Đề nghị vô tội

217 49 1
                                    

Hermione ngồi trên ghế sofa với hai chân buông thõng và đầu gần như chạm đất. Cô lật trang trong cuốn sách của mình, đặt bút đánh dấu, và sau đó đóng sách lại.

Họ đã "chính thức" hẹn hò được một tháng và mối quan hệ giữa họ, thực sự không có nhiều thay đổi. Khi cô nói với cha mẹ về tin này, họ đã rất vui mừng. Trong những năm qua, họ dần dần yêu mến Draco, mặc dù thái độ không mấy dễ chịu của anh khi họ gặp anh lần đầu. Dần dần, anh trở nên lịch sự với họ hơn và cuối cùng, anh thậm chí không chỉ thích mà còn thật sự yêu thương họ. Mặt khác, cha mẹ cô lại gần như ngay lập tức thích anh. Bà Weasley cũng vui mừng không kém và hứa sẽ may cho họ những chiếc áo len Giáng sinh phù hợp. Ông Weasley, tuy có một số dè dặt về mối quan hệ này. Ông lo lắng chủ yếu về cha của Draco, và áp lực mà ông sẽ gây ra cho họ. Cô bớt lo lắng hơn.

Chân cô trượt về phía cánh tay của ghế sofa, cô ném cuốn sách lên bàn cà phê rồi gục đầu vào lòng Draco.

Anh để một tay qua lưng ghế và vắt chéo chân lên chân kia khi đọc tiểu thuyết của riêng mình. Khi cô đã yên vị với anh, anh nâng sách lên và cúi đầu nhìn cô. "Anh có thể giúp gì cho em?"

Cô khẽ lắc đầu. "Em chỉ muốn nằm đây với anh. Có muốn ở lại chỗ em tối nay không? Em đã mua đồ ăn khi anh đang làm việc nên em nghĩ chúng ta có thể làm bữa tối. Anh biết đấy, cứ ở nhà nghỉ qua đêm."

Draco dừng lật giữa trang. Những lời đề nghị bình thường như thế này có ý nghĩa sâu sắc hơn nhiều đối với anh bây giờ. "Em đang nói đêm nay muốn ngủ với anh sao?" Anh nhướng mày tặc lưỡi. "Rất mong đợi từ em."

Cô trợn mắt chọc vào bụng anh. "Đưa tâm trí của anh ra khỏi cống ngay. Em chỉ nghĩ rằng chúng ta có thể chuyển đổi một chút. Hơn nữa, Blaise trông có vẻ khác... gần đây ..."

Blaise có lẽ còn hào hứng hơn cả cha mẹ Hermione và bà Weasley cộng lại. Cậu sẽ về nhà và chỉ mỉm cười với Draco và Hermione, thỉnh thoảng giơ ngón tay cái lên với họ, hoặc chậm rãi gật đầu. Thành thật mà nói, Hermione bắt đầu lo lắng về điều đó.

"Đúng vậy. Gần đây cậu ấy được nghỉ. Đương nhiên, hãy dành buổi tối tại chỗ của em." Đặt cuốn sách bên cạnh sách của cô, anh luồn các ngón tay của mình qua tay cô và đặt hai bàn tay đang đan chặt lên trên bụng cô. Sau một lúc im lặng, Draco lại nói. "Cha anh sẽ được thả vào tuần tới." Mắt anh hướng về phía cửa sổ khi anh nói, khiến việc nhận ra biểu cảm của anh trở nên khó khăn. Mặc dù anh nói một cách thản nhiên, Hermione vẫn có thể cảm thấy anh căng thẳng. Suốt nhiều năm qua, anh đã chờ đợi và sợ hãi cho ngày này.

"Anh đã xin nghỉ phép." Anh đã không rủ cô đi cùng khi đi đón cha, nhưng rõ ràng là anh không muốn đi một mình.

"Sao vậy?"

Cô ngồi dậy và tựa đầu vào vai anh. "Tất nhiên là đi với anh rồi. Chẳng phải em đã nói 'Nếu anh cần ai đó can thiệp, trong một tình huống không thoải mái, em sẽ đến sao?' Em sẽ ở đó."

Anh vòng tay qua vai cô và ấn một nụ hôn nhẹ lên đỉnh đầu cô. "Anh nghĩ anh có thể rút ra lời đề nghị ngay bây giờ. Nhưng cha anh, ông ấy không thích em."

