[ĐM/EDIT/ Hoàn] Hệ Thống Gian...

By 19Minniee

2.1M 208K 25.6K

[ĐANG BETA] Nguyên tác : Pháo hôi tác tệ hệ thống ( mau xuyên ) Tác giả : Quất Tử Chu Edit : Minniee Tình... More

Giới thiệu
Chương 1 - Tiền Căn
Chương 2 - Người thừa kế mỹ thực (1)
Chương 3 - Người thừa kế mỹ thực (2)
Chương 4 - Người thừa kế mỹ thực (3)
Chương 5 - Người thừa kế mỹ thực (4)
Chương 6 - Người thừa kế mỹ thực (5)
Chương 7 - Người thừa kế mỹ thực (6)
Chương 8 - Người thừa kế mỹ thực (7)
Chương 9 - Người thừa kế mỹ thực (8)
Chương 10 - Người thừa kế mỹ thực (9)
Chương 11 - Người thừa kế mỹ thực (10)
Chương 12 - Người thừa kế mỹ thực (11)
Chương 13 - Người thừa kế mỹ thực (12)
Chương 14 - Người thừa kế mỹ thực (13)
Chương 15 - Người thừa kế mỹ thực (14)
Chương 16 - Người thừa kế mỹ thực (15)
Chương 17 - Dân quốc phong vân (1)
Chương 18 - Dân quốc phong vân (2)
Chương 19 - Dân quốc phong vân (3)
Chương 20 - Dân quốc phong vân (4)
Chương 21 - Dân quốc phong vân (5)
Chương 22 - Dân quốc phong vân (6)
Chương 23 - Dân quốc phong vân (7)
Chương 24 - Dân quốc phong vân (8)
Chương 25 - Dân quốc phong vân (9)
Chương 26 - Dân quốc phong vân (10)
Chương 27 - Dân quốc phong vân (11)
Chương 28 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (1)
Chương 29 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (2)
Chương 30 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (3)
Chương 31 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (4)
Chương 32 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (5)
Chương 33 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (6)
Chương 34 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (7)
Chương 35 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (8)
Chương 36 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (9)
Chương 37 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (10)
Chương 38 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (11)
Chương 39 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (12)
Chương 40 - Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (13)
Chương 41 - Hoàng tử dương cầm (1)
Chương 42 - Hoàng tử dương cầm (2)
Chương 43 - Hoàng tử dương cầm (3)
Chương 44 - Hoàng tử dương cầm (4)
Chương 45 - Hoàng tử dương cầm (5)
Chương 46 - Hoàng tử dương cầm (6)
Chương 47 - Hoàng tử dương cầm (7)
Chương 48 - Hoàng tử dương cầm (8)
Chương 49 - Hoàng tử dương cầm (9)
Chương 50 - Hoàng tử dương cầm (10)
Chương 51 - Hoàng tử dương cầm (11)
Chương 52 - Hoàng tử dương cầm (12)
Chương 53 - Hoàng tử dương cầm (13)
Chương 54 - Trò chơi sinh tồn (1)
Chương 55 - Trò chơi sinh tồn (2)
Chương 56 - Trò chơi sinh tồn (3)
