[Gilisaac Fanfic] Một lần nữa...

By whiskeybluuu

22.6K 929 26

Xin mời mọi người cùng thưởng thức More

Chap 1 : Niềm vui nhỏ
Chap 2 : Chạm mặt
Chap 3: Bất thường trong anh
Chap 4 : Bất thường trong anh
Chap 5: Nhịp đập
Chap 6: Bình yên
Chap 7: Người bạn mới
Chap 8: Người bạn mới
Chap 9: Theo dõi
Chap 10: Đối thủ đáng gờm
Chap 11: Cạnh tranh công bằng
Chap 12: Trận chiến không tên
Chap 13: Bữa tối
Chap 14: Bữa tối
Chap 15: Mất ...
Chap 16 : Trở về ...
Chap 17: Cuộc sống riêng
Chap 18: Thế giới của anh
Chap 19: Yêu
Chap 20: Hạnh phúc
Chap 22: Buông tay
Chap 23: Cơn mưa
Chap 24: Em yêu anh
Chap 25: Lướt qua
Chap 26: Ghen [END]
Ngoại truyện

Chap 21: Gió

514 22 0
By whiskeybluuu

Lại 1đêm nữa trôi qua. Rinny thức dậy từ sớm, trong lòng nao nức không thôi. Lựa cho mình 1chiếc quần Jean và áo thun năng động. Cô háo hức chờ đợi được tham quan nơi đây, hay cũng có thể là 1lí do nào khác.

+++++++++++++++++++++++++++++

Isaac ngồi bên ban công, nhấm nháp 1tách cà phê với tâm trạng vô cùng thoải mái. Đêm qua, cô gái trong mơ kia lại xuất hiện, nhưng thật lạ là không còn khiến anh nhói nơi lòng ngực nữa mà chỉ cho anh 1sự ấm áp, bình yên. Đưa tay nhìn đồng hồ, nhớ tới cuộc hẹn với Rinny, Isaac bước vào trong. Thay 1bộ đồ thoải mái, ghé sang căn phòng nơi cạnh ban công 1lát, anh mới rời đi. Isaac dừng xe nơi góc cây đã thấy Rinny đứng đó tự bao giờ. Chiếc áo thun cùng quần Jean đơn giản vẫn không làm giảm đi sự xinh đẹp của cô, thay vào đó lại là 1sự mới mẻ và có chút gì đó quen thuộc với anh.

- Này, em đang làm gì đấy. - Isaac bước xuống xe, tiếng đến gần cái con người nãy giờ còn đang cuối gầm mặt xuống đất và vẫn chưa biết đến sự có mặt của anh.

Nghe âm thanh, Rinny vội ngước lên. Khuôn mặt nhanh chóng ửng đỏ vì ý nghĩ anh đã bắt gặp phút giây tự kỉ của cô. Mà riêng anh thì điều đó là vô cùng đáng yêu.

- À không. E đang đợi anh thôi.

- Ừ. Em đến lâu chưa? Anh tưởng mình đến sớm không ngờ em còn sớm hơn nữa đấy. - Isaac nở nhẹ 1nụ cười, Rinny cũng mỉm cười nhìn anh. Lòng trăm hoa đua nở.

- Em cũng vừa đến thôi. Đó giờ nghe nói chuẩn bị đi đâu là em lại hồi hộp, không ngủ được. Hì.

- Ừ. Vậy mình đi thôi, anh sẽ đưa em đi dạo 1vòng quanh những nơi biểu tượng của thành phố mình trước.

- Nghe thích quá. Vậy đi thôi anh. - Rinny nói rồi bước lại chiếc xe, nhanh tay cầm nón bảo hiểm đội rồi leo lên xe 1cách thuần thục và nhanh nhẹn. Mà Isaac đứng bên ngoài nhìn vẻ tự nhiên của cô không khỏi bật cười vui vẻ, bước đến bên và mang nón bảo hiểm. Cả hai bắt đầu cuộc tham quan thành phố. Liệu, sau hôm nay, tim họ lại gần nhau thêm 1chút.

