ĐOẠT SẮC[DIỆP LÂM ANH-TRANG P...

By inhthYnnh

39.9K 3.1K 82

(16+) Đoạt người phụ nữ của chồng mình, Diệp Lâm Anh liệu có làm được? Cre:Diosa Chyu More

DẠO
GẶP
CHẠM
TRA
THỬ
VƯỢT
CHỊU
KẾ
THÍCH ?
THẬT
NGỌT
THỊT ?
YÊU ?
GHEN ?
SỢ
RỜI ?
HÌNH~(H+)
PHẠT~(H++)
HOẢNG(H+)
DƯỢC
THA ?
LẶNG
HÒA
HỌA
HỒI
TAN
HỢP
DỐI
MƯU
TRẢ
VỀ
VẮNG
TRÁNH
GIÔNG
GIÓ
MƯA
NẮNG
KẾT (HE)
HỈ (1)
HỈ (2)
NGOẠI TRUYỆN (OE)
NGOẠI TRUYỆN (OE)
Fic mới nek

HỎA

1.1K 78 8
By inhthYnnh

"Không cho!"

"Vậy sao?"

Mắt như chứa lửa, Diệp Lâm Anh tiện tay ném đi chiếc chăn phủ trên người nàng, không phép tắt cả gan cắn mạnh cổ nàng đến bật máu.

"Loại phụ nữ xinh đẹp như em quả thật khó đoán... Trong lúc ái tình dân như thủy triều thì vang xin được thỏa mãn, nhưng đến khi đạt được ham muốn rồi lại quay lưng. Em thấy có công bằng cho tôi không?"

Im bặt, mọi thứ im bặt, nàng đưa một bên tay lên sờ lên cánh môi cô, mắt bỗng nhiễm một tầng sương mù, nàng nói:

"Tất cả là do dâm tính, đó không phải là con người của tôi và hiện tại, ngay lúc này đây...tôi là tôi."

Mạnh bạo kéo đầu cô ép sát vàovùng hõm cổ, nàng thầm thì vào tai cô:

"Diệp Lâm Anh....liếm ngay vết máu này...nếu không đừng hòng động tiếp vào Thùy Trang tôi!"

"Không! Có thể nào trả lại Thùy Trang xưng "em" với tôi được không? Tôi thích Thùy Trang đó hơn Thùy Trang hiện tai!"

"Liếm đi, em xin Diệp Lâm Anh. Hum~"

Lời thầm thì ngọt hơn mật, đã như vậy còn khuyến mãi thêm một tiếng rên nữa thì ai mà cầm lòng cho nỗi.

Lưỡi mềm thè ra, cô ma mãnh liếm từng vết máu tanh thơm đến lạ. Như muốn người thương mãi là của mình nên cô quyết định tặng ấn kí từng nơi cô đi qua.

Cổ, xương quai xanh, và cả cặp thỏ trắng.... Đều chi chít vết hôn ngân...

"Nốt đùi nhá!"

"Hưm... Không, đủ rồi!"

"Thế Diệp Lâm Anh tôi đi được chưa?"

Cô cắn môi đỏ người thân dưới, ánh mắt âu yếm chờ câu trả lời.

Nàng đỏ mặt : "Thích thì đi, không thích thì đi!"

"Vậy em ở nhà ngoan nhé, mai tôi về."

"Ừm..."

[...]

Áo quần tươm tất, cô hôn trán nàng chúc ngủ ngon rồi lái xe đến bệnh viện...

Nhưng....Thùy Trang đâu có ngủ,nàng còn hẹn với một người, một người rất đặc biệt: LAN NGỌC.

Cánh cửa hậu dinh thự D&L được nàng mở ra, Lan Ngọc bước vào, mặt như muốn nổ ra lửa lôi Lan Ngọc vào trong nhà.

"Á ha, hôm nay lên giường với Diệp Lâm Anh vui ha? Quên tôi rồi chứ gì?"

"Đáng lẽ người có lỗi phải là Lan Ngọc mới đúng, em vì nghe lời Lan Ngọc nên mới hy sinh thứ quý giá nhất đời con gái cho Diệp Lâm Anh đấy!"

Lan Ngọc run tay, môi mấp máy:

"Gì? Em mất rồi sao?"

"Vâng!"

"Vâng!"

"Trời ơi! Tôi đã bảo chỉ dụ cô ta lên giường với em hôn hít thôi mà, tôi đâu có kêu em làm chuyện đó với cô ta!"

"Nhưng...nhưng cô ta làm nhanh quá em không kịp phản ứng nên..."

"Thôi im đi!"

Mùi giấm chua lan tỏa đâu đây, sao chứ? Lỗi đâu phải tại nàng? Đấy là do Lan Ngọc cô sai biểu mà, là do kế hoạch....

"Thôi, nếu em đã lỡ mất rồi thì thôi, tôi không chất vấn nữa. Còn về kế hoạch trả thù nhà Diệp Lâm Anh sắp thành công rồi em yêu ạ, chỉ chờ ngày Diệp Lâm Anh cút mất hết tất cả."

Nghe lời Lan Ngọc vừa thốt ra mà nàng tưởng như rằng tim nàng bị ai đó bóp, tuy biết là kế hoạch như thế, nhưng tình cảm của Diệp Lâm Anh dành cho nàng hiện tại quá lớn, nàng cũng vậy.....làm sao mà vui cho nổi.

"Thế Đức biết hết mọi chuyện rồi đúng không Thùy Trang?"

"Đúng rồi, nhưng có vẻ anh ta giả nai, chắc anh ta không tin tưởng vào sự việc này!"