Chương 57 - Trò chơi sinh tồn (4)
Chương 58 - Trò chơi sinh tồn (5)
Chương 59 - Trò chơi sinh tồn (6)
Chương 60 - Trò chơi sinh tồn (7)
Chương 61 - Trò chơi sinh tồn (8)
Chương 62 - Trò chơi sinh tồn (9)
Chương 63 - Trò chơi sinh tồn (10)
Chương 64 - Trò chơi sinh tồn (11)
Chương 65 - Trò chơi sinh tồn (12)
Chương 66 - Trò chơi sinh tồn (13)
Chương 67 - Trò chơi sinh tồn (14)
Chương 68 - Truyền thuyết Thánh Quang (1)
Chương 69 - Truyền thuyết Thánh Quang (2)
Chương 70 - Truyền thuyết Thánh Quang (3)
Chương 71 - Truyền thuyết Thánh Quang (4)
Chương 72 - Truyền thuyết Thánh Quang (5)
Chương 73 - Truyền thuyết Thánh Quang (6)
Chương 74 - Truyền thuyết Thánh Quang (7)
Chương 75 - Truyền thuyết Thánh Quang (8)
Chương 76 - Truyền thuyết Thánh Quang (9)
Chương 77 - Truyền thuyết Thánh Quang (10)
Chương 78 - Truyền thuyết Thánh Quang (11)
Chương 79 - Truyền thuyết Thánh Quang (12)
Chương 80 - Tranh đấu siêu mẫu (1)
Chương 81 - Tranh đấu siêu mẫu (2)
Chương 82 - Tranh đấu siêu mẫu (3)
Chương 83 - Tranh đấu siêu mẫu (4)
Chương 84 - Tranh đấu siêu mẫu (5)
Chương 85 - Tranh đấu siêu mẫu (6)
Chương 86 - Tranh đấu siêu mẫu (7) P1
Chương 86 - Tranh đấu siêu mẫu (8) P2
Thông báo
Chương 87 - Tranh đấu siêu mẫu (9)
Chương 88 - Tranh đấu siêu mẫu (10)
Chương 89 - Tranh đấu siêu mẫu (11)
Chương 90 - Tranh đấu siêu mẫu (12)
Chương 91 - Tranh đấu siêu mẫu (13)
Chương 92 - Tranh đấu siêu mẫu (14)
Chương 93 - Tranh đấu siêu mẫu (15)
Chương 94 - Tranh đấu siêu mẫu (16)
Chương 95 - Tranh đấu siêu mẫu (17)
Chương 96 - Người chế tạo máy móc (1)
Chương 97 - Người chế tạo máy móc (2)
Chương 98 - Người chế tạo máy móc (3)
Chương 99 - Người chế tạo máy móc (4)
Chương 100 - Người chế tạo máy móc (5)
Chương 101 - Người chế tạo máy móc (6)
Chương 102 - Người chế tạo máy móc (7)
Chương 103 - Người chế tạo máy móc (8)
Chương 104 - Người chế tạo máy móc (9)
Chương 105 - Người chế tạo máy móc (10)
Chương 106 - Người chế tạo máy móc (11)
Chương 107 - Người chế tạo máy móc (12)
Chương 108 - Người chế tạo máy móc (13)
Chương 109 - Người chế tạo máy móc (14)
Chương 110 - Người chế tạo máy móc (15)
Chương 111 - Người chế tạo máy móc (16)
Chương 112 - Người chế tạo máy móc (17)
Chương 113 - Người chế tạo máy móc (18)
Chương 114 - Người cá thật giả (1)
Chương 115 - Người cá thật giả (2)
Chương 116 - Người Cá thật giả (3)
Chương 117 - Người cá thật giả (4)
Chương 118 - Người cá thật giả (5)
Chương 119 - Người cá thật giả (6)
Chương 120 - Người cá thật giả (7)
Chương 121 - Người cá thật giả (8)
Chương 122 - Người cá thật giả (9)
Chương 123 - Người cá thật giả (10)
Chương 124 - Người cá thật giả (11)
Chương 125 - Người cá thật giả (12)
