[DM] Là chưởng môn của môn ph...

Da weiyu0509

240K 22.3K 2.4K

Tác giả: Thanh Khâu Thiên Dạ Số chương: 131 (Đã hoàn thành) Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình c... Altro

Văn án
Chương 1: Sinh một hài tử đi
Chương 2: Lại có một nam nhân
Chương 3: Ta thực sự không phải song tính
Chương 4: Cung chủ vẫn là ngụy nam tử bậc nhất
Chương 5: Khúc cung chủ tới tháng rồi
Chương 6: Cung chủ, người khó có con nối dõi
Chương 7: Thần y này được lắm
Chương 8:Thần y này, cũng chẳng đứng đắn tới vậy
Chương 9: Cung chủ, người vẫn là ám song
Chương 10: Tiền của nam nhân dễ kiếm nhất
Chương 11: Hôm nay bắt đầu bán dược hoàn nhỏ
Chương 12: Tiêu Dao hoàn bán chạy (thượng)
Chương 13: Tiêu Dao hoàn bán chạy (hạ)
Chương 14: Phất lên trong một đêm có cảm giác gì?
Chương 15: Chiêu trò, toàn là chiêu trò
Chương 16: Tạ đại khuê tú
Chương 17: Miệng của Khúc Cửu Nhất, lừa người cũng nhất
Chương 18: Vỡ giọng
Chương 19: Mất não và không vui
Chương 20: Hung thú nhân gian
Chương 21: Hay là ra mắt bản giới hạn cho lão nhân?
Chương 22: Chính thức đi vào
Chương 23: Giá cao thì được
Chương 24: Nếu như không có gì hay để nói nữa
Chương 25: Thực chẳng dám giấu, Tạ Tụ chuyên về nam khoa
Chương 26: Y chỉ có thể vô cùng ngại ngùng
Chương 27: Tính thời gian cung chủ mang thai
Chương 28: Ta cũng có thể trở thành phụ thân của đứa nhỏ
Chương 29: Huynh mới là người đáng sợ nhất
Chương 30: Huynh nói lời này muộn rồi
Chương 31: Cung chủ quả là người làm được đại sự
Chương 32: Giáng sinh vui vẻ
Chương 33: Gọi ta là quan nhân
Chương 34: Tạ Tụ rõ ràng vừa yêu kiều vừa dịu dàng
Chương 35: Nhiếp Hồn thuật, muộn nhưng tới rồi
Chương 36: Ta hợp với việc ăn cơm mềm hơn
Chương 37: Quà lưu niệm
Chương 38: Không có đại hội tỷ võ chiêu thân sao gọi là giang hồ
Chương 39: Ngươi có phải bò từ dưới vực sâu lên không
Chương 40: Không có tỷ võ chiêu thân thì sao gọi là giang hồ
Chương 41: Ngươi có còn nhớ bên hồ Đại Minh năm ấy
Chương 42: Không có đại hội tỷ võ chiêu thân sao gọi là giang hồ
Chương 43: Ngũ Độc Sử quả là một muội tử xinh đẹp
Chương 44: Nàng khờ thật, thật đấy
Chương 45: Xuất hiện không phiêu bồng sao gọi là làm màu
Chương 46: Hửm? Ta có phụ thân sao?
Chương 47: Cung chủ đừng quên chuyện đã hứa với ta
Chương 48: Tổng kết hoàn chỉnh các chiêu trò
Chương 49: Thuốc không thể không uống
Chương 50: Rốt cuộc đây là thuốc gì?
Chương 51: Muốn luyện võ công này trước phải tự thiến
Chương 52: Nốt chu sa (1)
Chương 53: Nốt chu sa (2)
Chương 54: Nốt chu sa (hoàn)
Chương 55: Ngâm thuốc thì phải cởi sạch
Chương 56: Trên giang hồ sao có thể không có hái hoa tặc được?
Chương 57: Sinh vật như hái hoa tặc
Chương 58: Hồng Liên đạo mới là boss phản diện
Chương 59: Mỹ nhân kế giết người chẳng thấy máu
Chương 60: Sao nào, gia nhập vào Toái Ngọc Cung ta chứ?
Chương 61: Huynh đoán hắn kiên trì được bao lâu?
Chương 62: Quà tặng cho Tạ Tụ
Chương 63: Đây không phải lão Tam che mặt của Lê Hoa sát sao?
Chương 64: Toái Ngọc Cung quả là khủng bố như kỳ vọng
Chương 65: Chuẩn bị trước hội hoa đăng
Chương 66: Gió Đông thổi ngàn đóa bừng nở
Chương 67: Có phải bọn họ hiểu nhầm gì rồi không?
Chương 68: Bầu không khí cũng đã được hong nóng tới đây rồi
