phần 28: Tình địch của Điền Chính Quốc.

5.1K 350 10
                                    


Phác Trí Mân sang du học tại Anh khi là đứa trẻ mười năm tuổi. Cậu lúc ấy chẳng biết gì về bên ngoài, Đường Nguyên đưa cậu đi du học và giúp cậu thích nghĩ với cuộc sống bên đó. Rồi cậu gặp Kim Thái Hanh và thân thiết đến tận bây giờ.

"Tớ nói mà, nhìn cái sự đào hoa của cậu đi, giờ có tác dụng rồi"

"Tớ không biết, ở bên đó tớ với cậu có gì mà giấu nhau đâu, tớ với anh ta ra sao cậu biết rồi, anh ta là tự theo tớ, tớ hoàn toàn không biết anh ta cũng sẽ quay về" Phác Trí Mân tức tối đập tay xuống bàn, cốc nước cũng rung văng cả nước ra miệng cốc.

"Bình tĩnh nào, Vương Thiên cũng là người Trung Quốc, về đây cũng không có gì to tát cả" Mẫn Doãn Kì luôn là người thông thái nhất trong cả ba, anh luôn đủ bình tĩnh để giải quyết mọi thứ với cái đầu lạnh.

Cậu nhấp môi uống lấy ngụm nước việt quất chua chua ngọt ngọt xuống cổ họng, vẻ mặt bất đắc dĩ đem ra, "về không thì đã không sao, dở hơi là anh ta gửi hoa đến công ty cho em, một trăm bông hoa hồng nhung đem đến lại còn cả thư gì gì đó nhưng em không dám đọc, còn có cả Chính Quốc ở bên cạnh nữa, anh ấy giận em cho xem"

"Cậu chắc cậu và anh ta không có gì đúng không?"

Phác Trí Mân trợn mắt ném quả dâu tây đỏ mọng vào người Kim Thái Hanh, tức giận, "Tớ đùa cậu chắc, đùa chuyện này tớ được thêm xu nào đâu, coi chừng tớ đánh chết cậu."

"Được được, không có gì là tốt, Chính Quốc chắc chắn tin tưởng cậu mà. Cậu cần đi giải đen được rồi đấy, hết Lâm Uyển giờ thêm cả Vương Thiên. trời ạ" Kim Thái Hanh thở dài nhìn bạn, may anh không lằng nhằng như nó, không thì Doãn Kì nhà anh đem anh ra băm thành trăm mảnh không nữa, vợ chồng nhà nó quá rắc rối.

***

"Đống hoa hồng kia là sao chứ? Này, không phải anh đang bắt cá hai tay đấy chứ?" Đường Phong Triển kéo ghế ngồi trước bàn làm việc cậu khua môi múa mép, nói đến sướng miệng.

"Cậu im ngay không? Cậu nghĩ tôi là ai chứ? Hắn ta hoàn toàn không liên quan đến tôi" Phác Trí Mân căm ghét liếc người kia một cái bắn ra lửa, mắt trợn tròn lên như muốn lao vào cắn người vậy.

Đường Phong Triển nâng tay làm hình chữ X trước mặt, "Được được, anh đừng có lườm tôi như thế, mắt xinh hỏng thì uổng lắm, tôi tin tôi tin được chưa?"

"Mà này, Điền Chính Quốc kia không ghen à?" Đường Phong Triển sáp sáp vào hóng hớt.

"Anh ấy là ai chứ? Tất nhiên là tin tưởng tôi rồi, trẻ con như cậu thì hiểu được cái gì? Lo mà học hành đi"

Đường Thiếu gia mặt nhăn nhở cười cười khiêu khích, "người kia cũng lắm tiền đấy chứ, hoa hồng này không phải rẻ đâu, anh x-"

"Câm miệng ngay không tôi đá đít cậu ra ngoài đấy nghe chưa? Đứng dậy, ra ngoài, mua bánh vào đây cho tôi, mau"

Đồ đanh đá, bắt ép người quá đáng!

Rồi Phác Trí Mân cắp mông sang phòng làm việc của Điền Chủ tịch ăn vạ.

"Anh yêu ơi... Em vào nhé?"

jjk.pjm - "Nhà Trọ" [completed]Where stories live. Discover now