(Seulrene) Lặng lẽ yêu em (Se...

By DoanNgoc92

16.8K 1.1K 37

Ghi chú của tác giả (Các bạn nên đọc trước khi xem fic): Fic này mình viết hình tượng của Seul Gi sẽ khác so... More

Chương 2: Cảm xúc của Bae Joo Hyun
Chương 3: Kang Seul Gi
Chương 4: Không thể chạm vào
Chương 5: Ghen
Chương 6: Người yêu cũ
Chương 7: Ký ức của Wendy
Chương 8: Bàn tay ấy không thuộc về tôi
Chương 9: Những ký ức tớ luôn nhớ mãi
Chương 10: Ngắm anh đào và ăn táo
Chương 11: Giấc mơ dở dang
Chương 12: Seung wan, tớ xin lỗi
Chương 13: Chị yêu cậu ấy mà
Chương 14: Sao chị mãi không ngủ thế?
Chương 15: Nỗi đau người đến sau
Chương 16: Yêu thương tàn nhẫn
Chương 17: Cơn giận của Bae Joo Hyun
Chương 18: Nguyện ước không thành
Chương 19: Sinh nhật vui vẻ
Chương 20: Tâm tình như gió
Chương 21: Vứt bỏ lòng tự trọng
Chương 22: Cậu yêu chị ấy mà
Chương 23: Thay đổi
Chương 24: Yêu không toan tính
Chương 25: Những hồi ức cũ
Chương 26: Tấm rèm cửa màu nhung đỏ
Chương 27: Cú đánh bất ngờ
Chương 28: Gặp lại
Chương 29: Trở về
Chương 30: Quyết định của Bae Joo Hyun
Chương 31: Nụ hôn đầu tiên

Chương 1: Bae Joo Hyun

1.9K 65 2
By DoanNgoc92

Tôi đứng lặng im nhìn về phía cửa sổ, trời đang mưa rất lớn, dự báo thời tiết trên tv nói sẽ có đợt áp thấp tràn vào Seoul, gây mưa lớn trên diện rộng. Bây giờ cũng đã khá khuya, đồng hồ vừa điểm 11h đêm, mấy đứa nhỏ vẫn chưa ngủ, tôi biết tụi nó bây giờ chắc cũng đang suy nghĩ rất nhiều, về một người mà chúng tôi vô cùng yêu mến, là đồng đội tốt, là chị em tốt của chúng tôi – Seul Gi.

Hôm nay chắc là ngày buồn nhất kể từ khi chúng tôi quen biết nhau, Seul Gi vướng phải scandal ngủ với một cô gái lạ. Có chết tôi cũng không tin Seul Gi lại làm điều đó, phải, quả thật em ấy là người đào hoa, có rất nhiều chàng trai cô gái theo đuổi em ấy, nhưng Seul Gi mà tôi quen là người luôn nghiêm túc trong chuyện tình cảm. Mối tình 2 năm với YooA đã chứng minh tất cả, em ấy nhất định không phải là loại người quan hệ bừa bãi.

Nhưng những bức hình em ấy ngủ với cô gái đó, mà người ta còn nói cô ta là gái làng chơi, gái bán hoa, những bức hình đó đều là thật, có nhân chứng thấy em ấy vui vẻ dắt cô gái ấy vào khách sạn, người ta cũng nói Seul Gi lúc đó rất tỉnh táo, tất cả chứng cứ đều chứng minh scandal này là sự thật.

Sáng hôm nay cả nhóm chúng tôi được gọi vào phòng giám đốc để bàn về scandal của Seul Gi. Điều tệ nhất có lẽ em ấy sẽ buộc phải rời nhóm. Giám đốc đưa ra ý kiến là Seul Gi hãy thành thật nhận lỗi thì sẽ sắp xếp được scandal này êm đẹp, fan của Seul Gi rất nhiều, giám đốc tin rằng nếu em nhận lỗi, scandal sẽ từ từ được người hâm mộ tha thứ.

Nhưng vấn đề ở đây là, Seul Gi nhất quyết không nhận lỗi, Seul Gi bảo chỉ nghĩ cô gái ấy là khách du lịch bị lạc nên dẫn cô ấy về khách sạn mà cô ta đang ở.

Tôi hiểu Seul Gi, em ấy đối xử với mọi người rất tốt, có lẽ cô gái bán hoa đó đã nói gì làm Seul Gi mềm lòng.

