Chap 14:Nếu có một ngày Taeyeon lạc lối

Start from the beginning
                                    

-Em đừng sợ,chỉ là ác mộng

Cậu đưa tay lau đi dấu vết nước mắt còn vương trên mặt cô,Tiffany đôi lúc cứ như một tiểu hài tử,cứ khiến cậu phải bận tâm.Nhìn thấy khuôn mặt thân quen của Taeyeon,đôi mày đang nhíu chặt của cô dãn ra,ngay lập tức cô nhìn nhận thực tế,đó chỉ là cơn ác mộng,và Taeyeon đang ở ngay đây,ôm lấy cô ấy trong vòng tay mình.

Taeyeon ngập ngừng một lát, cậu không bíêt nói ra đìêu này bây gìơ có thích hợp hay không,nhưng ít nhất cậu cũng mong Tiffany có thể yên tâm hơn đôi chút:

-em đừng lo lắng quá,Yuri đã tìm thấy Yoona rồi,tạm thời cô bé vẫn ổn và an tòan Tiffany nhịn không được lên tíêng:

-con bé sẽ hận và ghét em nhìêu lắm phải không Tae? Chính em còn thấy bản thân mình thật tồi tệ nữa,húông chi với tâm trạng con bé lúc này....

-không đâu,Yoona một đứa trẻ rất ngoan,rất hỉêu chuyện,em không hề có lỗi,con bé rất nhanh sẽ hỉêu cho em thôi

-Tae

Tiffany cảm động nỉ non gọi cậu một tíêng khíên trái tim cậu bỗng đập nhanh

-Fany, em còn giận Tae không?

Nhìn một Taeyeon ôn nhu như nứơc lúc này,Tiffany sao có thể giận dỗi cậu chứ,trong chuyện này lỗi cũng ở cô đã không dũng cảm thừa nhận tình yêu của mình,cậu đâu có lỗi,nhớ lại bóng dáng cô độc tìêu tụy của cậu những ngày gần đây,Tiffany xót xa cho người yêu còn chưa hết.

-em chưa bao gìơ giận Tae cả,xin lỗi Tae những ngày này em đã cư xử không công bằng với Tae

-không cần xin lỗi,vì em Tae có thể làm tất cả,em chỉ cần ở bên Tae là được

Môi Tiffany bất giác cong lên thành một nụ cười tỏa nắng,ý cười trong mắt khíên đôi mắt lấp lánh của nàng cong lên thành hình trăng khuýêt vô cùng dễ thương

-Dẻo miệng

Nàng mắng yêu cậu. Taeyeon cười cười không nói gì,cậu yêu chìêu khóac nhẹ chíêc áo ngoài mình đang mặc cho cô,chỉ cần có cô ấy, thế giới của Taeyeon sẽ chỉ còn yêu thương,tíềng cười và nìêm vui.Nhưng chợt cậu khựng lại trong giây lát,đôi mắt tinh anh líêc nhanh qua bức ảnh nhàu nát đặt bên khung giá sách,có vẻ đã bị Tiffany cố tình gíâu đi.Tuy bức ảnh đã cũ kĩ,có vẻ được chụp từ rất lâu nhưng Taeyeon vẫn có thể nhanh chóng nhìn ra gương mặt của người đàn ông ấy,cha của Tiffany?Ông ta có vẻ đang cười rất tươi,tay đưa lên bế một đứa bé rất nhỏ nhắn,cô bé có đôi mắt cười hình trăng khuýêtVới sự cảnh giác của một đứa trẻ đã chịu nhìêu tổn thương,Taeyeon không khỏi tự tạo hoang mang trong đầu:

-Tiffany cô ấy nhớ ông ta sao?à dù có cố gắng chối bỏ đến mấy thì cô gái này cũng là ruột thịt của ông ta,là dòng máu chảy trong huýêt quản ông ta,Taeyeon cậu sao có thể đem tất cả sự thật này đổ sông đổ bỉên được chứ? Tại sao em lại là con ruột của hắn ta,em đã làm gì nên tội,Tae không thể tha thứ cho hắn,trong tương lai sẽ không ngần ngại mà gíêt chết hắn,em sẽ ra sao nếu chứng kíên một Taeyeon như thế, không còn có thể dịu dàng với em,không còn có thể lặng yên ở bên em, và không còn...được em yêu thương nữa.

-Tae ơi, đau em

Taeyeon giật mình vội buông Tiffany khi nhận ra mình đã vô thức síêt vòng ôm quá chặt làm Tiffany bị đau.Tiffany cảm thấy có chút hụt hẫng khi cậu thoát ra khỏi cái ôm giữa hai người,cô chỉ mong cậu nới rộng vòng ôm ra để cô có thể thoải mái dựa vào cậu,ai bảo cậu không ôm cô nữa, đáng ghét, cậu không bíêt gì cả,Taeyeon Kim!
-Taeyeon giả ngốc hay là ngốc thật vậy-Tiffany giận dỗi nắm hai tay cậu đặt qua vòng eo mình về vị trí cũ rồi thoải mái dựa vào người cậu
-Tae đang suy nghĩ gì vậy?Tiffany tò mò đưa tay vuốt nhẹ khuôn mặt trẻ con của cậu đang trầm tư suy nghĩ.
Taeyeon đột ngột bị sự dịu dàng của Tiffany đánh động,những ám ảnh trong đầu có phần dịu bớt,cậu thóat khỏi cái ôm dễ chịu giữa họ,nghiêm túc nhìn vào Tiffany ngơ ngác,bản thân cậu không chắc nói ra vấn đề này với cô ấy có đúng lúc hay không,nhưng cậu rất lo sợ,sợ Tiffany sẽ rơì xa cậu
-Fany,.....nếu có một ngày Tae không còn có thể ở bên em nữa,một ngày... Tae lạc lối,Tae không còn đủ tư cách ở bên em nữa,hứa với Tae,em phải quên Tae đi,em phải sống tốt,nhé?

Tiffany kích động,khuôn mặt cô ấy lập tức chau lại,rốt cuộc Kim Taeyeon đang nói cái gì vậy?Rời xa cô?quên cậu đi? Sống tốt?Cậu đang nghĩ gì trong đầu vậy?
-Tae nói gì,Tae múôn bỏ rơi em sao?Tae không yêu em nữa,không muốn bên cạnh em nữa phải không?
-Fany,Tae không có ý đó,em bíêt tình cảm của Tae dành cho em mà,nhưng,chỉ nếu thôi,một ngày Tae lạc lối thì....
Tiffany ngay lập tức dừng lời nói của Taeyeon bằng ngón tay trỏ của mình:
-suỵt,Taeyeon đừng lo,nếu Tae lạc lối, em sẽ đi tìm Tae,tìm đến khi nào Tae chịu xúât hiện mới thôi,em sẽ dẫn Tae trở về bằng tình yêu của êm,Tae tin em chứ,em hứa!

Taeyeon lặng người,sao lại có một người con gái ngốc nghếch như cô chứ,vì yêu cậu mà phải chịu bao tủi hờn,sao lại có một người vì cậu mà hy sinh nhiều thế,cậu ôm cô,cảm thấy sóng mũi cay xè.Nắng chiều vẫn rực rỡ,cậu vẫn có cô ấy trong vòng tay,thế là đủ!
-----------------------08051719-------

[Longfic][END]Taeny-Lạnh lùng với em như thếWhere stories live. Discover now