(Quyển 3) - Bà Đây Đem Vai Ác...

By ThanhDuongNaiNai

207K 16K 896

Truyện : Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai Tên Hán Việt: Thượng Vị Công Lược: Ngã Bả Phản Phái Dưỡng Oai Liễu Tên T... More

Chương 401: Vì sao ta không thể nhìn
Chương 402: Có bản lĩnh tới ức hiếp ta đi
Chương 403: Rốt cuộc cũng có thể chém người
Chương 404: Vì sao lại vứt bỏ ta
Chương 405: Vì sao ngươi không chết đi
Chương 406: Thần Khí mọc lên như nấm
Chương 407: Thiếu gia Dịch gia luôn có bệnh
Chương 408: Người Thần co được dãn đều được
Chương 409: Là ta làm thì sao
Chương 410: Thủ pháp giết người phát điên
Chương 411: Ngay từ đầu đã có âm mưu
Chương 412: Muội không cướp lại ta
Chương 413: Mẹ nó đánh không lại là chạy
Chương 414: Tiến vào trong Hàn Cực Huyền Địa
Chương 415: Có cứu binh cũng nằm liệt giữa đường
Chương 416: Trọng Minh ngươi xuống đây cho ông
Chương 417: Cửa vào Thần giới ở núi Thiên Mân
Chương 418: Tiết tháo không thể so với tính mạng
Chương 419: Không được đến gần vực sâu nửa bước
Chương 420: Ngươi không đi giết chết bọn họ
Chương 421: Nam nhân đều là một dạng
Chương 422: Đơn thuần là muốn giết người
Chương 423: Thình lình xảy ra biến cố
Chương 424: Nhanh chóng cút khỏi Huyền Địa đi
Chương 425: Nhất định là Giao Long ghen ghét
Chương 426: Phát điên như vậy
Chương 427: Ngươi sẽ chết ở đây
Chương 428: Đích trưởng nữ Thanh Dương gia tộc
Chương 429: Ta cần phải suy xét
Chương 430: Chủ nhân có chút lạ
Chương 431: Chuẩn bị cho việc giết người phóng hỏa đó
Chương 432: Linh thú đỉnh cấp chín
Chương 433: Có lẽ ta là người bị hại
Chương 434: Chủ nhân tùy hứng như vậy
Chương 435: Đi nước cờ gì
Chương 436: Thiếu thì phải trả
Chương 437: Không ngại diệt thêm một lần
Chương 438: Chỉ có thể đổ thừa số ngươi sinh ra không tốt
Chương 439: Người được Thiên Đạo lựa chọn
Chương 440: Vì sao ta phải chứng minh
Chương 441: Ai cho phép ngươi động thủ
Chương 442: Dẫn nàng về
Chương 443: Vị muội muội kia điên rồi sao
Chương 444: Không đền bù được tình cảm
Chương 445: Thiên Linh Thể, Thần thể trời sinh
Chương 446: Sáng Thế Thần chuyển thế
Chương 447: Có ý đồ xấu đó rồi sao
Chương 448: Một trái tim của người sống
Chương 449: Ngươi là con gái của đại ca
Chương 450: Hắn chán sống rồi sao
Chương 451: Những ký ức mơ hồ
Chương 452: Ta đưa hắn tới cho ngươi
Chương 453: Không thông minh được như vậy
Chương 454: Đuổi kịp ta sẽ dẫn ngươi đi
Chương 455: Sao nàng như âm hồn không tan
Chương 456: Đại ma đầu không phải nói chơi
Chương 457: Không phải tới hầu hạ các ngươi
Chương 458: Nơi được xưng là tiên cảnh
Chương 459: Còn muốn tới một lần hay không
Chương 460: Trận pháp thượng cổ
Chương 461: Ta có thể giúp ngươi tắm nha
Chương 462: Người ta tình nguyện biến thành rắn
Chương 463: Lại đây đứng để cho ta chém
Chương 464: Tiến vào Tu Di Thiên
Chương 465: Bọn ta không muốn chết ở đây
Chương 467: Tự các ngươi phụ trách đi
Chương 468: Dựa vào cái gì mà làm tộc trưởng
Chương 469: Trách nhiệm không thể trốn tránh
Chương 470: Một đường giết đi qua là được
Chương 471: Bọn họ chạy rồi
Chương 472: Cách khởi động Vạn Thần Trận
Chương 473: Chúng ta phải chia cách hai phương trời
Chương 474: Ngươi để tâm chút đi
Chương 475: Cái gì mới gọi là ác ý
Chương 476: Các ngươi quậy đủ chưa
Chương 477: Nhất định là người ngồi kia.
Chương 478: Bọn họ sẽ không tổn thương ta
Chương 479: Thiện lương cái gì
Chương 480: Vì ta mà từ bỏ
Chương 481: Mời ngươi đến Thần Các làm khách
Chương 482: Trở về rửa cổ sạch sẽ
Chương 483: Núi cao còn có núi cao hơn
Chương 484: Ta đắc tội ngươi chỗ nào
Chương 485: Lòng người ta tan nát hết rồi
Chương 486: Nó đến không phải lúc
Chương 487: Nam Cung Triệt ngươi không phải là người
Chương 488: Tàn hồn cuối cùng của Ngọc Ninh
