Số mệnh 12 Tinh Đồ

Door AnesiaIvan

2.6K 54 14

12 chòm sao không phải là vô địch,thần,quỷ dị thường...họ đều mang cho bản thân những số mệnh riêng và cố gắn... Meer

Mở đầu
Quyển 1-chương 1:nhà tiên tri
chương 2:phục kích
chương 3:nguyệt quang
chương 4:Thiên Yết vượt ngục
chương 6:duyên gặp nhau
chương 7:không thể quay đầu
chương 8:phẫn nộ
chương 9:bóng ma
chương 10:bi kịch tương liên(thượng)
chương 11:bi kịch tương liên(hạ)
chương 12:lật kèo
chương 13:Thiên Yết và Song Ngư
chương 14:lịch sử Geshi
chương 15:quái vật biển sâu
chương 16:hòn đá triết gia
chương 17:con quỷ đỏ
chương 18:Bảo Bình đọc một giai thoại
chương 19:thủ đô Gtness
chương 20:câu đố ẩn ý
phụ lục:gia tộc Khởi Nguyên
chương 21:bản chất của U Minh
chương 22:lập luận
chương 23:Vãng Sinh Đường
chương 24:bùa người Chà
chương 25:hành trình tìm sinh mệnh
chương 26:dưới làn nước sâu
chương 27:Đại tội Đố Kỵ
chương 28:đều nằm trong toan tính
chương 29:công chúa Hoa Đêm
chương 30:bóng tối bao phủ
chương 31:đầu bếp
chưchg 32:thực khách phàm ăn
chương 33:kỷ vật của kẻ phản bội
phụ lục:hệ thống sinh học Amtopia
chương 34:những quyển sách
chương 35:đại chiến Ung Châu thành
chương 36:ngôi thành điêu tàn
chương 37:vô tình nhất là bậc đế vương
chương 38:ngươi đã bảo vệ ta
chương 39:ý nghĩa của hoa
chương 40:thế giới của Sonya
chương 41:cố nhân
chương 42:danh phận
chương 43:Chuyển Giao Đồ Trận
chương 44:cái giá cho sức mạnh
chương 45:đứa trẻ dị tật
chương 46:tuyệt vọng vì ai
chương 47:Nekropolis
chương 48:đại thanh trừng Shoah
chương 49:hạnh phúc cho hôm nay
chương 50:Thần Trùng
phụ lục:Thập Giới và Thất Đại Tội
chương 51:rượt đuổi
chương 52:mục đích cuối cùng
chương 53:ván cờ số mệnh
chương 54:trách nhiệm bậc quân vương
chương 55:thức tỉnh
chương 56:ngày tàn của Gtness
Hoàn-chương 57:chạnh lòng thương cô
Lời cuối quyển 1
phiên ngoại 1:hồi ký của Louis
phiên ngoại 2:hồi ký của Empire
mở đầu(quyển 2)
Quyển 2-chương 58:giấc mộng phù dung
chương 59:biến thiên đảo địa
chương 60:đại tội Phàm Ăn
chương 61:ác quỷ Orobas
chương 62:hoa tiên nhuốm máu
chương 63:bảo vật thượng cổ
chương 64:Giới luật Sự Thật
chương 65:còn đáng quý hơn
chương 66:tận cùng nỗi đau
chương 67:chuyển biến
chương 68:phải làm sao cho đúng
chương 69:vị thần báng bổ
chương 70:cuộc chiến bàn cờ
chương 71:di sản của Kaloi
chương 72:đảo dịch bệnh
chuong 73:tương phùng
chương 74:lý tưởng
chương 75:Kim Ngưu đại tướng quân
chương 76:sự xuất hiện bất ngờ
Chương 77:đáy biển lòng nàng
chương 78:Song Ngư gặp nạn
phụ lục:vị thần của sự lụi tàn
chương 79:Huyền thuật
chương 80:phán xét
chương 81:thể chế ràng buộc
chương 82:tội lỗi muôn trùng
chương 83:món quà đến từ cõi chết
chương 84:dòng lịch sử bí ẩn
chương 85:duyên là khổ đau
Chương 86:cổng thông đạo
Hoàn-chương 87:mồi lửa
phụ lục:cảm ơn và xin lỗi
Lời cuối quyển 2
Mở đầu(quyển cuối)
Quyển cuối-chương 88:ba năm đọa đày
chương 89:hứa rằng kiếp này
chương 90:khu chợ huyền bí
chương 91:quyền năng cổ đại

chương 5:chạm mặt

67 2 0
Door AnesiaIvan

Rạng đông ấm áp bắt đầu ló dạng sau một đêm đầy biến động soi sáng toàn bộ khung cảnh tinh mơ của Celtic.

