Nghịch Tập Chi Ái Thượng Tình...

By zenniepanda

933K 39.1K 1.7K

Tên chính văn: Nghịch tập 《逆袭》 Tạm dịch: Yêu nhầm tình địch Tác giả: Sài Kê Đản ( 柴鸡蛋 ) Copy by: Zennie Thể l... More

Chương 1: Chúng Ta Chia Tay Đi
Chương 2: Bớ Người Ta! Có Người Tự Sát!
Chương 3: Vị Bác Sĩ Trong Phòng Khám
Chương 4: Anh Có Thể Chết Vì Em
Chương 5: Lời Tự Đáy Lòng
Chương 6: Vay Tiền Mẹ
Chương 7: Biết Ngay Là Cậu Sẽ Quay Lại Mà
Chương 8: Không Còn Sợi Dây Chuyền
Chương 9: Đốt Gân Não Cho Cậu!
Chương 10: Tôi Muốn Từ Chức
Chương 11: Xin Hãy Nhận Của Đồ Đệ Một Lạy
Chương 12: Thay Đổi Triệt Để, Lần Nữa Làm Người
Chương 13: Xã Mãng
Chương 14: Thừa Nhận Thất Bại
Chương 15: Cậu Vẫn Còn Muốn Đi Sao?
Chương 16: Mau Đi Làm Thành Quản Cho Ba!
Chương 17: Tôi muốn làm người bán dạo!
Chương 18: Cháo đây, Một Tệ Một Ly!
Chương 19: Chấp pháp bạo lực
Chương 20: Cạo Đầu
Chương 22: Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 22: Nhanh Như Vậy Đã Báo Ứng
Chương 23: Cuối Cùng Cũng Bắt Được Cậu
Chương 24: Người Thành Thật
Chương 25: Trêu Đùa Bác Sĩ
Chương 26: Đổi Nghề
Chương 27: Sao Chỗ Nào Cũng Đều Thấy Anh
Chương 28: Quần Nhỏ Màu Hồng
Chương 29: Phổ Cập Tri Thức Về Phương Diện Nào Đó
Chương 30: Câu Dẫn
Chương 31: Có Thù Không Báo Không Phải Là Quân Tử!
Chương 32: Kế Hoạch Báo Thù
Chương 33: Dẫn Xà Xuất Động
Chương 34: Cứ Nén Bi Thương Thuận Theo Tình Thế Đi!
Chương 35: Lần Đầu Tiên Trao Đổi Bình Thường
Chương 36: Mông Của Cậu Lớn Thật Đấy!
Chương 37: Cậu Muốn Mắt Hay Muốn Kẹo?
Chương 38: Tìm Cơ Hội Tiêu Diệt Vật Nhỏ Này!
Chương 39: Cậu Nhất Định Là Cố Ý!
Chương 40: Xát Muối Vào Vết Thương
Chương 41: Đại Bảo Nhị Bảo
Chương 42: Cậu Bị Lừa Rồi!
Chương 43: Đại Lễ Đầu Tiên
Chương 44: Mượn Đao Giết Người
Chương 45: Cậu Xác Định Đây Là Rắn Hổ Mang!
Chương 46: Cậu Xác Định Đây Là Rắn Hổ Mang (p2)
Chương 47: Cậu Xác Định Đây Là Rắn Hổ Mang (p3)
Chương 48: Có Câu oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 49: Hôm Nay Bầu Trời Thật Xanh
Chương 50: Chính Là Không Buông Tay
Chương 51: Dốc Lòng Tu Luyện
Chương 52: Tà Ác Trong Điện Thoại
Chương 53: Có Chút Luyến Tiếc
Chương 53: Có Chút Luyến Tiếc (p2)
Chương 53: Có Chút Luyến Tiếc (p3)
Chương 54: Tội Chết Có Thể Miễn, Tội Sống Khó Tha
Chương 54: Tội Chết Có Thể Miễn, Tội Chết Khó Tha (p2)
Chương 54: Tội Chết Có Thể Miễn, Tội Sống Khó Tha (p3)
Chương 55: Bắt Đầu Có Dục Vọng Từ Lúc Nào