Chương 126 - Người cá thật giả (13)
Chương 127 - Người cá thật giả (14)
Chương 128 - Mỹ thuật nhân sinh (1)
Chương 129 - Mỹ thuật nhân sinh (2)
Chương 130 - Mỹ thuật nhân sinh (3)
Chương 131 - Mỹ thuật nhân sinh (4)
Chương 132 - Mỹ thuật nhân sinh (5)
Chương 133 - Mỹ thuật nhân sinh (6)
Chương 134 - Mỹ thuật nhân sinh (7)
Chương 135 - Mỹ thuật nhân sinh (8)
Chương 136 - Mỹ thuật nhân sinh (9)
Chương 137 - Mỹ thuật nhân sinh (10)
Chương 138 - Mỹ thuật nhân sinh (11)
Chương 139 - Mỹ thuật nhân sinh (12)
Chương 140 - Mỹ thuật nhân sinh (13)
Chương 141 - Mỹ thuật nhân sinh (14)
Chương 141 - Mỹ thuật nhân sinh (15)
Chương 143 - Mỹ thuật nhân sinh (16)
Chương 144 - Mỹ thuật nhân sinh (17)
Chương 145 - Mỹ thuật nhân sinh (18)
Chương 146 - Người nghiên cứu phát minh game (1)
Chương 147 - Người nghiên cứu phát minh game (2)
Chương 148 - Người nghiên cứu phát minh game (3)
Chương 149 - Người nghiên cứu phát minh game (4)
Chương 150 - Người nghiên cứu phát minh game (5)
Chương 151 - Người nghiên cứu phát minh game (6)
Chương 152 - Người nghiên cứu phát minh game (7)
Chương 153 - Người nghiên cứu phát minh game (8)
Thông báo
Chương 154 - Người nghiên cứu phát minh game (9)
Chương 155 - Người nghiên cứu phát minh game (10)
Chương 156 - Người nghiên cứu phát minh game (11)
Chương 157 - Người nghiên cứu phát minh game (12)
Chương 158 - Người nghiên cứu phát minh game (13)
Chương 159 - Người nghiên cứu phát minh game (14)
Chương 160 - Người nghiên cứu phát minh game (15)
Chương 161 - Người nghiên cứu phát minh game (16)
Chương 163 - Đời sống âm nhạc (1)
Chương 164 - Đời sống âm nhạc (2)
Chương 165 - Đời sống âm nhạc (3)
Chương 166 - Đời sống âm nhạc (4)
Chương 167 - Đời sống âm nhạc (5)
Chương 168 - Đời sống âm nhạc (6)
Chương 169 - Đời sống âm nhạc (7)
Chương 170 - Đời sống âm nhạc (8)
Chương 171 - Đời sống âm nhạc (9)
Chương 172 - Đời sống âm nhạc (10)
Chương 173 - Đời sống âm nhạc (11)
Chương 174 - Đời sống âm nhạc (12)
Chương 175 - Đời sống âm nhạc (13)
Chương 176 - Đời sống âm nhạc (14)
Chương 177 - Đời sống âm nhạc (15)
Chương 178 - Đời sống âm nhạc (16)
Chương 179 - Đời sống âm nhạc (17)
Thông báo khẩn
Chương 180 - An Dương ký (1)
Chương 181 - An Dương ký (2)
Chương 182 - An Dương ký (3)
Chương 183 - An Dương ký (4)
Chương 184 - An Dương ký (5)
Chương 185 - An Dương ký (6)
Chương 186 - An Dương ký (7)
Chương 187 - An Dương ký (8)
Chương 188 - An Dương ký (9)
Chương 189 - An Dương ký (10)
Chương 190 - An Dương ký (11)
Chương 191 - An Dương ký (12)
Chương 192 - An Dương ký (13)
Chương 193 - An Dương ký (14)
Chương 194 - An Dương ký (15)
Chương 195 + 196 - An Dương ký (16+17)

