Anh điên thật đúng kiểu em th...

By giffany1611

180K 9.6K 506

Tác giả: Thành Nam Hoa Khai Thể loại: ngôn tình hiện đại, sủng ngọt văn, gương vỡ lại lành. ~~~~~~~~~~~~~~~ A... More

Chương 1: Trùng hợp ghê! Hoá ra anh cũng là bệnh nhân tâm thần.
Chương 2: Vờ như ưu nhã gặp lại
Chương 3: Kẻ điên có văn hoá
Chương 4: Bông hoa ăn thịt người có tấm lòng từ bi
Chương 5: Xung đột
Chương 6: Người này có độc
Chương 7: Thường lúc cô bị bệnh
Chương 8: Người nào đó nổi giận
Chương 9: Chị y tá có tâm nhất
Chương 10: Hoá ra là thế
Chương 11: Mật mã trò truyện
Chương 12: Chiếc vé tàu cũ của cô
Chương 13: Suy đoán doạ người
Chương 14: Xoá bỏ lo lắng
Chương 15: Phó Hằng bị oan
Chương 16: Đứt rễ
Chương 17: Đừng rời xa anh
Chương 18: Anh vì cô mà đến
Chương 19: Cảnh tượng thật đẹp
Chương 20: Tiết mục hô hấp
Chương 21: Đại Thụ ra sức đóng kịch
Chương 22: Công chúa hoa ăn thịt người
Chương 23: Truyện hô hấp
Chương 24: Trong ngoài bất nhất
Chương 25: Anh là Đại Thụ của em
Chương 26: Không thể ăn thịt người
Chương 27: Anh chàng đáng yêu của cô
Chương 28: Người chồng Tào Khang
Chương 29: Tai nghe mini
Chương 30: Xấu xí không chịu nổi
Chương 31: Là người anh thích sao?
Chương 32: Người có hào quang vạn dặm
Chương 33: Chi tiết bị bỏ sót
Chương 34: Chỉ ăn mình tôi thôi
Chương 35: Bị đánh cho trở tay không kịp
Chương 36: Anh rất đau khổ
Chương 37: Hãy để em đá anh một lần đi!
Chương 38: Định làm gì anh
Chương 39: Đủ tàn nhẫn
Chương 40: Anh xem đi
Chương 41: Cô quả là một nhân tài
Chương 42: Phát bệnh
Chương 43: Ngày anh thích em
Chương 44: Cảm ơn anh đã tỏ tình hộ tôi
Chương 45: Mỗi ngày cô đều tha thiết yêu anh
Chương 46: Cậu ấm đi theo mình
Chương 47: Nhà của chúng ta
Chuong 48: Chưa từng ở bên ai khác
Chương 49: Phó Hằng nghiêm túc
Chương 50: Ơn sinh thành không bằng công dưỡng dục
Chương 51: Anh phải chịu khổ rồi
Chương 52: Kịch bản quen thuộc
Chương 53: Hoa hướng dương
Chương 54: Được che chở
Chương 55: Chạy về phía anh
Chương 56: Chỗ dựa tinh thần
Chương 57: Dốc hết sức mình
Chương 58: Chúng ta vẫn chia tay
Chương 59: Rời xa
Chương 60: Ăn một mình
Chương 61: Làm lành
Chương 62: Dỗ anh
Chương 63: Anh cũng thầm yêu em
Chương 64: Tại sao anh yêu em?
Chương 65: Anh mãi mãi không biết
Chương 66: Phó Hằng
Chương 67: Kẻ thứ ba?
Chương 68: Khoe khoang
Chương 69: Vẫn muốn đi làm
Chương 70: Chúng ta kết hôn đi
Chương 71: Đơn giản tốt hơn
Chương 72: Không được chửi thề
Chương 73: Bị dán nhãn
Chương 75: Để dành tiền
Chương 76: Ăn Tết
Chương 77: Con gái của bà
Chương 78: Sinh bệnh
Chương 79: Vấn đề cô nhi viện
Chương 80: Gặp xui xẻo
Chương 81: Chân tướng
Chương 82: Phản bội
Chương 83: Trong lúc người đang hạnh phúc
Chương 84: Anh hãy dốc sức làm đi
Chương 85: Tình yêu đích thực
Chương 86: Chuyện sau đó
Phiên ngoại 1: Tình đầu (1)
Phiên ngoại 2: Tình đầu (2)
Phiên ngoại 3: Tình đầu (3)
Phiên ngoại 4: Tình đầu (4)
Phiên ngoại 5: Tình đầu (5)
Phiên ngoại 6: Năm đó
Phiên ngoại cuối : Về sau

Chương 74: Đến nhà thím Hai

1.1K 64 1
By giffany1611

Diêu Linh đối với chuyện dựa hơi Phó Hằng cũng không quá để tâm như Phó Hằng nghĩ, cô chỉ hơi ngạc nhiên, dù sao trước kia cô chưa từng được đãi ngộ như vậy bao giờ.

