Q1: Chương 11: Chung Cực.

304 35 5
                                    

Q1. Chương 11: Chung Cực.
Tác giả: Thiên Tinh Cơ.
Editor: Phần Hương Hoả Kỳ Lân.

Nhìn máu tanh nồng trong tay mình, bên tai tôi phảng phất nghe thấy giọng nói của Muộn Du Bình khi đó nói với mình:

“Kỳ thật, có đôi khi nói dối một người, chính là vì muốn bảo vệ người đó. Có một vài sự thật, có lẽ người đó sẽ không cách nào thừa nhận nổi.”

“Tôi là một người không có quá khứ lẫn tương lai, tất cả những việc tôi làm, chỉ là muốn tìm mối liên hệ giữa tôi và thế giới này, tôi từ đâu tới, vì sao tôi lại ở chỗ này?”

“Cậu có thể tưởng tượng được không, một người như tôi, nếu biến mất trên thế giới này sẽ không có người phát hiện ra, như thể trước giờ tôi chưa từng tồn tại trên đời, một chút dấu vết cũng đều sẽ không lưu lại? Có đôi khi tôi nhìn vào trong gương, thường hoài nghi chính mình có phải đang thật sự tồn tại hay không, hay chỉ là ảo ảnh của một người.”

Tôi nhớ rõ, khi đó tôi đã trả lời: “Anh đừng nói khoa trương như vậy, nếu như anh biến mất, ít nhất tôi sẽ phát hiện ra.”

Thời gian giao lưu giữa chúng tôi không nhiều lắm, tuy rằng cực kỳ ngắn ngủi nhưng lại khắc rất sâu trong đầu tôi, một chút cũng chưa từng quên.

Tôi đem máu dính ở trên tay ấn lên cái gương trước mặt, máu theo mặt kính bóng loáng chảy xuống, tôi đã nhìn không rõ được bộ dáng của chính mình. Bỗng nhiên cảm thấy bản thân và Muộn Du Bình đã cùng đi lên một con đường truy tìm số mệnh tương tự nhau.

Nếu công dụng của “Gông xiềng” thật sự tồn tại như lời Giang Ế Phong nói, vậy thì “Tôi” ———— “Ngô Tà” đã chân chân chính chính là một “bóng dáng của kẻ khác”! Hơn nữa, “gông xiềng” còn đang thay đổi một cách vô tri vô giác khiến tôi tiếp tục phải mang số mệnh đó để sống sót. Không lâu nữa trong tương lai, trước khi dầu hết đèn tắt, tôi sẽ phải dùng hết mọi thủ đoạn và khả năng để giúp “gông xiềng” tìm kiếm đối tượng ký túc tiếp theo. Đây chính là vận mệnh của ký chủ “gông xiềng”!!

Tôi phẫn nộ, nắm tay đấm lên mặt kính. Bóng dáng mơ hồ của “tôi” trong gương tại khoảnh khắc toàn bộ mặt kính vỡ vụn cũng biến mất.

Chỉ nghe rầm một tiếng, cửa phía sau đột nhiên bị đá văng ra. Tôi quay đầu lại, nhìn thấy đôi mắt màu xanh lam thâm sâu của Giang Ế Phong, thần sắc phức tạp nhìn mình.

Tôi nhìn anh ta hỏi: “Chuyện đầu người anh làm sao mà biết được? Chẳng lẽ lại là do công ty các anh giở trò quỷ? Các anh phát hiện những cái đầu người đó ở đâu? Chỉ sợ sẽ không chỉ có bảy cái, có đúng hay không?”

Giang Ế Phong nhìn tôi, nhàn nhạt gật gật đầu, “Chúng tôi phát hiện một phần bản thảo trong một quyển sách cổ, trên mặt nó ghi lại một nơi kì lạ. Đầu người cũng chính là bị phát hiện ở nơi đó. Cậu nói rất đúng, không chỉ có bảy cái, mà là ————hàng ngàn hàng vạn cái!!”

Nghe anh ta chính miệng thừa nhận, trong lòng tôi lại thêm một trận co chặt, tiếp theo truy vấn, “Nơi đó ở đâu?”

“Tôi không biết.” Giang Ế Phong lắc đầu, “Đó là cơ mật của công ty.”

[ĐMBK/ĐN] LĨNH VỰC HẮC ÁM - THIÊN TINH CƠWo Geschichten leben. Entdecke jetzt