. "Không phải là chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại. Mẹ đã thông báo với cả gia đình rằng mẹ định mời, không, ép buộc, chị ăn tối bất cứ khi nào chị không có việc gì để làm. Và Ron thích điều đó, anh ấy vẫn rất yêu chị, chỉ là không phải theo cách lãng mạn. " Một tiếng cười nhỏ thoát ra khỏi môi Hermione khi cô cười toe toét với Ginny. "Thật sự mà nói, em không biết chị thấy gì ở anh ấy. Hai người chưa bao giờ có lý với em."

"Cảm ơn em. Chị không nói rằng mình xứng đáng với một người tốt hơn Ron, nhưng chị cần một người khác hơn cậu ấy. Và cậu ấy cũng cần một người khác hơn chị."

"Chị xứng đáng có ai đó tốt hơn, nhưng chị có thể tin rằng chị chỉ cần một thứ gì đó khác biệt. Được rồi, bây giờ chúng ta có thể nói về Harry. Merlin, đôi khi em ước rằng người đàn ông đó không làm việc nhiều như vậy. Chị nghĩ xem, thỉnh thoảng, anh ấy mới nghỉ một ngày để dành thời gian cho gia đình. " Ginny và Harry đã nuôi dạy Teddy Lupin kể từ khi bố mẹ cậu bé qua đời. Cả ba đã tạo ra một gia đình nhỏ dễ thương với vẻ ngoài gần như hoàn hảo. Harry thực sự có xu hướng làm việc quá sức, để đảm bảo họ có đủ tiền để nuôi con. Ginny đảo mắt và tiếp tục nói về niềm đam mê của Harry với công việc. "Nhưng em yêu anh ấy." Cô kết thúc nó. "Làm sao em có thể không yêu anh ấy? Anh ấy quá hoàn hảo." Ginny cười toe toét với Hermione. Cô và Harry đã kết hôn được 2 năm. Ngay khi Ginny tốt nghiệp trường Hogwarts, Harry đã hỏi cưới cô và cô nói 'Có', với điều kiện là họ phải chờ thêm vài năm để cô ấy có thể làm việc một chút. Họ thật hoàn hảo khi ở bên nhau, sự lém lỉnh của anh cân bằng tính cách bốc lửa và xinh đẹp của cô. "Chị biết đấy, tối nay bọn em sẽ đến nhà mẹ ăn tối. Thật tuyệt nếu chị có thể cùng tham gia. Ginny nhìn lên đầy hy vọng.

"Ginny, chỉ mới vài ngày thôi. Chị cần thêm chút thời gian. Ý chị là, bọn chị chia tay không phải vì những lý do tồi tệ, nhưng chị không muốn khó xử."

Ginny thở dài thườn thượt. "Cho dù chị có mất bao nhiêu thời gian đi chăng nữa, thì nó vẫn sẽ khó xử trong bữa tối đầu tiên trở lại Hang sóc. Em sẽ nói với mẹ nhưng chị nợ em một bữa tối. Và bữa tối đó, ý em là bữa tối ở Hang sóc. " Cô chỉ tay vào Hermione và đứng dậy khỏi chỗ ngồi. "Tốt hơn là em nên đi đây, Harry sẽ gặp khó khăn trong việc giữ Teddy mà không có em."

"Sao em không dẫn Harry và Teddy đi cùng lần sau? Chị sẽ không phiền đâu."

"Không, cái này chỉ dành cho các cô gái chúng ta. Chị thanh toán lần này và lần sau đến em nhé?"

[Transfic | Dramione] Chữa Lành Con TimWhere stories live. Discover now