KG || 𝚂𝚘𝚖𝚎.

By bluelnx___

121K 13.1K 1.3K

Chuyện thầm thương trộm nhớ của Jeongguk. More

1.
2.
3.
4.
5.
6.
7.
8.
9.
10.
11.
12.
14.
15.
16.
17.
18.
19.
20.
Phiên Ngoại.
Phiên Ngoại.
21.
22.
23.
24.
Phiên Ngoại.

13.

4.2K 503 75
By bluelnx___

Chuông gió trên cành hồng nhờ gió mà gõ vào nhau ding dong đến vui tai.

Jeongguk biết thừa anh đang ở trong nhà ăn bữa sáng, tự mình đẩy hàng rào dắt xe đạp để dưới gốc cây, tự mình đi loanh quanh trong cái vườn bé tẹo tìm xẻng với cuốc, tự mình hỳ hục đào một cái hố trồng xuống cây táo xanh. Hôm trước anh bảo thèm táo Daegu lắm, hai mùa trước đều không ăn được, thật ra táo Daegu cũng chẳng nổi trội hơn những nơi khác là mấy, chỉ là trồng tại quê hương mình thì rau dại cũng khác vị phương xa. Jeongguk lục tung khắp thành phố không tìm được chỗ nào bán, thất thểu đem về một rổ táo canada, nhờ khắp nơi tìm người bán cây giống, sáng nay bên họ giao tới cây táo bé xíu cao chưa đến hông cậu, rồi giờ trồng chả biết khi nào thu hoạch, mà thây kệ thôi, cứ trồng cho anh vui trước đã.

Đất cát vương đầy đầu tóc, quần áo lẫn mặt mũi đều nhem nhuốc, Jeongguk buông cái xẻng cúi gập người hít không khí. Cái giá của việc ở trong phòng đánh máy tính quá nhiều là đống cơ bụng sắp chạy hết còn cậu thì yếu sắp bằng anh. Cậu phải đăng ký tập gym gấp thôi, nếu không anh sẽ ra ngoài tìm người cơ bắp hơn cậu. Hý hoáy viết cái bảng gỗ cắm xuống đất.

[Táo Daegu.]

[Ăn một quả trả một nụ hôn.]

Không muốn nhấn chuông làm phiền anh, cậu thừa biết giờ này mà anh không mở cửa thì chắc chắn lại cuộn tròn trên ghế sô pha rồi. Hiếm hoi lắm anh mới lười một hôm, vào nhà làm anh thức giấc cũng không ổn. Uống ít trà trong bình giữ nhiệt rồi nằm ngủ luôn trên phản chờ anh ra rối rít mắng cậu sao không báo trước, rồi ủ ấm má cậu bằng tay mình sau đó nhìn thấy cây táo mà cười cong đuôi mắt. Nghĩ thôi đã hạnh phúc lắm rồi.

Jeongguk co người vào chiếc áo khoác dạ và khăn quàng cổ dày sụ anh đan. Chẹp miệng đi vào giấc mộng.

"Do you want to build a snowman ?"

"Go away, anna."

Yoongi nhịn xuống trước khi mình cười thành tiếng, thằng nhóc nằm kia còn phe phẩy tay dẩu mỏ đuổi anh như thật, dạo này học hành nhiều quá nên li bì không biết trời trăng mây đất rồi. May mà chưa có tuyết rơi chứ không khỏi đắp cũng có người tuyết đuông dừa chơi hết giáng sinh.

Vừa nãy Yoongi ra kéo rèm cửa sổ bị dọa đứng tim, định ra mắng mà giờ nhìn mặt mũi đỏ ửng thương quá lại không nỡ, lạch bạch kéo chăn từ trong nhà ra trùm lên cho bạn nhỏ, còn cẩn thận bỏ rất nhiều túi sưởi vào bên trong.

Nhìn sang cây non cành lá xum xuê, lại nhìn về hải âu má vẫn dính đất đen, không biết Yoongi nghĩ gì mà khẽ lắc đầu. Vào nhà lấy giấy bút với tai nghe, sau đấy đặt đầu cậu lên đùi mình, chuyên tâm ngồi sáng tác giữa thời tiết hanh khô. Có ai đi ngang qua thể nào cũng bảo hai thanh niên này đầu óc không bình thường.

Người ta nhìn vào mối quan hệ đều nói Yoongi kiếp trước cứu cả ngân hà mới yêu được Jeongguk. Vì anh làm tất cả những điều lớn nhỏ, mỗi ngày một nhiều hơn, hoàn thiện từng chi tiết nhỏ, chưa gián đoạn bao giờ. Anh như bảo bối quý giá chỉ biết nép mình phía sau nhận cưng chiều. Lại không biết anh vì cậu thay đổi nhiều bao nhiêu.

Có một Yoongi sợ nhất trời lạnh nhưng vẫn thức dậy từ sớm làm ít trà hoa cúc đi bộ đến trường cậu, dấm dúi nhét vào tay đối phương chúc thi tốt sau đó lại lầm lũi đi về. Jeongguk còn nhỏ còn bốc đồng, phạm sai lầm là điều không thể tránh khỏi, anh với tư cách người yêu lại luôn bao dung cậu hơn cả gia đình. Không giỏi thể hiện tình cảm ra ngoài mặt, Yoongi âm thầm làm những điều nhỏ nhặt, chẳng hạn như học đan khăn len, học nấu ăn, học pha trà giảm ho, học phương pháp ấn huyệt khi lưng của cậu nhỏ kêu gào vì chơi đá bóng ở trường quá nhiều.

Cái này mình Jeongguk biết là được rồi. Người ngoài biết hay không cũng không mấy quan trọng.

