Chương 8. Dạo phố

1K 118 31
                                    

Sáng nay, tôi đặc biệt dậy sớm, chạy thẳng ra cổng lâu đài mà đợi chiếc khinh khí cầu hình đám mây ảo diệu trên bầu trời kia từ từ đáp xuống mặt đất. Tôi lệnh cho binh sĩ mở cổng rồi tức tốc chạy ra ngoài. Cô bạn của tôi ghé thăm, là một cô gái có mái tóc xanh bồng bềnh. Tôi lao đến ôm chầm lấy thân hình tròn trịa trong hạnh phúc.

- Cuối cùng cậu cũng đến Shilia!

Tôi sung sướng không tả được, miệng cứ cười toe toét, tận hưởng mùi hoa tử đăng thanh tao. Shilia dường như bị tôi xiết đến ngột thở, cậu lấy tay vỗ vỗ vào vai tôi, ý bảo được rồi.

Tôi dừng sự phấn khích lại, buông cậu ấy ra, nắm lấy đôi bàn tay nhỏ kia.

- Sao rồi, hàng của tớ tới chưa?

Shilia đảo mắt ngán ngẩm.

- Ra là cậu chỉ chờ mỗi thứ này! Đây!

Shilia ném chiếc điện thoại mới toanh cho tôi. Tôi mong nó mãi. Đúng là làm bạn với nàng công chúa công nghệ không lỗ tí nào.

- Mà này, khinh khí cầu ở hành tinh cậu, tớ không có ý gì đâu, nhưng nó thiếu tiện nghi quá.

- Được rồi, được rồi, tớ sẽ tặng cho cậu một cái về mà sáng chế.

- Cậu lắm tiền quá cơ!

Tôi cười cười, giả bộ như dạo này bản thân vẫn tốt. Có điều Shilia không hề biết, từ khi quyết định trở thành một bà mối, tiền tiết kiệm của tôi đã khui ra sử dụng gần hết. Nào là đống truyện, điện thoại, máy ảnh, máy ghi âm,... toàn là hàng nhập từ hành tinh khác. Tôi từ công chúa sắp bị đày xuống làm ăn xin rồi cũng nên.

- Anh cậu, sao rồi?

Shilia hỏi tôi, tôi chỉ đành thở dài và đáp buồn bã.

- Vẫn vậy!

Hai ngày trước, từ khi mẹ tôi thông báo Rein sẽ kết hôn với hoàng tử Bright, do hôn ước định sẵn hai năm trước. Tôi đoán lúc đó mối quan hệ của hộ vẫn tốt đẹp. Nhưng chẳng phải bây giờ, nó chỉ còn khó xử và nước mắt thôi sao?

Anh trai chỉ im lặng, anh ấy học cách chấp nhận nhanh thật đấy. Hai ngày qua, anh không hề đến dùng bữa với tôi và mẹ, lấy cớ là bận bịu gì đó. Đêm qua cũng thức tới khuya. Sáng nay khi ghé qua thăm anh, tôi thấy anh đã ngủ quên trên bàn làm việc.

- Tệ đến vậy à?

- Phải! Rất tệ!

- Nhưng tớ nghĩ anh cậu là con trai mà, sẽ sớm vượt qua thôi!

- Là cố quên chứ không phải là vượt qua! Anh ấy cố gắng suốt hai năm qua mà có được gì đâu!

Quen Fine suốt hai năm, anh vẫn xem cô ấy như em gái. Riêng với Rein, anh có bao giờ ngừng nghĩ những điều tốt đẹp cho chị ấy chứ. Nếu anh đã không thể quên, thì đừng cố quên làm gì. Cho dù phải sử dụng cách nào, thô thiển đến mấy, đập chậu cướp hoa cũng được, phá tan lễ cưới cùng được, tôi sẽ làm, chỉ cần trái tim anh được chữa lành.

- Cậu định sẽ thế nào?

Shilia lại thêm một thắc mắc, tôi thẳng thừng trả lời người bạn.

[Rein Shade] Cứ để Milky lo! Where stories live. Discover now