Chương 162 - Người nghiên cứu phát minh game (17)

7.1K 744 129
By 19Minniee

Edit: Min

Hạ Lãng hỏi Cảnh Dương "Muốn gặp không?"

Cảnh Dương nói "Gặp một lần cũng được, em cũng khá tò mò là ông ta sẽ nói cái gì với em."

"Để ông ta vào đi." Hạ Lãng nói với thư ký của Cảnh Dương.

Sau khi thư ký rời khỏi, Cảnh Dương nói với Hạ Lãng "Anh về văn phòng của mình đi, một mình em gặp ông ta là được rồi."

Hạ Lãng không nói gì, chờ Tịch Quảng Thiện tiến vào.

Tịch Quảng Thiện vừa đi vào thì nhìn Hạ Lãng đang đứng trước, sau đó mới nhìn Cảnh Dương đang ngồi, ông ta không nghĩ rằng Hạ Lãng cũng ở đây, cho nên hơi bất ngờ.

"Chủ tịch Tịch." Hạ Lãng tiến lên, giơ tay chào hỏi với Tịch Quảng Thiện.

"Chủ tịch Hạ" Tịch Quảng Thiện cũng giơ tay bắt tay với y.

"Anh đi lên trước đi." Cảnh Dương lại nói với Hạ Lãng một lần nữa.

Hạ Lãng nhìn Cảnh Dương nói "Hai người nói chuyện đi, tôi đi lên trước."

Tịch Quảng Thiện ngồi xuống đối diện Cảnh Dương, Cảnh Dương nhìn ông ta hỏi "Tìm tôi có việc gì?"

Tịch Quảng Thiện cầm túi văn kiện đặt ở trước mặt Cảnh Dương nói "Đây là toàn bộ tài sản hiện nay của Tịch gia, bao gồm cả miếng đất và căn nhà cổ kia, tất cả đều ở trong này. Những thứ đã bị Tịch Thụy lấy đi, có thể cần một ít thời gian mới có thể lấy lại được, lấy lại được rồi thì cũng cho con, ta chỉ cần căn nhà hiện tại và một ít tiền tiết kiệm thôi."

"Có ý gì?" Cảnh Dương chỉ nhìn lướt qua cái túi văn kiện kia thôi, không có mở ra xem thứ bên trong.

"Mấy thứ này đều là của ông nội con để lại, lúc ông ấy còn sống cũng hy vọng để lại mấy thứ này cho con, hiện tại ta chỉ hoàn thành di nguyện của ông ấy mà thôi." gương mặt của Tịch Quảng Thiện không có một chút cảm xúc, ánh mắt cũng ảm đảm vô hồn "Trước kia là ta sai ta quá đáng, nhưng không phải ta đang bồi thường cho con, bởi vì mấy thứ này vốn là của ông nội muốn cho con, không thể xem là bồi thường. Những gì ở đời này ta còn nợ mẹ con hai người, nếu như có kiếp sau, ta sẽ làm trâu làm ngựa trả lại cho hai người."

"Tôi chỉ cần nhà cổ, đó là thứ chỉ có huyết mạch của Tịch gia mới có thể thừa kế, cũng là thứ mà ông nội hy vọng tôi có thể bảo vệ, mấy thứ khác tôi đều không cần." Cảnh Dương nói.

"Mấy thứ khác ông nội cũng hy vọng con thừa kế, con tự xử lý đi, nếu con không muốn thì quyên góp đi, hoặc con muốn xử lý thế nào cũng được."

"Có một chuyện, tôi cảm thấy ông cần phải và có quyền được biết." Cảnh Dương quyết định nói chân tướng chuyện tai nạn giao thông của ông bà nội Tịch Lặc cho Tịch Quảng Thiện biết.

"Con nói đi." Tịch Quảng Thiện cảm thấy lòng mình đã chết lặng rồi, cho dù Cảnh Dương có nói cái gì, thì ông ta cũng sẽ không có cảm giác quá mãnh liệt nữa.

"Tôi tra được một chuyện, lúc trước ông bà nội của tôi sẽ gặp tai nạn, là do ba người Ôn Trúc, Đỗ Kiệt còn có Tào Nho Đường ngấm ngầm tạo ra." Cảnh Dương nói.

Đôi mắt đang nhắm lại của Tịch Quảng Thiện đột nhiên tối sầm, trong đầu ông ta phát ra tiếng bíp dài, thật lâu sau mới hoàn hồn lại, hỏi Cảnh Dương "Con xác định?"ă

"Tuy không thể tìm được chứng cứ, nhưng dựa theo tôi điều tra, tôi vô cùng chắc chắn chính là bọn họ đã tạo ra vụ tai nạn." Cảnh Dương nói vô cùng chắc chắn.

Tịch Quảng Thiện siết chặt nắm tay, sự thù hận trong lòng làm đầu óc của ông ta sung huyết, đôi mắt cũng đỏ cả lên. Ông ta đứng dậy, không nói một câu xoay người rời khỏi văn phòng của Cảnh Dương.