Chương 69: Giang hồ này, chỉ có thể do Khúc Cửu Nhất ta định đoạt
Chương 70: Vậy hôn một cái trước
Chương 71: Sát thủ quả là một ngành kiếm lời khổng lồ
Chương 72: Thiếu niên đôn hậu, ngươi ổn chứ?
Chương 73: Tiểu tử ngốc này không giãy giụa tí nào à?
Chương 74: Dược của mùa xuân
Chương 75: Các ngươi không biết Tiêu Dao hoàn là sản phẩm của Toái Ngọc Cung
Chương 76: Huynh chính là dược của ta
Chương 77: Thứ đồ không khoa học như thủ cung sa là đặc sản võ hiệp
Chương 78: Miệng nói không cần nhưng cơ thể lại khá thành thật
Chương 79: Xin lỗi nha, có tiền chính là có thể muốn gì làm nấy
Chương 80: Hỏi tức là hối hận
Chương 81: Giao thừa vui vẻ
Chương 82: Không có triều đình nhúng tay gọi gì là đại hội võ lâm
Chương 84: Ca ca muội mặc nữ trang mới là tuyệt nhất
Chương 85: Cầu Vấn Tâm
Chương 86: Ta là một cao thủ đánh nhau vô tình
Chương 87: Phụ mẫu song vong đoạn tử tuyệt tôn
Chương 88: Nương ta rốt cuộc có bao nhiêu tiểu tình nhân (1)
Chương 89: Nương ta rốt cuộc có bao nhiêu tiểu tình nhân (2)
Chương 90: Nương ta rốt cuộc có bao nhiêu tiểu tình nhân? (3)
Chương 91: Nương ta bây giờ có mười tiểu tình nhân
Chương 92: Đại hội võ lâm cuối cùng cũng bắt đầu rồi
Chương 93: Tới đại hội võ lâm là phải kiếm chuyện mà
Chương 94: Ta phải thêm chút ký hiệu
Chương 95: Con ta quả thực rất thích ngươi
Chương 96: Người lớn à, thời đại thay đổi rồi
Chương 97: Nam nhân càng xinh đẹp thì càng biết lừa người
Chương 98: Tìm nào tìm nào tìm cha thôi
Chương 99: Mất trí nhớ tuy tới muộn nhưng chẳng vắng mặt
Chương 100: Đại hội võ lâm hay cứ đổi thành đại hội nhận thân đi
Chương 101: Thế ngoại cao nhân gì cũng phải xuất hiệp áp chót
Chương 102: Ta muốn ăn cơm mềm
Chương 103: Tấm bản đồ offline lâu ngày nay online rồi
Chương 104: Cái nồi thập cẩm này cuối cùng cũng tới đủ rồi
Chương 105: Nhiều chương vậy rồi nên để phản diện lên sàn rồi
Chương 106: Đại tông sư lớn như ông tới muộn rồi
Chương 107: Mầm mống của những câu chuyện
Chương 108: Câu chuyện tình yêu của cha nương quả là ly kỳ
Chương 109: Ngươi là Khúc Cửu Nhất
Chương 110: Tiếp tục máu chó
Chương 111: Có rồi có rồi, có phong cách võ hiệp rồi
Chương 112: Tới cũng tới rồi hay là mình nhảy vực
Chương 113: Huynh sẽ luyện chế xuân dược chứ?
Chương 114: Tìm ai thử dược này đây?
Chương 115: Em không phải là song tính, thực sự tốt quá rồi
Chương 116: Kho báu của Khúc thị
Chương 117: Vẽ ra tiên hiệp thì quá đáng lắm rồi
Chương 118: Cảnh tượng này đẹp quá không dám nhìn
Chương 119: Khúc Cửu Nhất chẳng qua chỉ là một người song tính
Chương 120: Bảo bối trong kho báu lại là dược sinh con?
Chương 121: Sắp kết rồi nên cũng chẳng nghĩ ra tên đề
Chương 122: Niềm vui của phú bà mấy người không hiểu
Chương 123: Bà mai khắp kinh thành này đều bị ta thầu hết rồi
Chương 124: Y thực sự đưa quá nhiều
Chương 125: Thành thân xong hẳn có thể làm chút chuyện ngại ngùng rồi
Chương 126: Hoàn chính văn
Chương 127: PN1 Mang thai giả (1)
Chương 128: PN2 Mang thai giả (2)
Chương 129: PN3 Mang thai giả (3)
Chương 130: PN4 Một ít chuyện giang hồ
Chương 131: PN5 Có một song tính thật cũng chẳng còn hối tiếc gì nữa
Thông báo kết truyện + Đính chính 🐳🐳🐳

Chương 83: Một người vui không bằng mọi người đều vui

1.2K 126 0
Da weiyu0509

Phù Dương sơn.

