(Quyển 3) - Bà Đây Đem Vai Ác...

Av ThanhDuongNaiNai

207K 16K 896

Truyện : Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai Tên Hán Việt: Thượng Vị Công Lược: Ngã Bả Phản Phái Dưỡng Oai Liễu Tên T... Mer

Chương 401: Vì sao ta không thể nhìn
Chương 402: Có bản lĩnh tới ức hiếp ta đi
Chương 403: Rốt cuộc cũng có thể chém người
Chương 404: Vì sao lại vứt bỏ ta
Chương 405: Vì sao ngươi không chết đi
Chương 406: Thần Khí mọc lên như nấm
Chương 407: Thiếu gia Dịch gia luôn có bệnh
Chương 408: Người Thần co được dãn đều được
Chương 409: Là ta làm thì sao
Chương 410: Thủ pháp giết người phát điên
Chương 411: Ngay từ đầu đã có âm mưu
Chương 412: Muội không cướp lại ta
Chương 413: Mẹ nó đánh không lại là chạy
Chương 414: Tiến vào trong Hàn Cực Huyền Địa
Chương 415: Có cứu binh cũng nằm liệt giữa đường
Chương 416: Trọng Minh ngươi xuống đây cho ông
Chương 417: Cửa vào Thần giới ở núi Thiên Mân
Chương 418: Tiết tháo không thể so với tính mạng
Chương 419: Không được đến gần vực sâu nửa bước
Chương 420: Ngươi không đi giết chết bọn họ
Chương 421: Nam nhân đều là một dạng
Chương 422: Đơn thuần là muốn giết người
Chương 423: Thình lình xảy ra biến cố
Chương 424: Nhanh chóng cút khỏi Huyền Địa đi
Chương 425: Nhất định là Giao Long ghen ghét
Chương 426: Phát điên như vậy
Chương 427: Ngươi sẽ chết ở đây
Chương 428: Đích trưởng nữ Thanh Dương gia tộc
Chương 429: Ta cần phải suy xét
Chương 430: Chủ nhân có chút lạ
Chương 431: Chuẩn bị cho việc giết người phóng hỏa đó
Chương 432: Linh thú đỉnh cấp chín
Chương 433: Có lẽ ta là người bị hại
Chương 434: Chủ nhân tùy hứng như vậy
Chương 435: Đi nước cờ gì
Chương 436: Thiếu thì phải trả
Chương 437: Không ngại diệt thêm một lần
Chương 438: Chỉ có thể đổ thừa số ngươi sinh ra không tốt
Chương 439: Người được Thiên Đạo lựa chọn
Chương 440: Vì sao ta phải chứng minh
Chương 441: Ai cho phép ngươi động thủ
Chương 442: Dẫn nàng về
Chương 443: Vị muội muội kia điên rồi sao
Chương 444: Không đền bù được tình cảm
Chương 445: Thiên Linh Thể, Thần thể trời sinh
Chương 446: Sáng Thế Thần chuyển thế
Chương 447: Có ý đồ xấu đó rồi sao
Chương 448: Một trái tim của người sống
Chương 449: Ngươi là con gái của đại ca
Chương 450: Hắn chán sống rồi sao
Chương 451: Những ký ức mơ hồ
Chương 452: Ta đưa hắn tới cho ngươi
Chương 453: Không thông minh được như vậy
Chương 454: Đuổi kịp ta sẽ dẫn ngươi đi
Chương 455: Sao nàng như âm hồn không tan
Chương 456: Đại ma đầu không phải nói chơi
Chương 457: Không phải tới hầu hạ các ngươi
Chương 458: Nơi được xưng là tiên cảnh
Chương 459: Còn muốn tới một lần hay không
Chương 460: Trận pháp thượng cổ
Chương 461: Ta có thể giúp ngươi tắm nha
Chương 462: Người ta tình nguyện biến thành rắn
Chương 463: Lại đây đứng để cho ta chém
Chương 464: Tiến vào Tu Di Thiên
Chương 465: Bọn ta không muốn chết ở đây
Chương 466: Hiện tại đi ra còn kịp
Chương 467: Tự các ngươi phụ trách đi
Chương 468: Dựa vào cái gì mà làm tộc trưởng
Chương 469: Trách nhiệm không thể trốn tránh
Chương 470: Một đường giết đi qua là được
Chương 471: Bọn họ chạy rồi
Chương 472: Cách khởi động Vạn Thần Trận
Chương 473: Chúng ta phải chia cách hai phương trời
Chương 474: Ngươi để tâm chút đi
Chương 475: Cái gì mới gọi là ác ý
Chương 476: Các ngươi quậy đủ chưa
Chương 477: Nhất định là người ngồi kia.
Chương 478: Bọn họ sẽ không tổn thương ta
Chương 479: Thiện lương cái gì
Chương 480: Vì ta mà từ bỏ
Chương 481: Mời ngươi đến Thần Các làm khách
Chương 482: Trở về rửa cổ sạch sẽ
Chương 483: Núi cao còn có núi cao hơn
Chương 484: Ta đắc tội ngươi chỗ nào
Chương 485: Lòng người ta tan nát hết rồi
Chương 486: Nó đến không phải lúc
Chương 487: Nam Cung Triệt ngươi không phải là người
Chương 489: Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau
Chương 490: Từ lúc bắt đầu đã lừa nàng
Chương 491: Lại có người mưu triều thoái vị
Chương 492: Người bảo hắn đi đi, ta sợ hãi
Chương 493: Không có ai mà không vô tội
Chương 494: Ta chỉ hỏi một vấn đề
Chương 495: Chỉ cần muốn là có thể biết
Chương 496: Tốt xấu gì cũng là nửa đứa con
Chương 497: Ta cũng không phải đối thủ của ngươi
Chương 498: Điều kiện giao dịch ta thích
Chương 499: Ai làm chủ mà không được
Chương 500: Thời khắc chứng kiến lịch sử
Chương 501: Thật tốt khi ngươi còn nhớ rõ ta
Chương 502: Hắn chưa chắc sẽ bỏ qua cho ngươi
Chương 503: Từ lúc bắt đầu đã lợi dụng ngươi
Chương 504: Mục đích cuối cùng của Tư Hoàng
Chương 505: Thế nhưng bị qua cầu rút ván
Chương 506: Dưới Thiên Đạo không ai có thể chống được
Chương 507: Dưới Thiên Đạo mà còn dám dõng dạc
Chương 508: Tiểu Hoan Hoan bị đuổi giết
Chương 509: Cảm giác nội tình thật đen tối
Chương 510: Người ta mới là cha ruột
Chương 511: Nghĩa vô phản cố giúp ngươi
Chương 512: Bảo vệ con của chúng ta cho tốt
Chương 513: Vì sao ngươi không bị sét đánh
Chương 514: Mang thai cũng sẽ biến thiện lương
Chương 515: Vẫn luôn đứng ở bên cạnh ngươi
Chương 516: Vốn không phải là như thế
Chương 517: Kết cục thật kích động
Chương 518: Vị Thần thứ ba của thế gian
Chương 519: Thật sự là tới quấy rối
Chương 520: Kết cục còn bất ngờ làm mẹ
Chương 521: [Ngoại truyện] Hỉ phục như lửa đã hứa với nàng (I)
Chương 522: [Ngoại truyện] Hỉ phục như lửa đã hứa với nàng (II)
Chương 523: [Ngoại truyện] Hỉ phục như lửa đã hứa với nàng (III)
Chương 524: [Ngoại truyện] Hỉ phục như lửa đã hứa với nàng (IV)
Chương 525: [Ngoại truyện] Hỉ phục như lửa đã hứa với nàng (V)
Chương 526: [Ngoại truyện] Hỉ phục như lửa đã hứa với nàng (VI)
Chương 527: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (I)
Chương 528: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (II)
Chương 529: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (III)
Chương 530: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (IV)
Chương 531: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (V)
Chương 532: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (VI)
Chương 533: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (VII)
Chương 534: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (VIII)
Chương 535: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (IX)
Chương 536: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (X)
Chương 537: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (XI)
Chương 538: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (XII)
Chương 539: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (XIII)
Chương 540: [Ngoại truyện] Chỉ hứa mộng tương thân cho Hoan (I)
Chương 541: [Ngoại truyện] Chỉ hứa mộng tương thân cho Hoan (II)
Chương 542: [Ngoại truyện] Chỉ hứa mộng tương thân cho Hoan (III)
Chương 543: [Ngoại truyện] Chỉ hứa mộng tương thân cho Hoan (IV)
Chương 544: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (I)
Chương 545: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (II)
Chương 546: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (III)
Chương 547: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (IV)
Chương 548: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (V)
Chương 549: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (VI)
Chương 550: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (VII)
Chương 551: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (VIII)
Chương 552: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (IX)
Chương 553: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (X)
Chương 554: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (XI)
Chương 555: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (XII)

