Chương 247: Nghiên cứu viên, ta có bệnh (5)

10 0 0
                                    


Bao Đán cười nói, "Đây là lý do hắn có giá trị thí nghiệm, theo tính toán, hắn hẳn là đã hơn ba mươi, nhưng bề ngoài của hắn từ khi bị bắt liền không thay đổi, phảng phất như thời gian dừng lại trên người hắn, nhưng việc này không xảy ra trên những quỷ hút máu khác, theo suy đoán của chúng tôi, hẳn là có quan hệ với việc hắn hút nhiều máu hơn so với những huyết tộc khác. Tạ viện trưởng muốn từ trên người hắn tìm ra điểm khác biệt, từ đó tìm được biện pháp đối phó huyết tộc."

Quỷ hút máu ở thế giới này không giống với quỷ hút máu trong tiểu thuyết, dù là quỷ hút máu, tuổi thọ của bọn họ cũng giống với người thường, hơn nữa nếu quỷ không hút máu, thân thể bọn họ sẽ ở trạng thái cực kỳ suy yếu, điều này cũng giống như con người không ăn cơm sẽ cảm thấy vô lực..

Như nam chính Giang Dật cùng thủ hạ của hắn, cho dù bọn họ khống chế chính mình không tập kích con người, nhưng bọn họ mỗi ngày cũng cần uống máu tươi do bệnh viện cung cấp, nếu không bọn họ khi đối đầu với quỷ hút máu khác cũng không có sức lực đánh trả.

Nhưng, "quỷ hút máu" trong phòng thí nghiệm này, lại như là có năng lực trường sinh bất lão.

Bao Đán nói thêm, "Bạch tiểu thư tuy tuổi còn trẻ, nhưng nghe Tạ viện trưởng, cô dã có học vị tiến sĩ, hơn nữa có nhiều kinh nghiện trên phương diện nghiên cứu máu, tin tưởng cô có cô gia nhập, công việc của chúng ta sẽ sớm có tiến triển đột phá."

Này thật đúng là quá coi trọng cô.

Bạch Tửu lịch sự mỉm cười.

Bao Đán cũng cười, "Tân nghiên cứu viên trên đảo đều bắt đầu từ theo dõi, ghi chép trị số biến hóa sinh vật thí nghiệm, vật nghiên cứu ở tầng bảy này là sinh vật thí nghiệm quan trọng nhất của phân viện, Bạch tiểu thư, trước tiên cô liền phụ trách nơi này."

Nói cách khác, trước để Bạch Tửu quen thuộc với vật thí nghiệm và số liệu ghi chép, không lâu sau sẽ để nàng chính thức tham gia vào thí nghiệm.

Bạch Tửu không có lý do cự tuỵệt, Bao Đán nói người mới nào cũng bắt đầu như vậy, ôn gta đem công việc tầng bảy giao cho cô, khi cô tiếp nhận công việc này cũng tương đương với việc cô chính thức tham gia công việc này,

Bao Đán đem điều khiển từ xa khống chế vòng cổ cho cô.

Lúc đi, Bạch Tửu không nhịn được quay đầu, ở mặt khác cửa kính, người đàn ông đang tô màu trên bức họa, anh chuyên tâm, phảng phất như không ai có thể ảnh hưởng tới.

Cô cầm chìa khóa phòng cùng điều khiển từ xa, xoay người rời đi.

Ký túc xá nhân viên ở ngay bên cạnh tòa nhà thí nghiệm. Bạch Tửu được phân ở phòng số 4 tầng bốn, tức là phòng 404, cô cảm thấy đay hẳn không phải là con số tốt lành gì.

Đại khái dọn dẹp phòng một chút, Bạch Tửu mở cửa sổ, có thể nhìn thấy biển xanh đằng xa, thật sâu mà thở dài, phong cảnh nơi này không tồi, nhưng nơi đây như là ngăn cách với thế giới con người, cô liền cảm thấy có chút hoảng hốt.

Cô còn nhớ rõ, vai ác lớn nhất của thế giới này, cũng chính là nam phụ Tần Dung mưu toan muốn dẫn dắt huyết tộc thống trị thế giới, không lâu nữa sẽ huyết tẩy hòn đảo, lúc đó không ai có thể sống sót từ nơi này ra ngoài. Nghĩ tới đây, cô liền càng đau đầu.

Cũng may thức ăn ở nhà ăn không tồi, có thể cho cô chút an ủi.

Bạch Tửu ăn xong lại cầm hộp cơm lấy một phần đồ ăn, đi vào tòa nhà thí nghiệm. lên tới tầng bảy, dùng chìa khóa Bao Đán đưa, mở cửa, không nhanh không chậm đi đến phòng trong cùng.