Bây giờ đột nhiên tất cả mọi người đều trở nên hiền hòa dễ nói chuyện khiến cô thấy là lạ.

Chuyện Phó Hằng lo lắng thì cô không để ý lắm. Chí hướng của cô là mong có thể giúp đỡ những con người ở dưới đáy xã hội, nhưng lại không có cách nào, hơn nữa tài chính cũng không đủ.

Cô mong những người ở tầng lớp trên và chính phủ có thể để tâm đến những người đó.

Vậy nên khi dựa hơi Phó Hằng, công việc của cô rất thuận lợi khiến cô rất vui.

Mới đó đã đến cuối tuần, một cuối tuần bình thường như thế này theo thường lệ thì chị em họ của cô sẽ không về nhà, nên Diêu Linh dẫn Phó Hằng đến nhà thím Hai, còn mang theo không ít quà cáp.

Lúc đến nơi thì thấy chị và em họ đang ngồi xem phim trên máy tính, còn thím Hai thì đang nấu mì.

"Linh Linh?" Thím Hai thấy cô thì hơi ngạc nhiên và vui mừng.

Thím Hai đã có tuổi, trải qua nhiều chuyện nên bây giờ tính tình bà cũng thoải mái hơn xưa.

Chị họ có vẻ ghét bỏ quay lại nhìn cô, lúc thấy Phó Hằng thì vẻ chán ghét biến đâu mất, "Linh Linh, mày về rồi à? Đây là...?"

"Chồng em, Phó Hằng." Diêu Linh đặt quần áo và trái cây cô mua cho thím Hai lên bàn.

Thím Hai chùi tay vào tạp dề, "Hai đứa kết hôn rồi?"

"Bọn con chỉ đăng ký kết hôn chứ không làm đám cưới, con thấy phiền phức." Diêu Linh sợ thím Hai nghĩ cô làm đám cưới mà không mời bà nên giải thích, mà quả thật là cô cũng chỉ làm giấy tờ chứ không tổ chức tiệc tùng gì.

Diêu Linh không coi trọng chuyện hình thức lắm, cô cảm thấy chỉ cần hai người ở bên nhau là được. Đi đăng ký kết hôn là vì cô muốn hợp lý hóa thân phận của Phó Hằng, nhỡ đâu ngày nào đó cô phải tiến hành phẫu thuật thì anh có thể ký tên cho cô.

Thím Hai thoáng đăm chiêu nhưng vẫn nói, "Hai đứa ngồi đi, Văn Lệ, con đi mua đồ ăn đi, mua cá, ít sườn với rau dưa về đây."

Chị họ có vẻ không tình nguyện cho lắm, "Con không muốn đi, con không muốn thấy người ta mổ cá, trông tàn nhẫn lắm. Diêu Linh đi đi, nó quen người bán cá mà, trước kia nó còn ra đó mổ cá hộ."

Diêu Linh: "......"

Thím Hai hơi không vui, "Con có đi không thì bảo?"

Phó Hằng nắm tay Diêu Linh, "Để con với Linh Linh đi mua cho."

Thím Hai càng sượng mặt hơn, "Con là khách, sao có thể để khách đi chợ chứ."

"Thím là thím Hai của Linh Linh, vậy cũng là thím Hai của con." Trừ Diêu Linh ra, Phó Hằng hiếm khi đối đãi với người khác bình dị gần gũi như vậy.

Phó Hằng dắt Diêu Linh đi ra, vỗ về tay cô.

Diêu Linh không vui, cảm xúc của cô viết rõ trên mặt.

Phó Hằng nói, "Vì câu hồi nãy cái cô kia nói à?"

Diêu Linh xốc lại tinh thần, nhìn người bên cạnh rạng rỡ như ánh trăng, hơi nhụt chí gật đầu, "Anh không cảm thấy em... không thục nữ sao? Không giống con gái cho lắm?"

Cô thì không sao, nhưng cô rất để tâm đến suy nghĩ của Phó Hằng, giết gà mổ cá cô từng làm hết. Thời niên thiếu, muốn sống không dễ dàng gì nên đâu nghĩ nhiều như vậy, nhưng những cô gái khác đều nhìn cô như nhìn quái vật.

Phó Hằng dừng lại, nhìn vào mắt cô rồi hôn lên tay cô.

Diêu Linh thấy tay mình hơi nóng lên, mà cõi lòng cũng vậy.

