[FANFIC] [TAEHYUNG] Chủ Tôi L...

By cookierhythm

437K 26.5K 2.1K

-Làm ơn. -Tránh xa tôi ra. -Anh sợ chúng, anh...anh không thể. -Kim Taehyung... -Anh yêu em. -Đừng. More

Chap 1
Chap 3
Chap 4
Chap 5
Chap 6
Chap 7
Chap 8
Chap 9
Chap 10
Chap 11 (18+)
Chap 12
Chap 13
Chap 14
Chap 15
Chap 16
Chap 17(18+)
Chap 18
Chap 19
Chap 20 (Chap cuối)
Thông báo về truyện.
Phần 2
Chap 1 (Phần 2)
Chap 2 (Phần 2)
Chap 3 (Phần 2)
Chap 4 (Phần 2)
Chap 5 (Phần 2) (18+)
Chap 6 (Phần 2)
Chap 7 (Phần 2)
Chap 8 (Phần 2)
Chap 9 (Phần 2)
Chap 10 (Phần 2) (21+)
Chap 11 (Phần 2)
Chap 12 (Phần 2)
Chap 13 (Phần 2)
Chap 14 (Phần 2)
Chap 15 (Phần 2)
Chap 16 (Phần 2)
Chap 17 (Phần 2)
Chap 18 (Phần 2)
Chap 19 (Phần 2) (Chap cuối)
Ngoại Truyện

Chap 2

19.3K 1.3K 74
By cookierhythm

Ngôi nhà của "ông chủ Kim" vẫn tráng lệ như hôm tôi đến đây phỏng vấn.
Ông chủ ư? Anh ta thậm chí chỉ hơn tôi có 4 tuổi và bắt tôi gọi là ông chủ? Dù sao thì anh ta cũng là người xây dựng cái công ty lớn mạnh nhất cái đất nước này và anh ta đã trả tiền để thuê tôi nên anh ta có quyền.

Tôi xách chiếc vali màu mận của mình tiến thẳng ra phiá cửa đôi màu bạc sang trọng và nhấn chuông.

Cô thư ký hôm phỏng vấn ra mở cửa cho tôi.

-Min Won?

-Chào cô.

-Cô còn nhớ tôi đúng không? Tôi là thư ký của giám đốc Kim và sẽ chỉ đến đây khi anh ấy cần, vào đi, tôi về trước, giám đốc đang đợi cô.

-Cám ơn, cô đi cẩn thận.

Cô nàng nở nụ cười ngọt ngào, nụ cười chuẩn mực của các cô thư ký chăm chỉ, ngoan ngoãn.
Tôi khệ nệ xách vali của mình vào trong, ôi cái ngôi nhà rộng lớn này chỉ có mình anh ta và bây giờ thêm tôi nữa ở thôi sao. Thật phí phạm mà.

Căn biệt thự chỉ có 2 tầng nhưng tầng nào cũng cao và rộng, đi qua sân trước nhà tôi đã thấy choáng ngợp bởi diện tích của nó.

Tôi đi vào phòng khách nơi mà còn rộng gấp đôi nhà tôi, tôi quan sát ngôi nhà một lượt thì thấy Taehyung đang ngồi ở ghế sofa xem bản tin trên TV. Đối với một anh chàng 25 tuổi thì anh ta có vẻ quá trẻ để ngồi xem thời sự thay vì ra ngoài dạo chơi với cô bạn gái của mình.
Nhưng, anh ta có bạn gái chưa?

Taehyung thấy động liền quay đầu sang, gương mặt đẹp trai ấy lại nhìn tôi, anh ta ở nhà mặc áo thun và quần ngủ, nhưng vẫn quá đỗi hấp dẫn.
Sau khi tìm hiểu trên mạng về Taehyung, tôi nhận ra rằng anh ta quá tài giỏi khi hợp tác được với cả các công ty nước ngoài, kiếm hàng tỷ won nhờ những hợp đồng đắt giá, lại còn ở cái tuổi tiêu tiền như nước thì anh ta quả là hàng hiếm, không những vậy lại còn đẹp trai nữa, nhưng tôi không biết tính cách thực sự của anh ấy như nào nữa, nếu anh ta tốt tính, hẳn sẽ là một người hoàn hảo.

