Soả tử - Chương 9

18.1K 336 3
                                    

Chương 9: Quyết định mang Tiểu Cửu tham gia thọ yến đại bá (Áo sơ mi bạn trai+ ngồi trên đùi ăn + cơm nước xong bị làm đến triều phun)


Bạch Túc Hiên ở lại trên giường cùng Thường Cửu làm đến giữa trưa, chỉ đứng lên mặc quần đến phòng bếp làm cơm .

Trong nồi đang chưng canh trứng, điện thoại di động Bạch Túc Hiên bỗng nhiên vang lên. Hắn cầm lên nhìn, phát hiện là của ba mình.

Hắn có chút kỳ quái, hắn cùng quan hệ trong nhà không phải là rất tốt, trên đầu thì có thân ca ca tài hoa xuất chúng, ba mẹ đương nhiên tương đối cưng chìu ca ca, chủ yếu cũng không quá quan tâm quản hắn.

"Cuối tuần thọ yến Chu đại bá, nhớ tới tham gia. "Khẩu khí ba có chút lạnh lãnh đạm cứng nhắc, hình như chỉ là một thông báo thông thường, không hề giống cùng con trai đối thoại.

"... Đã biết. " Bạch Túc Hiên vừa nói xong, bên kia liền cúp điện thoại.

Hắn mím mím môi, trong lòng phỏng đoán đại bá yêu cầu hắn đi. So với ba mẹ, đại bá vẫn còn tương đối quan tâm hắn, dù sao khi còn bé thời gian hắn sống ở nơi đại bá nhiều hơn.

Nếu là sinh nhật đại bá, hắn đương nhiên phải đi. Nhưng mà Tiểu Cửu làm thế nào đây... Hắn lo lắng để cậu ở nhà, cũng không yên tâm giao cho người khác chiếu cố. Đặc thù Tiểu Cửu như vậy, nếu như lúc hắn không có ở đây gặp chuyện không may thì làm sao?

Suy đi nghĩ lại, cũng chỉ có thể mang theo Tiểu Cửu bên người. Thế nhưng cụ thể phải làm sao còn phải suy nghĩ thật kỹ, không thể tùy tùy tiện tiện mà đem Tiểu Cửu mang đi.

"Ca ca! " Thường Cửu bỗng nhiên từ phía sau ôm chặt Bạch Túc Hiên, kêu hắn một tiếng, có chút ủy khuất nói : "Tiểu Cửu rất là đói a, rất rất là đói, muốn ăn cơm... "

Lúc đầu cậu vừa đói vừa mệt, ngồi ở trên giường chờ Bạch Túc Hiên làm bữa trưa, nhưng chờ thật lâu đều không đợi được hắn quay lại, nhưng lại ngửi thấy được mùi thơm thức ăn bay từ phòng bếp. Thường Cửu thực sự đói chịu không được, buộc lòng phải mặc vào áo sơ mi trắng Bạch Túc Hiên, qua quýt bỏ mấy cái nút áo, chân trần liền chạy ra ngoài tìm hắn.

Thường Cửu bị hắn gãi đến ngứa thịt, đẩy tay hắn ra cười rộ lên. Bạch Túc Hiên mới phát hiện Thường Cửu chân trần chạy đến, hắn vội vã cởi dép mình xuống ngồi xổm xuống xỏ vào cho Thường Cửu: "Tại sao đi ra không xỏ giày, sàn nhà lạnh a. "

"Muốn. . . Muốn ca ca. . . " Thường Cửu còn cho là mình bị mắng, có chút bất an cúi đầu.

Bạch Túc Hiên không chịu nổi dáng dấp đáng thương này của cậu, vội vàng hôn một cái gò má của cậu: "Tiểu Cửu ngoan, ngồi ở trên ghế bên ngoài chờ ca ca được không, chúng ta lập tức có thể ăn cơm. "

Thường Cửu ngoan ngoãn đến phòng ăn ngồi xuống, cũng không lâu lắm, Bạch Túc Hiên liền bưng đồ ăn đi ra .

Nhìn Thường Cửu cầm cái muôi múc canh trứng trộn cơm sau lấy ăn, Bạch Túc Hiên không nhịn được cảm thán, Tiểu Cửu thật giống một đứa bé, khẩu vị cũng giống như trẻ con.

Ngốc TửWhere stories live. Discover now