Tịch Quảng Thiện vừa rời đi vài phút, Hạ Lãng lại đi vào văn phòng của Cảnh Dương, nhìn Cảnh Dương nói "Ông ta đi nhanh thật, đã nói cái gì với em vậy?"

"Ông ta cho em toàn bộ tài sản hiện nay của Tịch gia." Cảnh Dương gõ gõ túi văn kiện nói "Còn nói chờ sau khi lấy lại tài sản và cổ phần đã cho Tịch Thụy, cũng sẽ cho em hết, ông ta chỉ cần căn nhà hiện tại và một ít tiền tiết kiệm thôi."

"Ông ta hối cải rất nhanh ha, chẳng qua Tịch Thụy không phải là con ruột của ông ta, mấy thứ này ông ta không cho em thì cũng không thể cho những người khác." Hạ Lãng nói.

"Em cũng nói chân tướng tai nạn giao thông của ông bà nội cho ông ta rồi." Cảnh Dương nói.

"Hửm?" Hạ Lãng hỏi "Ông ta nói thế nào?"

"Cái gì ông ta cũng không nói, chỉ trực tiếp rời đi." Cảnh Dương nói "Em cảm thấy mặc dù ông ta nhìn thì rất bình tĩnh, nhưng khẳng định trong lòng không hề bình tĩnh một chút nào. Ông ta toàn tâm toàn ý lên kế hoạch vì những người đó, kết quả bọn họ lừa dối ông ta, còn là hung thủ hại chết ba mẹ của ông ta, chắc chắn ông ta sẽ hận chết bọn họ. Nửa đời sau của ông ta đều sẽ sống trong hối hận và tự trách, tuyệt đối sẽ không được thoải mái. Em cảm thấy nói chân tướng cho ông ta biết, chính là hình phạt tốt nhất dành cho ông ta."

Hạ Lãng gật gật đầu nói "Mặc dù trước kia tôi đã cảm thấy Tịch Quảng Thiện vừa hẹp hòi vừa bất công, lại còn cố chấp ngu muội rồi, nhưng bất kỳ kẻ nào đối mặt với chân tướng cái chết của ba mẹ mình, cũng sẽ không thể bình tĩnh nổi. Ông ta hận đám người Ôn Trúc càng sâu thì bản thân ông ta cũng sẽ càng đau khổ, trừng phạt này là ông ta xứng đáng nên nhận."

"Cho nên xem như em đã báo thù cho mẹ của mình rồi, giữa em và ông ta cũng coi như là đã kết thúc. Về phần ba người Ôn Trúc, Tịch Thụy và Đỗ Kiệt, em muốn bọn họ phải nhận lấy sự trừng phạt còn nặng hơn nữa."

"Để tôi làm đi, em đừng làm gì nữa hết, hãy kiên nhẫn chờ một chút, tôi sẽ nhanh chóng cho em một cái kết quả, và chấm dứt tất cả mọi chuyện." Hạ Lãng sờ mặt của Cảnh Dương nói.

Thời gian Tịch Quảng Thiện khởi tố Ôn Trúc và Tào Nho Đường lừa đảo, cũng không có dài như những người khác, lần này Tịch Quảng Thiện mời một đội ngũ luật sư rất giỏi, nên đã thắng kiện chỉ trong thời gian vô cùng ngắn. Toà án phán quyết Ôn Trúc và Tịch Thụy phải trả lại tất cả tài sản, cổ phần mà Tịch Quảng Thiện đã cho và chuyển nhượng cho Tịch Thụy. Còn Tào Nho Đường thì phải bồi thường phí nuôi dưỡng Tịch Thụy bao năm nay cho Tịch Quảng Thiện. Về phần Ôn Trúc, bà ta phải bồi thường tiền thiệt hại tinh thần cho Tịch Quảng Thiện. Nếu bọn họ không chấp hành trong thời gian quy định, toà án sẽ cưỡng chế chấp hành.