Chương 56: Ăn Phân Trưởng Thành
Chương 57: Liên Tục Bị Hù Dọa
Chương 56: Cậu Yên Tâm Đi
Chương 57: Hồ Ly Tinh
Chương 58: Có Hai Loại Khả Năng
Chương 59: Xem Phim Luyện Can Đảm
Chương 60: Bắt Chim Sẻ
Chương 62: Này Thì Bóp, Bóp, Bóp Bóp Bóp!
Chương 63: Chơi Xấu
Chương 64: Hỏa Vô Danh
Chương 65: Hoành Đạo Đoạt Ái (1)
Chương 66: Thì Ra Là Thế
Chương 67: Đừng Để Tôi Thất Vọng
Chương 68: Xoay Chuyển Thế Cuộc
Chương 69: Mau Xiết Chặt Cậu Ta !!!!
Chương 70: Tôi Cũng Rất Thích Tên Đầu Hói Kia
Chương 71: Tại Sao Lại Thấy Mình Như Đang Bán Thân Vậy?
Chương 72: Bảo Vệ Thức Ăn
Chương 73: Lời Nói Khách Sáo
Chương 74: Ai Lại Không Biết Xấu Hổ Như Vậy?
Chương 75: Nếm Mùi Thất Bại
Chương 76: Nói Hết Tâm Sự
Chương 77: Liều Mạng Ép Buộc
Chương 78: Trước Hết Xử Lý Cô Ta!
Chương 79: Điều Chỉnh Chiến Thuật
Chương 80: Trò Chơi Tâm Nhãn
Chương 81: Thật Sự Để Tôi Rời Đi?
Chương 82: Cái Này Được Gọi Là Thoải Mái?
Chương 83: Ngâm Thơ Đối Đầu Với Kẻ Keo Kiệt
Chương 84: Làm Bộ Thương Tiếc Lẫn Nhau
Chương 85: Trút Đi Cơn Giận
Chương 86: Mắt Kẹt
Chương 87: Đã Lâu Không Ngủ Cùng Giường
Chương 88: Anh Con Mẹ Nó Thật Là Đồ Súc Sinh!
Chương 89: Mỗi Người Một Tâm Trạng
Chương 90: Trời Sinh Một Đôi
Chương 91: Mãnh Hổ Phá Cửa Sổ Mà Vào
Chương 92: Xem Film VIP
Chương 93: Quang Vinh Về Đội
Chương 94: Vô Thanh Cảnh Cáo
Chương 95: Yêu Tinh Trong Yêu Tinh
Chương 96: Viên Mãn Hoàn Thành Nhiệm Vụ
Chương 97: Giáo Sư Trì Giảng Bài
Chương 98: Hết Sức Căng Thẳng
Chương 99: Chết Không Có Chỗ Chôn
Chương 100: Ông Đây Vô Cùng Khỏe Mạnh
Chương 101: Sớm Muộn Gì Cũng Là Của Cậu
Chương 102: Diệt Cỏ Tận Gốc
Chương 103: Một Giấc Mộng Xuân
Chương 104: Rốt Cuộc Bạo Phát!
Chương 105: Tôi Không Nỡ Để Anh Rời Đi!
Chương 106: Nhổ Củ Cải!
Chương 107: Cậu Chính Là Thằng Nhóc Tệ Hại Của Tôi
Chương 108: Tối Hậu Thư
Phần Không Tên 115
Chương 110: Quý Ngài Lợi Hại
Chương 111: Thông Suốt
Chương 112: Tiếp Tay Làm Việc Xấu
Chương 113: Tôi Chê Anh Bẩn
Chương 114: Núi Lửa "Trì" Bùng Nổ
Chương 115: Thong Dong Mà Đến
Chương 116: Sau Phút Sung Sướng
Chương 117: Làm Gì Sớm Muộn Cũng Nhận Quả Báo
Chương 118: Ôm Sai Người Rồi
Chương 119: Sao Tôi Lại Xui Xẻo Như Thế?
Chương 120: Che Giấu Huyền Cơ
Chương 121: Trừ Bỏ Tâm Bệnh
Chương 122: Bài Phiến Tình
Chương 123: Khơi Chuyện
Chương 124: Cuộc Sống Tính Toán Tỉ Mỉ
Chương 125: Thiết Công Kê Nam Châm
Chương 126: Tối Hôm Nay Có Nhiệm Vụ Quan Trọng
