Chương 148: Không thể không tàn nhẫn

849 57 0
                                    

Phác Xán Liệt ngồi ở bên giường, khẽ ngửa đầu nhìn khuôn mặt nghiêm túc của cậu, chờ đợi cậu nói tiếp.

Biện Bạch Hiền hơi dừng lại một chút, sau đó theo dõi tròng mắt thâm thúy của anh, chậm rãi nói:

"Anh lúc đó đem Thế Huân uy hiếp, em không phải không có cách cứu Thế Huân, mà là em nghĩ đến nguyện vọng cuối cùng của nó. Lúc Phác Tuấn Miên nói muốn cứu em và Thế Huân ra ngoài em cũng vì nguyên nhân này mà cự tuyệt. Tâm nguyện cuối cùng của Thế Huân chính là hi vọng em và anh có thể ở cùng nhau, hi vọng em và anh có thể trở thành một đôi phu thê hạnh phúc, hi vọng em và anh có thể lần nữa sinh hạ một hài tử. Như vậy cho dù nó rời khỏi thế giới này, chúng ta cũng sẽ hạnh phúc, hơn nữa còn có một hài tử, như vậy chúng ta sẽ không tịch mịch. Nếu như mà em sinh con trai, như vậy hình dáng sẽ giống nó, cho nên chúng ta mà có thể đem đứa bé kia coi như nó, cũng không sẽ quên Thế Huân, không vì nó mà cảm thấy cô đơn. Đây chính là tâm nguyện nó giấu sâu trong lòng. Nó muốn em hạnh phúc, cũng mong anh hạnh phúc, cho nên nó đã sớm tính toán, khi anh vừa ra tù, nó tìm anh, còn cùng Tiểu Lộc thiết kế nhiều mưu kế như vậy, nó làm tất cả là vì em, vì anh, vì hai người chúng ta. . . . . . Anh hiện tại rõ ràng chứ?"

Phác Xán Liệt nghe cậu nói.., rốt cuộc biết lần đó hai người nói ' nguyện vọng của cha ', ' nguyện vọng của con ' rốt cuộc là ý gì. Cha vì con trai mình, có thể làm tất cả những việc mà cậu không muốn, mà con trai vì hạnh phúc của cha, đem hết toàn lực vì cậu tạo ra hạnh phúc tốt nhất. Cha con bọn họ suy nghĩ cho nhau, lo lắng cho nhau, hi sinh cho nhau...

"Anh hiểu!" Hắn nhẹ giọng trả lời, mà đồng thời hắn cũng hiểu tại sao vào thời điểm ban đầu, anh mỗi lần cưỡng bách cậu, cậu đều không cự tuyệt, chỉ là nhẫn nại tiếp nhận, mặc cho anh giày xéo mình, cậu làm tất cả cũng là vì Thế Huân, làm cho mình mang thai, thực hiện nguyện vọng của con trai bảo bối. Nhưng là. . . . . .

Phác Xán Liệt hai mắt đột nhiên thay đổi lạnh lùng.

Anh nhìn cậu, nói, "Nếu như em vì thực hiện nguyện vọng của Thế Huân, mới theo anh lên giường , như vậy bắt đầu từ hôm nay, anh sẽ không gặp mặt em!"

Biện Bạch Hiền khiếp sợ.

"Tại sao?" Cậu chất vấn.

"Bởi vì anh cho tới bây giờ không nhớ đã nói sẽ khiến cho Thế Huân chết. Nếu như anh phải mất đi một đứa con trai, lại dùng một đứa con khác để an ủi chính mình, như vậy anh thà quý trọng hiện tại, cho dù dùng bất cứ thủ đoạn nào, anh cũng sẽ mang mạng Thế Huân về, anh sẽ không để cho nó chết. . . . . . Tuyệt đối sẽ không!" Phác Xán Liệt kiên định nói.

Biện Bạch Hiền dùng sức cau mày, "Anh quả nhiên muốn dùng trái tim người sống làm phẫu thuật đổi tim cho Thế Huân?"

"Đó là phương pháp cuối cùng. Nếu như có cách cứu Thế Huân, anh cũng không muốn dùng thủ đoạn tàn nhẫn này."

"Vậy nếu không có cách nào? Anh sao có thể làm như vậy sao? Dùng trái tim người sống?"

"Anh sẽ!" Phác Xán Liệt không chần chờ chút nào, kiên định trả lời.

Biện Bạch Hiền nghe được lời nói kiên định giống như bàn thạch, không khỏi hoảng hốt lui về sau một bước.

[ Longfic/ Edit ] ( ChanBaek ) Bố tới rồi!!! Cha chạy mau!! (Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