Chương 489: Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau
Chương 490: Từ lúc bắt đầu đã lừa nàng
Chương 491: Lại có người mưu triều thoái vị
Chương 492: Người bảo hắn đi đi, ta sợ hãi
Chương 493: Không có ai mà không vô tội
Chương 494: Ta chỉ hỏi một vấn đề
Chương 495: Chỉ cần muốn là có thể biết
Chương 496: Tốt xấu gì cũng là nửa đứa con
Chương 497: Ta cũng không phải đối thủ của ngươi
Chương 498: Điều kiện giao dịch ta thích
Chương 499: Ai làm chủ mà không được
Chương 500: Thời khắc chứng kiến lịch sử
Chương 501: Thật tốt khi ngươi còn nhớ rõ ta
Chương 502: Hắn chưa chắc sẽ bỏ qua cho ngươi
Chương 503: Từ lúc bắt đầu đã lợi dụng ngươi
Chương 504: Mục đích cuối cùng của Tư Hoàng
Chương 505: Thế nhưng bị qua cầu rút ván
Chương 506: Dưới Thiên Đạo không ai có thể chống được
Chương 507: Dưới Thiên Đạo mà còn dám dõng dạc
Chương 508: Tiểu Hoan Hoan bị đuổi giết
Chương 509: Cảm giác nội tình thật đen tối
Chương 510: Người ta mới là cha ruột
Chương 511: Nghĩa vô phản cố giúp ngươi
Chương 512: Bảo vệ con của chúng ta cho tốt
Chương 513: Vì sao ngươi không bị sét đánh
Chương 514: Mang thai cũng sẽ biến thiện lương
Chương 515: Vẫn luôn đứng ở bên cạnh ngươi
Chương 516: Vốn không phải là như thế
Chương 517: Kết cục thật kích động
Chương 518: Vị Thần thứ ba của thế gian
Chương 519: Thật sự là tới quấy rối
Chương 520: Kết cục còn bất ngờ làm mẹ
Chương 521: [Ngoại truyện] Hỉ phục như lửa đã hứa với nàng (I)
Chương 522: [Ngoại truyện] Hỉ phục như lửa đã hứa với nàng (II)
Chương 523: [Ngoại truyện] Hỉ phục như lửa đã hứa với nàng (III)
Chương 524: [Ngoại truyện] Hỉ phục như lửa đã hứa với nàng (IV)
Chương 525: [Ngoại truyện] Hỉ phục như lửa đã hứa với nàng (V)
Chương 526: [Ngoại truyện] Hỉ phục như lửa đã hứa với nàng (VI)
Chương 527: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (I)
Chương 528: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (II)
Chương 529: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (III)
Chương 530: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (IV)
Chương 531: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (V)
Chương 532: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (VI)
Chương 533: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (VII)
Chương 534: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (VIII)
Chương 535: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (IX)
Chương 536: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (X)
Chương 537: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (XI)
Chương 538: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (XII)
Chương 539: [Ngoại truyện] Sống chết ly hợp (XIII)
Chương 540: [Ngoại truyện] Chỉ hứa mộng tương thân cho Hoan (I)
Chương 541: [Ngoại truyện] Chỉ hứa mộng tương thân cho Hoan (II)
Chương 542: [Ngoại truyện] Chỉ hứa mộng tương thân cho Hoan (III)
Chương 543: [Ngoại truyện] Chỉ hứa mộng tương thân cho Hoan (IV)
Chương 544: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (I)
Chương 545: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (II)
Chương 546: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (III)
Chương 547: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (IV)
Chương 548: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (V)
Chương 549: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (VI)
Chương 550: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (VII)
Chương 551: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (VIII)
Chương 552: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (IX)
Chương 553: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (X)
Chương 554: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (XI)
Chương 555: [Ngoại truyện] Đông Phương Tú (XII)