Chương 127: Hàng Thật Giá Thật
Chương 128: Đột Ngột Lên Giọng
Chương 129: Cậu Không Có Quyền Phát Ngôn
Chương 130: Còn Nói Không Phải Đến Để Khoe Khoang?
Chương 131: Cảm Giác An Toàn
Chương 132: Ngô Mắt To
Chương 133: Đồng Hồ Tình Nhân
Chương 134: Thật Không Yên Tâm Được Chút Nào!
Chương 135: Đây Không Phải Là Đòi Mạng Tôi Sao?
Chương 136: Vậy Cậu Cứ Đợi Đó!
Chương 137: Thi Hành Trừng Phạt Nho Nhỏ
Chương 138: Gia Súc
Chương 139: Vực Tinh Thần Lên Nào!
Chương 140: Ném Đá Dò Đường
Chương 141: Bây Giờ Đi Thôi!
Chương 142: Đá Tới Đá Lui
Chương 163: Gã Đến Chỗ Tôi Chính Là Một Người Chết
Chương 144: Quả Nhiên Biết Hưởng Thụ Cuộc Sống Hơn Tôi
Chương 145: Ông Và Cháu
Chương 146: Thổ Lộ Thật Lòng
Chương 147: Lột Bỏ Từng Tầng
Chương 148: Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên
Chương 149: Chỉ Mới Giờ Này Thôi Sao?
Chương 150: Giám Dành Đồ Của Tôi? Trị Cô Không Thương Lượng!
Chương 51: Làm Ra Vẻ
Chương 152: Tôi Là Dây Thừng, Em Là Ngựa
Chương 153: Trận Chiến Tuyệt Đẹp
Chương 154: Đạo Cao Một Thước Ma Cao Một Trượng
Chương 155: Tự Ăn "Ác" Quả
Chương 156: Chàng Rắn
Chương 157: Thản Nhiên Một Cách Bất Ngờ
Chương 158: Ba Người Chạm Mặt
Chương 159: Thăm Viếng "Tiền Bối"
Chương 160: Kẻ Phụ Tình
Chương 161: Thật Ra Người Cũng Có Đọc
Chương 162: Một Đêm Hỗn Loạn
Chương 163: Đây Là Muốn Tạo Phản Sao?
Chương 164: Một Cái Tét
Chương 165: Khói Súng Cuồn Cuộn
Chương 166: Biến Hóa
Chương 167: Phân Tích Tỉ Mỉ
Chương 168: Chỉ Hận Gặp Nhau Quá Muộn
Chương 169: Một Trái Táo Dẫn Phát
Chương 170: Sỉ Khả Sát Bất Khả Nhục
Chương 171: Nguy Cơ Ẩn Nấu
Chương 172: Tiểu Hộ Vệ Trung Thành Ở Cửa Hậu
Chương 173: Em Tôi Bị Em Anh Lừa Đi Rồi
Chương 174: Ám Toán Kiểu Khác
Chương 175: Tương Kế Tựu Kế
Chương 176: Về Nhà Thăm Mẹ
Chương 177: Nhân Viên Chuyển Phát Bi Thúc
Chương 178: Vợ Chồng Sum Hợp (Hòa Giải)
Chương 179: Một Câu Nói Còn Thiếu (Cảnh báo nhẹ, có H)
Chương 180: Ám Hiệu
Chương 181: Cầu Đại Thần Ân Sủng
Chương 183: Gió Nổi Mây Vần
Chương 183: Vết Nhơ Để Lại
Chương 184: Từ Giờ Sẽ Bù Đắp Cho Cậu
Chương 185: Một Cây Kẹo Mút
Chương 186: Ăn Mì Ăn Ra Cảm Ngộ
Chương 187: Có Gian Tình
Chương 188: Bóng Đèn
Chương 189: Con Sẽ Không Lấy Vợ
Chương 190: Cuối Cùng Cũng Hòa Giải (Về Với Nhau)
Chương 191: Muốn Dỗ Dành Cậu Ấy Phải Làm Thế Nào?
Chương 192: Lướt Sóng
Chương 193: Ngược Một Trận
Chương 194: Thiếu Một Chút Đầu Óc