Jeongguk hé mắt tỉnh dậy lúc nắng đã lên cao, nhưng mùa đông nên không gắt mà còn vô cùng dễ chịu. Xoay người một cái mới biết mình úp mặt vào bụng anh ngủ nãy giờ, được kê đầu trên đùi anh, thảo nào không đau nhức thái dương.

"Có đói không ?"

Yoongi quệt đi vết lem dần phai trên gò má chuyển lạnh của đối phương, cất giọng hỏi mà mắt chỉ chăm chăm nhìn vào giấy. Jeongguk lắc đầu, ngáp một cái rõ to.

"Anh ơi. Hôm nay mình không ra studio ạ ?"

Mày ngủ thế này thì ra kiểu nào ? Chân anh mày sắp liệt luôn rồi đây. - Tất nhiên là Yoongi có thể trêu thằng bé thế, nhưng thằng bé sẽ buồn, sẽ rối rít xin lỗi anh, mà anh không thích vẻ mặt ấy của nó nên anh sẽ nói thật.

"Không. Anh đang đợi người đến giao hàng. Chả hiểu sao giờ này vẫn chưa đến."

Vừa nhắc tào tháo, tào tháo tới. Jeongguk còn chưa kịp hỏi xem anh mua gì đã nghe tiếng bô xe rát bên tai. Thanh niên shipper mặc đồ full giáp cưỡi Yamaha MT-09 cực ngầu đỗ xịch trước cửa gỗ, không nhờ thùng đồ cam chói lọi phía sau chắc cậu sẽ nghĩ đây là người yêu bé anh che dấu cậu bao ngày qua. Jeongguk mắt tròn mắt dẹt, dạo này nghề vận chuyển coi bộ làm ăn lên à.

Vỗ cái đầu nhỏ vài cái, cậu rất hiểu ý anh mà lười biếng ngồi dậy, bẹt mỏ suy nghĩ liệu mình có nên siêng năng tự mang đồ ăn sáng sang cho anh hay không ? Biết đâu mấy ông này nhìn trúng anh rồi bắt anh đi thì sao.

"Táo Mỹ ạ ?"

"Xính ngoại nó vừa thôi. Táo Daegu đấy."

Giờ không phải mắt hải âu mà là mắt cún rồi. Jeongguk chớp chớp nhìn anh cười đến thỏa mãn, như thể sắp ngoe nguẩy đuôi tới nơi.

"Ăn đi. Nhìn cái gì ?"

Yoongi dúi vào lòng cậu quả táo anh nghĩ là ngọt nhất. Bây giờ không phải thời điểm thu hoạch lớn nhất trong năm nên táo không ngon lắm lại còn hiếm, anh đặt mua mãi mới được. Thằng nhóc Jeongguk nghe anh kể thành ra ngày nào cũng xé lịch mong đến mùa táo. Nhìn vừa buồn cười vừa thương, làm anh lọ mọ hỏi mẹ chỗ bán, mẹ còn cười vào mặt anh.

Ngẩng lên định khen anh tuyệt nhất, lại không biết anh nghĩ gì mà khóe môi kéo lên một đường dịu dàng. Gió nhẹ thổi qua vén mai tóc anh qua mang tai, lông mi như cánh bướm rung rinh, Jeongguk nghe tim mình thịch một tiếng, rung động lần thứ bao nhiêu không đếm xuể.

"Mỗi lần em nhìn anh. Đều có cảm giác đã sống hết một đời người."

Không còn ồn ào. Không còn xô bồ. Thế giới này như dừng lại ở khoảnh khắc bóng dáng người lưu lại nơi đồng tử.

"Nói cái gì đấy ?"

"Dạ không có gì."

"Với cả, cây của em không phải giống Daegu đâu. Anh chụp hình gửi mẹ rồi. Mẹ bảo giống đấy toàn nước trồng."

Anh mà nói thêm một câu nữa chắc cậu mếu thật. Nhìn cái mặt hoang mang trông đến thương. Yoongi xoa đầu hải âu an ủi.

"Không sao. Sau nay về Daegu thiếu gì."

"Ý anh là em về làm rể nhà anh ấy ạ ?"

"Đoán xem."

Jeongguk lao vào lòng anh dụi dụi. Cười giòn tan như kẹo đường.

鄭.

: Mọi thắc mắc và góp ý vui lòng liên lạc tài khoản instagram bluelnx.___ hoặc tài khoản facebook Trịnh Thạc.

: Nhóm riêng tư trên facebook - Zaika, Come Here. ✿, với mục đích thông báo các chương truyện mới hoặc mở order ficbook.

: Chương này chưa được kiểm tra chính tả và lối hành văn, tôi sẽ chỉnh sửa thật sớm vào ngày nào đó.

: Tôn trọng và yêu thương bản thân. ♡

: Cảm ơn cậu đã ủng hộ và dành tình cảm cho Some. ♡

Continue Reading

You'll Also Like

3.8K 266 22
Nơi để chúng ta có thêm plot ảo otp ✨️ Link viết idea: 𝘣𝘪𝘰 #Yoongi!bottom [𝐔𝐩𝐝𝐚𝐭𝐢𝐧𝐠]
233K 28.7K 148
FANFICTION jungjihun có một anh ngiu sơ hở là block có lúc chữa lành, có lúc không thật sự luôn đấy? lsh cảm thấy bất lực nhưng lsh không thể làm gì...
167K 16.5K 56
Cái chung cư này không ngày nào là không rộn ràng um sùm OOC nhé mấy ní Không mang nó đến với các anh!!! Cám ơn
27.5K 2.6K 21
Tác giả : Shantran Chuyển ver: Lin Độ dài: 21 chương Bản gốc : hoàn Bản CV : hoàn Junhao couple- Văn Tuấn Huy x Từ Minh Hạo Chuyển ver đã có sự cho p...