Chương 466: Hiện tại đi ra còn kịp

1.2K 99 2
By ThanhDuongNaiNai

Edit : Nại Nại

(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___

Vu Hoan nhìn lướt qua bốn người kia, tuổi cũng không lớn, phải nói những người trong phòng này, tuổi đều không lớn.

"Tiểu Hoan Hoan, bên ngoài không còn âm thanh." Linh La nhìn chằm chằm cửa một lát.

Vu Hoan rũ mắt, làm lơ những tầm mắt hoài nghi cùng tìm tòi nghiên cứu: "Ừ, bọn họ sao lại thế này?"

Tuy sức chiến đấu của Linh Lạc nhất tộc không mạnh mẽ, nhưng là cũng không đến mức một chút sức chiến đấu đều không có chứ?

Người ở đây, cho nàng cảm giác đều là người thường.

"Tộc trưởng, vị này chính là?" Cũng không có người trả lời câu hỏi của Vu Hoan, ngược lại có người dò hỏi thân phận của nàng.

Đã trải biến cố quá lớn như vậy, bọn họ làm gì còn dám tùy tiện tin tưởng người nữa.

"Bạn của ta." Linh La đơn giản đáp.

Người hỏi chuyện có chút hoài nghi nhìn nhìn Vu Hoan, lại nhìn nhìn Linh La vài lần, cánh môi hé mở, cuối cùng cũng không nói gì.

"Đại trưởng lão, đây thật sự là tộc trưởng?"

"Tộc trưởng đã mất tích gần ngàn năm, sao sẽ đột nhiên trở về? Sao các ngươi xác định ả là tộc trưởng, mà không phải người khác cải trang?"

"Đúng vậy, sao ả có thể chứng minh ả là tộc trưởng, mà không phải là cùng một đám với những người bên ngoài kia?"

Sắc mặt của bốn trưởng lão đồng thời biến đổi, mắt lạnh quét về phía mấy người nói chuyện kia.

Mấy người kia lập tức cứng đờ, không dám thở mạnh.

Linh La thật ra có thể hiểu cho bọn họ, dù sao mình biến mất ngàn năm, thời gian ngàn năm này, cũng đủ làm tộc nhân thay đổi vài đời.

"Tộc trưởng Linh Lạc nhất tộc tóc đỏ mắt đỏ, đó là do trải qua quá trình nghi thức truyền thừa mới có thể có, những thứ ngày thường các ngươi học được đều đi đâu hết rồi hả?"

Trong nhóm trưởng lão có một nam nhân diện mạo rất là thanh tú trầm giọng quát lớn.

Người còn lại đều phản ứng lại, nhưng trên khuôn mặt vẫn không muốn chịu thua như cũ.

"Còn có những tộc nhân khác đâu?" Linh La không biết có phải ở bên Vu Hoan lâu rồi, cũng lười giải thích.

Nàng không thể hiểu được nhảy ra tới, những người này không nhận mình cũng đúng, nhưng những người nàng quen thuộc, tại sao hiện giờ chỉ nhìn thấy mấy người bọn họ.

Tộc nhân Linh Lạc nhất tộc, thọ mệnh dài hơn so với người bình thường, nếu cố gắng tu luyện, sống ngàn năm không thành vấn đề.

Thời gian lúc trước nàng rời đi, có rất nhiều người có thiên phú dị bẩm, sao mới chỉ còn vài người như vậy?