Chương 488: Tàn hồn cuối cùng của Ngọc Ninh

1.2K 103 0
Av ThanhDuongNaiNai

Edit: Nại Nại

(Đọc truyện ở trang chính chủ Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người)

____

Nam Cung Vân Tự bị người ta đá bay, vừa lúc rơi xuống Vu Hoan bên này, hắn ngẩng mặt lên nhìn, vừa lúc nhìn thấy Vu Hoan ngồi xổm trên cây cùng Dung Chiêu bên cạnh có khuôn mặt như tiên.

Bởi vì Vu Hoan thay đổi khuôn mặt, có lẽ hắn không quen biết, nhưng Dung Chiêu, hắn lại biết.

Sao hắn lại ở đây?

Hắn ở đây cũng đại biểu Bách Lý Vu Hoan cũng ở chỗ này.

Thiếu nữ áo đen kim văn yêu mị bên cạnh lại là ai?

"Grừ!" Tiếng gầm của linh thú vang lên bên tai hắn, trên chân truyền đến một cơn đau xuyên tim.

Linh thú vẫn luôn ngâm chân hắn, 'răng rắc' một tiếng, hắn rõ ràng nghe thấy âm thanh đứt gãy của xương cốt.

Hắc ảnh bao phủ đến, cánh tay bị chế trụ, sau đó đau đớn xuyên tim, cái hộp vẫn luôn bị hắn nắm chặt ở trong tay lăn ra.

Một con linh thú nhỏ xinh lập tức ngậm cái hộp, theo thân cây bò lên, cung kính đưa đến trước mặt thiếu nữ áo đen kim văn.

Vu Hoan không có lấy, Dung Chiêu cảm ứng trước một chút, xác định không phải Thần Khí linh tinh gì đó, mới nhận lấy.

"Ngoan." Vu Hoan cười cười với con linh thú kia.

Linh thú lập tức nhảy nhót ở trên cây hai cái, thân cây run lắc một trận, lá cây ào ào rớt xuống.

Trên hộp màu đen điêu khắc hoa văn, tinh xảo mà trang trọng.

"Đừng mở ra." Giọng của Nam Cung Vân Tự bén nhọn phá tan tận trời: "Đừng mở ra."

Tay Dung Chiêu dừng lại, nhìn về phía Vu Hoan.

Vu Hoan nhướng mày, từ trên cây nhảy xuống, mấy con linh thú ngậm Nam Cung Vân Tự lập tức ngao ô lui về phía sau.

Trong lòng Nam Cung Vân Tự chấn động, đây rốt cuộc là ai.

Thế mà có thể làm nhiều linh thú thần phục?

"Bên trong là cái gì?" Giọng của Vu Hoan vẫn mềm mại như cũ, nhưng so sánh với Bách Lý Vu Hoan thì nhiều hơn vài phần sắc bén, âm sắc cũng tương đối đặc biệt, làm ai nghe qua một lần thì sẽ không quên.

"Là một sợi tàn hồn." Nam Cung Vân Tự theo bản năng phải trả lời.

Tàn hồn?

Tàn hồn của ai?

Nam Cung Vân Tự chống thân thể ngồi dậy, Nam Cung Triệt bên kia bị linh thú quấn lấy, trong lúc nhất thời cũng không tới được, hắn hít một hơi thật mạnh.

"Ngọc Ninh, là tàn hồn của Ngọc Ninh. Ngàn vạn lần đừng mở hộp ra, một khi mở ra, thế giới này xong rồi."

"Ngươi nói chính là, đồ đệ của Sáng Thế Thần?" Ngữ khí của Vu Hoan chậm rãi, mang theo một tia âm u chết chóc.

Quyết Yển và Ngọc Ninh, từ sau khi Sáng Thế Thần ngã xuống, là hai người có hy vọng bước lên Thần vị nhất.

Nhưng hai người này quyết đấu, sau đó song song ngã xuống. Đến tận bây giờ, con đường thành Thần hoàn toàn tan biến.

Mà Ngọc Ninh...

Thanh Dương gia tộc bị huỷ diệt, chính là nhờ một tay vị này mà thành.