Lan Ngọc vuốt ve từng góc cạnh khuôn mặt nàng, môi nhếch lên một nụ cười kiêu hãnh:

"Anh ta tin, hẳn là rất tin....cũng giống như tôi tin tôi và em sẽ trả thù được ả Diệp Lâm Anh!"

Ngón tay mơn trớn lướt, bỗng dừng lại ở cổ nàng, cô nhíu mày nhìn từng vết hôn ngân trên đấy...khoang! Có cả máu, vết cắn?

"Thùy Trang, cổ em bị làm sao vậy?Là Diệp Lâm Anh làm hết đúng không?"

"Em....."

"Thoát hết đồ trên người em ra, tôi phải xem cô ta đã làm gì trên người em!"

"Không có làm gì nhiều đâu, cô ta chỉ hôn nhẹ lên cổ em rồi lấy đi trinh tiết của em, còn lại chẳng có gì đâu! Lan Ngọc đừng quan tâm!"

"Thật sao?"

"Thật...."

Lửa hận tuôn trào, cô cắn chặt môi nắm chặt cổ tay nàng kéo vào nhà tắm.

"Thùy Trang! Nếu như vậy hãy rột rửa hết cho tôi, làm sao đừng để tôi thấy một vết lạ nào trên người em!"Cầm vòi phun, cô bật nước mạnh nhất phun lên cơ thể nàng. Trời lạnh...nàng vừa trải qua hoan ái, sức khỏe không tốt mà giờ đây còn phải đứng giữa nguồn nước lạnh cùng sự ghen tuông mù quáng của ai kia.

Những lớp vải do dính nước nên đã bệch vào da thịt nàng rất chặt, tưởng như nhìn nàng với một bộ đồ trong suốt.

"Tắm cũng phải thoát y! Làm mau!"

Nàng khóc, run run cánh môi:

"Lan Ngọc...em lạnh...ta dừng lại nhé!"

"Không dừng! Làm lẹ!"

Lớp áo mỏng trên người nàng được trút, trước mắt cô vẫn là cơ thể câu nhân đó nhưng lại điểm rất nhiều vệt hôn ngân, cặp đàotrên hay dưới đều vẫn rõ năm dấu tay tên Diệp Lâm Anh. Bản tính hay ghen lại nổi lên, tay cầm chiếc bàn chảy trên trên thành bồn tắm mà đè nàng xuống, kì cọ vết hôn đến bật máu.

"Em đau Lan Ngọc, dừng lại đi! Sau này em không cho Diệp Lâm Anh động vào em nữa! Em xin lỗi!"

"Thôi vậy đủ rồi, tôi về!"

Cô ta rời đi, bỏ mặc nàng đau đớn với thương tích đầy người...Nàng thật sự nghĩ đúng đó không phải là Lan Ngọc nàng từng biết, một Lan Ngọc ôn nhu thương nàng hết mực, một Lan Ngọc luôn làm nàng cười bằng mấy trò con bò, một Lan Ngọc vì nàng mà không quản ngại đường xa thường xuyên thăm nàng khi nàng một mình....Thế mà giờ đây cô ta đã khác, lạnh lùng, tàn nhẫn...vì trả thù cô ta đã hy sinh luôn người mình yêu, vì trả thù cô ta dẫm đạp lên người mình yêu. Nàng cũng thật ngu ngốc...vì yêu cô ta nên hy sinh cả bản thân, hận cả Diệp Lâm Anh vì ả có nỗi hận với cô....tất cả mọi thứ giờ đây đổi lại sự vô tình và tàn nhẫn.

[...]

Đêm khuya lẻ bóng một mình, nàng vẫn dùng chiếc áo ấm của Diệp Lâm Anh phũ lên cơ thể trần trụi của mình, ngồi nhìn ra cửa sổ ngắm ánh trắng, lâu lâu lại liếc xuống vườn hoa nhài....đóa hoa nhài lúc này đã không còn được tinh khiết nữa...nó đã bị nhuốm nhơ trên danh dự, cơ thể và cả trên những mối quan hệ....

Quả thật lúc này....

Nàng muốn ngủ một giấc dài, thậtdài để khi mở mắt ra sẽ thấy đám hoa kia nhuốm lại màu tinh khiết như nàng hằng mong ước.

"Cạch"

2 giờ sáng, cô đã về....

"Thùy Trang ah~ Diệp Lâm Anh về rồi này, tôi có đem một ít bánh kem về để cho em đấy, em ngủ chưa?"

Bật đèn lên, vui mừng vì thấy bóng lưng ai kia ở gục ở phía cửa sổ, cô tiến tới định kêu nàng thức thì...chợt nhận ra nàng đã ngất, trên bàn là thuốc ngủ....nàng uống gần hết nửa hộp? Nàng đang muốn tự sát?

Cô hoảng sợ ôm tấm thân ấy vào lòng, mặc lại cho nàng sơ sài một bộ đồ, mặt tái xanh đưa nàng đi bệnh viện....

Continue Reading

You'll Also Like

155K 10.8K 48
Thanh xuân vườn trường, HE. ---- - Học trưởng Gemini Norawit đã mê mệt em rồi phải không? - Ừ, tôi mê em, mê không tài nào hết được. ----- - Bạn họ...
4.3K 331 17
Câu chuyện giữa một đại minh tinh với mặt tối là một sát thủ và cô cảnh sát kiêm fan girl số một của nàng. Duyên trời đưa đẩy 2 người gặp nhau trong...
195K 1K 9
18+ cổ đại, các bác ủng hộ em nha