Học Sinh Cá Biệt- Winny (FULL)

By Akiko_Chidyka

325K 12.9K 157

More

Q.1 - Chương 1: Học sinh chuyển trường
Q.1 - Chương 2: Cuộc giao tranh điên cuồng và không cân sức
Q.1 - Chương 3: Cụp đuôi
Q.1 - Chương 4: Anh trai mới.
Q.1 - Chương 5: Tha thứ để rồi trả thù.
Q.1 - Chương 6: Người cũ.
Q.1 - Chương 7: Người bạn mới.
Q.1 - Chương 8: Đừng làm tổn thương tôi.
Q.1 - Chương 9: Lời xin lỗi không có giá trị.
Q.1 - Chương 10: Mặt trời lại đến.
Q.1 - Chương 11: Bắt đầu trận chiến.
Q.1 - Chương 12: Nhà vệ sinh có tên biến thái.
Q.1 - Chương 13: Ngoại truyện: Tâm sự người cha + Cảm xúc.
Q.1 - Chương 14: Làm thêm.
Q.1 - Chương 15: Little Devil.
Q.1 - Chương 16: Là đàn ông, không được hôn vật sở hữu của người khác.
Q.1 - Chương 17: Ai bảo anh tôi cam tâm bị đánh?
Q.1 - Chương 18
Q.1 - Chương 19: Đôi bạn học tập.
Q.1 - Chương 20: Quá khứ, chỉ là quá khứ...
Q.1 - Chương 21: Mưa ơi... Rơi mãi đi nhé!
Q.1 - Chương 22: Đừng nghĩ, chỉ có cậu ở nhà Trang!
Q.1 - Chương 23: Đừng bao giờ cho 2 người con trai ở cùng 1 chỗ!
Q.1 - Chương 24: Hãy bắt đầu từ những thứ nhỏ nhặt.
Q.1 - Chương 25: Lựa chọn...
Q.1 - Chương 26: Công viên trò chơi...
Q.1 - Chương 27: Chiến dịch bắt cá.
Q.1 - Chương 28: Đừng tranh giành với em, có được không?
Q.1 - Chương 29: Nhầm lẫn của mẹ...
Q.1 - Chương 30: Đắt tội với thầy giáo.
Q.1 - Chương 31: Sóng gió sắp đến
Q.1 - Chương 32: Mang yêu thương về vạch xuất phát.
Q.1 - Chương 33: Gặp lại.
Q.1 - Chương 34: Hữu Thiên, xin lỗi!
Q.1 - Chương 35: Đắng lòng.
Q.1 - Chương 36: Học sinh cá biệt.
Q.1 - Chương 37
Q.1 - Chương 38
Q.1 - Chương 39: First kiss...
Q.1 - Chương 40: Ngày thi...
Q.1 - Chương 41: Phải rời xa
Q.1 - Chương 43: Đám cưới...
Q.1 - Chương 44: Ngoại truyện 1: Đêm tân hôn.
Q.1 - Chương 45: Ngoại truyện 2: Đứa con đầu lòng.
Q.1 - Chương 46: Ngoại truyện cuối: HAPPY ENDING.
Q.2 - Chương 1: Trễ giờ.
Q.2 - Chương 2: Giả vờ với giá 10 triệu 1 tháng!!!
Q.2 - Chương 3: Học cách làm quen.
Q.2 - Chương 4: Chịu trách nhiệm.
Q.2 - Chương 5: Màn biểu diễn trước trường.
Q.2 - Chương 6: Tranh giành + mẹ nó.
Q.2 - Chương 7: Cô là đồ ngốc.
Q.2 - Chương 8: Cho phép...
Q.2 - Chương 9: Hạnh phúc nơi thiên đường.
Q.2 - Chương 10: Cứ bước qua yêu thương.
Q.2 - Chương 11: Cố lờ đi tình yêu.
Q.2 - Chương 12: Cảm giác là gì vậy?
Q.2 - Chương 13: Nhớ. . .
Q.2 - Chương 14: Bước qua...
Q.2 - Chương 15: Quay về vạch xuất phát.
Q.2 - Chương 16: Kí ức sẽ không quay về đâu!
Q.2 - Chương 17: Đấu tranh với bé con.
Q.2 - Chương 18: Cảm xúc không trọn vẹn.
Q.2 - Chương 19: Chú chó hoang.
Q.2 - Chương 20: Người bạn gây hiểu lầm...
Q.2 - Chương 21: Cắm trại không hẳn là vui.
Q.2 - Chương 22: Cứu vật vật trả ơn, cứu nhân nhân trả oán.
Q.2 - Chương 23: Thả trôi yêu thương
Q.2 - Chương 24: Ngoại truyện: Ra mắt mẹ chồng.
...