Tôi có khuyên Seul Gi, em hãy nghe theo lời giám đốc, mọi người chỉ nghĩ tốt cho em.

Em ấy tức giận nhìn tôi, tôi chưa bao giờ thấy Seul Gi giận dữ như thế.

"Em không làm, tại sao chị lại bắt em nhận lỗi, em bị gài, chị không tin em sao?"

"Vấn đề bây giờ không phải là tin hay không tin, mà là làm sao để giải quyết rắc rối em gây ra"

Seul Gi nhìn xuống chân, nét mặt hơi giãn ra, nhưng đôi mắt em bỗng sậm đi như có bóng tối bao phủ.

"Rốt cuộc thì chị cũng như bọn họ thôi, xem tôi là thứ không ra gì".

"Đủ rồi, không cãi nhau nữa, ngày mai chúng ta sẽ mở họp báo xin lỗi, em không cần nói gì nhiều, chỉ cần cuối đầu xin lỗi thôi" - giám đốc nói.

Khi ra khỏi phòng, em ấy không nói gì và bỏ đi mất, đến bây giờ vẫn chưa thấy về. Trời càng lúc càng mưa lớn hơn. Tôi nhìn mấy đứa nhỏ, tụi nó cũng vô cùng lo lắng, chúng nó ai nấy đều rất tôn trọng và yêu mến Seul Gi, đặt biệt là Wendy . Đôi lúc tôi tự hỏi, liệu rằng tình cảm của Wendy dành cho Seul Gi, có khi nào vượt xa cả tình bạn hay không?

Có tiếng mở của, là Seul Gi, nước mưa trên người em rơi xuống ướt đẫm, môi em ấy xanh tái, gương mặt cũng không có chút thần sắc gì. Seul Gi vừa bước vào phòng, tụi nhỏ đã đứng bật dậy hết cả.

"Cậu về rồi hả"

"Chị không sao chứ, tụi em lo quá"

"Em cứ tưởng đêm nay chị không về nhà"

Seul Gi mỉm cười.

"Chị không sao, vì chị mà ảnh hưởng tới mọi người, chị thấy có lỗi quá"

Wendy nắm tay Seul Gi.

"Cậu đừng nói như vậy, chúng ta là đồng đội mà"

Seul Gi mỉm cười, nụ cười trông thật buồn.

"Em đã suy nghĩ kỹ chưa, về việc sẽ nhận lỗi trước công chúng?" – Tôi nói

Seul Gi không đáp, em ấy tiến lại gần tôi, có điều gì trong ánh mắt ấy mà làm tôi đau lòng đến thế. Seul Gi nắm chặt vai tôi, đôi mắt màu nâu nhạt của em nhìn thẳng vào mắt tôi.

"Chị không tin em sao, suốt ngần ấy năm trời quen biết, mà chị vẫn không tin em sao?"

Tôi xoay người né ánh mắt ấy, vì tôi biết nếu tiếp tục như thế này tôi sẽ bật khóc mất.

"Em muốn chị tin em thì em đưa bằng chứng đây, chúng ta làm việc gì cũng phải rõ ràng, mọi chứng cứ đều nhắm vào em, tại sao em không nhận lỗi, nếu em làm vậy thì mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn?"

Seul Gi cắn môi, ngửa mặt lên trời, có vẻ như em ấy đang kềm chế những giọt nước mắt, đoạn em ấy quay sang nhìn đám nhỏ.

"Còn mấy đứa, mấy đứa cũng không tin chị đúng không?"

"Chị Seul Gi, chị có nỗi khổ gì chị có thể bàn bạc để chúng ta cùng giải quyết mà" – Joy nói

"Phải đó, mà nếu chị lỡ làm thì cũng không sao đâu, chúng ta sẽ giải quyết được mà" – Yerim cũng nói theo

Seul Gi nắm chặt hai tay, có lẽ em đang rất tức giận.

"Thôi đủ rồi, mọi người cũng như chị ấy, không tin tôi, cái gì mà đồng đội chứ, giả dối hết"

Nói rồi em ấy quay lưng bỏ đi ra cửa. Tôi chạy theo kéo tay lại. Thật tình trong lòng tôi rất muốn nói là "Seul Gi, bình tĩnh đi em, có gì ngồi xuống nói chuyện rõ ràng, chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết, trời bên ngoài đang mưa lớn lắm" nhưng không hiểu sao tôi lại nói.