Sau khi Ôn Trúc và Tịch Thụy trả lại tất cả tài sản và cổ phần cho Tịch Quảng Thiện, có thể nói là đã hai bàn tay trắng, căn bản là không có tiền để bồi thường thiệt hại tinh thần. Mà Tào Nho Đường thị bị vợ đệ đơn ly dị với ông, hiện tại ông chẳng những sứt đầu mẻ trán, mà tất cả tài sản tư nhân đều bị đóng băng, cũng không có tiền bồi thường cho Tịch Quảng Thiện.

Ngay lúc Ôn Trúc cùng Tào Nho Đường hết đường xoay xở, Tịch Quảng Thiện lại đột nhiên mời hai người họ đến nhà mình, nói là muốn giáp mặt nói rõ ràng mọi chuyện, chỉ cần hai người thành tâm xin lỗi, chuyện giữa bọn họ sẽ coi như đã hoàn toàn kết thúc, ông ta cũng sẽ không tiếp tục chạy theo bọn họ đòi các phí bồi thường nữa.

Tịch Quảng Thiện nói như vậy, tất nhiên là hai người họ sẽ đến cuộc hẹn để giảm bớt gánh nặng rồi.

Hôm nay Tịch gia đặc biệt yên tĩnh, tất cả người giúp việc đều bị Tịch Quảng Thiện đuổi đi, toàn bộ căn nhà chỉ có ba người bọn họ mà thôi.

Tào Nho Đường cùng Ôn Trúc ngồi cạnh bàn ăn, đều không thèm nhìn đối phương, tuy rằng bọn họ đến xin lỗi, nhưng ba người lại gặp nhau như thế này sau khi chân tướng rõ ràng, bầu không khí có thể nói là khá xấu hổ.

Tịch Quảng Thiện cầm ba ly rượu vang đỏ cùng một cái lọ màu đỏ đặt lên bàn cơm, sau đó ngồi xuống ghế chủ vị nói "Các người có cái gì muốn nói với tôi không?"

"Tôi xin lỗi, xin lỗi vì đã giấu giếm sự thật với ông trong nhiều năm như vậy." Ôn Trúc cúi đầu nói.

"Tôi cũng xin lỗi ông, là bọn tôi đã làm chuyện có lỗi với ông. Bọn tôi thật lòng hối hận, hy vọng ông có thể buông bỏ quá khứ và tha thứ cho bọn tôi." Tào Nho Đường nói.

"Còn nữa không?" Tịch Quảng Thiện nhìn bọn họ hỏi "Ngoại trừ xin lỗi v đã giấu giếm chuyện Tịch Thụy không phải là con ruột của tôi, các người không còn chuyện gì muốn nói với tôi sao?"

Hai người đều im lặng, ngoại trừ xin lỗi thì bọn họ thật sự không biết nên nói cái gì nữa.

Tịch Quảng Thiện khui chay rượu vang đỏ, rót vào ba ly rượu đến nửa ly, đẩy hai ly đến trước mặt hai người họ rồi tự mình cầm lấy một ly nói "Nếu các người không còn chuyện gì khác muốn nói với tôi, vậy thì uống ly rượu này đi, cùng nhau quên hết mọi chuyện trước đây, sau này cũng không cần gặp lại nữa."

Tịch Quảng Thiện tự mình uống xong ly rượu vang trước rồi để ly lên bàn, chờ hai người họ cũng uống hết ly rượu vang.

Tào Nho Đường và Ôn Trúc yên lặng cầm ly rượu lên và uống hết.

Ba người đều ngồi im lặng không nói gì, Tịch Quảng Thiện mở miệng nói "Còn một chuyện cuối cùng, tôi hỏi các người một câu, hy vọng các người hãy thành thật trả lời."

"Ông hỏi đi." Tào Nho Đường nói.

"Tôi muốn nghe thật tỉ mỉ quá trình các người đã tạo ra tai nạn giao thông hại chết ba mẹ tôi." Mặc dù Tịch Quảng Thiện mặt không cảm xúc, nhưng sắc mặt lại càng ngày càng tái nhợt, trên trán cũng bắt đầu đổ mồ hôi.

