Chương 23: Cậu vừa rồi đã quên hôn tôi

118 6 0
                                    

Trong bệnh viện, Thiều Nhiễm đầu đầy mồ hôi, đem túi quần lật mấy lần mà không tìm được tiểu lông trắng vì khoa học mà cống hiến kia.

"Không có khả năng, tôi rõ ràng...." Thiều Nhiễm nhíu mày, khi sờ tới túi tiền, rốt cục nhẹ nhàng thở ra, đem cái túi đưa cho bác sĩ.

Bác sĩ nghi ngờ nhìn vật trong túi: "Cậu không phải đang nói giỡn chứ?"

Thiều Nhiễm thực kích động: "giác quan thứ sáu nói cho tôi biết, đám lông này nhất định có bí mật gì đó!"

Sau khi có kết quả xét nghiệm, vẻ mặt của bác sĩ ngưng trọng.

Thiều Nhiễm nắm chặt tay, hơi khẩn trương, suy nghĩ ra rất nhiều tình huống.

Cuối cùng bác sĩ nâng mắt lên, bình tĩnh nói: "Là sợi trắng trên quần áo."

Nháy mắt Thiều Nhiễm cảm giác ngũ lôi oanh đỉnh, từ chối tin tưởng! bởi vậy bác sĩ đáng thương không thể không dùng một đống thuật ngữ chuyên nghiệp để giúp người này bình tĩnh lại.

Bên kia, Du Khinh Trần căn cứ vào tình huống của bản thân mà nghiêm túc nghiên cứu cuốn "bách khoa toàn thư của yêu giới" về thời kì động dục, cảm thấy thật hoang đường.

Kì động dục là một thời gian lâu dài và phổ biến ở yêu giới, ổn định và có quy luật. biểu hiện chủ yếu là: không khống chế được bản thân muốn hiện ra nguyên hình, lỗ tai và đuôi liên tục hiện ra, liên tục rụng lông, quan trọng nhất là sẽ có một loại xúc động mãnh liệt không thể miêu tả.

..... không thể miêu tả? bốn chữ này vừa nhìn đã thấy đáng khinh, bởi vậy Du Khinh Trần từ chối thừa nhận bản thân có kỳ động dục.

"trang về tư thế," "trang về kỹ xảo," "trang tình thú," là những phần tinh hoa nhất của quyển sách, Du Khinh Trần bình tĩnh lật hơn mười lần, toàn bộ quá trình tâm như nước.

Đương nhiên bên trong có rất nhiều từ ngữ hỗn loạn lưu hành ở nhân giới, Du Khinh Trần không thấy bối rối, cho nên ghi tạc trong lòng, chuẩn bị ngày hôm sau tìm Thiều Nhiễm xin chỉ dạy.

Ngày hôm sau, Du Khinh Trần vừa nhìn thấy thân ảnh quen thuộc, liền hận không thể dài ra lỗ tai cùng đuôi nhảy bổ vào người này.

Cửu vĩ điện hạ bị phản ứng của bản thân dọa sợ, đè nén suy nghĩ muốn tiếp cận con người này.

Thiều Nhiễm còn đắm chìm trong kết quả xét nghiệm, nói cái gì cũng không tin kia chính là sợi trắng trên quần áo, chưa từ bỏ ý định nhìn chằm chằm lỗ tai của Du Khinh Trần.

Du Khinh Trần dè dặt nghiêng đầu, ý bảo người này có thể sờ.

Thấy người này nhìn mình minh bạch rõ ràng như thế, tuyệt không chột dạ, Thiều Nhiễm lại cảm thấy mình nghi thần nghi quỷ.

Suốt một ngày, Thiều Nhiễm đi tới đâu, Du Khinh Trần đi theo tới đó, dính rất là chặt, thân thể không theo kịp thì ánh mắt cũng muốn đuổi kịp, luyến tiếc để con người này rời khỏi tầm mắt của mình.

Càng quá đáng là, Thiều Nhiễm cùng Hoa Tiểu Túc nói hai câu, mặt Du Khinh Trần không thay đổi liền nhìn chằm chằm Hoa Tiểu Túc năm phút đồng hồ, con chuột nhỏ sợ tới mức run rẩy cắn móng vuốt, không biết mình làm sai ở chỗ nào.

Thiều Nhiễm rốt cục nhịn không được, kéo người vào một góc.

Mặt Du Khinh Trần không chút thay đổi nhìn người này, trong lòng rất muốn dài đuôi ra cọ cọ con người này.

Thiều Nhiễm nghiêm túc nói: "Du Khinh Trần hôm nay anh không bình thường."

Du Khinh Trần nhấc mắt lên, thản nhiên liếc mắt nhìn con người này, ý bảo con người này tiếp tục nói.

Thiều Nhiễm: "Anh, anh vì sao lại trừng mắt nhìn tôi?"

Du Khinh Trần: "......"

Mỗi lần nhìn thâm tình đều bị người này phản ứng ác ý, khiến cho trong lòng Du Khinh Trần có bóng ma tâm lý.

Thiều Nhiễm giả bộ hung dữ: "Có phải anh có ý kiến gì với tôi hay không?"

Du Khinh Trần không nói lời nào.

"Như thế nào," Thiều Nhiễm dương dương tự đắc, giơ tay kéo cánh tay người này, "Anh còn cảm thấy ủy khuất sao?"

Du Khinh Trần bình tĩnh nói: "Tôi không có cảm xúc ủy khuất."

Chỉ là đột nhiên lại muốn lộ đuôi ra thôi.

Mặt đều trầm thành như vậy còn nói mình không ủy khuất. Thiều Nhiễm gãi gãi lòng bàn tay người này, hắng hắng giọng nói: "Tôi còn ủy khuất hơn anh đấy? cả ngày bị anh ghét bỏ."

Du Khinh Trần: "Tôi không ghét bỏ cậu."

"Thật sao?" Thiều Nhiễm tới gần người này.

Du Khinh Trần gật gật đầu, nhịn không được muốn dán chặt vào con người này, thậm chí có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của con người này.

[Đam Mỹ]Bám Vào Một Vị Vua Hồ Ly Lạnh LùngWhere stories live. Discover now