Empire đương chải tóc cho Vô Kỵ trong phòng,đây là điều khá bình thường với nàng nhưng không mấy bình thường với kẻ khác.Đơn giản nàng thích thì làm thôi.

"Ngươi có vẻ thích 'món đồ chơi' chủ nhân ban cho nhỉ?"

Empire không cần quay đầu lại cũng biết đó là Drown.

"Nhiệm vụ chủ nhân giao ta sẽ tự hoàn thành."Tay nàng vẫn nhẹ nhàng chải những sợi tóc lấp lánh ánh bạc trước bình minh."Còn nhiệm vụ giải cứu sao rồi?"

Con quỷ quấn mắt vẫn lơ lửng như ở trong làn nước,chân không chạm đất,hắn bĩu môi khó chịu,hắn rất ghét cái thái độ kinh thường của Empire nhưng tuyệt nhiên chẳng thể động vào thuộc hạ mà chủ nhân nhà hắn ưu ái nhất.

"Hừ tự ngươi biết đi."Hắn khẽ nghiến răng."Chủ nhân đêm qua đã có thái độ thúc giục tại sao ngươi còn làm càn không ra tay?"

Empire có hơi khựng tay nhưng nàng rất nhanh trở lại thái độ ung dung nói:"Hơi ngoài ý muốn,hắn sẽ có giá trị,nhiệm vụ của ta chưa đến phiên cặn bã quản."

"NGƯƠI..."

Hắn vô cùng muốn xông tới tẩn cho ả một trận vì dù pháp lực của nàng chỉ ở cái ngưỡng chẳng đáng để vào mắt,nhưng nếu phải đối mặt với hình phạt của chủ nhân còn kinh khủng hơn gấp bội.Hắn chua chát thoắt biến mất.

"Tại sao ngươi lại đối xử tốt với ta đến vậy?"Lúc này Vô Kỵ mới hỏi."Khi ta vào tay những kẻ khác chúng luôn đối xử với ta không bằng xúc sinh...ta chỉ mới vào tay ngươi nhưng đã được ngươi đối xử tốt hơn hẳn những kẻ kia,điều gì ở ta mà lại có thể lọt vào mắt xanh của thuộc hạ được 'ngài ấy' ưu ái nhất."

Empire ôn nhu buộc lên đuôi tóc cho y mà trả lời:"Việc ta được chủ nhân ưu ái quả là tốt còn ngươi..."Chỉ đơn giản là rất giống con trai ta lúc còn sống.

Lời cuối này nàng không dám nói ngoài miệng.

"Lát nữa đeo cái này vào."Nàng lấy ra hai con mắt giả."Tuy là đồ giả nhưng ít nhất chúng vẫn giúp ngươi nhìn thấy thế giới đấy."

Trên chiếc giường cao lớn xa hoa trong căn phòng cũng xa hoa không kém nhưng có phần giản dị hơn nhiều so với tiêu chuẩn.Trên giường là người thiếu niên mang mái tóc đỏ rực như lửa,ngũ quan tinh xảo lại có nét chính chắn từng trải sương gió,như trải qua vạn muôn thăng trầm mà trở nên trầm lắng.Đôi mắt phượng nhắm nghiền đã hằng lên quầng thâm,sắc mặt cũng có vẻ xanh xao.Chợt hắn nheo mắt rồi mở to.Khuôn mặt hốc hác cũng chưa đủ để át đi dung mạo phi phàm của hắn.

Hắn đã có giấc mơ rất lạ.

Hắn nhìn thấy nàng ta ở đó,ở cuối chân giường hắn và giương cao thanh kiếm định đâm rồi lại thôi.Nàng ta đã lưỡng lự.

Không thể nào!Nàng ta làm sao có thể xuất hiện ở đây.

"Thật tốt quá điện hạ."Giọng nói thanh mảnh xuất hiện cùng lúc với hình dáng tuyệt trần thoát tục của Xử Nữ."Phục Sinh ngọc đã cứu thoát ngài thành công rồi,ơ kìa ngài đang khóc à?" 

"Ra ngoài!"Ares vắt tay lên mắt ra lệnh."Ta cần nghỉ ngơi."

