(Seulrene) Lặng lẽ yêu em (Se...

By DoanNgoc92

16.8K 1.1K 37

Ghi chú của tác giả (Các bạn nên đọc trước khi xem fic): Fic này mình viết hình tượng của Seul Gi sẽ khác so... More

Chương 1: Bae Joo Hyun
Chương 2: Cảm xúc của Bae Joo Hyun
Chương 3: Kang Seul Gi
Chương 4: Không thể chạm vào
Chương 5: Ghen
Chương 6: Người yêu cũ
Chương 7: Ký ức của Wendy
Chương 8: Bàn tay ấy không thuộc về tôi
Chương 9: Những ký ức tớ luôn nhớ mãi
Chương 10: Ngắm anh đào và ăn táo
Chương 11: Giấc mơ dở dang
Chương 12: Seung wan, tớ xin lỗi
Chương 13: Chị yêu cậu ấy mà
Chương 14: Sao chị mãi không ngủ thế?
Chương 15: Nỗi đau người đến sau
Chương 16: Yêu thương tàn nhẫn
Chương 17: Cơn giận của Bae Joo Hyun
Chương 18: Nguyện ước không thành
Chương 20: Tâm tình như gió
Chương 21: Vứt bỏ lòng tự trọng
Chương 22: Cậu yêu chị ấy mà
Chương 23: Thay đổi
Chương 24: Yêu không toan tính
Chương 25: Những hồi ức cũ
Chương 26: Tấm rèm cửa màu nhung đỏ
Chương 27: Cú đánh bất ngờ
Chương 28: Gặp lại
Chương 29: Trở về
Chương 30: Quyết định của Bae Joo Hyun
Chương 31: Nụ hôn đầu tiên

Chương 19: Sinh nhật vui vẻ

368 28 1
By DoanNgoc92

Cái đồng hồ của tôi, mặt kính của nó bị một vết nứt nhỏ, gần như song song số 12. Lỗi do tôi trong phút nóng giận đã ném nó vào tường, ở trong căn hộ của Lyn, vào cái đêm chúng tôi trở về từ công viên Sao Băng. Nó va mạnh vào tường, gây ra vết nứt đẹp đẽ. Sau đó dĩ nhiên không dùng được nữa, tôi cũng chẳng để ý. Hôm nay tôi có hẹn với Lyn ở nhà chị ấy, vô tình thấy nó nằm trong xó nhà. Đó là món quà của Irene mừng sinh nhật năm tôi 20 tuổi. Hôm đó thực sự tôi rất giận, chưa bao giờ trong cuộc đời tôi giận dữ đến thế. Nhưng sau đó, tôi không còn giận nữa, chỉ có cảm giác buồn hiu hắt. Đột nhiên tôi muốn ngắm hoa anh đào, nhưng nhớ ra bây giờ đang là mùa thu, hoa anh đào đã héo tàn từ lâu rồi.

Có tiếng mở cửa, Lyn về rồi, kể từ khi bước chân trở lại thế giới giải trí, công việc của chị ấy ngày càng bận rộn, thậm chí còn đắt sô hơn tôi, người đã làm trong nghề nhiều năm. Cũng không ngạc nhiên lắm vì vốn dĩ Lyn là một người vô cùng tài giỏi, nếu chị ấy được debut cùng lúc với tôi thì không biết bây giờ phát triển đến mức độ nào nữa.

Thấy tôi nhìn lom lom, Lyn mỉm cười.

- Sao nhìn chị dữ vậy, nhớ chị lắm à?

Sau câu nói đó là một nụ hôn lên môi tôi.

- Công việc hôm nay tốt không chị?

- Tốt lắm, mọi chuyện ngày càng tốt hơn, vượt xa những dự định ban đầu của chị, sắp tới chị sẽ cho ra mắt mini album đầu tay...

