Chương 119: Tình địch gặp nhau, hai bên đằng đằng sát khí!!

922 77 4
                                    

Rời khỏi đại sảnh chỉ có mấy phút ngắn ngủn, tất cả tân khách cũng đã đến đông đủ, lúc này Chung Nhân cùng Hạ Thủy Ngưng trong nháy mắt trở thành tiêu điểm của mọi người, các tân khách đều nhao nhao đi tới, chúc phúc bọn họ đính hôn vui vẻ, Hạ Thủy Ngưng hơi khẩn trương nhìn bọn họ, trên mặt mang hạnh phúc, nhưng trên mặt Chung Nhân vẫn lạnh như băng, không có bất kỳ biểu hiện vui vẻ nào, hai mắt không ngừng ở trong đám người tìm kiếm, tìm kiếm bóng dáng quen thuộc kia.

Ở đâu?

Cậu ở đâu?

Còn chưa tới sao?

Hay cậu căn bản cũng sẽ không đến?

Hạ Thủy Ngưng ý thức được người bên cạnh căn bản cũng không đặt lòng mình trên người của cô, lòng của cô trong nháy mắt giống như bị xé nứt thật đau đớn, nhưng mà trên mặt lại không thể không treo lên nụ cười giả dối .

Anh Nhân thật để ý tới người con trai kia như vậy sao?

Vì nhìn thấy cậu ấy mà đến bữa tiệc đính hôn, vì cậu ấy mà hoàn toàn không đặt cô ở trong mắt, vì cậu ấy. . . . . . Cặp mắt kia thật giống như phát ra thần thái tinh anh , vừa vui vẻ, lại hưng phấn. . . . . .

Đột nhiên!

Đôi tay cô dùng sức nắm chặt cổ tay của anh.

Chung Nhân đột nhiên hồi hồn, quay đầu nhìn về phía cô hai mắt có chút tức giận, thần thái trong đôi mắt biến mất trong nháy mắt, trở nên lạnh lùng , áy náy.

"Ít nhất. . . . . ." Hạ Thủy Ngưng nhỏ giọng nỉ non, nói, "Đối với mọi người cười một cái. . . . . Cười một cái!"

Chung Nhân nghe được ý của cô..., chân mày mơ hồ nhíu lên, thái độ cũng không có bất kỳ thay đổi, chỉ là nhỏ giọng nói ba chữ, "Thật xin lỗi. . . . . ."

Nếu như anh có thể đủ vui vẻ bật cười, anh cũng đã sớm cười, chỉ là trong thời gian đau khổ này, anh đã sắp quên nụ cười là cái gì rồi, khóe miệng cứng ngắc, tựa như đã mất đi tri giác, không cách nào nâng lên.

Rất nhanh. . . . . . đến đúng tám giờ!

Bữa tiệc chính thức bắt đầu.

Đúng lúc Chung Nhân cùng Hạ Thủy Ngưng cùng nhau đi đến khán đài nhỏ phủ kín thảm đỏ, muốn chính thức tuyên bố đính hôn, cửa chính đại sảnh đột nhiên bị mở ra, giống bấm đúng thời gian xuất hiện, Biện Bạch Hiền kéo cánh tay Phác Xán Liệt, đứng ở cửa chính.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đột nhiên quay đầu về phía sau, nhìn về phía hai người vừa xuất hiện .

Người đàn ông một thân tây trang màu đen, Người con trai thanh tú bên cạnh một thân lễ phục màu trắng, nhìn sang một cái, hai người kia giống như mới thật sự là người muốn đính hôn, nhất là nam nhân một thân lễ phục màu trắng, cổ chữ V thật to, đem trọn cá cổ cùng xương quai xanh lộ ra, tà áo bó sát người cho đến hai đầu gối, mỗi bước đều uyển chuyển, nhưng làm cho mọi người khiếp sợ cũng không phải hình ảnh này, mà là sau lưng Biện Bạch Hiền. . . . . .

[ Longfic/ Edit ] ( ChanBaek ) Bố tới rồi!!! Cha chạy mau!! (Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