Chapter 51: A Bit Sweet ❤️

Start from the beginning
                                    

"Xin lỗi chị, tôi đã không giải thích trước khi đi. Tôi...lần sau đi đâu làm gì sẽ nói cho chị biết. Đừng giận nữa, được không?" Về phần Jessica, cô cảm thấy bản thân không đúng cho lắm. Cô đã quen đến việc im lặng làm, càng chưa bao giờ giải thích với ai vì hành động của mình. Hiện tại tính cách này chọc giận người khác, mà người này còn là người cô để ý. Cho nên phải đi xin lỗi.

Nghe xong Tiffany ngẫng đầu, đôi mắt ngấn nước, còn cái mũi thì đỏ hoe. Jessica thấy thế liền vội vàng ngồi xuống bên cạnh Tiffany, vươn tay sờ mặt cô ấy, miệng thì không ngừng hỏi,

"Sao lại khóc? Chị không khỏe chổ nào?"

Nhìn vẻ mặt bối rối hiếm khi lộ ra kia của Jessica, Tiffany càng cảm động, thế rồi cô không ngần ngại lao vào lòng Jessica, gục đầu vào vai cô ấy. Trong lúc nhất thời Jessica không biết chuyện gì xảy ra, lúc hoàn hồn mới biết người nào đó đã nằm trong lòng mình.

"Tiffany...chị..."

"Tôi không sao."

Jessica nghe ra Tiffany đang dùng giọng mũi để nói chuyện nhưng Tiffany đã nói không sao nên cũng đành im lặng để mặc cô ấy muốn làm gì thì làm. Mà tay lại như có ma chú, nhẹ nhàng vỗ về tấm lưng của Tiffany.

Qua một lúc, Tiffany mới chống người ngồi dậy, ngượng ngùng nhìn Jessica.

"Xin lỗi."

"Về cái gì?"

"Về mọi thứ."

"Không vấn đề. Với tôi chị không cần phải để ý nhiều vậy đâu."

"Sao lại không?"

"Bởi vì đó là điều tất nhiên."

Tiffany nhìn Jessica rồi bật cười, trong mắt là tia ngọt ngào khó thấy được.

"Được rồi, uống sữa đi ngủ." Đột nhiên Tiffany xoay chuyển chủ đề làm Jessica nắm bắt không kịp.

"Sữa lạnh rồi. Để tôi đi hâm nóng." Sờ sờ cái ly Jessica nói.

"Tôi đi với em."

Jessica không nói gì xem như ngầm đồng ý. Tiffany xuống giường, mang vào dép lê sau đó thản nhiên nắm lấy tay Jessica.

"Sao vậy?" Cô chóp chóp mắt nhìn Jessica.

"Không có gì. Đi thôi." Jesscia lắc đầu nói.

Hai người một trước một sau nhưng chỉ cách nhau vỏn vẹn 5 cm. Hai bàn tay một trái một phải nắm lấy nhau chặt chẻ. Mà khoé môi mỗi người đều vẽ lên độ cong nhè nhẹ.

...

Uống sữa xong, Jessica theo Tiffany về phòng cô ấy. Nhìn Tiffany lên giường, giúp cô ấy đắp chăn cẩn thận xong Jessica ngồi lại vị trí của mình.

"Chị ngủ đi, tôi ngồi đây với chị."

Tiffany nhìn Jessica hồi lâu, sau đó khe khẽ nhích người sang bên. Vỗ vỗ vị trí còn trống bên cạnh mình.

"Tôi ngồi đây được rồi. Chị ngủ xong tôi sẽ đi."

"Tại sao?"

"Uhm...không tiện lắm."

"Có cái gì không tiện?"

"Ngày mai nếu bị ai nhìn thấy thì..."

"Không quan tâm." Tiffany lắc đầu, vỗ vỗ giường lần nữa.

Thấy không xoay chuyển được tình hình, Jessica khe khẽ thở dài đứng dậy, đặt ghế vào vị trí cũ rồi mới lên giường.

Vừa nằm xuống thì đã có người kéo một tay của cô ra sau đó tiến vào lòng cô tìm một vị trí thoải mái. Jessica im lặng để mặc người nào đó đang ngọ nguậy trong lòng, tay thì vòng qua ôm eo cô.

"Ngủ đi." Tiffany nhỏ giọng, âm thanh dường như dễ chịu hơn vừa rồi rất nhiều.

"Ừa."

Im lặng một lát, Jessica tưởng Tiffany đã ngủ thì lại nghe thấy giọng cô ấy nhẹ nhẹ,

"Mấy ngày tới cũng đừng trở về." Chưa đợi Jessica trả lời thì lại nói tiếp, "Không có em tôi không an tâm." Nói rồi càng ôm Jessica chặt hơn. Mấy tháng qua ở chung với Jessica, Tiffany từ một cô nàng độc lập lại trở nên vô cùng ỷ lại. Có trách cũng trách người nào đó quá nuông chiều cô, trước sau che chở, hơn nữa còn tận tình chăm sóc, lo lắng đủ điều. Biết cô ở một mình sẽ nghĩ ngợi, liền dành nhiều thời gian ở bên cạnh cô. Buổi tối sợ cô không ngủ nên lúc nào cũng gác việc đang làm dang dở kéo cô lên giường. Tuy rằng chỉ nằm bên cạnh nhưng cũng đủ tạo cảm giác an toàn cho cô. Đêm nay tưởng rằng sẽ phải thức trắng thì ai đó đến, vẫn như những ngày trước chăm sóc cho cô. Trong phút chốc, một câu 'ngồi dậy uống sữa đi' lại như có sức mạnh xoá tan đi oán niệm cả ngày hôm nay trong cô. Chỉ là khi người ta nói sẽ chờ cô ngủ rồi sẽ đi, trong lòng cô lại không vui. Vì vậy, người nào đó lên giường rồi cô liền một lần quá phận quấn chặt lấy người ta. Cơ mà quấn rồi lại càng không muốn buông ra. Đúng như lời cô nói, không có cô ấy, cô hoàn toàn không an tâm.

Câu nói của Tifany như dòng nước ấm chảy vào lòng Jessica. Cô nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô ấy, nhỏ giọng thì thào đủ hai người nghe,

"Dù có chuyện gì đi nữa tôi sẽ luôn ở bên cạnh chị. An tâm ngủ đi."

"Uhmmm" Âm thanh nhỏ như muỗi kêu, căn phòng im lặng vậy mà vẫn nghe không rõ.

Jessica cũng không quản cô có nghe được hay không, vì dù thế nào thì cô cũng sẽ thực hiện lời mình đã nói.

[Longfic] Love, The Only Word - JeTiWhere stories live. Discover now