Chương 34

3.2K 153 4
                                    

Cái cảm giác tựa như trong đầu có một cỗ xe lửa đang chạy đều như nhau, két một tiếng liền bốc lên khói lửa. Trong nháy mắt Diệp Dĩ Tình dừng động tác lại, vùng xung quanh lông mày cau lại nhìn Diệp Thanh Dương

"Ngươi nói cái gì "

Liền thở không thông thở không thông, tim bắt đầu gia tốc mà đập liên hồi, đại não Diệp Thanh Dương phút chốc trở nên trống rỗng. Cảm giác tựa hồ như không nhớ kỹ bản thân vừa nói cái gì, bất quá thì cũng xảy ra trong nháy mắt.

"Ta, ta là nói....mẹ cũng không thể cho ta được cái hôn"

Chẳng hiểu vì sao, Diệp Dĩ Tình đột nhiên nhớ tới tình cảnh trong rạp chiếu phim lúc tối, Diệp Thanh Dương hướng nàng tới gần, mà dư quang trong ánh mắt nàng vừa lúc thấy hai người đang thâm tình hôn môi bên dưới, sau đó không hiểu là đã quên hay chính là không muốn động đậy, nàng cư nhiên ngồi nguyên đó, cứ như vậy nhìn khuôn mặt Diệp Thanh Dương có chút trẻ con chậm rãi tới gần.

"Mẹ"

Diệp Dĩ Tình nhìn tay Diệp Thanh Dương đang đung đưa loạn xạ trước mắt, sau đó Diệp Thanh Dương nói một câu, "Đừng nhúc nhích ", khẩu khí kia thế nào lại nghe có vị cường ngạnh.

Diệp Dĩ Tình cư nhiên làm theo lời Diệp Thanh Dương nói, không hề động đậy, chỉ là thẳng tắp mà nhìn chằm chằm ánh mắt Diệp Thanh Dương, sau đó cảm giác được đầu ngón tay ấm áp đụng vào khoé miệng lạnh lẽo của nàng, cái loại hít thở không thông này, lại mang đến cảm giác như đã từng quen biết kia.

Thẳng đến sau một giây, Diệp Thanh Dương từ miệng mới nói ra một câu

"Mẹ, ở đây có dính vết "

"......."

Mắt thấy Diệp Dĩ Tình mày nhíu càng chặt, Diệp Thanh Dương lại nói, "Ta là muốn chúc ngủ ngon "

Diệp Dĩ Tình mắt nhìn Diệp Thanh Dương khẩn trương, trong tư tưởng cái loại cảm giác này khó có thể nói nên lời, rất phức tạp, rất phức tạp.

"Trở lại ngủ "

Thanh âm Diệp Dĩ Tình lạnh hơn mới vừa rồi nhiều, Diệp Thanh Dương cũng phát giác ra, có chút bất an mà gật đầu

"Kia, ta đây về phòng "

Diệp Dĩ Tình không có phản ứng, chỉ là tiếp tục cầm khăn mặt lên bắt đầu lau, động tác thoạt nhìn có chút không yên lòng cùng một loại vô lực hiện hữu.

Trong phòng đã không còn âm thanh, Diệp Dĩ Tình có điểm mệt mỏi rã rời mà buông tay, xoay đầu đi, bên trái khuôn mặt truyền đến một cảm giác ấm áp mềm mại....

Sáng sớm ngày thứ hai

Diệp Thanh Dương đang ở trong bếp, trên tay cầm ly sữa, nghe được âm thanh xuống lầu nàng liền quay đầu lại.

"Mẹ ngươi đã dậy "

Cùng mấy ngày trước đây đều như nhau, kia lộ ra chiêu trò rõ ràng, cười sáng lạn đến hoảng mắt người nhìn.

Diệp Dĩ Tình nhàn nhạt mà ừ một tiếng, trực tiếp đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống, Diệp Thanh Dương tay tùy ý đưa ly sữa đến trước mặt nàng

[BHTT] [Edit] Mẹ Như Vậy Ngạo KiềuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