Số mệnh 12 Tinh Đồ

By AnesiaIvan

2.6K 54 14

12 chòm sao không phải là vô địch,thần,quỷ dị thường...họ đều mang cho bản thân những số mệnh riêng và cố gắn... More

Mở đầu
Quyển 1-chương 1:nhà tiên tri
chương 3:nguyệt quang
chương 4:Thiên Yết vượt ngục
chương 5:chạm mặt
chương 6:duyên gặp nhau
chương 7:không thể quay đầu
chương 8:phẫn nộ
chương 9:bóng ma
chương 10:bi kịch tương liên(thượng)
chương 11:bi kịch tương liên(hạ)
chương 12:lật kèo
chương 13:Thiên Yết và Song Ngư
chương 14:lịch sử Geshi
chương 15:quái vật biển sâu
chương 16:hòn đá triết gia
chương 17:con quỷ đỏ
chương 18:Bảo Bình đọc một giai thoại
chương 19:thủ đô Gtness
chương 20:câu đố ẩn ý
phụ lục:gia tộc Khởi Nguyên
chương 21:bản chất của U Minh
chương 22:lập luận
chương 23:Vãng Sinh Đường
chương 24:bùa người Chà
chương 25:hành trình tìm sinh mệnh
chương 26:dưới làn nước sâu
chương 27:Đại tội Đố Kỵ
chương 28:đều nằm trong toan tính
chương 29:công chúa Hoa Đêm
chương 30:bóng tối bao phủ
chương 31:đầu bếp
chưchg 32:thực khách phàm ăn
chương 33:kỷ vật của kẻ phản bội
phụ lục:hệ thống sinh học Amtopia
chương 34:những quyển sách
chương 35:đại chiến Ung Châu thành
chương 36:ngôi thành điêu tàn
chương 37:vô tình nhất là bậc đế vương
chương 38:ngươi đã bảo vệ ta
chương 39:ý nghĩa của hoa
chương 40:thế giới của Sonya
chương 41:cố nhân
chương 42:danh phận
chương 43:Chuyển Giao Đồ Trận
chương 44:cái giá cho sức mạnh
chương 45:đứa trẻ dị tật
chương 46:tuyệt vọng vì ai
chương 47:Nekropolis
chương 48:đại thanh trừng Shoah
chương 49:hạnh phúc cho hôm nay
chương 50:Thần Trùng
phụ lục:Thập Giới và Thất Đại Tội
chương 51:rượt đuổi
chương 52:mục đích cuối cùng
chương 53:ván cờ số mệnh
chương 54:trách nhiệm bậc quân vương
chương 55:thức tỉnh
chương 56:ngày tàn của Gtness
Hoàn-chương 57:chạnh lòng thương cô
Lời cuối quyển 1
phiên ngoại 1:hồi ký của Louis
phiên ngoại 2:hồi ký của Empire
mở đầu(quyển 2)
Quyển 2-chương 58:giấc mộng phù dung
chương 59:biến thiên đảo địa
chương 60:đại tội Phàm Ăn
chương 61:ác quỷ Orobas
chương 62:hoa tiên nhuốm máu
chương 63:bảo vật thượng cổ
chương 64:Giới luật Sự Thật
chương 65:còn đáng quý hơn
chương 66:tận cùng nỗi đau
chương 67:chuyển biến
chương 68:phải làm sao cho đúng
chương 69:vị thần báng bổ
chương 70:cuộc chiến bàn cờ
chương 71:di sản của Kaloi
chương 72:đảo dịch bệnh
chuong 73:tương phùng
chương 74:lý tưởng
chương 75:Kim Ngưu đại tướng quân
chương 76:sự xuất hiện bất ngờ
Chương 77:đáy biển lòng nàng
chương 78:Song Ngư gặp nạn
phụ lục:vị thần của sự lụi tàn
chương 79:Huyền thuật
chương 80:phán xét
chương 81:thể chế ràng buộc
chương 82:tội lỗi muôn trùng
chương 83:món quà đến từ cõi chết
chương 84:dòng lịch sử bí ẩn
chương 85:duyên là khổ đau
Chương 86:cổng thông đạo
Hoàn-chương 87:mồi lửa
phụ lục:cảm ơn và xin lỗi
Lời cuối quyển 2
Mở đầu(quyển cuối)
Quyển cuối-chương 88:ba năm đọa đày
chương 89:hứa rằng kiếp này
chương 90:khu chợ huyền bí
chương 91:quyền năng cổ đại

chương 2:phục kích

158 3 0
By AnesiaIvan

Sau khi đuổi Bảo Bình đi trong căn phòng hiện lên một cái bóng đen cùng dáng hình vận hắc y của một thiếu niên tuấn tú,ngũ quan tinh xảo,khí chất lạnh lẽo tản ra hơi thở khó gần.Mái tóc trắng bạc dài hơn thắt lưng buộc kiểu đuôi ngựa thấp,đôi mắt bị quấn bằng một mảnh vải trắng.