"Sơn chủ, ngài xem, đây là tấm bản đồ đang được đồn đãi trên giang hồ"

"Cái này thực sự có nhiều điểm tương đồng với thứ trong tay chúng ta, phía trên được vẽ rất thật" Phù Dương sơn chủ sờ sờ râu dài của mình, sau khi cẩn thận quan sát hai tấm bản đồ cho ra được kết luận như vậy.

Gần đây, trên giang hồ cùng lúc có rất nhiều tấm bản đồ xuất hiện, rõ ràng là vẽ phỏng theo phần thứ ba của tấm bản đồ.

Ài cũng chẳng biết bản vẽ này là thật hay giả nhưng rất có thể là thật.

Ít nhất, phần trong tay Phù Dương sơn và Lê Hoa sát là thật mà sau khi họ đối chiếu cho nhau cũng phát hiện những con đường được vẽ trên tấm bản đồ có rất nhiều chỗ khớp với nhau.

"Hóa ra là thật?" Trưởng lão của Phù Dương sơn chủ không khỏi khiếp sợ nói, "Tấm bản đồ này hiện giờ hầu hết đều được các thế lực bảo vệ kỹ càng, chỉ e chưa bao lâu nữa sẽ chỉ thuộc về một thế lực nắm giữ mà thôi. Tới lúc ấy, e là Phù Dương sơn và Lê Hoa sát ta đều sẽ trở thành thánh địa thăm hỏi của những người trong giang hồ"

"Vậy thì chưa chắc" Phù Dương sơn chủ giảo hoạt nhìn sư đệ nhà mình, 'Bình thường, đầu tiên họ cần phải xác định tấm bản đồ trong tay mình là thật hay giả"

"Nhưng không phải ngài nói, đây rất có thể là thật sao?"

"Nhưng trong tay những người đó cũng chẳng có tấm bản đồ thật, bọn họ lấy gì để đối chiếu?" Phù Dương sơn chủ hỏi ngược lại.

"Ý của sơn chủ ngài là..."

"Bọn họ sẽ đi điều tra thật giả về tấm bản đồ trước. Cho dù bọn họ không muốn đi, Lê Hoa sát cũng sẽ thúc đẩy ở phía sau, để những người đó đi điều tra" Ngay lúc này, Phù Dương sơn chủ trông rất gian xảo, "Phần bản đồ này hầu như đều tuồn ra từ Phá Sơn môn và Thủy Vân môn"

"Đúng là như vậy"

"Xem ra, có người không muốn cho hai môn phái này được sống yên ổn rồi" Phù Dương sơn chủ nói, "Nếu phần bản đồ này là giả, vậy phần bảo đồ này có tới mấy phần giống thật, có thể suy ra phần thật đang ở trong hai môn phái này. Nếu phần bản đồ ấy là thật, bọn họ cũng sẽ phái người tới điều tra hai môn phái này. Bất kể là như nào, Thủy Vân môn và Phá Sơn môn đều đang đau đầu nhức óc hết lên, còn về Phù Dương sơn chúng ta phải làm sao? Trước hết, cứ bình tĩnh xem chuyện là được"

"Rốt cuộc là ai điên như vậy? Phần bản đồ này cứ như là thứ bỏ đi không bằng" Một trưởng lão tức giận không thôi.

Phù Dương sơn bọn họ vì phần bản đồ này mà bỏ ra rất nhiều công sức, còn trả giá bằng bí tịch tổ truyền của Phù Dương sơn bọn họ, Lê Hoa Sát cũng trả bằng mười vạn lượng bạc. Bây giờ, phần thứ ba không cần trả giá tí nào thì ai cũng có một phần? Không sợ chia ít chỉ sợ chia không đều, thực sự đáng giận.