Vừa nghe Linh La hỏi điều này, bốn người kia đều lộ ra thần sắc khác thường.

"Bọn họ đều đã chết." Trong đám người phía sau có người rống lên một câu: "Bị những người bên ngoài đó giết."

"Nếu ngươi thân là tộc trưởng, ngay lúc gia tộc cần ngươi nhất, ngươi đang ở đâu?"

"Thật xin lỗi."

"Xin lỗi có ích lợi gì, ngươi biết bọn họ giết bao nhiêu người không? Hiện giờ cũng chỉ dư lại bọn ta, bây giờ ngươi trở về có ích lợi gì." Đám người bỗng nhiên kích động lên, sôi nổi khiển trách nhìn Linh La.

Những cảm xúc tiêu cực bị dồn nén nhiều ngày như tìm được một nơi phát tiết.

Linh La cắn môi lui về sau, đều là nàng sai, bởi vì nàng những người đó mới có thể tiến vào, còn hại chết nhiều tộc nhân như thế.

Thân thể chợt bay lên không, ôm ấp ấm áp bao bọc lấy nàng, nàng quay đầu nhìn thấy khuôn mặt bình tĩnh không gợn sóng của Vu Hoan.

"Các ngươi có tư cách gì trách nàng, nàng rời đi ngàn năm các ngươi có biết nàng đã trải qua cái gì? Vì sao nàng không quay về? Các ngươi chỉ lo chỉ trích, không ai hỏi nàng ở bên ngoài ổn không? Cho dù có nàng ở trong tộc, chẳng lẽ một mình nàng là có thể đối phó những người bên ngoài đó? Bây giờ các ngươi đẩy hết mọi sai lầm kể hết lên người nàng, chẳng qua là tìm lấy cớ cho sự vô năng của bản thân mà thôi. Các ngươi có tư cách gì đúng lý hợp tình chỉ trích nàng như vậy?"

Vu Hoan nói không lưu tình chút nào như cũ, nói đến mức trên mặt những người đó hết xanh rồi lại trắng.

"Tiểu Hoan Hoan, đừng nói nữa." Linh La cười cười với Vu Hoan: "Ta không sao, vốn dĩ chính là trách nhiệm của ta, ai bảo ta là tộc trưởng."

Vu Hoan mím môi, thu liễm cảm xúc trào phúng lại, thương tiếc sờ sờ đầu Linh La.

"Yên tâm, các ngươi không chết được." Vu Hoan ngẩng đầu, trong khóe mắt lại châm chọc: "Nếu không phải nhìn vào mặt mũi của nó, chỉ bằng những lời nói vừa rồi của các ngươi, cũng đủ để ta giết các ngươi mấy lần."

Mọi người sôi nổi lui về sau, bị sát khí trên người Vu Hoan phát ra dọa đến.

Bốn vị trưởng lão cũng kinh hồn táng đảm, tộc trưởng từ đâu mà quen biết bạn bè có sát khí đầy người thế này?

Chức trách của bọn họ là tinh lọc những điều đó, sao tộc trưởng ngược lại còn làm bạn với nàng?

Không gian quỷ dị an tĩnh lại, từng người hai mặt nhìn nhau.

Thẳng đến bên ngoài vang lên âm thanh, sự an tĩnh này mới bị đánh vỡ.

"Vu Hoan cô nương, chủ nhân muốn gặp Ngài." Giọng nói này có chút quen thuộc, Vu Hoan khẽ nhíu mày, một hồi lâu mới nhớ tới, là Tôn quản sự.

Ha....

Lúc trước nàng còn sợ hắn bị thiêu chết, cố ý cứu hắn ra ngoài.

Kết quả khen ngược!

Vu Hoan nghĩ đến đó lại ôm một bụng tức giận.

Chủ nhân trong miệng hắn, chỉ có thể là Thịnh Thế.

Thịnh Thế cũng ở đây?

"Bảo hắn lại đây." Vu Hoan hừ lạnh.

Bên ngoài an tĩnh một cái chớp mắt: "Chủ nhân cũng không ở đây."