Taehyung thấy tôi đứng yên một chỗ liền lên tiếng.

-Nếu đến rồi thì cất đồ đi và xuống đây, tôi sẽ chỉ cho cô từng phòng của ngôi nhà này.

Giọng nói trầm ấm đó của anh làm tôi như xiêu lòng ngay lập tức. Tôi gật đầu ngay tức khắc và cầm vali đi lên cầu thang.

Nhưng mà nó khá nặng, và khi nhìn lên số bậc cầu thang phải leo lên thì tôi cảm thấy rất nản.
Ôi làm ơn đi, mày mong đợi nhà tỷ phú kia sẽ xách cho mày chắc. Hãy tự làm đi.

Tôi thở dài chán nản rồi nhấc cái vali lên bậc thang thứ nhất.
Ngay lập tức, Kim Taehyung như một luồng gió đi từ sau đến xách bẫng chiếc vali nặng cả vài chục cân và đi thẳng lên tầng.

Tôi ngại ngùng, đây là cầu được ước thấy sao?

Tôi đi theo lên và khi đến nơi, ông chủ Kim đã đứng trước cửa phòng ở cuối hành lang nơi mà tôi được chỉ định ở.

-Cô mang cái gì mà nặng vậy, chả trách thân con gái nên không xách nổi.

-Quần áo của tôi và vài vật dụng cá nhân thưa anh.

-Tôi có thể mua cho cô mà, cô đã mang cả nhà cô đi đấy à.

Xin lỗi, anh đang mắng tôi đấy à?

-Tôi không muốn mang sót thứ gì cần thiết.

-Làm ơn đi chúng không đủ giá trị để đặt trong nhà tôi đâu, hãy vứt bớt đi.

Tôi kinh ngạc, sao anh ta có thể thô lỗ như vậy?

-Xin lỗi, nhưng tôi sẽ không vứt thưa anh.

-Vậy cô định phá mệnh lệnh của tôi à?

Taehyung không hề tức giận, anh chỉ dùng ánh nhìn và chất giọng uy quyền của mình cũng đủ làm tôi sợ sệt rồi.

-Nhưng có rất nhiều đồ cần thiết và những thứ ý nghĩa như tranh ảnh của ba mẹ, ông chủ hãy hiểu cho tôi đi, tôi không thể.

Kim Taehyung im lặng, mắt nhìn sang chiếc vali như một thứ thừa thãi bỏ đi trong mắt anh ta rồi tiến đến gần tôi.

-Xếp chúng gọn gàng trong phòng mình rồi xuống phòng khách.

Taehyung để lại vali rồi đi qua tôi đi thẳng xuống nhà, nhanh như chớp.

Anh ta không hề, không hề hoàn hảo chút nào. Sao lại có thể thô lỗ bảo tôi vứt bớt đồ đi cơ chứ, nếu không phải là chủ thì chắc hẳn tôi đã mắng cho một trận rồi. Nhưng lí trí còn sót lại giúp tôi kiềm chế để quát vào mặt Taehyung. Hãy chịu đựng, hãy chịu đựng, mày có thể rời đi sau 6 tháng ở đây. Trời ơi sao lại không suy nghĩ kĩ mà kí cái thứ quái quỷ ấy chứ. Để rồi bị dày vò như thế này sao.

-Nhanh lên!

Tiếng của anh ta ở phía dưới nhà nói vọng lên. Thật tình...

Tôi mặc kệ Taehyung có đang tức giận ra sao, tôi đi thẳng vào phòng và xếp đồ đạc.
Căn phòng chắc chắn là rất rộng và đẹp, nội thất cũng không phải loại rẻ tiền gì cho cam, đã vậy nó còn sang trọng đến mức không ai tưởng tượng nổi rằng đây là phòng của người giúp việc.

Tôi xếp quần áo thật chậm, để trêu tức anh ta, mà thậm chí cái tủ quần áo cũng cực rộng, đống đồ trong vali của tôi cũng chỉ xếp đầy gần nửa cái tủ này.
Đến khi sắp hết cả tranh ảnh ba mẹ và đồ đạc cá nhân lên bàn, lúc này tôi mới đi xuống nhà.