+++++++++++++++++++++++++++++++++

Tronie ngồi trên máy bay. Khuôn mặt lo âu phiền muộn. Anh đã cố gắng sắp xếp tất cả công việc nhanh nhất để quay về VN, 1nơi mà anh đã từng nghĩ rằng anh sẽ không bao giờ trở lại nữa. 1nỗi sợ vô hình lớn dần trong cơ thể khiến anh như ngợp thở. Anh chẳng còn biết gì nữa, chỉ còn biết 1điều duy nhất mà thôi. "Anh có thể sẽ lại mất cô". Thái Trinh đưa ánh mắt lo lắng của mình sang anh. Cô đã phải thuyết phục để được cùng anh trở về VN, vì cô sợ, sợ anh sẽ hụt hẫng, đau khổ mà không ai bên cạnh. Cô không muốn như vậy, bởi vì Cô Yêu Anh. Đúng, cô đã yêu anh, tình yêu lặng thầm suốt 3năm qua. Chưa bao giờ cô bày tỏ lòng mình. Cô biết nếu như vậy cô sẽ mãi mãi không có được anh nhưng cô cũng biết. . .nếu im lặng thì cô có thể ở bên cạnh anh, dù trái tim anh đã là của 1người con gái khác. Cứ như thế, cô gái bé nhỏ kia lại ngày ngày ôm lấy tình cảm của mình, giấu nó vào sâu bên trong. Từng ngày đứng từ phía sau dõi theo anh, quan tâm, lo lắng, . . . Tất cả, đều trong lặng thầm. Cô chưa bao giờ dám mơ mộng sẽ được anh đáp lại, chỉ mong được ở bên cạnh anh như vậy. Trái tim bé nhỏ, con người bé nhỏ ấy. Nào ai biết được lại đang giữ lấy 1tình yêu, 1sự đau khổ, nhớ nhung to lớn trấn giữ cô trong từng nhịp thở

.++++++++++++++++++++++++++++

11h30am.

Rinny cùng Isaac đang ngồi bên 1quán nước đối diện nhà thờ Đức Bà, nơi mà cô và anh vừa ghé qua. Khuôn trang cổ kính nằm giữa thành phố xa hoa là đặc điểm khiến cô vô cùng thích thú, xung quanh nhà thờ còn có những đôi vợ chồng chụp hình cưới, những bạn trẻ cũng đang tham quan, vòng ngoài lại là dòng xe cộ tấp nập khiến cho khung cảnh vô cùng đối lập và sinh động. Mà thời khắc này trong quán ăn là 1tầng ngại ngùng. Lý do sâu xa chính là khi nãy có 1 người chụp ảnh đã nhầm cả 2là người yêu và còn luôn miệng khen họ đẹp đôi khiến kết quả là cả 2đều ngượng ngùng, chẳng ai nói với ai lời nào. Cứ như vậy hơn 5phút, cuối cùng Isaac cũng là người mở miệng.

- À, ùm. Em muốn ăn gì?

- Em ăn gì cũng được? - Dù đã hạ quyết tâm nói chuyện nhưng trong giọng nói của Isaac cũng không được tính là quá tự nhiên.

Mà Rinny cũng chẳng khá hơn. Cứ như vậy, suốt buổi ăn bao trùm cả 2là không khí ngại ngùng. Nhưng điều đó lại trôi đi không còn dấu tích khi Isaac chở Rinny sang những quan cảnh khác, khuôn mặt cô là 1tầng hào hứng, miệng luyên thuyên đủ chuyện.