Nàng ấy sao có thể tha thứ cho ta và sao có thể còn tỉnh táo.

Xử Nữ khó hiểu nhưng cũng lui ra chuẩn bị thuốc tiện thể thông báo với hắn.

"Chúng ta có khách quý thưa điện hạ hiện tại Bảo Bình đại nhân đang theo dõi mọi hành tung của họ,ngài ấy luôn luôn theo sát họ mọi lúc mọi nơi."

Bảo Bình ôm bụng lê lết cái thân đến phòng Milara hắn hốc hác xanh xao vì bị cơn đau bụng bất ngờ hành hạ đêm qua,đến nỗi bỏ quên cả việc theo sát hai vị khách kia cả đêm.Hắn còn chưa kịp cầm lấy tay nắm cửa thì cánh cửa liền bật mạnh ra trực tiếp đập vào mặt hắn đẩy nép sang bên góc tường.

"Đừng lo ta tin là hắn sẽ khó mà từ chối được,vì hắn là tên đần."Giọng Empire đầy mỉa mai.

Milara ngươi cố tình đúng không!-Bảo Bình nghĩ.

"Ơ kia ngươi ở đây à Bảo Bình."Nàng mở cửa ra cười cười nhìn hắn."Xin lỗi nhé,vừa rồi...là ta cố tình đấy."

"..."Bảo Bình chỉnh lại gọng kính vỡ vì cửa phòng đập vào.Phải cố nhẫn nhịn,hắn muốn moi thông tin từ khả năng nhìn thông thiên văn của nàng cần phải tạo lòng tin,thiện cảm.Hắn nghĩ nghĩ rồi giả vờ đánh rơi chiếc kính lên sàn,cách này tuy cũ nhưng ít ra vẫn hiệu quả,hắn không tin gương mặt điển trai này không đủ để cưa đổ nàng.

 Empire liền nói:"Để ta nhặt cho!"

Nàng nhanh nhảu bước tới lại cực kỳ vô tình mà giẫm mạnh lên tay Bảo Bình.

"A A."

"Lần này thì ta vô tình thật nhé."Nàng nói giọng có phần mỉa mai.

Ta mắc nợ ngươi từ kiếp trước hay sao mà kiếp này lại được phân công theo sát ngươi để rước họa chứ!

"Ngươi đến đây làm gì."Vô Kỵ từ bên trong bước ra."nhà vua muốn gặp bọn ta à?"

"Không,không người còn yếu lắm."Bảo Bình xoa xoa bàn tay mà nước mắt muốn rơi."Ta sang đây thăm các ngươi một chút thôi,hết hôm nay có lẽ người sẽ cho triệu các ngươi."

"Vậy ngươi có muốn đi xuống phố cùng bọn ta chứ?"Vô Kỵ cười nửa miệng.

"Khoan...ta..."Empire ấp úng.

"Được."Bảo Bình hớn hở nhận lời,như thế sẽ dễ dàng hơn là chui rúc khắp nơi như một tên biến thái."Ta dù sao cũng đang rảnh rỗi."

Empire cứng họng.Nàng chỉ muốn tận hưởng thời gian này với Vô Kỵ thôi thế quái nào lại có thêm tên phá đám này,sao ngươi không chui rúc trong bụi cỏ mà quan sát đi tên biến thái.

Khu phố phía bắc thành Celtic nổi tiếng với các khu vui chơi lớn và nhiều cửa hàng mua sắm đặc sắc.Vô Kỵ phải cố để Bảo Bình giữ khoảng cách bằng không Empire sẽ đánh hắn nhập viện đến liệt giường mất.Nhớ từng có lần chỉ vì y vô ý đóng tròn 'vai diễn' quá sâu với một cô gái trẻ đẹp nọ mà vô tình bỏ rơi Empire ngoài cuộc chơi,sáng hôm sau đã thấy đầu cô ta bị treo ngay giữa quảng trường thành phố.Thần kinh Empire rất bất bình thường,lại ghét bị ra rìa,nên rất dễ gây loạn.

Suốt chuyến đi chơi Bian chỉ tỏ ra thẫn thờ không chút nào là hứng thú.Từng khung cảnh lướt qua đều gợn cho hắn nhớ về em ấy,em ấy có lẽ sẽ rất thích...

"Bian?!"Emma kéo gấu áo hắn hỏi lo lắng."Anh đừng ủ rũ thế nữa cười lên đi!Chúng ta đến đây để vui chơi mà."