"Và?"

"Chỉ cho em biết, trong trường hợp em đã quên." Bất kỳ định kiến nào anh có, tất cả mọi thứ anh biết về máu phù thủy đều ​​đến từ cha mình. "Ông ấy sẽ rất kinh khủng với em." Cha anh thường ít thân mật với Draco hơn, điều đó có nghĩa là ông có thể làm cho người khác khó chịu.

"Tình huống không thoải mái." Hermione nhắm mắt lại và cười. "Nếu không cảm thấy khó chịu, em đã không đi."

Anh cười nhẹ rồi chuyển sang hướng đối mặt với cô. Nhẹ nhàng, anh đặt một ngón tay dưới cằm cô và nâng lên cho đến khi mắt cô chạm vào mắt anh. "Em còn nhớ khi chúng ta nói về những vết sẹo không? Anh đã nói chuyện với Giám đốc ngày hôm đó. Ông ấy nói em chỉ mất chưa đầy một ngày để đồng ý cố vấn cho anh. Tại sao em lại đồng ý?"

"Em nghĩ anh nóng bỏng."

"Anh biết điều đó."

Cô đưa tay mình xuống cánh tay anh. "Chắc chắn không phải vì em thích anh. Lúc đó em vẫn ghét anh." Cô tiến lại gần anh. "Em nghĩ anh muốn thay đổi cuộc sống của mình. Muốn một cái gì đó nhiều hơn anh đã có. Muốn trở thành một cái gì đó tốt hơn. Mọi người đều xứng đáng có cơ hội thứ hai."

Miệng anh co giật. "Hy vọng rằng cha anh cũng muốn điều tương tự. Em có thể tha thứ cho ông ấy, như cách mà em đã tha thứ cho anh?"

"Tất nhiên. Làm sao em có thể ghét cha của bạn trai mình được?" Cô nhăn mũi và đặt một nụ hôn nhanh cuối cùng.

"Rất dễ. Đôi khi ông ấy là người tệ nhất." Draco nghiêng về phía trước, trán tựa vào vai cô. Cô đáp lại bằng cách vòng tay qua lưng anh và ấn một bên đầu vào anh. "Ông ấy sẽ ở lại đây một thời gian."

"Anh nghĩ em có nên tránh xa trong thời gian này không? Cho đến khi ông ấy ứng phó được với chúng ta?" Cô cắn môi chờ anh đáp lại.

"Không. Anh không muốn em rời đi dù chỉ một giây. Điều này sẽ chỉ thêm khó khăn. Anh không biết ông ấy sẽ đối xử với em như thế nào."

"Vậy thì, tốt hơn hết là em không nên cho ông ấy bất cứ điều gì để phàn nàn. Em sẽ giết ông ấy bằng sự tử tế." Cô nhún vai nhẹ nhàng.

Draco lùi lại và nhíu mày.

"Ồ, phải rồi, nó có nghĩa là tử tế bất kể người khác nói gì, làm gì hay ứng xử như thế nào. Em có thể làm bữa tối mỗi tối." Cô dựa lưng vào cánh tay của ghế sofa và đặt chân lên đùi anh. "Em đoán ông ấy sẽ lấy phòng của anh?" Khi anh xác nhận, cô quay đầu sang một bên. "Anh sẽ ngủ ở đâu?"

"Đi văng."

"Tội nghiệp chưa," Cô nhìn chằm chằm lên trần nhà. "Giường của em đủ lớn cho cả hai."

Anh nhếch mép và nhún vai. "Đoán là em phải tìm người khác để lấp chỗ thứ hai."

"Không nên quá khó khăn."

Draco xoay người trên ghế sofa và nằm dài ra bên cạnh cô. "Chiếc ghế này cũng có thể vừa vặn với cả hai." Anh kéo cô lại gần hơn và rúc đầu cô dưới cằm anh. "Anh phải ở lại với ông ấy. Có lẽ anh sẽ không qua chỗ em một thời gian."

Hermione đùa giỡn với chiếc khuy trên áo anh và gặm nhấm môi cô. "Em biết. Em đang trêu anh. Chỉ cần biết lời đề nghị này luôn luôn có giá trị. Anh có chìa khóa."

Anh đặt lên đỉnh đầu cô một nụ hôn nhẹ rồi thở dài mãn nguyện. "Đã nhớ."

[Transfic | Dramione] Chữa Lành Con TimWhere stories live. Discover now