Chương 61: Chỗ Nào To Thì Nhìn Chỗ Đó!

4.6K 193 3
By zenniepanda

Lúc hai người về thì trời đã tối, mẹ Ngô từ trong bếp ló đầu ra, cười nhìn Trì Sính nói, "Thức ăn cũng sắp chín rồi, ăn xong rồi hẵng đi."

Phòng bếp nhà Ngô Sở Úy rất đơn sơ, chỉ có một cái bàn ăn đã tróc sơn, một cái chạn để chén đĩa cùng với chỗ để treo mấy cái nồi và chảo. Vốn dĩ trong nhà cũng có bếp ga và lò vi sóng, nhưng mà mẹ Ngô trí nhớ không tốt, sợ gặp chuyện không may nên đã cất đi rồi. Loại chảo sắt này chỉ có thể dùng trên bếp củi, cho nên chỗ này chỉ toàn là cỏ và củi khô, ruồi bọ bay vòng vòng trên bếp.

Toàn bộ khung cảnh đều bị Trì Sính thu hết vào mắt.

Ngô Sở Úy nghĩ thầm trong bụng, để xem Trì Sính dùng phương thức gì từ chối ý tốt của mẹ cậu.

Nhưng mà không ngờ Trì Sính lại đồng ý.

Ngô Sở Úy đột nhiên nhớ tới năm ngoái, cái ngày mà Nhạc Duyệt về nhà cậu ăn cơm, khi đó phòng bếp vẫn còn rất sạch sẽ. Bếp lò không có cặn dầu, trong chạn cũng không có cơm thừa, mà trên đất cũng không có củi khô... Thế mà Nhạc Duyệt cũng không chịu ở lại, thậm chí còn chưa có vào cửa, mới đến đầu ngõ đã dẹp đường đi về.

"Có cần cháu giúp một tay không ạ?" Trì Sính nhìn mẹ Ngô hỏi.

Mẹ Ngô vội vàng phất tay, "Không cần, không cần, hai đứa ra ngoài ngồi đợi đi."

Ra ngoài phòng khách, Trì Sính để ý thấy trên tường treo rất nhiều khung ảnh, đều là khung ảnh cũ, bên trong có rất nhiều ảnh chụp, đa phần là ảnh trắng đen. Ánh mắt Trì Sính di chuyển, liền dừng lại ở khung ảnh ở bên trái có hình chụp một đứa trẻ, đó là hình Ngô Sở Úy vừa tròn trăm ngày tuổi, đôi mắt đen bóng tựa trân châu như biết nói, đặc biết khiến người ta yêu thích.

"Lúc đó cậu mới hơn ba tháng, mà trứng đã to như vậy rồi à?"

Ngô Sở Úy vừa mới uống ngụm nước, xem tí nữa là phun ra.

"Anh không còn chỗ nào khác để nhìn hả?"

Trì Sính đáp rất rõ ràng, "Chỗ nào to thì nhìn chỗ đó thôi."

Ngô Sở Úy ôm hận cắn một miếng lê.

Trì Sính lại chuyển tầm mắt, nhìn bức ảnh Ngô Sở Úy mới hơn hai tuổi, đẩy xe trúc nhỏ, mặc quần yếm, cái mông nhỏ cong ưỡn ra, trên mặt toàn là thịt, lúc đó chắc cũng chọc người ngắt dữ lắm.

Trì Sính buồn cười, "Tôi vừa phát hiện cậu mặc quần yếm nhìn cực kì hợp."

