Chapter 51: A Bit Sweet ❤️

699 46 4
                                    

❤️Happy 27th Birthday to the best visual member of K-world  Im Yoona (5/30/1990 ~ 5/30/2017)❤️

Chúc mừng sinh nhật cô nàng Song Tử của chúng ta, người mà chỉ một cái liếc mắt thôi cũng có thể  bắt lấy biết bao trái tim làm tù binh.

Mọi người thường gọi cô ấy là bảo bảo, tôi cũng thấy vậy. Cô ấy chính là bảo bối, là món trân bảo quý giá nhất mà tạo hóa đã ban cho thế giới này. Tuy rằng tôi chưa từng giải cứu cả thế giới, chưa từng một lần chạm mặt cô ấy, nắm tay cô ấy, nói với cô ấy "Xin chào nữ thần". Nhưng tôi vẫn nghĩ bản thân tôi cực kỳ may mắn, bởi tôi có thể sinh ra cùng thời đại với cô ấy, nhìn thấy cô ấy từng bước đặt chân lên ngôi vị đỉnh cao. Và một ngày nào đó, tôi vẫn là người có thể cô ấy vui vẻ sống qua từng ngày.

Tôi vô cùng biết ơn cô gái này, bởi ở thời khắc cô gái mà 'những cô gái tôi yêu nhưng không thuộc về tôi' cảm thấy cô đơn và bất lực, cô gái này chính là người vẫn luôn kề cạnh bên họ. Cảm ơn cậu nhé, cô gái đáng yêu!!

Chúc bộ phim của cậu đạt tỷ suất người xem cao. Chúc việc comeback của cậu thuận lợi. Chúc cậu mãi hạnh phúc bên các chị. Chúc tình cảm của chúng ta vĩnh viễn bền lâu.

************************************************************

Jessica trở lại phòng mình, lấy quần áo đi tắm. Chừng 20 phút sau cô bước ra, nhìn nhìn đồng hồ, đi lại ba lô lấy một cái tube nhỏ rồi vừa lau tóc vừa xuống lầu.

Ban đêm, khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ, một bóng người vẫn còn loay hoay dưới bếp. Jessica cẩn thận cho bột từ ống tube vào ly, sau đó chậm rãi đổ nước nóng. Chẳng mấy chốc một ly sữa đã hoàn thành. Khuấy khuấy thổi thổi một lúc, khi cảm nhận độ ấm của sữa đã được mới cầm ly đi ngược lên lầu.

Nhẹ nhàng mở cửa, trong phòng không tối lắm vì cái đèn đầu giường vẫn sáng tỏ. Jessica đặt ly sữa lên bàn rồi kéo cái ghế trang điểm đến cạnh giường ngồi xuống.

"Đừng giả vờ, ngồi dậy uống sữa đi." Giọng cô nhè nhẹ không nghe ra biểu tình gì.

Mi mắt của người nằm trên giường động đậy rồi từ từ mở ra. Tiffany im lặng nhìn Jessica rồi lại nhìn ly sữa trên bàn. Quả thật cô chưa ngủ, vừa rồi nghe tiếng động mới vội vàng nhắm mắt. Cô đang đoán là ai vào thì nghe được tiếng bước chân, cái loại bước đi này ngoài người nào đó ra thì không ai khác. Đang định tiếp tục giận thì nghe giọng người nọ, cô liền nhanh chóng ngồi dậy.

"Sữa ở đâu có?"

"Tôi mang đến."

"Từ đâu?"

"Nhà."

Một loạt các câu hỏi được đặt ra, từng vấn đề đều được Jessica trả lời. Có điều mỗi một lần câu chữ đều ít đi một chút.

"Em về nhà để lấy cái này?"

"Đúng vậy, phải mua tube này nọ nên hơi lâu."

Tiffany sững sờ nhìn Jessica, hoá ra cô ấy nói có việc bỏ mình lại đây là do phải trở về nhà chuẩn bị sữa bột. Hơn nữa, do sợ bị phát hiện nên càng cẩn thận hơn cho sữa vào tube nhỏ. Biết đã trách lầm Jessica, Tiffany cực kỳ xấu hổ. Có điều người cao ngạo như Tiffany thật rất khó để nói hai từ xin lỗi, nhưng mà do cô vô cớ nổi giận nên hai từ này còn khó nói hơn. Tiffany cúi đầu, mái tóc dài của cô rủ xuống che mất nửa mặt, ở góc độ của Jessica hoàn toàn không thể nhìn thấy biểu tình trên mặt Tiffany.

[Longfic] Love, The Only Word - JeTiWhere stories live. Discover now