Q.1 - Chương 42: Phải rời xa (2)

4.5K 188 0
By Akiko_Chidyka

Xa nhau để yêu nhau nhiều hơn, để trân trọng mọi thứ hơn…

………………………………………………………………………………………………………………..

Đã 2 ngày rồi hắn chưa mở mắt. Tôi vẫn ngồi cạnh hắn hi vọng người đầu tiên hắn nhìn thấy là tôi. Baba đã bảo tôi nghỉ như không, tôi không cho phép mình như thế. Cuộc phẫu thuật đã thành công, bác sĩ còn nói thêm sẽ có chút khó khăn vì chưa biết hắn sẽ bị gì. Tôi lo lắm, vì tôi mà hắn phải như thế.

Nam đã đến nhận lỗi với tôi, tôi cũng tha thứ. Không gì nặng hơn khi lòng cứ căm ghét 1 người. Tôi nghe Nhất Trung kể lại là chính nhóc đã báo cho ba mẹ đến. Nó vừa đến thì đã gặp cảnh tượng kinh khủng là hắn nằm trên đất, máu lênh láng hòa vào mưa. Nam đứng chết trân nhìn vào hắn. Ba mẹ đã giải thích cho anh hoàn toàn những trắc ẩn. Cuộc sống không bao giờ tồn tại 1 sự hoàn hảo nhất định, có chăng đó là những sai lầm để ta hoàn thiện bản thân.Anh cũng vậy! Anh đã rất hối hận khi làm hại người em này.

Tôi cũng chẳng buồn nhắc lại ký ức tồi tệ này. Tôi vẫn vậy, không tắm không ăn uống chỉ ngồi cạnh nhìn hắn- 1 tên học sinh cá biệt rất đáng ghét trong mắt tôi giơ thì tôi lại không thể sống thiếu hắn. Tình cảm của tôi đã được ông bà Đỗ chấp nhận. Giờ thì tôi biết gia đình phải di chuyển do thử thách. Bà đã có hỏi tôi có muốn nhận lại Lâm Gia không thì tôi lắc đầu. Tôi không cần tham gia vào chốn lợi danh này.

Tôi thường kể hắn nghe những chuyện vui lúc trước tôi và hắn, nhưng hắn vẫn im thin không trả lời tôi. Hắn không ngồi dậy ăn uống chỉ có thể truyền chất dinh dưỡng. Như và Thiên có đến thăm hắn, Thiên chỉ im lặng vì cậu cũng rất buồn, hắn là bạn thân từ nhỏ của Thiên rồi cơ mà.

Đã 1 tháng, hắn vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh dậy. Tôi đã về nhà tắm rửa ăn cơm để chờ hắn nói là hắn yêu tôi. Những bữa cơm của tôi không còn ngon nữa, đôi lúc nó ngấm vị mặn chát, đôi lúc lại đắng ngắt của nước mắt. Ông trời không lấy đi của ai cái gì nhưng tại sao lại để người tôi yêu ngủ 1 giấc lâu đến như vậy.

- Tên ngốc này, có biết ngủ nhiều là mục xương không, thức dậy đi! Tôi yêu anh đấy, thức dậy đi.- Sau mỗi lúc nói chuyện 1 mình thì tôi lại ôm hắn bật khóc.

Ba mẹ hắn đã hỏi bác sĩ, bác sĩ chỉ thở dài, giữ lại được mạng sống nhưng tùy theo ý chí nghị lực của hắn. Tôi đã xin nghỉ 1 thời gian dài ở trường do có chuyện riêng. Chỉ đơn giản tôi không muốn rời hắn nửa bước. Tôi lê bước về nhà để thay quần áo rồi sẽ trở lại.