Lyn huyên thuyên mãi về công việc của mình, sao chị ấy không hỏi tôi đã ăn cơm chưa, sao không hỏi vì sao tôi đợi chị mà đến giờ này vẫn không chịu ngủ, chị cứ nói về công việc mãi. Nhìn đôi môi chuyển động không ngừng của Lyn, thật tình tôi rất muốn hôn chị ấy. Tất cả tâm tình đặt vào một chiếc hôn, mong manh, ngắn ngủi, dịu dàng, chính là chiếc hôn tôi muốn trao. Nhưng cuối cùng, nhìn thấy trong đôi mắt chị, có thứ gì đó rất khao khát và hào hứng dâng cao, nhưng không phải là xúc cảm. Tôi thất vọng đứng lên.

- Em về à? - Lyn hỏi

- Em vào bếp, chắc chị chưa ăn gì nhỉ, để em nấu vài món cho chị

- Chị ăn rồi, bây giờ chỉ muốn ngủ thôi.

Tôi ngó cái hộp nhỏ để trong góc bếp, trong đó đựng một cái bánh kem nhỏ. Phải, hôm nay là sinh nhật tôi. Tôi cố tình mua bánh kem và đồ ăn đến đây để mừng sinh nhật chung với chị, nhưng chị lại không nhớ. Tôi có hơi thất vọng, nhưng rồi cũng nói.

- Nếu chị mệt thì ngủ sớm đi, em về đây

Lyn đáp ngay.
- Ừ em về cẩn thận, chị không đưa em xuống lầu nhé

- Dạ...

Nói rồi tôi lấy túi xách và đi ra cửa, nhìn đồng hồ, đã 11h đêm, chỉ còn một tiếng nữa là hết ngày sinh nhật của tôi. Lyn lúc nào cũng vậy, chị ấy thuộc dạng người không xem trọng những ngày lễ. Ngày sinh nhật đã vậy, ngày lễ tình nhân chị ấy cũng chả xem nó tồn tại. Chị chỉ hay tặng quà cho tôi vào những ngày thường, những lúc chị đi đâu đó và thấy được những món hay ho. Và hôm nay chị ấy cũng lại không nhớ sinh nhật tôi. Tôi đành tự an ủi mình rằng vì quá bận rộn với công việc nên chị quên mất.

...
Tôi lủi thủi đi về ký túc xá, vừa mở cửa bước vào, tôi gần như đứng tim trước một đám bông giấy đập vào người mình.

"Happy birthday Seul Gi"

Là các thành viên trong nhóm, họ vẫn nhớ hôm nay là sinh nhật tôi. Người thì cầm bánh, người cầm nước, người cầm quà, riêng Joy ôm hai trái dưa hấu. Tự nhiên tôi khóc òa lên, vì cảm động quá. Ban đầu chỉ là rơm rớm nước mắt, sau đó tôi khóc to hơn, nước mắt chảy tèm nhem đến nỗi tắt luôn cây nến đang cháy trên bánh sinh nhật. Cả bọn ban đầu bất ngờ, nhưng sau đó lại ôm bụng cười ngặt nghẽo, chắc tại vì bộ dạng tôi lúc đó trông thật hài hước, cứ như một đứa trẻ con đi lạc vừa tìm thấy mẹ, vừa vui sướng vừa biết ơn. Joy nó cười tới nỗi phải bỏ hai trái dưa hấu lên ghế salong để mà rảnh tay ôm cái bụng của nó. Nhìn thấy bộ dạng đó của nó, tôi cũng cười ầm theo. Irene cũng có mặt và chị cũng cười, dù là cười mỉm.

Sau đó là màn mở quà sinh nhật. Wendy tặng tôi một đôi giày múa, nó bảo giày của tôi sờn đế rồi, nhảy xung quá không khéo trượt té, lại bị trẹo giò thì khổ. Yeri chơi sang, nó tặng tôi một chiếc điện thoại thông minh đời mới nhất, nó nói tôi bỏ cái điện thoại cổ lỗ sĩ mình đang xài đi, mỗi lần muốn video call cho tôi còn khó hơn cả lên trời. Joy thì tặng tôi hai trái dưa hấu và trọn gói đồ ăn thức uống đang nằm la liệt trên bàn. Khi tôi chuẩn bị mở quà của Irene, tự nhiên cả đám im phăng phắc, tôi giả vờ như không có gì, cẩn thận mở từng lớp giấy gói quà ra. Đó là một chiếc đồng hồ, y hệt cái mà chị tặng tôi vào sinh nhật năm 20 tuổi, cái đồng hồ mà hôm đó tôi đã quăng nó vô tường, cái đồng hồ tôi vừa nhặt lại ở góc nhà Lyn cách đây mấy chục phút và cái đồng hồ hư đó đang nằm trong túi áo của tôi. Tôi nhìn trân trân cái đồng hồ, tại sao chị biết mà tặng tôi cái đồng hồ mới toanh, lại y chang cái cũ, chị hiểu được suy nghĩ của tôi sao.