Chương 248 (6)

Bạch Tửu đúng trước của kính, người đàn ông mặc một thân quần áo trắng sọc đan xen vẫn như cũ đang vẽ tranh. Anh ta vẽ như cũ vẫn là chậu cây trên bàn, chẳng qua bức vẽ này là một bức mới, Bạch Tửu thấy được nới góc tường có ném vài tờ bức vẽ, trên giấy đều là bức vẽ haofn chỉnh, mà tác giả bức họa không hề nghi ngờ, chính là anh.

Bạch Tửu còn không có kinh nghiệm chăm soc cùng quan sát vật thí nghiệm là con người, đặc biệt là vậ thí nghiệm này còn không phải người tường mà là một cái quỷ hút máu, nghe nói còn đã phạm tội lớn. Nhưng cho dù anh ta có bao nhiêu lịch sử làm người nghẹn họng trân trối, hiện tại cũng là nị quản chế bởi một cái vòng cổ điều khiển từ xa nho nhỏ, chỉ cần cô ấn vào điều khiển từ xa trong túi là có thể dễ dàng làm anh ta đau đến hôn mê, hơn nữa còn không phát ra được âm thanh thống khổ.

Cô nghĩ, chăm sóc anh ta hẳn là không khác lắm so với chăm sóc một người bệnh bình thường.

Bạch Tửu mở ra cửa phòng màu trắng đi vào, có lẽ là do cô ảo giác, thời điểm cô bước vào phòng, bàn tay đang cầm bút của anh ta hơi run rẩy.

Cô cũng coi như là quan sát tỉ mỉ, nhưng nhìn anh ta cầm bút vững vàng phác hạo một đường cong, cô cùng không xác định chính mình có nhìn lầm hay không. Cầm hộp cơm đi qua, cô dừng chân cách anh ta ba bước.

"Đây là cơm tối, ăn đi." Cô đặt hộp cơm lên bàn.

Qua vài giây, tầm mắt anh ta mới chậm rãi di chuyển, rốt cuộc cũng dừng trên người cô, trong mắt đen nhánh như trời đêm, ánh mắt tựa như sao trời.

Thời diểm bị anh ta chăm chú nhìn đến, cô mới nhận ra đôi mắt kia càng xinh đẹp hơn.

Ánh mắt kia dừng trên hộp cơm màu trắng trên bàn.

Bạch Tửu thấy anh bất động thật lâu, dường như đang suy nghĩ bên trong có phải thứ gì không tốt hay không, cô nghĩ nghĩ, mở ra hộp cơm. Thực mau, mùi đồ ăn bay ra, cô cười nói, " Không biết khẩu vị của anh nhưng đồ ăn này đều là từ nhà ăn, cùng đồ ăn của tôi giống nhau, nếu có cái gì anh không thích ăn, lần sau tôi có thể tránh đi không lấy."

Anh chớp mắt một chút, chậm rì rì ngước mắt nhìn cô.

Bạch Tửu lần nữa phát hiện đôi mắt anh là trong trẻo sạch sẽ như thế, nếu không phải Bao Đán nói anh có một đoạn quá khứ đầy máu tươi, cô tuyệt đối sẽ không nghĩ anh là một tội phạm giết người, càng sẽ không nghĩ đến anh lại là một quỷ hút máu toát ra tàn nhẫn từ trong xương.

Anh không thể nói chuyện, Bạch Tửu cũng chưa ăn ý đến mức có thể thông qua ánh mắt biết được anh nghĩ gì, chỉ là cô thấy được trên người anh có loại hơi thở thật trong trẻo, vô hại.

Bạch Tửu bê cộp cơm lên, đi tới trước mặt anh. "Tôi biết huyết tộc các anh ăn máu tươi, nhưng cũng không phải không ăn được đồ ăn của con người, ít nhất, mấy thứ này có thể làm anh no bụng, vẽ có thể để lát nữa vẽ tiếp, anh ăn cơm trước đi."

Quỷ hút máu dựa vào máu tươi duy trì sức sống, thức ăn của con người cũng có thể làm bọn họ sinh tồn, chỉ là cơ thể bọn họ sẽ luôn ở trạng thái vô lực, vô pháp thể hiện năng lực vượt quá người thường.

Anh nhìn cô hồi lâu, qua một giây mới bỏ xuống bút vẽ trong tay, đưa tay tiếp nhận hộp cơm cô đưa qua.

Bạch Tửu nhìn anh ta cầm đũa, rất nhanh liền phát hiện ra vấn đề. Động tác cầm đũa của anh ta vụng về lại trì độn, hơn nữa tư thế cầm đũa lại cùng một đứa bé vài tuổi giống nhau, chỉ là dùng tay bắt lấy chiếc đũa.

Nữ thần quốc dân, soái tạc thiên - Miêu Mao NhoWhere stories live. Discover now