Lúc trước nàng còn chưa tìm hắn báo thù, Ngọc Ninh đã cùng Quyết Yển ngã xuống.

Vậy mà Ngọc Ninh không chết.

Hay lắm!

"Sao ngươi biết được?" Vu Hoan ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm Nam Cung Vân Tự.

"Ta..." Nam Cung Vân Tự bị ánh mắt kia của Vu Hoan nhìn chằm chằm đến mức cả người lạnh băng: "Ta nghe các trưởng lão trong tộc nói..."

Thời điểm đại chiến cuối cùng năm đó, Ngọc Ninh biết bản thân không thắng được, cho nên chia hồn phách của mình ra làm bảy.

Chia ra phong ấn ở trong bảy Thần Khí của hắn luyện chế kia.

Mà Nam Cung gia tộc ở trong một chỗ bí cảnh có được Truy Hồn Kiếm, trong đó có một sợi tàn hồn của Ngọc Ninh.

Sau khi người của Nam Cung gia phát hiện, thì nghĩ cách lấy tàn hồn trong Truy Hồn Kiếm này ra ngoài, phong ấn tại cái hộp này.

Nam Cung Vân Tự không lâu trước đây mới nghe thấy trưởng lão trong tộc đề cập đến, mà không lâu sau đó, Nam Cung Triệt đã dẫn người tới cửa muốn cái hộp đó.

Phụ thân luôn luôn yêu thương Nam Cung Triệt, lại từ chối yêu cầu của Nam Cung Triệt, ngược lại bảo hắn mang theo cái hộp rời đi.

Còn nói nhất định không thể để Nam Cung Triệt có được cái hộp, càng không thể để ai mở hộp ra.

Cho nên mới có một màn hiện giờ.

"Cha ta nói Ngọc Ninh sẽ là họa thế gian, sợi tàn hồn này chính là cách duy nhất có thể đối phó hắn. Nên nói ta đều nói, ngươi có thể buông tha cho ta không?" Nam Cung Vân Tự lộ vẻ thống khổ.

Vu Hoan nhún nhún vai: "Xin cứ tự nhiên."

"Hộp..." Nam Cung Vân Tự nín thở đồng thời lại nhìn về phía Dung Chiêu còn ở trên cây.

"Nam Cung Vân Tự, trên thế giới này ở đâu có chuyện song toàn như vậy?" Vu Hoan châm chọc cười cười: "Thừa dịp những con linh thú đó còn có một chút lý trí, nói không chừng ngươi còn có thể rời đi, nếu còn chậm trễ nữa..."

Nam Cung Vân Tự cắn răng, cha hắn từ trước đến nay không xem trọng hắn, nhưng lần này lại giao chuyện quan trọng như vậy cho hắn, nếu hắn làm không tốt...

Nhìn linh thú như hổ rình mồi, trong lòng Nam Cung Vân Tự không cam nguyện, cũng chỉ có thể từ bỏ.

Hắn căn bản không có thực lực nói điều kiện với thiếu nữ trước mặt này.

Chỉ hy vọng nàng không thả tàn hồn của Ngọc Ninh ra.

"Ta muốn mang nữ nhân kia đi." Nam Cung Vân Tự chỉ chỉ Bách Lý Thanh Hoan.

Vu Hoan nhướng mày, phân phó linh thú bên cạnh người: "Mang nàng ta lại đây."

Linh thú ngao ô một tiếng, vọt tới vòng chiến bên kia, đối với linh thú vây quanh Bách Lý Thanh Hoan ngao ô vài tiếng.

Mấy con linh thú kia nhìn qua Vu Hoan bên này, sau đó tránh người ra.

Bách Lý Thanh Hoan bị dọa không nhẹ, thấy linh thú tránh đường, lại thấy Nam Cung Vân Tự cùng một thiếu nữ xa lạ ở bên nhau, trong lòng có chút hiểu hiểu, run run rẩy rẩy chạy chậm về phía Nam Cung Vân Tự.

"Vân Tự, chàng không sao chứ?" Bách Lý Thanh Hoan lao thẳng tới trong lòng Nam Cung Vân Tự, khuôn mặt nhỏ trắng bệch.

Nam Cung Vân Tự lắc đầu, chịu đựng đau đớn: "Ta không sao, chúng ta đi thôi."

Bách Lý Thanh Hoan không ngừng gật đầu, nâng hắn dậy.