"Em không được đi, em phải giải quyết đống hỗn độn mình gây ra rồi muốn đi đâu thì đi, em phải nghĩ đến cả nhóm chứ, scandal lần này của em có thể làm nhóm của chúng ta tiêu tan"

Seul Gi nhìn tôi, đôi mắt tức giận và nhuốm màu bi ai buồn đến nao lòng.

"Ngày mai tôi sẽ gặp giám đốc và giải quyết dứt điểm chuyện này, chị không cần phải lo, còn bây giờ tôi muốn được một mình, đừng phiền tôi"

Em ấy vung tay tôi ra mạnh đến nỗi làm tôi loạng choạng té xuống sàn. Trong một khoảnh khắc, tôi nghĩ rằng Seul Gi sẽ đến đỡ tôi dậy, nhưng rất nhanh sau đó, Seul Gi quay lưng và bỏ đi mất.

Wendy chạy xuống đỡ tôi dậy. Tụi nhỏ nhìn đứa nào cũng rất hoang mang, có lẽ từ trước đến nay tụi nó chưa từng thấy Seul Gi nóng giận đến như vậy, thậm chí xô ngã cả tôi.

Joy định đuổi theo Seul Gi nhưng tôi ngăn nó lại.

"Đứng lại, không đứa nào được ra ngoài hết"

Joy nhìn tôi rồi lại nhìn ra phía cửa, đôi mắt tỏ vẻ vô cùng lo lắng.

Tôi nhìn tụi nhỏ rồi nói.

"Thôi mấy đứa đi ngủ đi, lịch trình của chúng ta ngày mai sẽ tạm dừng để giải quyết vụ của Seul Gi"

...

Tôi không ngủ được, nhưng cố gắng chợp mắt một chút, tôi muốn ngày mai mình thật tỉnh táo, đang chìm vào giấc ngủ thì điện thoại tôi bỗng đổ chuông, tôi với điện thoại và thấy bây giờ là 3h sáng, là Seul Gi gọi. Đầu dây bên kia rất ồn.

"Xin hỏi chị là Irene đúng không ạ, chúng tôi gọi điện từ bệnh viện Seoul, người quen của chị bị tai nạn giao thông rất nặng, hiện đang ở phòng cấp cứu, mong chị đến ngay"

Tôi gục ngã xuống sàn nhà vì hai chân đã không thể đứng vững được, nước mắt tự nhiên tuôn rơi không ngừng, ngay cả thở cũng không thể được. Cuối cùng tôi cũng lấy lại được bình tĩnh.

"Tai nạn giao thông..."

"Phải, bạn chị bị tai nạn giao thông, chúng tôi không tìm thấy giấy tờ của cô ấy, trong điện thoại thì số chị nằm đầu tiên của danh bạ, chị nên liên lạc với gia đình nạn nhân gấp nhé, chúng tôi sẽ phải cần rất nhiều máu"

...

Bây giờ là 4h sáng, và cả nhóm chúng tôi vẫn còn mặc đồ ngủ. Joy và Yeri ôm nhau khóc, Wendy thì đứng lặng lẽ ở một góc, đôi mắt vô hồn. Chị Yi cũng đi tới đi lui không ngừng, chị ấy là quản lý của chúng tôi, thân thiết nhau từ hồi cả nhóm chưa debut. Giám đốc cũng ngồi riêng một góc, gương mặt đăm chiêu suy nghĩ, có lẽ anh ấy đang nghĩ làm sao để đối phó với báo chí vào sáng mai. Tôi đã gọi điện cho ba mẹ Seul Gi ở Anh Quốc, họ bảo nhanh nhất là sáng ngày mốt mới bay đến Hàn Quốc được, họ giao Seul Gi cho tôi...

Tôi ngồi im lặng, tim tôi tựa hồ như không thể đập được nữa, đau đớn vô cùng, tôi cố gắng không khóc, thân là trưởng nhóm, tôi không thể gục ngã được, tôi còn phải lo cho bọn nhỏ. Lúc chúng tôi vừa đến thì bác sĩ thông báo, Seul Gi bị tai nạn rất nặng, khó có thể qua khỏi, chúng tôi nên chuẩn bị tâm lý trước. Trong một khoảnh khắc, người tôi oằn xuống vì đau đớn. Mọi tế bào trong người tôi như run lên, mi mắt tôi co giật, nỗi sợ hãi mất đi Seul Gi làm tôi đau gập cả người.