"Đã rất rõ ràng rồi" Phù Dương sơn chủ nghĩ tới nguồn cơn mọi chuyện, không khỏi bật cười, "Có thể một lần vẽ ra nhiều tấm bản đồ như vậy, còn có tự tin phát tán chúng nó ra khắp giang hồ. Chỉ cần có chút đầu óc sẽ biết đây là họa thủy đông dẫn, đưa mọi manh mối tụ hết lại Thủy Vân môn và Phá Sơn môn. Người có thể làm được chuyện này vốn cũng chẳng có mấy ai"

"Toái Ngọc Cung"

"Khúc Cửu Nhất!"

Hai trưởng lão không hẹn mà cùng nói.

"Ài, Hách chưởng môn và Kỷ chưởng môn vẫn còn quá trẻ" Phù Dương sơn chủ nhấp ngụm trà, chậm rãi nói, "Giang sơn lớn ắt có người tài, một thế hệ mới thay thế lớp người cũ. Bây giờ, vận thế của giang hồ nằm trong tay Toái Ngọc Cung và Hồng Liên đạo, nếu đối nghịch thì chẳng có kết quả tốt đẹp gì. Phù Dương sơn chúng ta nghèo, cây giáo xuyên chết chim đầu đàn, dù sao trước kia xếp ở giữa, dẫu trên đầu có đổi vài người cũng chẳng có gì to tát"

"Sơn chủ... Tâm thái của ngài có phải lạc quan quá rồi không?" Các trưởng lão nghe ra được ẩn ý của sơn chủ, đều có hơi buồn bực.

Tuy rằng bọn họ thực sự chẳng có năng lực như Toái Ngọc Cung, đấu với Hồng Liên đạo nhưng cũng không cần phải nói rõ ra như vậy.

"Nếu ai trong các ngươi có thể thăng lên tông sư, lão phu có liều cả tấm thân cằn cỗi này cũng sẽ phản bác tới cùng" Phù Dương sơn chủ thở dài không thôi, "Hay là các ngươi nhìn đệ tử đời sau có ai có hy vọng thăng được lên cấp ấy cũng được"

Các trưởng lão tức thì ngậm miệng.

Tông sư nào dễ có như vậy?

Nếu không Khúc Cửu Nhất cũng chẳng tới mức bị bao nhiêu môn phái nhắm vào trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

Thủy Vân môn và Phá Sơn môn bị Toái Ngọc Cung đè trên đầu cũng chẳng phải mới ngày một ngày hai, vì sao bây giờ lại gấp gáp như thế? Còn không phải vì Khúc Cửu Nhất trở thành tông sư trẻ nhất, lại thâu tóm cả Vô Lượng sơn trang nên bắt đầu sợ hãi sao!

"Cho nên, các ngươi tốt nhất cũng nên lạc quan, bình tĩnh một chút. Gần đây, không được cho đệ tử ra ngoài, có người trái lệnh, trực tiếp trục xuất khỏi sư môn" Giọng của Phù Dương sơn chủ chợt nghiêm khắc hơn, "Đứng nhìn là được, tùy tiện cuốn vào chỉ có một đường chết"

"Rõ, sơn chủ"

Kim Phong tiêu cục.

"Khúc Cửu Nhất Toái Ngọc Cung quả là một nhân tài, cũng rất quyết đoán. Hai tấm bản đồ trước đấu giá công khai, phần thứ ba bèn hố ngay Thủy Vân môn và Phá Sơn môn, để họ khổ mà chẳng nói nên lời, mượn đao giang hồ xả giận cho mình. Nhân vật như vậy, ta cũng thực muốn gặp một lần"

Trên đại sảnh, có một hậu sinh trẻ tuổi mặc mãng bào.

Hắn mặt trắng không râu, dung mạo âm hiểm nhưng dáng người lại rất cao lớn, nhìn rất trí thức, phong độ.

Nếu Tạ Tụ ở đây, hắn có thể nhận ra người này đúng là tiểu công công đã hầu hạ bên bệ hạ từ nhỏ, ngự tứ họ Trịnh, tên Trí Gia. Bây giờ, cũng đã là nhân vật nổi danh hoàng cung rồi.

"Công công, vậy ngài xem, tấm bản đồ này rốt cuộc là thật hay giả?" Đại đương gia Kim Phong tiêu cục có vẻ cực kỳ hèn mọn trước mặt người này. Tiêu cục của bọn họ sống dựa vào triều đình, hiện giờ, vị ngồi trước mặt này chính là nhân vật mà quan to triều đình thấy cũng phải đối xử khách sáo.