Taehyung đang gọi điện cho ai đó, rồi ngay sau khi cụp máy, anh ta nhìn thấy tôi.

-Kim Min Won, cô cố tình không nghe lời phải không?

-Tôi có đôi chút chậm chạp, xin lỗi.

-Cô sẽ bị phạt nếu trái lời tôi lần nữa, và nó sẽ không hề nhẹ nhàng đâu, bây giờ tôi đói rồi, làm thứ gì đó đi.

Cái đồ thô lỗ!

-Vâng, anh thích ăn gì?

-Gì cũng được.

Tôi gật đầu rồi đi thẳng vào nhà bếp nơi có nhiều thiết bị nấu ăn hiện đại. Mở tủ lạnh của anh ta ra thì chỉ thấy một ổ trứng và vài nguyên liệu đơn giản khác. Nghiêm túc ư? Anh không bao giờ ăn cơm ở nhà đúng không?

Tôi quyết định làm món cơm rang kim chi cho anh ta, chắc người chỉ quan tâm đến công việc như Taehyung chả bao giờ rảnh để làm món này, cho nên tôi sẽ làm.

Vì là món tủ nên việc làm nó thường xuyên như việc bạn dậy mỗi sáng vậy, thế nên món ăn cũng nhanh chóng hoàn thành cùng với mùi hương cực kỳ hấp dẫn.

-Min Won?

Taehyung đứng ở cửa phòng bếp gõ gõ lên cánh cửa.

-Dạ thưa ông chủ?

-Xong chưa? Tôi đói lắm rồi.

-Anh ngồi xuống bàn ăn đi.

Tôi nghe thấy tiếng anh ta cười khúc khích, Taehyung cũng có mặt đáng yêu như này sao?

Tôi đảo qua món ăn lần cuối rồi tắt bếp. Taehyung chạy ra chạn bát và lấy 2 cái bát ăn cơm rồi lại ào ra tủ lạnh lấy cái gì đó.

-Để... để tôi làm cho.

-Không cần, mang nó ra bàn đi.

Tôi nghe lời anh ta và bê chảo ra bàn, lót nó bằng cái lót nồi tôi tìm được tít trong chỗ để dụng cụ.

Taehyung cầm bát và vài lon coca ra bàn ăn.

-Tôi xin phép.

Tôi định đi khỏi đó vì tự biết thân biết phận mình rằng không nên ngồi cùng chủ khi ăn cơm, và tôi định bụng làm thứ gì khác rồi sẽ ăn khi anh ta dùng xong bữa.

-Ngồi đây ăn luôn đi.

Taehyung ngồi xuống bàn, hất cằm về phía ghế đối diện.

-Nhưng tôi chỉ là người làm của anh, tôi có thể sao?

-Tự nhiên đi, tôi không hề coi cô là người giúp việc đâu.

Tôi mỉm cười rồi ngồi xuống bàn, lấy bát xúc đầy cơm cho anh chàng đang ngồi đối diện kia.

-Này Taehyung.

-Taehyung?

-Tôi xin lỗi ông chủ.

Taehyung cầm lấy bát của mình, khui một lon coca và uống một ngụm.

-Min Won.

-Dạ.

-Khi cô cười rất xinh đấy, hãy cười nhiều lên nhé.

-Cám ơn anh.

-Có muốn uống chút bia không? Chúng ở trong tủ lạnh.

-Tôi không uống được chúng, cám ơn anh.

-Tôi cũng vậy, thức uống đắng ngắt.

-Vậy sao anh còn mua?

-Nếu có khách tới nhà.

Lí do hợp lý ấy chứ.

Chúng tôi cùng nhau nói một vài chuyện trong bữa ăn, thực ra thì anh ta cũng không quá khó tính như lúc đầu đâu, thay vào đó lại như một người bạn vậy, gần gũi và thân thiện.

-Lâu rồi tôi mới được ăn món này, chắc cũng đã được 10 năm rồi.

-10 năm? Anh có thể ăn ở ngoài mà.

-Chúng không hề có vị quen thuộc, vị của mẹ tôi làm, nên tôi đã không ăn món này trong cả 10 năm.