Nếu lúc đó tôi cố giữ Seul Gi lại, tôi không trách mắng em ấy, thì em ấy đâu có bỏ đi, nếu Seul Gi mà có chuyện gì, chắc tôi sẽ chết theo em chứ không sống nổi.

Có tiếng bước chân người vội vã chạy tới, cô ấy cũng vẫn còn bận pijama trên người, chỉ khoác hờ tấm áo khoác đen. Tôi đứng bật dậy khi thấy cô ta.

"Cô tới đây làm gì?"

Wendy vội nói.

"Là em nói đó, YooA có quyền đó, lỡ như Seul Gi...lỡ như..."

Wendy òa khóc, tôi biết nó định nói gì tiếp theo, nhưng tất cả chúng tôi đều im lặng và tôi cũng hiểu Seul Gi, em ấy không thể chết một cách lãng xẹt như vậy được, Seul Gi mà tôi quen biết là một người vô cùng kiên cường.

Tôi đến đỡ Wendy ngồi xuống ghế "Đừng như thế em, Seul Gi của chúng ta sẽ không sao đâu"

YooA nhìn chúng tôi ái ngại, nhưng rồi cô ấy cũng tìm một chỗ cho mình và ngồi xuống, đôi mắt cô đỏ ngầu, chắc đã khóc rất nhiều trên đường tới đây.

Cửa phòng mổ mở ra, tất cả chúng tôi dường như đứng dậy cùng một lúc.

"Ai là người thân của nạn nhân"

Cả nhóm chúng tôi ai cũng tranh nhau nói, có cả YooA, nhưng cuối cùng thì tôi tiến lên một bước và nói.

"Tôi là chị của nó"

Bác sĩ gật đầu rồi nói.

"Nạn nhân mất rất nhiều máu, chúng tôi cần thêm nhóm máu A, hiện bệnh viện chúng tôi đã hết nhóm máu này rồi"

YooA xông tới trước.

"Tôi cùng nhóm máu với chị ấy, hãy lấy máu của tôi"

Tôi im lặng không nói gì, vì tôi không cùng nhóm máu với Seul Gi, nếu cùng, tôi có thể hiến tất cả máu của tôi cho em ấy. Tôi nhìn bóng YooA đi theo y tá để lấy máu mà đau lòng, đau lòng vì mình không làm được gì cho Seul Gi cả.

YooA là người yêu cũ của Seul Gi, bọn họ quen nhau được 2 năm thì chia tay vì YooA không thể chịu nổi áp lực từ lượng fan khổng lồ của Seul Gi, họ nói YooA không xứng đáng, dù rằng Seul Gi đã rất cố gắng bảo vệ YooA. Tôi biết em ấy yêu YooA thật lòng, YooA có vẻ cũng rất yêu Seul Gi, nhưng cuối cùng YooA cũng bỏ Seul Gi mà đi vì không chịu nổi áp lực. Đó quả thật là thời gian rất khó khăn đối với Seul Gi.

Continue Reading

You'll Also Like

635K 10K 65
ˏˋ°•*⁀➷ 𝗔𝗱𝗱𝗶𝗻𝗴 𝘁𝗵𝗲 𝘄𝗿𝗼𝗻𝗴 𝗻𝘂𝗺𝗯𝗲𝗿 𝘁𝗼 𝗮 𝗴𝗿𝗼𝘂𝗽𝗰𝗵𝗮𝘁 𝗶𝘀 𝗲𝗮𝘀𝗶𝗹𝘆 𝗱𝗼𝗻𝗲 𝗻𝗼 𝗺𝗮𝘁𝘁𝗲𝗿 𝗵𝗼𝘄 𝗳𝗮𝗺𝗼𝘂𝘀 𝘆𝗼�...
2.1M 110K 62
↳ ❝ [ INSANITY ] ❞ ━ yandere alastor x fem! reader ┕ 𝐈𝐧 𝐰𝐡𝐢𝐜𝐡, (y/n) dies and for some strange reason, reincarnates as a ...
172K 5.3K 56
When he denied his own baby calling her a cheater. "This baby is not mine." But why god planned them to meet again? "I would like you to transfer in...
474K 10K 37
In wich a one night stand turns out to be a lot more than that.