Phó Hằng nhìn cô, nghiêm túc nói, "Thỉnh thoảng trong mắt anh em như thể siêu anh hùng không chịu khuất phục trước vận mệnh ấy, chậc, còn anh thì là người đàn ông đứng sau siêu anh hùng...."

Bầu không khí cảm động cứ thế tan biến, nghĩ đến đứng sau mình là người đàn ông này, hơn nữa anh còn nói chuyện này với giọng điệu như vậy khiến Diêu Linh phải phì cười, "Được, anh là người đàn ông đứng sau em."

"Được, lâu lâu mình đổi vị trí cho nhau." Phó Hằng gật đầu, nói rất nghiêm túc.

Diêu Linh ngay lập tức hiểu anh ám chỉ chuyện gì, mặt khiếp sợ nói, "Đệt, anh lại nói bậy bạ."

"Không được chửi thề." Phó Hằng xoa đầu cô.

Diêu Linh nắm tay anh, nhìn vào mắt anh, "Do anh mặt dày nói bậy trước......"

Hai người vui vẻ đi chợ, lúc về đến nơi thì thấy quà hai người mua cho thím Hai đã được mở ra hết.

Chị họ và em họ của Diêu Linh trông rất phấn khích. Diêu Linh thấy lạ, sao hai người kia phấn khích như vậy làm gì?

Sau đó cô nghe thấy chị họ nói, "Anh Phó à, anh là Phó Hằng của nhà họ Phó phải không?"

"Chắc chắn luôn, trên mạng còn có hình anh ấy mà, nhìn y chang bây giờ."

"Hình trên mạng thua xa người thật." Chị họ nói tiếp.

Có lẽ đây là lần đầu tiên Phó Hằng gặp cảnh này nhưng anh rất bình tĩnh, chỉ cười cười.

Chị họ bắt đầu liếng thoắng, "Công ty anh có thiếu người...."

"Nhà anh có tiền như thế sao lại không tổ chức hôn lễ? Có phải người nhà không đồng ý không?"

Diêu Linh chưa kịp đáp thì Phó Hằng đã nói, "Nhà tôi tất nhiên đồng ý, không tổ chức hôn lễ là vì Linh Linh thấy phiền phức."

Ánh mắt Phó Hằng đượm vẻ lạnh lùng, chị họ đang tính nói tiếp thì bắt gặp ánh mắt đó liền im bặt.

Diêu Linh cảm thấy sau này nếu họ đến đây thì nên xem lịch cho kỹ, thái độ trước kia của chị em họ khiến cô không thoải mái, mà bây giờ thấy cảnh này cô càng thấy khó chịu.

Tuy nói không cần so đo với họ, nhưng trong lòng vẫn không vui vẻ gì.

Thím Hai cũng không vui, trừng mắt liếc chị họ một cái.

Bữa cơm ăn chẳng được yên nên lúc Diêu Linh về nhà cảm thấy dạ dày phát đau.

Có lẽ là bị thái độ của chị họ dọa đau.

Phó Hằng ngồi đằng sau xoa bụng cho cô, "Sau này đừng đến đó nữa."

Diêu Linh thở dài một hơi, "Sau này nếu muốn đến em phải hỏi trước có phải thím Hai ở nhà một mình không, ôi, thím ấy thật đáng thương."

Bà đã lớn tuổi mà vẫn phải bươn chải kiếm tiền. Thực ra bà cũng muốn nghỉ ngơi nhưng đâu còn cách nào, chị họ đang học nghiên cứu sinh, lúc trước chị ta thì bốn năm mới đậu, còn em họ thì vẫn đang học Đại học.

Diêu Linh thở dài một hơi, "Tuy nói sau lưng người khác không tốt, nhưng em thấy thím Hai chẳng biết cách dạy con gì cả, sau này......."

Diêu Linh nhớ tới chuyện hai người không thể có con liền chuyển hướng nói, "Sau này chúng ta phải dạy dỗ Đại Hắc Tiểu Hắc đàng hoàng."

Phó Hằng hôn mặt cô, không nói gì.

Continue Reading

You'll Also Like

389K 14.7K 101
WE ARE... CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU CỦA CHÚNG TA (We are... คือเรารักกัน) Tác giả: Parawee Độ dài: 77 chương "Lần đầu gặp gỡ chẳng có tí ấn tượng nào, như...
197K 14.3K 114
Tên truyện: Phật Tứ Diện Tác giả: Tô Nhị Lưỡng Editor: Gấu Gầy Một mặt quân tử khiêm nhường, hiền lành ấm áp; Một mặt đen tối điên cuồng, tham lam dâ...
36.7K 419 16
Truyện về 1 sinh viên năm 3 vô tình bị đàn em chung nhà phát hiện ra tài khoản bí mật.