chap 122: Nói cho tôi biết, Nghiên Nghiên ở đâu?

342 3 0
                                    

  "Các cô ấy nào có bản lãnh như vậy, trừ khi có người giúp một tay." Y Mạt Thuần không chút nghĩ ngợi nói.

"Tôi chỉ không nghĩ ra, tại sao Mộc Tây với Quý Nghiên phải trốn chúng ta, các cô ấy đã xảy ra chuyện gì?" Cái này mới là mấu chốt của vấn đề.

Nếu như bị người khác bắt đi, bọn họ có đủ loại phương thức tìm ra người. Nhưng hết lần này tới lần khác là tự mình mất tích, Quý Nghiên ở Bạch gia lâu như vậy, đối với tất cả bọn họ cũng hết sức quen thuộc, nếu cô không muốn để cho bọn họ tìm được, cũng không phải là khó.

"Cái này chờ A Thắng với Lão Đại trở về sẽ biết." Bạch Trì nói xong, nhìn về phía Viên Duẫn Kỳ. "Chuyện hôn lễ tạm thời phải chậm lại, Duẫn Kỳ, cậu nói một chút với hai anh em Hàn Ảnh Dịch và Quân Vũ, tạm thời không cần đến."

"Ừ."

Tất cả công việc cho hôn lễ cũng bị gặp trở ngại, phải nói là bị đột ngột cắt đứt. Tin tức cũng đã báo ra ngoài, ngay cả hai ông bà Bạch Nguyên Năm cùng Y Đình ở trên một hòn đảo nhỏ bên kia đại dương du lịch cũng nhận được tin tức chuẩn bị chạy về, hiện tại lại sinh ra biến cố.

Y Đình hỏi thăm tình hình, Y Mạt Thuần thành thật nói với ba cô, kết quả bị ba cô quả quyết xem thường, ngay cả con dâu cũng không trông được, lại còn có khả năng bị người ngoài khi dễ, quá mất mặt rồi !

Y Mạt Thuần rất im lặng.

Buổi tối lúc Bạch Thắng với Mẫn Y Thần trở về, sắc mặt rất không tốt, rất lo lắng. Nhất là Bạch Thắng, giống như ngâm ở trong hầm băng đi ra, trước đây phát sinh chuyện của Vân Song Chỉ, bọn họ cũng chưa thấy qua dáng vẻ này của anh.

Làm cho người ta sợ hãi.

"Sao rồi?" Y Mạt Thuần nhíu mày nhìn Bạch Thắng, hỏi Mẫn YThần.

Nhìn bộ dạng như vậy, cũng biết tình hình không tốt.

Mẫn Y Thần đại khái nói tình huống ra với bọn họ, giọng của anh rất trầm thấp, không khí càng trầm xuống, mọi người sau khi nghe xong, đều không nói một câu, theo bản năng rơi vào trầm mặc.

Ứng San dẫn đầu đứng dậy, chưa nói hai lời, hùng hổ đi tới ngưỡng cửa.

Y Mạt Thuần khẩn trương ngăn bà lại. "Chị định làm gì vậy?"

"Đi giết chết cô ta." Giọng nói Ứng San vô cùng lạnh lùng, một chút nhiệt độ cũng không có, kiên định mà nhanh chóng.

Y Mạt Thuần giương mắt nói: "Cho một phát súng để giải quyết thì quá tiện nghi, em với chị cùng đi. Mẹ nó, đã nói người phụ nữ này không có gì tốt. Bỏ qua cho cô ta một lần còn không biết quý trọng bây giờ lại nhảy vào trong hố lửa, thật xem chúng ta quá hiền lành sao?"

"Thêm cả con nữa." Y Nhân giơ tay.

Người không bạo lực nhất trong nhà lần này cũng nhịn không được rồi.

Mẫn Luyến Y che ngực, kinh ngạc trong mắt vẫn chưa lui, làm sao có thể?

"Không cần đi." Giọng Mẫn Y Thần trầm thấp lại vang lên.

Mọi người nhìn về phía anh. "Vì sao?"

"Đã giải quyết rồi."

Chẳng lẽ mọi người cảm thấy bọn họ sau khi biết chân tướng, sẽ lại bỏ qua Phương Di hay sao? Tuy lúc Bạch Thắng với Mẫn Y Thần tìm đến Phương Di, thần trí của cô ta cũng đã không được bình thường, bị thay phiên nhau cưỡng bức, lại bị tung lên mạng, tin tức mỗi ngày ở trên báo, sự nghiệp xem như xong rồi, trong một đêm, cô ta mất đi toàn bộ. Không nổi điên mới là lạ! Nhưng cuối cùng, bọn họ vẫn nghĩ biện pháp để hỏi...

Mặc dù đáp án này, thật sự làm cho người khác không thể tiếp nhận.