"Vì sao ngươi lại nói dối,Empire?"Người thanh niên hỏi.

"Chó mà cũng dám gọi đích danh chủ!"Empire cau mày."Không liên quan đến ngươi Trương Vô Kỵ."

Con ả này thật quá sức ngông cuồng mà,cũng dễ hiểu đối với một kẻ đã luôn ở địa vị cao như ả lại còn lưu manh và gian xảo hết phần.Vốn dĩ cái tên 'Trương Vô Kỵ' không phải tên thật của y,mà là do Empire đặt.

Y là một cổ thần có tuổi đời hơn ba vạn năm cùng anh trai y nhưng vào ba năm trước hắn lại vì yêu một phàm nhân mà bỏ rơi y,chỉ chăm chăm yêu thằng nhãi đó.Y không nhớ tên thằng nhãi ấy,chỉ nhớ anh trai và y thường cãi nhau rất nhiều khi hắn bỏ mặc y 'ra rìa'.Con người đến cùng vẫn thật mỏng manh biết bao,thằng nhãi ấy cuối cùng lại bị người hại chết,anh trai y vì yêu đương mù quán mà phạm vào luật cấm Thiên Đàng dùng cấm thuật hồi sinh người chết.Thiên Đàng sẽ không dung thứ cho những kẻ như vậy và trục xuất hắn thành thiên thần sa ngã.Chuyện nào êm xuôi dễ dàng như thế,đã dùng cấm thuật thì không những bị Thiên Đàng bài trừ mà còn bị Địa Ngục 'đòi nợ',người của cõi U Minh tìm đến và muốn đòi lại linh hồn mất cắp,cái giá phải trả là một linh hồn dù là của người chết hay bất cứ ai.Vô Kỵ quyết định đứng ra bán linh hồn thay với điều kiện không được cho anh trai y biết.Trước khi rời đi cùng người của cõi U Minh y đã gặp anh trai nói chuyện lần cuối,nhưng họ lại xảy ra cuộc cãi nhau lớn và kết thúc bằng việc đoạn tuyệt quan hệ,y thề sẽ không bao giờ nhìn mặt hắn nữa.

Y đã bán linh hồn cho quỷ dữ vì một kẻ còn chẳng coi y là em trai ư?Thật ngu ngốc.Nhưng y chưa từng hối hận vì quyết định của mình.Chưa từng hối hận và sẽ không bao giờ hối hận.

"Tên Bạch Dương đó thể nào cũng chắn đường cướp của hắn viên quốc bảo đang được vận chuyển về vương quốc nên ta sẽ nhân cơ hội này làm thân,chiếm thiện cảm của hắn."Empire cười tà."Khi hắn phun trà vào mặt ta là muốn thử dò xét phản ứng cùng xác nhận ta là loại người nào,ta đã khéo léo qua mặt hắn dễ như bợ.Lần này nữa sẽ khiến hắn tin ta như tế sao ha ha ha."

Nàng cười to đắc ý,lần này lên Nhân giới nàng sẽ náo động lớn một phen.

"Ngươi là đệ tử của 'y thần nữ' Xử Nữ nhỉ?"

Bạch Dương khoanh tay từ trên cao nhìn xuống nàng thiếu nữ xinh đẹp mềm mại như nước,đôi mắt hoa đào câu hồn của nàng kết hợp với vẻ nhu mì dịu dàng càng khiến nàng thánh khiết như hoa như ngọc.Tay chân nàng bị trói chặt,miệng bị bịt bằng mảnh vải trắng,quần áo có chút lấm lem lại rách rưới.Nàng chỉ có thể trừng mắt với tên trước mặt làm ra bộ dáng bất khâm phục,không chút sợ hãi.

Ánh mắt đó khiến Bạch Dương khó chịu.

"Đừng nhờn với ta!"Hắn nắm lấy chiếc cằm tinh xảo của nàng bóp mạnh."Ta cần ngươi cùng viên đá kia để chữa trị cho người đó nên dù người có muốn hay không ta vẫn sẽ biến người thành vật tế,vì số mệnh của người đã bị định đoạt ngay từ đầu ha ha ha."