"Tám phần là thật" Trịnh Trí Gia sờ tấm bản đồ, không khỏi nở nụ cười, "Chỉ là suy đoán này không đáng tin, người ta đã hạ một ván cờ lớn như vậy, nếu không vào trong xem xem thì chẳng phải đáng tiếc sao?" Trịnh Trí Gia biết rõ, đây là đồ mà Toái Ngọc Cung cố ý nhằm vào Thủy Vân môn và Phá Sơn môn nhưng vì để phòng ngừa mọi chuyện, vẫn phải đi điều tra hai môn phái này.

"Vậy đại hội võ lâm..."

"Cần tổ chức thì vẫn phải tổ chức. Bây giờ cưỡi lên lưng cọp khó xuống, muốn giãy ra không dễ như vậy" Trịnh Trí Gia khẽ liếc nhìn mấy đương gia của Kim Phong tiêu cục, "Nếu không phải các ngươi sắp chuẩn bị mở đại hội võ lâm đối đầu với Toái Ngọc Cung và Hồng Liên đạo, sao ta sẽ cố ý đi từ kinh thành tới đây? Toái Ngọc Cung cũng đành thôi nhưng Hồng Liên đạo, phải tiêu diệt!"

Đại bản doanh của Toái Ngọc Cung ở sa mạc, có quan hệ chặt chẽ với không ít tiểu quốc sa mạc. Triều đình nhiều nhất cũng chỉ đuổi Toái Ngọc Cung ra khỏi Trung Nguyên, cũng chẳng thể tiêu diệt nó hoàn toàn được. Nếu không, Toái Ngọc Cung liên thủ với những tiểu quốc kia, ngoại giao của triều đình cũng khó làm. Nhưng Hồng Liên đạo lại là dư nghiệt tiền triều, không thể không diệt!

"Tuy vậy, nếu là đại hội võ lâm, chỉ mời chính đạo võ lâm thì cũng đáng tiếc" Trịnh Trí Gia tùy tiện ném tấm bản đồ lên bàn, "Lê Hoa sát, Thiên Cực thần giáo, Lão Trương lâu, tất cả những môn phái tà đạo có họ có tên cũng mời hết tới đi. Trước khi Hồng Liên đạo chính thức quay trở về, những môn phái của họ cũng bị tổn hại nặng nề. Kẻ địch của kẻ địch là bằng hữu, đạo lý này ngươi hẳn sẽ hiểu"

"Công công đương nhiên tính toán như thần, chỉ là chúng ta cho dù có phát thiệp, những môn phái tà đạo đó cũng chưa chắc sẽ tới"

"Bọn họ sẽ tới" Trịnh Trí Gia khẳng định chắc nịch, "Các môn phái tà đạo chỉ e sẽ càng coi trọng Hồng Liên đạo và Toái Ngọc Cung hơn cả các ngươi. Bọn họ mới là người càng không chịu được sự gò bó!"

Đại hội võ lâm lần này thực sự quá đáng xem!

Chưa nói đến người tổ chức là Kim Phong tiêu cục có triều đình sau lưng mà nghe nói, môn phái tà đạo cũng sẽ tới.

Lần này có khác biệt rất lớn so với các đại hội võ lâm lần trước.

Phù Dương sơn và Lê Hoa sát đều đã có được một phần của tấm bản đồ.

Nếu tề tụ đông đủ, chẳng phải có thể nói rằng tấm bản đồ có thể hợp nhất trong đại hội võ lâm này sao?

Vốn là những người giang hồ còn không quá hứng thú với đại hội lâm này lập tức phấn khởi không thôi.

Việc trọng đại như vậy, bọn họ tuyệt đối không thể bỏ lỡ!

Khúc Cửu Nhất vô cùng hài lòng với cảnh tượng như vậy.

Ài.

Thứ như tấm bản đồ, một người vui không bằng mọi người cùng vui.

Trước kia, khi đọc tiểu thuyết võ hiệp, y cảm thấy tình tiết câu chuyện về một người nắm trong tay tấm bản đồ không kích thích bằng việc một đống người tranh nhau tấm bản đồ nhiều.

Nhìn hiện tại đi, mỗi một người đều đang nỗ lực vì tấm bản đồ, đây mới là dáng vẻ mà giang hồ nên có.

Người chết vì tiền chim chết vì mồi.

