CHƯƠNG 207: VỀ NƯỚC

5.7K 181 7
                                    

CHƯƠNG 207: V NƯỚC

Trans+Edit: Pinoneverdie

Nguồn: www.wattpad.com/pinoneverdỉe

--------

Hạ Diệu ở nước Mỹ hầu hạ chính là đã một tháng, mỗi ngày đều ở trong phòng bệnh. Một ngày nào mà không kêu ca càu nhàu thì cậu ta sẽ chết, gia gia chịu đủ rồi! Gia gia muốn bỏ gánh! Kết quả Viên Tung để cậu ta đi ra ngoài chơi một ngày, thoải mái một chút.

Rốt cục, ngày hôm nay trong phòng bệnh chỉ còn lại Viên Tung, triệt để thanh tĩnh.

Hộ lý của Viên Tung là một người Mỹ gốc Hoa, tiếp xúc một thời gian dài, đương nhiên nhìn ra mối quan hệ giữa hai người họ, mỗi ngày ngoại trừ việc chăm sóc y tế cho Viên Tung, niềm vui duy nhất chính là nhìn hai người bọn họ quan tâm lo lắng cho nhau. Đã quen với việc hai người họ tối ngày bên nhau, hiện tại chỉ có một người, không khỏi nảy sinh cảm giác khác lạ.

Ngày hôm nay không thấy Hạ Diệu, hộ lý cười hỏi: "Cậu ta rốt cục đi ra ngoài rồi sao?"

Viên Tung ừ một tiếng.

Bác sĩ vừa xoa bóp chân cho Viên Tung vừa nói: "Cậu ta đối với anh thật là tốt."

Viên Tung thân thể cường tráng , mi cốt ngạo nghễ, con ngươi thâm thúy cất giấu nhu tình: nói lời thừa thãi, đó là bạn đời của ta, là vợ của ta, có thể đối với ta không tốt sao?

"Được rồi, anh là thế nào khuyên cậu ta đi?" Hộ lý hiếu kỳ.

Viên Tung nhàn nhạt trả lời: "Dạy dỗ cậu ta hai câu, cậu ta nghe không vui liền bỏ đi."

"Anh giáo huấn cậu ta?" Bác sĩ trêu chọc Viên Tung, "Anh nỡ sao?"

Viên Tung đối với mình thê tử yêu thương biết bao ấy vậy mà vẫn bày đặt.

"Tôi vì sao phải luyến tiếc?"

"Tôi chỉ thấy cậu ta cả ngày rống giận la hét với anh, vẫn không thấy anh đen mặt lại lần nào."

Viên Tung nói: "Là vì tôi đang tích tụ."

"Tích tụ?"

Viên Tung gật đầu, "Tích tụ xong rồi đánh cậu ta một trận thật đã."

Hộ lý cười ha ha, "Thực sự khó có thể tưởng tượng."

Kỳ thực Hạ Diệu là chủ động muốn đi, không liên quan gì đến mấy lời khuyên nhủ của Viên Tung. Sáng sớm mặc quần áo tử tế liền đi ra ngoài, cũng không cùng Viên Tung chào hỏi.

Viên Tung đoán cậu ta là giận lẫy, cho nên không níu cậu ta lại hỏi tại sao, để mặc cho cậu ta ra ngoài vui vẻ một chút.

Vốn tưởng rằng Hạ Diệu chuyến này thật khó mới có thể đi ra ngoài, chắc chắn buổi tối mới trở về. Kết quả buổi trưa, cửa phòng bệnh liền bị đẩy ra, Hạ Diệu ôm hộp đựng thức ăn đi tới.

"Nếm thử, tôi tự mình làm sủi cảo!" Hiến vật quý như nhau mà đưa tới Viên Tung trước mặt.

Viên Tung vốn tưởng rằng Hạ Diệu nói "tự mình làm" chỉ là lấy sủi cảo làm sẵn đông lạnh bỏ vào nồi hấp, không nghĩ tới từ lớp da đến phần nhân là đều là tự tay làm. Về phần làm thế nào đoán được, trực tiếp nhìn hình dạng bánh sủi cảo sẽ biết.

THẾ BẤT KHẢ ĐÁNG _ SÀI KÊ ĐẢNWhere stories live. Discover now