Bạch Dương là một bộ thiếu niên anh hùng dũng giả nét mặt sắc xảo,trẻ trung,hút mắt nhiều thiếu nữ nhưng lại ẩn chứa biết bao điên loạn đằng sau đôi mắt sâu thẳm tựa vực thẳm kia.

Nàng nguyệt e thẹn lấp ló đằng sau những bức rèm mây,ánh hào quang dịu nhẹ của nàng dần dần mờ ảo rồi tắt hẳn nhường chỗ cho thần bóng tối nuốt chửng vạn vật.Đoàn người chạy băng băng qua giữa thung lũng heo hút.Bảo Bình trên xe khẽ chỉnh lại gọng kính,hắn vươn tay kéo rèm lên để nhìn ra bên ngoài.Màn đêm sâu thăm thẳm không thấy nổi chung quanh.Hắn thở dài hạ rèm xuống nhìn qua chiếc hộp bên cạnh mình,chiếc hộp cất giữ quốc bảo của vương quốc Lusia,ngọc Phục Sinh.

Quốc vương của Celtic đang đổ bệnh nặng và gần như không thể qua khỏi kể cả khi có thần y Xử Nữ chăm xóc cũng khó lòng có tiến triển tốt.Nàng ta đã cử đệ tử tâm đắc-Cử Giải-đi lấy ngọc Phục Sinh nhưng nàng ta lại bật vô âm tín chưa rõ sống chết thế nào,rốt cuộc là đến phiên hắn.Lần đi sứ xin cầu cứu này tuyệt đối phải giữ bí mật.

"Gâu gâu."

Đương chìm trong suy nghĩ bỗng Bảo Bình giật mình bởi tiếng chó sủa đinh tai bên ngoài,tiếp đó cỗ xe đột nhiên chao đảo kinh hồn hất hắn ngã khỏi ghế,đập mạnh đầu vào thành ghế,may mà chẳng đáng kể.Ngọc Phục Sinh do đặt trong hộp bảo vệ nên cũng an toàn.

"Ầm ầm."

"A A."

Tiếng ồn cùng tiếng la hét đinh tai bên ngoài khiến Bảo Bình lo lắng,hắn vén rèm ra liếc mắt xem.Đập vào mắt hắn là vô số con chó to lớn hơn bốn mét đang cắn giết những quân lính hộ tống,quân lính ra sức chống chọi nhưng lần lượt từng người đều biến thành mồi trong miệng lũ chó,máu tươi rỉ ra trên đất và hàm bọn chúng.Bảo Bình nuốt nước bọt,hắn khẽ ôm lấy hộp đựng Phục Sinh ngọc,mở hộp.

Lũ chó này vừa to lớn vừa mang bộ lông đỏ rực,ở cổ mỗi con lại đeo một chiếc vòng kim loại khắc họa tiết kì quái được niệm chú,có vẻ là thứ điều khiển bọn thú.Bảo Bình dùng thuật ảo ảnh Chướng Nhãn Mắt* lặng lẽ trốn đi giữa cơn hỗn loạn. 

*Chướng Nhãn Mắt:thuật che mắt

Bạch Dương tiếp cận cỗ xe của sứ giả,phá tung cửa,bên trong chẳng thấy ai ngoài một chiếc hộp gỗ.Hắn cầm hộp gỗ lên,mở nắp hộp,bên trong là một viên ngọc to bằng nắm tay nho nhỏ màu lam ngọc bích mê hồn ánh sáng nhè nhẹ của nó tỏa sáng lung linh.Bạch Dương nổi gân máu khắp cơ mặt,cầm lấy rồi bóp vỡ viên ngọc.Những mảnh vỡ của nó rơi trên đất liền hóa lại thành khối đá cuội nguyên trạng ban đầu.

"TRUY BẮT TÊN SỨ GIẢ ĐÓ CHO TA!"Bạch Dương gầm lên."BẰNG MỌI GIÁ PHẢI TÓM ĐƯỢC HẮN CÙNG VIÊN NGỌC."

Bảo Bình mang theo viên ngọc thật chạy băng thục mạng trong rừng,có qua mắt chúng cũng như không vì lũ chó có khả năng đánh hơi rất thính và sẽ sớm tìm ra hắn thôi.Bảo Bình trèo qua một tảng đá có đầu sắc nhọn nhô lên vừa lúc một con chó lớn đuổi tới,nó nhảy vồ lên chỗ hắn,hắn canh chuẩn xác thời cơ con chó lao tới liền nhảy khỏi đó.Con chó bị đầu tảng đá nhọn đâm xuyên bộ hàm lớn.Máu phụt ra xung quanh,bắn cả lên y phục của Bảo Bình.