-Vậy sao anh ăn món tôi làm.

-Vì nó cũng có hương vị ấy, hương vị của mẹ làm ra.

-Thật ư?

-Ừm ngon lắm, cô đã bỏ gì vào vậy?

-Tôi có bỏ chút xì dầu và ớt bột, có thể hơi khác so với mọi người. Mẹ anh đã làm vậy sao?
-Tôi không nhớ nữa, bà đã mất 10 năm nay rồi.

Taehyung trở nên buồn rầu, mắt nhìn không chớp vào khoảng không trung phía sau tôi.

Mẹ anh ta đã mất rồi sao, ở cái tuổi 15? Cái tuổi còn chưa kịp trưởng thành và người phụ nữ quan trọng nhất lại ra đi. Anh đang buồn sao?

-Tôi xin lỗi.

-Không sao đâu, có cô làm món này cho tôi, tôi rất vui đấy, nó gợi lại về ngày xưa của tôi. Thế nên việc cô cố tình chậm chạp tôi sẽ bỏ qua, còn từ sau đừng hòng.

Nét mặt anh ấy lại thay đổi, lông mày nhướng cao hướng ánh nhìn vào tôi. Đây lại là ông chủ Kim rồi đây.

-Dù sao cũng cám ơn vì món ăn, tôi có việc phải đi rồi.

Taehyung đứng dậy, bỏ lại bát cơm còn một chút, chắc vì đang gấp nên anh ăn rất nhanh. Ừm thực ra anh ta có thể không ăn và ra ngoài ăn hàng cũng được. Có lẽ nào anh ta ăn nó vì tôi đã lỡ nấu rồi sao?

-Tôi sẽ về sớm, Min Won.

Taehyung quay lại, tiến đến gần và xoa đầu tôi như một đứa trẻ.

Ôi Kim Taehyung anh vừa làm gì vậy?

Taehyung mỉm cười rồi đi lên phòng của mình, chắc để thay quần áo, anh đi rất nhanh xuống sau khi mặc vào bộ vest màu xám đắt tiền và áo sơ mi bên trong mở cúc cổ, trông anh ra dáng một vị giám đốc lãnh đạm hơn rồi, và vẫn rất quyến rũ dù anh có ăn mặc thế nào đi nữa.

-Ông chủ Kim, sao anh lại không đeo cà vạt?

-Tôi không thích chúng. Cô ở nhà dọn dẹp nhà cửa nhé.

Tôi nhìn chằm chằm anh không chút chớp mắt, tự hỏi con người này vẻ ngoài có thiếu sót chỗ nào không? Cả cái tính cách thất thường ấy cũng thật đặc biệt.

-Min Won, cô có nghe thấy gì không?

-Dạ?

-Mai là cuối tuần, cô có thể về thăm bố mẹ.

-Cám ơn anh.

-Tôi đi đây.

-Chào ông chủ.

-Ừm từ sau không cần gọi thế nữa đâu, có vẻ hơi cứng quá, thế nhé.

Taehyung cười rộng rồi đi ra ngoài cửa không nói thêm lời nào nữa.

Tôi ngồi sụp xuống, ý nghĩ trong đầu lại nhắc nhở rằng hãy tỉnh lại đi, mày đã ngắm Kim Taehyung không rời mắt đấy.

Mày định thích ông chủ của mày đấy à?

Continue Reading

You'll Also Like

16.5K 1.3K 9
pairing: kim taehyung x fictional girl . cuộc hội ngộ bất ngờ trong một chiều mưa. . "đôi ta như hai đường thẳng song song cùng nhìn về một hướng nh...
59.6K 6K 26
Tuyển thủ Chovy dính tin đồn hẹn hò với Goat??? Riel or fake? Ở đây chỉ có Faker không có tin fake!
5.1K 315 40
" Dù anh có đổi lấy một ngàn năm chờ đợi chỉ mong được một kiếp tương phùng bên em "
284K 27.9K 41
Trong đêm tân hôn của tôi ,tôi bắt gặp chồng tôi và chị gái ruột đang ân ái trên chiếc giường cưới ... Cùng lúc đó , tôi đã chết đi ... Nhưng rồi tô...