- Không có sáng tạo gì hết hà, em cứ tưởng cái hộp sẽ nhảy ra con gì đó, hay có thứ gì ghê rợn búng ra chứ.

Suy nghĩ của tôi bị phá tan bởi câu nói của Yeri. Không kềm chế được bản thân, tôi bật cười ha hả.

- Nhóc con này, em tưởng tượng ghê quá

Những người khác có lẽ suy nghĩ chậm hơn tôi, một lúc sau họ mới cười theo, không khí căng thẳng tan biến hết. Irene nghiêm mặt nhìn Yeri.

- Sao lại nghĩ chị xấu tính như vậy chứ?

Yeri le lưỡi.

- Không phải mấy tháng nay hai chị giận nhau đùng đùng đó sao, em suy nghĩ như vậy cũng hợp lý mà. Mà sao hai chị vẫn chưa làm lành với nhau, em chán đến phát ngấy khi phải đi truyền tin qua lại giữa hai chị rồi, bắt đầu từ mai nói chuyện trực tiếp với nhau đi, em đây bận lắm

- Đúng đó, hai chị huề nhau đi, chị em với nhau không mà - Joy vừa nói vừa nhai bánh kem

Wendy không nói gì, nó chỉ im lặng nhìn tôi, rồi lại nhìn cái đồng hồ, đoạn nó lấy cái đồng hồ ra, rồi đeo vào tay tôi.

- Hợp ghê, cậu với cái đồng hồ này như sinh ra là dành cho nhau vậy

Tôi phì cười, nhìn xuống cái đồng hồ mới toanh đang đeo trên tay mình. Chắc chị ấy phải khó khăn lắm mới tìm được một cái y chang như vậy.

- Ý cười rồi, vậy là đồng ý huề nha - Yeri nói, rồi nó với tay xắn một miếng bánh lớn, nhai nhồm nhoàm.

Tôi nhìn Irene. Hơi ngập ngừng một lúc nhưng rồi cũng nói ra.

- Em xin lỗi, thời gian trước quả thật có rất nhiều chuyện không hay xảy ra, em đã có hành động cũng như lời nói không hay với chị, chị tha lỗi cho em chứ?

Irene nói mà không nhìn tôi.

- Em có lỗi gì đâu, chị hết giận em rồi...

- Hoan hô - Joy đột nhiên hét toáng lên

Irene bị giật mình, đánh vô lưng Joy bộp bộp, vì nó ngồi kế bên chị.

- Con bé này, điếc tai chị rồi.

Thế là cả bọn cùng nhau cười. Tôi cũng cười rất tươi và nói.

- Cùng đánh chén thôi!

- Nãy giờ mọi người cứ xin lỗi qua xin lỗi lại, em ăn gần hết đồ ăn rồi hehe

...
Ghi chú: để hợp thời gian với hoàn cảnh trong truyện, ngày sinh nhật Seul Gi trong fic sẽ khác thực tế mọi người nhé.

Continue Reading

You'll Also Like

1.6M 54.5K 68
In which the reader from our universe gets added to the UA staff chat For reasons the humor will be the same in both dimensions Dark Humor- Read at...
489K 30.6K 95
Kira Kokoa was a completely normal girl... At least that's what she wants you to believe. A brilliant mind-reader that's been masquerading as quirkle...
1M 44.8K 90
Maddison Sloan starts her residency at Seattle Grace Hospital and runs into old faces and new friends. "Ugh, men are idiots." OC x OC
412K 14.5K 90
The story is about the little girl who has 7 older brothers, honestly, 7 overprotective brothers!! It's a series by the way!!! 😂💜 my first fanfic...