Tôi quay lại, hắn đã không còn trên giường nữa. Hắn… đã tỉnh lại!!! Tôi chạy khắp xung quanh tìm hắn, hắn đã đã đi đâu rồi chứ. Tôi chạy quanh thì gặp bà Đỗ. Bà nhìn tôi rồi kéo tôi ngồi tại 1 băng ghế.

- Tuấn nó… bệnh nặng hơn nên đã chuyển sang Mỹ rồi, giờ này chắc máy bay cũng cất cánh rồi!

Tôi nghe tiếng dây thần kinh của mình đứt ra, tôi đưa tay che tiếng nấc trọng miệng.

- Sao không cho con gặp anh ấy 1 lần cuối vậy? Con chỉ đi có 1 tiếng thôi mà.- Tôi khóc nghẹn ngào.

Bà ôm tôi vào lòng:

- Bác cũng không muốn đâu, do bệnh tình quá đột ngột. Ra nước ngoài, nó sẽ được điều trị. Nhưng có 2 mặt, 1 là nó sẽ chết 2 là sẽ khỏe mạnh trở về tìm con.

Vẫn còn tình trạng rủi ro số phận quyết định vào tay ông trời, thật bất công. Tôi gật đầu, ôm bà vào lòng để cuốn trôi những tiếng nấc. Mọi chuyện rồi sẽ qua, sẽ qua rất mau. Nó chỉ là cơn ác mộng trong đời. Hắn tuy có quậy, học dở, thường hay chọc ghẹo tôi nhưng cũng có thể gọi là người tốt, hơn nữa hắn rất mạnh mẽ, devil hay angel cũng chẳng làm gì được hắn. Hắn còn nợ tôi lời yêu cơ mà!!!

Tôi lê bước ra khỏi bệnh viện, tôi cả giác được sự mất mác đau lòng trong lòng tôi. 1000 con hạc giấy sẽ làm cho ước nguyện thành sự thật, tôi sẽ gấp, mỗi ngày 1 con hạc, đến khi đủ 1000 con hắn sẽ khỏe mạnh và quay về bên tôi.

……………………………………………………………………………………………………………….

5 năm sau…

Tôi đã gấp được 1825 con hạc giấy nhưng hắn vẫn chưa có dấu hiệu trở về. Tôi đã hỏi han gia đình hắn nhưng tin tức của hắn là con số 0, Nam đã sang đó cùng hắn. Tin tức của Nam cũng biệt tăm.

Tôi bây giờ đã là 1 cô giáo trẻ, tôi phải học 6 năm mới có thể ra trường nhưng ông bà Đỗ nói tôi có năng lực nên cho tôi ra sớm hơn. Tôi muốn ôn lại kỉ niệm cuàng hắn, nơi tôi chọn dạy là ngôi trường lúc tôi và hắn gặp nhau nhưng… họ đã đủ giáo viên và thằng nhóc Nhất Trung 1 mực đòi tôi chủ nhiệm lớp 6 của nó nên tôi nhận luôn. Dù sao cũng rãnh rỗi cơ mà!!! Chỉ có điều, sự rãnh rỗi đó là những ngày dài chờ đợi trong vô vọng.

Tôi đã gấp được 1999 con hạc giấy treo trong phòng, cái này chì là trong truyền thuyết không có thật sao??? Thật hụt hẫng….

……………………………………………………………………………………………………………….

Người con trai trên máy bay quay sang nói với 1 thằng con nít khoảng 3 tuổi:

- Này nhóc con, ba sẽ cho con về Việt Nam 1 chuyến, con nhớ là phải ngan không được quậy phá nhé!

Thằng nhóc có đôi mắt màu đen sẫm gật đầu, 2 người đúng là cha với con, giống nhau như đúc. Từ xa, Tuyết Lam bước lên máy bay nói với thằng nhóc:

- COn ngồi kế ba đi, mẹ xuống phía dưới ngồi nhé!- Thằng nhóc nói tiếng Việt cứng cứng do ở Mỹ từ bé:

- Dạ, vâng ạ!

……………………………………………………………………………………………………………….