Nam Cung Vân Tự nhìn Vu Hoan liếc mắt một cái, muốn nói lại thôi, cuối cùng cái gì cũng không nói.

Hiện tại hắn còn có thể nói cái gì?

Nếu không phải thiếu nữ này, lúc này mình không phải chết ở trong tay Nam Cung Triệt, thì cũng chết ở trong miệng linh thú.

Bách Lý Thanh Hoan khiếp nhược nhìn Vu Hoan vài lần, chỉ cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng bản thân đối với khuôn mặt kia lại hoàn toàn không có ấn tượng.

Độ cong châm chọc ở khóe miệng Vu Hoan càng nặng, Nam Cung Vân Tự chính là kẻ thù của Bách Lý gia.

Bách Lý Thanh Hoan không báo thù thì thôi, thế mà còn yêu...

"Lui." Nam Cung Triệt bên kia ngăn không được, chỉ có thể lui lại.

"Ngao..."

Làm sao linh thú để nhiều đồ ăn như vậy trốn được, sôi nổi đuổi theo.

Nam Cung Vân Tự và Bách Lý Thanh Hoan cũng rời đi, nhưng mà Vu Hoan phỏng đoán, bọn họ đi không ra khỏi Thủy Vân Uyên được.

Thủy Vân Uyên không có gì nhiều chỉ có nhiều linh thú.

Nàng chỉ nói thả bọn họ rời đi, nhưng chưa nói muốn giúp hộ giá hộ tống bọn họ, có lẽ chờ đi đến nơi nàng nhìn không tới, hai người này sẽ bị linh thú vây công.

Vu Hoan không ngờ tới mình ra xem náo nhiệt, lại xem tới một chuyện lớn như vậy.

Ngọc Ninh à...

Thù của Thanh Dương gia tộc, chúng ta từ từ tới tính.

Cơ hồ không cần cố tình đi tra, Vu Hoan dùng suy đoán cũng có thể đoán ra Ngọc Ninh là ai.

Có quan hệ với Nam Cung Triệt, còn muốn dồn nàng vào chỗ chết, ngoại trừ Sở Vân Cẩm, còn có thể là ai?

Người sau lưng Thần Các kia, nhất định là Ngọc Ninh không thể nghi ngờ.

Còn Vạn Thần Trận trên bầu trời kia, có lẽ cũng có liên quan đến Ngọc Ninh ít nhiều.

Ân oán ba vạn năm trước, đến bây giờ tới giải quyết, cũng xem như tề tụ một đường.

"Dung Chiêu, ta có thù oán với Ngọc Ninh, cho nên chàng sẽ không cản ta chứ?" Vu Hoan nghiêng đầu nhìn Dung Chiêu.

Đầu ngón tay Dung Chiêu chà xát cái hộp màu đen trong tay, hơi hơi cong cong môi: "Ta giúp nàng."

Giọng nói trong trẻo thông suốt một đường đi thẳng vào trong lòng nàng.

Mặt này Vu Hoan lập tức dịu dàng lại.

"Ta dẫn chàng đến một nơi." Vu Hoan nhẹ giọng nói.

"Được."

Fortsätt läs

Du kommer också att gilla

996 53 4
After the dividing of the two realms, each realm face troublesome times. Especially the Magic Realm. Will they let a person without magic save they'r...
3.3M 176K 43
[FIRST BOOK IN THE 'HIS' SERIES] [2017] "Hi." Kyla smiles nervously. "Hi." Cole greets back, just as nervously. The boys and I share a roll of the ey...
559 75 8
◦•●◉𝚂𝚘 𝚑𝚒 𝚏𝚛𝚒𝚎𝚗𝚍𝚜.... 𝙰𝚕𝚖𝚘𝚜𝚝 𝚎𝚟𝚎𝚛𝚢 𝚠𝚛𝚒𝚝𝚎𝚛 𝚠𝚛𝚒𝚝𝚎𝚜 𝚊𝚋𝚘𝚞𝚝 𝚊𝚗𝚞𝚜𝚎𝚎𝚗𝚊/𝚖𝚊𝚍𝚍𝚊𝚖𝚜𝚒𝚛 𝚋𝚞𝚝 𝚑𝚊𝚟𝚎 𝚢�...
8.2M 182K 91
'y/n potter? bet she'll be just like her idiot brother' '𝐬𝐥𝐲𝐭𝐡𝐞𝐫𝐢𝐧' started - june 2020 finished - january 2021 edited - soon