Hắn chưa kịp mở miệng nói thì có tiếng xô xát gần đó cắt ngang lời hắn định nói.

"NGƯƠI MỚI BẢO TA LÀ GÌ?"Một tên du côn lực lưỡng gằn giọng.

"TÔI NÓI ÔNG PHẢI XIN LỖI ĐỨA BÉ NÀY"Người nam nhân đối diện gã vẫn còn rất trẻ."Ông không thể xô ngã khiến nó khóc ầm lên rồi đổ lỗi cho tôi được."

"Ngươi muốn gây sự với ta?"

Tên du côn nắm lấy cổ áo Bảo Bình toang đấm vào mặt hắn.Bian định quay lưng bỏ đi thì một giọng nói vô cùng quen thuộc vang lên cùng với tiếng xô xát đằng sau.

"Cặn bã mà thích làm càn."

Là giọng em ấy,em ấy thực sự đang ở đây ư?Hắn quay phắt lại thì thấy bóng dáng khác mang áo choàng đen thoăn thoắt áp chế tên du côn dễ dàng dưới đất.Y co quắt tay gã ra sau bắt gã phải xin lỗi.Bian không thể thấy rõ mặt người đó,hắn tiến lại gần mặc cho Emma lôi kéo tay hắn rời khỏi.Bóng hình đó,bóng hình hắn đã luôn mong nhớ ngày đêm.

Đúng là y rồi!Mái tóc đó.Khuôn mặt đó.Vẫn trong bộ y phục đen tuyền đó.

"Wujiu!"Hắn buột miệng gọi lớn tên y.

Y ngay lập tức phát giác hắn,mặt tái mét.Bằng một động tác nhanh chóng và dứt khoát y nắm lấy cổ tay người đeo kính bên cạnh rồi chạy thật nhanh thoát khỏi đám đông.

"Khoan đã Wujiu!"Hắn không thể để mất y lần nữa.

Hắn chạy theo bóng hình mình đã luôn khao khát,miệng vẫn luôn gọi với theo,y càng chạy bóng dáng càng xa dần,rồi mất hút hẳn.Bian đứng giữa đám đông người qua kẻ lại mà hoang man và sợ hãi.Sợ rằng sẽ không bao giờ có thể nhìn thấy y nữa...y đã thật sự bỏ hắn lại thật rồi...

Cùng lúc đó Empire đi mua đồ ăn vặt trở về nhưng hai tên kia đã biến mất đâu rồi.Lạy thần hồn!Phim sắp chiếu rồi còn bắt nàng đi tìm được à.Nàng đành ngồi đợi hậm hực trên băng ghế.Ngẫm ra thì lễ Xá Tội Vong Nhân*sẽ diễn ra sớm thôi.Đến lúc đó...mong rằng kế hoạch sẽ đại thành.

*lễ Xá Tội Vong Nhân:theo truyền thuyết một số nước Á Đông đây là lễ mở cửa địa ngục ân xá cho các vong linh không nơi nương tựa.

Miên man suy nghĩ thì có nam nhân nọ ngồi xuống cạnh Empire,gương mặt hốc hác nhưng nhan sắc phải thuộc hàng nhất đẳng.Hắn có mái tóc đen dài và mặc bộ y phục trắng khá tinh xảo. 

Empire nhìn hắn đoạn nở nụ cười tà mị.Đọc trong đầu hắn thì ra khá nhiều điều hay ho đấy,sắp có kịch hay để xem rồi.

Ga verder met lezen

Dit interesseert je vast

102K 2.9K 27
"𝐜𝐚𝐮𝐬𝐞 𝐢'𝐯𝐞 𝐡𝐚𝐝 𝐞𝐯𝐞𝐫𝐲𝐭𝐡𝐢𝐧𝐠, 𝐛𝐮𝐭 𝐧𝐨 𝐨𝐧𝐞'𝐬 𝐥𝐢𝐬𝐭𝐞𝐧𝐢𝐧𝐠, 𝐚𝐧𝐝...
129K 3.6K 25
Warning: 18+ ABO worldကို အခြေခံရေးသားထားပါသည်။ စိတ်ကူးယဉ် ficလေးမို့ အပြင်လောကနှင့် များစွာ ကွာခြားနိုင်ပါသည်။
6.2K 314 5
"This Power is not a Blessing But a curse" I've fought For the world And only for me to lost The Three People that I love. When will I get my own Ha...