Tôi bước vào lớp, cả đám con nít đang nhao nhao im lặng. Thằng nhóc Nhất Trung đang ngồi đó nhìn ra cửa sổ. Hôm nay lớp tụi nhóc sẽ có 1 cô bé cực xinh xắn chuyển vào. CÔ nhóc giới thiệu xong thì vào chỗ, nhỏ đòi ngồi kết thằng nhóc tiểu quỷ đó cơ. Thằng nhóc vẫn chẳng buồn nhìn thiên thần bé bỏng vừa vào chỗ kế bên mình. Nhỏ giơ tay kí vào đầu thằng nhóc 1 cái. Thằng nhóc quay sang:

- Ai kí đầu ông thế, ông cho biết tay!

Bao nhiêu cảm xúc trong tôi trở về, tôi vẫn chờ hắn như vậy mà hắn vẫn chưa trở về. Sống mũi tôi cay cay quay sang nơi khác chậm nước mắt. 2 đứa nhóc kia cãi nhau chí chóe, rất giống tôi và hắn, biết đâu 2 đứa này lại bên nhau.

Từ cửa lớp, 1 bóng dáng quen thuộc bước vào tay nắm theo 1 đứa con tari khoảng 3 tuổi. Tôi quay ra nhìn… là… là… hắn. Tôi đứng chôn chân ở đó nhìn hắn. Hắn nhìn tôi rồi ngoắc tay thằng nhóc Trung. Trung chạy ra ôm cứng hắn. Thằng nhóc luôn mồm nói nhớ hắn.

Tôi đứng đó, nước mắt chợt rơi. Hắn đã quay về nhưng… hắn có bên tôi??? Tay hắn đang chẳng phải đang nắm chặt tay 1 đứa con nít sao? Tôi lắp bắp:

- Là con anh???

Hắn nhìn tôi gật đầu. Tôi đã chờ hắn như vậy mà hắn đã có người khác còn có con nữa. Tôi không tin vào mắt mình nữa. Tôi cười cười, nụ cười chua xót. Tôi còn có thể tin hắn yêu tôi sao? Tôi đi ra khỏi lớp. Hắn nắm tay tôi lại. Tôi xoay mặt nhìn hắn, không để tôi nói nhiều hắn đã hôn tôi. Tôi không chống cự đẩy hắn ra nhưng nước mắt rơi. Hắn buông tôi ra. Đầu môi tôi vẫn còn tê tê vì nụ hôn lúc nãy. Hắn nói nhẹ:

- Là con nuôi mà! Anh về đây để tìm vợ và đứa con mới phải!

Tôi nhìn hắn cười trong nước mắt, quả thật, tôi thật sự bất ngờ. 2000 con hạc giấy, hắn đã quay về với tôi. Bọn nhóc trong lớp reo hò cổ vũ, nhóc con mới chuyển vào nói lớn:

- Yeah, cô tiến lên, hôm nào có cưới thì mới cả lớp nhé!

- Đau mắt chết được, cô bị khùng hả? Nói gì vậy.- Thằng nhóc Trung xoay vào.

Nhỏ chống nạnh chu môi định cãi lại. Thằng nhóc 3 tuổi nãy giờ đứng im thì giật tay hắn:

- Baba là mẹ nuôi của con hả?

Tôi thật không thể hiểu thằng nhóc này là con ai mà giống hắn như đúc thế? Hắn bế thằng nhóc lên, hôn 1 cái vào má:

- Đúng rồi đó! Hôm nào cưới ba cho đi dự.- Rồi hắn quay sang tôi.- Con của anh Nam đấy!

Tôi choáng váng chỉ 5 năm mà có đứa con 3 tuổi, Nam thật tài.

Continue Reading

You'll Also Like

180K 16.1K 84
Như mọi người thấy, đây chính là một bộ truyện đam mỹ được xây dựng dựa trên thế giới Omegaverse, nhưng đây không chỉ đơn thuần là truyện tình yêu gi...
3K 277 60
Tự dịch tự phục vụ
46.7K 4.9K 52
Điều gì sẽ xảy ra khi Harry Potter bắt gặp kẻ thù không đội trời chung- Draco Malfoy đang ân ái cùng với một phù thủy sinh nhà Slytherin ngay giữa hà...
42.4K 4K 192
Cuối tháng 7 năm 1.368, một màu đỏ thẫm từ trên trời rơi xuống.