Mẫn Cẩn Phong bắt chéo hai chân, nhìn sắc mặt hai người, khó có được mở miệng hỏi: "Các con giải quyết như thế nào?"

"Vứt ngoài biển cho cá mập ăn." Mẫn Y Thần ngắn gọn đáp.

Y Mạt Thuần xoay người trở về, tâm tình cuối cùng bình phục một chút. "Vậy không khác là mấy."

Từ đầu đến cuối, Bạch Thắng không nói một câu. Mặc cho ở bên tai bọn họ không ngừng nói, giống như là tách rời khỏi thế giới này, ở vào một khoảng không khác, toàn bộ xung quanh không có quan hệ gì với anh.

Ánh mắt của anh không biết nhìn đâu nào, tối tăm âm trầm để cho người ta không đành lòng nhìn.

Ứng San đi đến bên cạnh Bạch Thắng, vỗ vỗ bờ vai của anh nói: "Chúng ta không muốn như vậy, trước tìm được người rồi nói."

"Nếu không được, gọi điện thoại cho Y Hàm, để cho hắn thử định vị toàn cầu xem, nhìn xem có manh mối hay không."

"Hàn Niệm, còn đập vỡ cả computer của em còn chưa tra ra tin tức hữu dụng gì?" Tầm mắt Y Mạt Thuần chuyển hướng về phía Hàn Niệm.

Thường xuyên nằm trúng đạn Hàn đồng học không nói gì phản bác nói: "Mẹ cũng cần phải có cái gì cho con tra, trên người các chị ấy một không có thiết bị truy tìm, hai không có điện thoại, trừ phi con có Huyền Quang Kính mới biết được các chị ấy ở đâu?"

"Không nhất định phải có Huyền Quang Kính, Mộc Tây với Quý Nghiên muốn né tránh tất cả chúng ta, ắt phải tìm người hỗ trợ, có lẽ xuống tay với người có quen biết các chị ấy." Mẫn Luyến Y nói một câu.

Y Nhân giơ ngón tay cái lên."Chuẩn."

Trước đây bọn họ đều chú ý ở chỗ vì sao người bị mất tích, còn chẳng có mục đích tìm người. Tựa như Hàn Niệm nói, không có thiết bị truy tìm cùng điện thoại, chỉ dựa vào công nghệ cao tìm người là không thể được. Bọn họ vẫn cho là Quý Nghiên giống như vài lần trước, cũng bị người ta bắt được, chẳng thế thì bị tiện tay vứt bỏ vòng tai ở ven đường là chứng tỏ chuyện gì xảy ra? Nhưng bọn họ căn bản không kết luận được Quý Nghiên là bị người nào bắt đi? Lúc này mới đau đầu! Lần đó bị Ngôn Quyết cướp đi tốt xấu còn có cái rõ ràng, biết mục tiêu là người nào, chỉ cần tìm đến Ngôn Quyết tự nhiên có thể tìm được Quý Nghiên.

Lần này không giống nhau, chẳng những không hề manh mối, mà không hề tính trước.

Hiện tại có mấy tin tức này, sẽ xử lý tốt hơn.

"Quý Nghiên có quan hệ tốt với người bạn nào lại có bản lĩnh giấu các cô ấy đi sao?"

Không biết người nào đột nhiên nói câu này, con ngươi Bạch Thắng co rút lại, trong đầu trong khoảnh khắc có cái gì chợt lóe lên, anh đột nhiên đứng dậy, không nói một lời đi ra ngoài.

Y Mạt Thuần đá đá Mẫn Y Thần."Lão Đại, con cùng ra đi xem."

Vì thế Mẫn Lão Đại trầm mặc đứng dậy, theo Bạch Thắng đi ra ngoài.

"Em nghĩ đến một người." Bạch Thắng lấy điện thoại cầm tay ra, đang ấn dãy số, Mẫn Y Thần đi đến bên cạnh anh, hai người nện bước nhất trí, đầu Bạch Thắng cũng không ngẩng nói với anh.

Mẫn YThần hỏi: "Người nào?"

Vừa lúc Bạch Thắng đưa điện thoại di động đặt ở bên tai, điện thoại không đến một hồi chuôngđã được nhận. Anhnhanh chóng nói: "Phong, tra tất cả hành trình của Dương Hàm Mặc, bao gồm tất cả hoạt động trên danh nghĩa của anh ta, lập tức gửi cho tôi."

...
Tầng thứ 34 nhà trọ Minh xương.

Mộc Tây vừa tắm rửa xong, thì nghe thấy cửa truyền đến tiếng đập cửa, vô cùng dồn dập. Cô để khăn mặt vòng ở trên cổ, tóc ẩm ướt chạy đi mở cửa, một bên mở cửa một bên nói: "Người tìm được..."

Bạch Thiếu Gia, Cưng Chiều Vợ Như MạngWhere stories live. Discover now