Ngô Sở Úy đã xem nhiều GV như vậy mà còn không hiểu ý của Trì Sính sao? Trong lòng còn đang rủa thầm, thì Trì Sính đã vươn tay qua. Ngô Sở Úy không ngờ tới, đã qua hơn hai mươi năm, thế nhưng cậu còn có thể vì mông nhiều thịt mà bị người ta nhéo.

...

Lúc ăn cơm, mẹ Ngô không ngừng gắp thức ăn cho Trì Sính.

"Đồ ăn có quen không? Nhà cũng không có gì ngon để chiêu đãi cậu."

Trì Sính hiếm lắm mới nói được một câu tiếng người. "Ngon lắm ạ."

Ngô Sở Úy ngồi bên cạnh, nhìn Trì Sính bình thản ăn thức ăn trong chén, thầm nghĩ, thật ra con người này cũng có lúc khá tốt...

"Sao bác lại không ăn thịt?" Trì Sính nhìn mẹ Ngô hỏi.

Mẹ Ngô bất đắc dĩ cười cười, "Bác bị tiểu đường, không thể ăn nhiều thịt."

Trì Sính gật đầu, cũng không nói gì thêm nữa.

Ăn cơm xong, Ngô Sở Úy phụ mẹ thu dọn chén đũa, mẹ Ngô nói với cậu, "Đồng nghiệp này của con tốt quá, đến nhà chơi còn biếu toàn đồ thực dụng, mẹ không thích mấy món như thuốc bổ, lễ hạp, vừa quý lại vừa không dùng được."

Ngô Sở Úy cúi đầu nhìn qua, nào là dầu oliu, dầu vừng, trứng gà, trứng vịt, hoa quả, thịt tươi, tôm bóc vỏ... tất cả đều là mấy thứ mẹ Ngô tiếc không dám mua, không dám ăn, chất đầy bốn túi lớn, đủ cho bà ăn cả tháng.

Nếu mấy thứ này là do người khác biếu, Ngô Sở Úy sẽ không có cảm giác gì, nhưng đây lại là Trì Sính, một kẻ xa hoa dâm dật, ác ôn không có nhân tính. Loại kích thích tâm lý hắn mang đến lần này, so với những lúc bị hắn chèn ép còn mãnh liệt bội phần.

"Tam nhi nè!" Mẹ Ngô đột nhiên mở miệng, "Sau này con đừng đi chung với cậu đồng nghiệp kia nữa."

Ngô Sở Úy ngẩn ra, "Vì sao ạ? Không phải mẹ rất thích anh ta sao?"

"Chính là bởi vì rất thích nên mới thế." Mẹ Ngô đi đến trước mặt Ngô Sở Úy nói, "Con thử ngẫm lại xem, nếu con đi cùng với cậu ta ra ngoài, thì còn ai để ý đến con nữa?"

Ngô Sở Úy "..."

[End chương 61]

Vote đi ạ

Continue Reading

You'll Also Like

676K 28.9K 92
CÙNG NÀNG NÓI CHUYỆN TRĂM NĂM Tác giả: Hạ Quân Thể loại: Bách hợp, hiện đại, cách biệt tuổi tác, ngọt sủng, HE Nhân vật chính: Khuất Tĩnh Văn x Kỳ Mặ...
1.3M 146K 198
Thiết lập của lốp xe dự phòng hỏng rồi Tác giả: Miêu Bát Tiên Sinh Thể loại: Đam mỹ, tình cảm, xuyên nhanh, hệ thống, chủ thụ, nhẹ nhàng, 1v1, HE Độ...
156K 11.8K 158
Tên khác của truyện: "Nhầm phôi thai được tình yêu như ý"; "Sinh nhầm con, gả đúng người" QT: Ngoài ý muốn ở ngoài. Tác giả: Thái Hữu Nhiễm Số chươn...
2.7M 230K 127
Cá Mặn nghĩ thông suốt rồi. Tác giả: Trì Vãn 迟晚. Nguồn: khotangdammyfanfic.blogspot.com Editor: Ngáo (W@ttp@d: @nguyenguyen9473). Bản edit phi thương...