Thôi thì đành nhịn nhóc mà đi. Chứ nãy giờ người qua người lại nhìn chằm chặp như quái thú luôn rồi.

________________________________

- Tiểu Khải mình chơi trò gì?
Nhìn quanh quất, trò thì cậu sợ. Trò thì bánh bèo. Chả biết chọn sao luôn.
Anh không nói không rằng, kéo ngay đến phòng mua vé đi TÀU LƯỢN SIÊU TỐC( cái trò mà mơ cậu cũng không dám mơ). Bản thân anh biết cậu sợ độ cao. Nhưng thật sự anh muốn xem vẻ mặt cậu lúc đó ra sao. Dù gì cũng sắp đi, phải làm gì ấn tượng chút chứ.   (Au: Ấn cái mông ngươi! Chơi dại deso -.-)

- Không...Không! Buông em ra mau.... nhanh lên...buông ra nhanh coi....
  Nhìn thấy mục tiêu anh hướng tới. Cậu liền trực tiếp kéo tay, vùng vẫy ra cho bằng được.

- Chơi chút đi. Chút thôi! Vui mà.

- Nhìn cái mặt tảo phản của anh là tôi không yên tâm nổi... buông ra mau.

- Em nhất quyết không đi?

- Nhất quyết không!
  Làm sao anh có thể để cậu dễ dàng như thế. Lập tức vác cậu lên, quăng vào phần ghế thứ hai.
Khi định thần mình vừa bị ném vào đâu, tàu đã bắt đầu chuyển động và....

- Á...ÁÁÁÁÁ....CON MẸ NÓTÊN VƯƠNG HỖN ĐẢN NHÀ ANH.....Á ÁÁÁ....

Cuối cùng cũng xong cái vụ lắc lên lắc xuống. Bước ra khỏi tàu lượn, cậu có cảm giác hơi ghê chút xíu nhưng vui... hoá ra không đáng sợ như cậu tưởng. Nhưng lại có ai đó ban đầu nghĩ vui lắm. Ai dè lên xong mới biết mình đau khổ. Tên đó quay qua cục Thiên nhà ta, nước mắt nước mũi ròng ròng... cái mặt ủy khuất phát sợ:" Thiên Thiên.. em mang urgo không? T^T"

-WHAT THE LỢN?
Cậu nhìn xuống hai tay đang giơ ra.... ôi thần linh ơi! 10vết móng rồng đẹp đẽ in lên tay ai...

- OMG! Sorry nhoa.... so sorry! Cơ mà ai bảo dám lôi Lão Tôn lên làm cái quằn gì? Hớ!

Ủy khuất. Ủy khuất. Vạn vạn lần ủy khuất." Sao tự dưng yêu ai không yêu. Đi yêu tên móng rồng này không biết? Chắc mua cả rổ kìm bấm móng tay quá T^T"

Lát sau hẹn gặp tại quán thịt bò hầm cạnh khu vui chơi. Các sư huynh đệ đều nhìn chằm chặp hai tay anh băng trắng nguyên phần cánh tay. Nhìn qua nhìn lại trông y hệt mấy thằng du côn bán cháo quẩy ngoài chợ. Không sai tí nào.

- Ca ca! Tay ca bị tật à?
Nam Nam lon ton chạy tới, vặn vẹo cái tay để xem. Vặn tới vặn lui sắp tung tay luôn rồi.

- Tật cái đầu ngươi... chắc chắn là bị...

- Bị mèo cào!
Thiên Tỉ ngắt ngang lời của Hoàng Vũ Hàng. Đường đường chính chính là 1 lão đại(thụ) không thể để việc sợ quá liền cào rách tay người ta được.

  Sao lại không biết trong đầu cậu đang nghĩ gì. Đảm bảo đang xấu hổ vì không dưng bị nói cài anh. Ây...chuối quá mức!
- Hảo...Hảo...là do mèo cào!

Lưu Chí Hoành nhìn chằm chặp:" mèo đi tàu lượn?"

- Lượn cái đầu anh... Ăn đê!
Không chịu nổi. Sao tự dưng lại biết. Mà biết cũmg làm ơn ngậm họng lại giùm coi.

Trong căn phòng ăn có 8 con người vui vẻ quẩy nhiệt tình. Nhưng lại có 7 cái đầu lo lắng về tương lai sắp tới của anh...và cậu....



----------------------------------------------

WEI!!! :)))) heloooo
Con Cún béo ú có ba vấn đề cần đề cập noè.

Đề cập1: Chốt lại là tầm thứ 7 hoặc Chủ nhật Cún sẽ ra liền 2→3 chap. :-)

Đề cập2: Cún vừa ra 1 fan fiction mới (Khải Thiên)- Em không thoát khỏi tôi đâu!  Thì mình sẽ ra Văn án vàChap 1 trước. Trong 1→2 ngày mà có cmt phản hồi  kèm vote về fic thì mình sẽ tiếp tục đăng. Còn nếu không thì sẽ suy nghĩ và delete fic nhé.

Đặc biệt: cách thể hiện nội dung cũng như bối cảnh hoàn toàn trái ngược với fic này. Và mình cũng cho cp Du-Châu vào 1 số chap nhé !

( Có ai trong này ship Du-Châu, Tùng-Ổn hong? :))))

Đề cập3: Con Cún chính thức bị ốm ròi T^T (chả ai thưn tui hết*tủi thân*;-(( )

Cmt cho Mị đuy nà...Mị tung chap cho nà :*)))

(Long fic) [KHẢI-THIÊN]- Em phải là của anh!♥Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