Tào Nho Đường cùng Ôn Trúc khiếp sợ mở to mắt, bọn họ không ngờ Tịch Quảng Thiện đến chuyện này cũng biết rồi, trong lúc nhất thời, một câu bọn họ cũng nói không được.

Đột nhiên Ôn Trúc cảm thấy bụng đau đớn kịch liệt, bà ta ôm bụng lăn trên mặt đất, lớn tiếng la lên "A! Bụng của tôi! Nó đau quá!"

Tào Nho Đường đang muốn đứng dậy, đột nhiên bụng cũng đau đớn, loại đau đớn này chẳng những tới đột ngột, mà còn giống như trong bụng đang có một con dao cắt ruột của ông thành từng khúc, làm ông đau đến mức không thể đứng vững.

Tào Nho Đường dùng tay chống lên mặt bàn, chịu đựng cơn đau đớn kịch liệt, hàm răng run lên hỏi Tịch Quảng Thiện "Ông, bỏ
cái gì, trong rượu?"

"Bỏ thứ có thể làm ba người chúng ta chuộc tội cho hành động của mình, các người là hung thủ hại chết cha mẹ tôi, tôi lại là đồng phạm dẫn con sói như các người vào nhà. Cho nên hôm nay, chúng ta dùng cách kết thúc sinh mạng của mình để nhận lấy trừng phạt thích đáng đi.

"Không!" Ôn Trúc cảm giác được hô hấp càng ngày càng khó khăn, chỉ có thể yếu ớt la lên "Tôi không muốn chết, tôi không muốn chết đâu! Cứu mạng! Ai tới cứu tôi đi!"

Tào Nho Đường cũng đau đến quỳ xuống mặt đất, ông dùng ngón tay đang run lẩy bẩy cố sức lấy điện thoại trong túi quần ra, muốn gọi điện thoại cầu cứu, nhưng còn chưa kịp nhập mật khẩu trên màn hình, thì đã bị Tịch Quảng Thiện dùng chân đá văng chiếc điện thoại rồi.

Tịch Quảng Thiện cũng ngã xuống đất, nghiêng đầu nhìn bộ dạng đau khổ của Tào Nho Đường và Ôn Trúc, đột nhiên cười phá lên như một người điên "Ha ha ha ha, ha ha ha ha, không ngờ, thật sự không ngờ, tôi vậy mà......."

Đỗ Kiệt lái xe, còn Tịch Thụy ngồi ở ghế phụ, hai người vẫn luôn im lặng không nói, gần đây chuyện phiền lòng quá nhiều, hai người thật sự là không có gì để nói.

Đột nhiên chiếc xe bên cạnh cọ vào mép xe của Đỗ Kiệt, khiến hai người trên xe hoảng sợ, còn chưa kịp định thần thì lại bị một chiếc xe khác đâm từ phía sau.

"Chuyện gì thế này?!" Tịch Thụy hoảng sợ quay đầu lại đằng sau nhìn chiếc xe đã đâm bọn họ.

"Tôi không biết!" Lúc này Đỗ Kiệt mới hoàn hồn, lập tức tránh sang một bên muốn dừng xe lại, nhưng lại phát hiện phanh xe không ăn, anh ta hoảng sợ mở to mắt nói "Phanh không ăn! Làm sao bây giờ?!"

"Anh nói cái gì?!" Tịch Thụy hoảng loạn lên, cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, chỉ có thể lớn tiếng la lên với Đỗ Kiệt "Anh mau nghĩ cách dừng xe đi!!!"

"Nghĩ cách? Bây giờ là phanh xe không ăn! Tôi có thể nghĩ được cách gì chứ?! Ngược lại là cậu......." Đỗ Kiệt còn chưa nói xong thì lại có hai chiếc xe đâm bọn họ tiếp.

Hai chiếc xe kẹp bọn họ ở giữa, đằng sau còn có một chiếc xe không ngừng đâm vào, Tịch Thụy nhìn thấy phía trước có đến mười sáu chiếc xe vận tải lớn, trong đầu trống rỗng, theo bản năng thét chói tai "AAAA!!!"