Vì phần bảo đồ này đương nhiên là tự mình phải tranh giành một phen.

Không biết phần đại lễ này, hai môn chủ của Thủy Vân môn và Phá Sơn môn có thích hay không?

Khúc Cửu Nhất y bình sinh cũng không có hại gì, nếu y chịu thiệt thì chắc chắn phải đòi lại gấp đôi.

Nghĩ tới đây, Khúc Cửu Nhất càng thêm đắc ý.

Đấu với y?

Ha ha, cũng chẳng nhìn xem bản thân có mấy cân mấy lượng!

Khúc Cửu Nhất đang vui vẻ dạo phố.

Nếu Tạ Tụ muốn đi dạo phố, chắc chắn phải dịch dung, nếu không hắn vừa đi ra, mọi người đều nhận ra hắn thì quá phiền, còn không bằng về đọc y thư.

Lại nói, gần đây, Tạ Tụ hình như bắt đầu luyện chế một ít độc dược phòng thân.

Cũng tốt.

Cứ như vậy, Khúc Cửu Nhất cũng chẳng quá lo cho an toàn của Tạ Tụ.

Dược của Tạ Tụ tới tông sư cũng sẽ trúng.

Xét từ góc độ nào đó, Tạ Tụ còn đáng sợ hơn tông sư nhiều.

"Cô nương, cô nương, tại hạ thực sự nhất kiến chung tình với nàng, mong nàng hãy tin tấm lòng thành của ta"

"Cô nương, có sự nhiệt tình này của ta, mong nàng ít nhiều gì cũng hãy cho ta biết tên và địa chỉ của nàng, ta sẽ phái người tới cầu thân"

Khúc Cửu Nhất còn chưa dạo được bao lâu đã thấy phía trước có một đống người vây xem rất náo nhiệt.

"Xin lỗi, vị đại ca này, chỗ đó có chuyện gì vậy? Đột nhiên bị chặn đường?"

"Hình như là công tử ăn chơi nhà nào đó thấy cô nương xinh đẹp, ở chỗ này dây dưa với người ta không từ bỏ!"

"Vậy không phải là giở trò lưu manh sao?"

"Đúng vậy, không phải sao??"

À, trò cũ.

Chẳng có gì hay.

Cô nương này có thể đẹp tới đâu? Chẳng lẽ còn đẹp được như Tạ Tụ à?

Khúc Cửu Nhất phát hiện não mình có chút tình yêu rồi. Trước kia, khi y gặp được chuyện này, thứ y nghĩ chỉ có motif cũ kỹ "anh hùng cứu mỹ nhân" mà bây giờ, y lại so sánh mọi người với Tạ Tụ theo bản năng.

Quả nhiên, tình yêu sẽ khiến chỉ số thông minh của con người hạ thấp.

May thay dù chỉ số thông minh của y hạ thấp nhưng cũng mạnh hơn não heo của mấy người trên giang hồ này nhiều.

Khúc Cửu Nhất xoay người muốn đi.

"Nếu ngươi còn lằng nhằng, ta sẽ không khách khí nữa" Nữ tử cao gầy đội đấu lạp nói, "Những người ngươi đưa tới vốn chẳng thể là đối thủ của Lý nhị thúc ta"

Lý?

Bước chân Khúc Cửu Nhất dừng lại.

Muội muội của Tạ Tụ, hộ vệ bên người hình như họ Lý thì phải.

Continua a leggere

Ti piacerà anche

1.1K 105 4
Tác giả: Mễ Sài Tiềm Số chương: 87 chương Thể loại: Đam mỹ, chủ thụ, linh dị thần quái, ngọt ngào, dị năng đô thị, dị văn, không gian ảo tưởng Người...
268K 33.5K 94
Bản edit chỉ up trên wattpad tytydauphu. Vui lòng tôn trọng công sức của editor Tên gốc: Kinh! Thuyết hảo đích tuyển tú tổng nghệ cánh nhiên Tác giả:...
69.7K 7K 118
Tác giả: Ngư Tây Cầu Cầu Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Ngọt sủng , Niên hạ , Chủ thụ , Cung đình hầu tước , Nh...
24.8K 3.6K 78
Tên gốc: 向罗献上心脏 Tác giả: 半夏沉木Bán Hạ Thẩm Mộc Văn án : Trước khi lên tàu hải tặc của Law, Aiki nghĩ rằng cô sẽ chỉ trờ thành một đầu bếp nhỏ đơn giản...