Hắn chưa kịp vội mừng thì một bàn tay hữu lực mạnh mẽ liền nắm lấy cổ hắn áp sát vào mép tảng đá.Bảo Bình đánh rơi viên ngọc tự lúc nào,hai tay siết chặt bàn tay đang nắm chặt cổ mình,khó khăn hít từng ngụm khí,mắt mơ hồ nhìn chằm chằm vào người trước mặt.Ánh trăng trên cao dần xuất hiện sau những đám mây,xua tan bóng tối mịt mù.Giờ Bảo Bình mới thấy rõ mặt kẻ này.Dung mạo rất đẹp lại tinh xảo như tác phẩm đắc giá vô ngần.

Trông hắn còn trẻ hơn ta mà dám cả gan gây bạo động cướp Phục Sinh ngọc,thằng nhãi chết tiệt này.

"Ngươi nghĩ có thể lừa ta bằng cái trò cũ mèn ấy ư,Kim Ngưu quả thật phán đoán không sai mà."Bạch Dương hả hê nói.

"Kim Ngưu chủ mưu?!"Hắn mở to mắt.

"Ha ha ha sự hận thù của lão ấy cũng sâu nặng như ta thôi"Đáy mắt Bạch Dương ánh lên ngọn lửa rạo rực."Nhưng rồi tất cả sẽ sớm kết thúc...tất cả những khổ đau ta đã phải chịu đựng vì đám quý tộc rác rưởi các ngươi."

Hắn chụm tay lại,bộ giáp sắt của hắn biến đổi thành bộ móng vuốt dài sắt nhọn.

"Một cái đầu tuyệt đẹp cho bộ sưu tập của ta đấy."

Hắn giơ cao bộ vuốt.Bảo Bình nhắm chặt mắt không dám đối mặt.

"Keng."

Tiếng kim loại vang lên giữa không gian tịch mịch.Bảo Bình rơi xuống đất,toàn thân vẫn nguyên vẹn.Rơi vào tầm mắt mở hé của hắn là một bóng dáng vô cùng quen thuộc,đúng hơn là vừa lạ vừa quen.

"Người ta là anh hùng cứu mỹ nhân còn ngươi lại là mỹ nhân cứu anh hùng nhỉ."

"..."

Chẳng nhẽ lúc nào ngươi cũng phải phun ra mấy câu khó chịu khiến người ta tức ói máu mới chịu được à!Lúc dầu sôi lửa bỏng còn cố khịa ta à!

"Ngươi ngây thơ quá rồi đấy Bạch Dương."

Empire đứng chắn trước mặt Bảo Bình,mái tóc vàng ngắn khẽ lay động theo gió,bóng lưng nàng tuy nhỏ con nhưng ẩn chứa biết bao quyền uy uy vũ vô hình.Bộ vuốt sắt trên tay nàng chĩa thẳng về phía Bạch Dương lóe sáng ánh bạc dưới ánh trăng.

 "Ngươi là ai?"Hắn lớn giọng với nàng."Và ta ngây thơ cái gì."

"Ta là ai không quan trọng."Nàng đáp lời hắn không chút e dè."Và tên này mặt mày nhăn nheo già nua thế mà ngươi bảo hắn đẹp thì ngươi không ngây thơ cũng lại có mắt thẩm mỹ quá khủng khiếp rồi."

"..."Bạch Dương.

"..."Bảo Bình.Ta đẹp thế này mà ngươi dám chê bai nhan sắc anh hào,hào hùng của ta.A a ước gì ta có thể xông lên bóp cổ ngươi con ả chết bằm!Thà ngươi chửi ta như tên kia còn đỡ tổn thương lòng tự tôn hơn. 

Bảo Bình tủi thân,Bảo Bình không nói.

Continue Reading

You'll Also Like

101K 359 30
Smut 18+ ONLY! ⚠️WARNING⚠️ ⚠️CONTAINS MUTURE CONTENT⚠️ ⚠️VERY SEXUAL 18+⚠️ 22 year old Raven Johnson is just going to her yearly doctors appointment...
39.8K 3.3K 31
Au: 艸 🐟 Edit: cheke Tình trạng raw: Hoàn (29 chương) Tình trạng edit: Hoàn (29 chương + 1 chương Review) Fic đã có permission của tác giả, vui lòng...
902K 30.8K 110
When Grace returns home from college, it doesn't go like she thought it would. With her past still haunting her everyday choices, she discovers a sid...
31.6K 733 19
Type: creepy Nguồn: scrazy for kid