........................

Ngày hôm sau, Cảnh Dương nhìn thấy tin tức ba người Tịch Quảng Thiện, Ôn Trúc còn có Tào Nho Đường chết trong biệt thự của Tịch gia, nguyên nhân tử vong là trúng độc. Một tin khác là Tịch Thụy và Đỗ Kiệt đã bị tai nạn giao thông, một người tử vong, một người bị liệt toàn thân.

Cảnh Dương vừa mới tỉnh ngủ, nhìn thấy hai tin tức này làm hắn hơi hoài nghi có phải mình còn đang nằm mơ hay không, thế là dụi dụi mắt cẩn thận xem lại nội dung tin tức.

Hạ Lãng cầm ly sữa bò đi vào phòng, kéo Cảnh Dương ôm vào trong lòng, ngồi trên giường đút hắn uống sữa bò.

"Cái này là anh cho người làm sao?" Cảnh Dương uống một ngụm sữa bò, chỉ vào tin tức tai nạn giao thông trên máy tính bảng hỏi, cái tin trúng độc kia không cần hỏi, khẳng định là Tịch Quảng Thiện làm.

"Không phải, người của tôi đã chậm một bước, có người ra tay trước bọn họ, chắc là Tịch Quảng Thiện đã thuê người làm." Hạ Lãng nói.

"Thật sự là không ngờ nha," Cảnh Dương vừa uống sữa bò, vừa cảm thán "Tịch Quảng Thiện đúng là rất tàn nhẫn, ông ta làm vậy chỉ có thể nói là hợp tình hợp lý ngoài dự đoán. Hiện tại suy ngẫm một chút, Tịch Quảng Thiện đúng là rất đáng giận, nhưng mà cũng rất đáng thương."

"Mỗi người đều phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình, mặc kệ là đáng giận hay là đáng thương cũng là tự tay ông ta tạo nên, hậu quả đương nhiên là ông ta phải tự gánh vác. Thế nhưng ông ta cũng coi như là đã làm xong chuyện nên làm, nên trả giá thì đã trả giá rồi." Hạ Lãng nói.

"Nói cách khác, mọi chuyện đều đã kết thúc rồi?" Cảnh Dương có chút hoảng hốt nói, mọi chuyện đến quá đột ngột, mới sáng sớm nên đầu óc của hắn còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, vì vậy vận chuyển có chút chậm.

"Không phải tất cả đều đã kết thúc, là bọn họ đều đã kết thúc, còn chúng ta thì chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi." Hạ Lãng cúi đầu hôn đôi môi mang theo vị sữa bò thơm ngọt của hắn.

End thế giới thứ mười một.

Min: kể mọi người nghe, buổi chiều hôm qua tui đi tiêm vắc xin mũi ba, về còn cười tươi rói, đến tối thì bị hành, hơ hơ :v

Thế giới tiếp theo: súp bơ ái đô nỉ xáo ròng...... :))))))))))

Continue Reading

You'll Also Like

726 51 20
Tên truyện: Sính Ác Nhân vật chính: Quý Ngưỡng Chân - Nhậm Đàn Chu Lập ý: đoá hoa cao lãnh trở nên lạnh lùng điên rồ, ép yêu một Beta mỏng manh Thể l...
745K 58.1K 97
Tác giả: Hắc Miêu Nghễ Nghễ Thể loại: Tiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn, Đam Mỹ, Trọng Sinh, Cổ Đại Nguồn: ulinhcungngoc.wordpress.com, chener1997.word...
147K 16.4K 97
► Tên: Tui nổi lên sau khi hẹn hò online với trai nhà giàu ► Tác giả: Sơn Dữu Tử ► Thể loại: Thận trọng từng bước gia chủ niên thượng công x chán nản...
214K 11.4K 40
Huấn văn, BL, 1x1, Hiện đại, Niên thượng, Gương vỡ lại lành, HE Đã hoàn thành phần Truyện Chính (Phần 1). Phần 2 sẽ được viết lẻ tẻ không liên kết qu...