Trời đêm nhanh chóng đổ xuống, cả hai lại dừng bên 1chiếc cầu nhỏ khá vắng người. Chỉ vì Rinny cảm thấy thích nơi đây. Đứng cạnh thanh cầu, Rinny rướng cơ thể mình ra ngoài giống như thoát ra khỏi sự ràng buộc, đôi mắt cô nhắm lại, từng chút từng chút cảm nhận âm thanh của gió. Mái tóc xõa dài được thổi bay lên, hòa mình vào không gian. 1 không gian quen thuộc. Một hình ảnh quen thuộc, hình ảnh mà Isaac đã nhìn thấy trong mơ. Cây cầu nhỏ, 1cô gái. . .và gió. Bất chợt, anh thầm nghĩ. Phải chăng, cô gái kia là gió, thế nên khi đứng cùng nó. Cô có thể hòa làm 1. 1suy nghĩ điên rồ nhưng đôi khi lại đúng. Gió luôn luôn bên ta nhưng chẳng bao giờ ta nhìn thấy, chạm tới mà chỉ có thể cảm nhận bằng con tim. Giống như cô, cô đã khiến anh cảm nhận mọi thứ bằng con tim, và. . .đặt cô vào trong tim. Nhưng, anh vẫn chỉ làm được vậy thôi. Gió không nhìn thấy được và cô. . .cũng chẳng bao giờ chạm tới được. Đôi mắt Isaac phút chóc lại nhuộm màu đau khổ. Anh chẳng thể nào lí giải được, thời gian bên Rinny chỉ đếm trên đầu ngón tay thì anh sao có thể yêu cô 1cách đường đột và mạnh mẽ như vậy. Mọi suy nghĩ của anh đều chỉ có cô và anh đã nhận ra được điều đó, trong khoảnh khắc cô đưa đôi mắt trong veo kia nhìn anh. Liệu rằng, đối với anh, cô có chút gì gọi là tình cảm. Hay chỉ riêng anh, ngốc nghếch đơn phương. Đôi mắt Rinny dừng trên khuôn mặt có gì đó xót xa của anh. Lòng không khỏi lo lắng, đôi tay cũng không tự chủ đưa lên gò má, cảm nhận hơi ấm của anh. Cô đâu biết, điều đó đã khiến tia lí trí cuối cùng trong anh vụt tắt. Đôi tay anh bất ngờ vòng ngang người cô, kéo cô đến xác mình. Đôi môi nhanh chóng áp đến môi cô và. . .dừng lại, anh đang đợi, dù chưa biết mình đợi điều gì. Đôi mắt Rinny trợn to, chân theo phản xạ đưa lên nhưng ngay khi cảm nhận được môi anh dừng lại, hơi ấm ấy khiến tim cô loạn nhịp. Và rồi đôi chân kia lại hạ xuống cùng lúc ánh mắt cô khép lại. Isaac đưa chiếc lưỡi mình vào sâu trong miệng cô, 1cỗ cảm xúc yêu thương mảnh liệt trỗi dậy trong giây phút. Họ lại trao cho nhau 1nụ hôn say đắm, chìm trong hạnh phúc. Và chính nơi đây, 3năm về trước, họ cũng đã trao cho nhau 1nụ hôn ngọt ngào như vậy. Giờ đây, ngay cả khi họ chưa nhớ được nhau, thì cảm xúc vẫn như thế, vẫn trọn vẹn yêu thương. Phải chăng, đây là định mệnh. Cả hai nào đâu biết, phía xa xa, đôi mắt 1người con trai hiện lên hình ảnh họ. Tronie như chết lặng nơi đó, muốn quay đi nhưng đôi chân không thể nào di chuyển. Chỉ có thể đứng nhìn, chịu đựng và đối diện với trái tim sau bao năm chắp vá lại 1lần nữa vỡ vụn. Cuối cùng thì, điều anh lo sợ cũng đến. Isaac buông Rinny ra, cả hai lại im lặng. Chẳng nói gì nhưng trong lòng điều là những cảm xúc kì lạ. Không hẳn là sự mới mẻ, vui vẻ hạnh phúc mà còn cả những nhớ nhung chồng chất được giải bầy, trái tim như vừa lành lại dù chẳng biết chúng vỡ khi nào. Đứng nhìn họ thật lâu, cuối cùng Tronie cũng nhấc được đôi chân, bước đi lặng lẽ trong đêm tối. Mỗi bước đi của anh, chính là 1lần anh tự đâm vào tim mình. 1giọt nước mắt chảy dài trên gò má và rơi xuống đất. Anh khóc, khóc cho sự ngu ngốc của mình, khóc cho sự cố chấp của mình. Có lẽ là, qua đêm nay thôi, anh sẽ không khóc vì cô nữa. Đêm nay, trời 1màu đen, không 1ánh sao. Và mưa, trời mưa như khóc cùng người con trai đó, khóc cho tình cảm quá to lớn nhưng chẳng bao giờ được đáp lại. Đôi khi, cố chấp trong tình yêu, chỉ khiến cho chính mình và người mình yêu đau khổ. Vậy liệu rằng, chấp nhận buông tay, anh. . .sẽ còn lại gì đây?????

Continue Reading

You'll Also Like

211K 16.2K 58
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...
166K 10.6K 34
🔞 ABO, có ngôn từ thô tục, cân nhắc khi xem Lịch ra chap: Không cụ thể, có chap sẽ ra Cp: GeminiFourth , PondPhuwin & JoongDunk Truyện được viết the...
7.6M 425K 83
Chuyện tình của đại ca Kim và hội trưởng Jeon (◕ᴗ◕✿) au: Janie 🔥 CẤM CHUYỂN VER + REUP HAY MANG FIC RA NGOÀI.
75.3K 9.3K 56
"Lee Sanghyeok! Anh thấy em chưa? Em đang nổi tiếng lắm nè." "Đi ra chỗ khác chơi, ai cho em cướp luôn chén cơm của anh!" Jeong Jihoon dụi dụi đầu và...