"Ha, vậy ý của ngươi là muốn dụ ta đi ra ngoài, sau đó nghĩ cách giết chết ta?"

Tôn quản sự xấu hổ, hắn nào dám chứ!

Chủ nhân đã từng nói, một sợi tóc của vị này đều không thể chạm vào.

Chuyện này, càng ngày càng khó.

Tôn quản sự nhớ đến những chuyện lúc trước, cũng có chút áy náy, dù sao cũng là hắn lừa nàng, nhưng nàng còn cứu hắn đi ra ngoài.

Hắn cũng biết, vị này chẳng qua là nể mặt mũi của thiếu chủ, nhưng dù sao cũng đã cứu hắn một mạng.

"Vu Hoan cô nương, ta biết trong lòng Ngài tức giận, chuyện lúc trước ta thật sự xin lỗi Ngài, thật sự xin lỗi thiếu chủ..."

"Đủ rồi." Tiếng quát lớn đông lạnh từ trong phòng truyền ra, Tôn quản sự cùng với tập thể người xung quanh rùng mình.

Đó là một sự sợ hãi từ sâu trong nội tâm lan tỏa ra tới.

Tôn quản sự cố gắng trấn định cảm xúc: "Vu Hoan cô nương, Ngài có thể rời đi, nhưng người bên trong Ngài không thể đưa đi."

"Nếu ta nhất định phải đưa đi thì sao?"

"Vậy chỉ có thể ủy khuất Vu Hoan cô nương."

Tôn quản sự chỉ nghe cửa phòng 'bịch' một tiếng, như là thứ gì đó bị ném tới trên.

Tôn quản sự lắc đầu, gật đầu với người bên cạnh, người khác lập tức hành động, bắt đầu ở bên ngoài căn phòng bố trí trận pháp.

"Vu Hoan cô nương, hiện tại Ngài đi ra còn kịp." Tôn quản sự lại lên tiếng nhắc nhở: "Bị nhốt ở bên trong, cho dù là có Thiên Khuyết Kiếm, Ngài cũng ra không được."

Đáp lại hắn vẫn là âm thanh 'bịch bịch' như cũ.

Tôn quản sự cũng không chần chờ, bảo những người đó động tác nhanh hơn, rất nhanh đã có ánh sáng từ bên ngoài bao phủ cả căn phòng.

Trong phòng, Vu Hoan đang dùng Thiên Khuyết Kiếm vẽ ra trận pháp ánh vàng trên mặt đất.

Khi ánh sáng bên ngoài lập lòe, Vu Hoan cũng thu kiếm, chỉ vào trận pháp ánh vàng đang chậm rãi xoay tròn: "Muốn đi ra thì tiến vào."

Linh La là người thứ nhất tiến lên đứng vào, bốn vị trưởng lão có chút chần chờ, thấy tộc trưởng nhà mình đứng lên trên, bọn họ cũng chỉ có thể đi theo đứng lên trên.

Còn những người khác, có một ít tin tưởng mấy vị trưởng lão kia, cuối cùng đi theo đứng lên trên.

Trận pháp vốn dĩ không phải rất lớn, những người chần chờ, Vu Hoan cũng không có ý muốn xen vào bọn họ, thấy người cũng đã tàm tạm, nàng lập tức đi vào, Thiên Khuyết Kiếm cắm xuống mặt đất, kim quang đột nhiên khuếch tán.

Những người trong phòng bị kim quang đâm vào không mở mắt ra được, chờ quang mang dịu xuống, trong phòng trống trải hơn rất nhiều.

Continue Reading

You'll Also Like

66.5K 2.1K 200
Just funny interactions between the descendants characters. Pairings are bal, devie, Jonnie, jarlos, huma, gaudrey, Chad and Freddie. Warning: conta...
416K 24.3K 23
"you toy with them. you don't take them seriously, or else they'll toy with you and break your heart." that's what jay believes in until yang jungwon...
23K 477 60
Can we ever find our way back to each other? Friendship lost, love found?
1.7K 373 52
WOULD YOU RATHER BTS VERSION Do comment and Vote ♡ ♡ ♡ ♡ ♡ ♡ ♡ ♡ Ya'll are free to give your suggestion ~~