Chương 4;

50 6 2
                                    


Tác giả: Kiến Kình Lạc
Edit: Alex
_____________

"Lão Phác, người đẹp này trông lạ thế, sinh viên thực tập của cô à?" Trong thang máy còn có những đồng nghiệp khác của công ty, có người không nhịn được mà lên tiếng hỏi thăm.

Phác Thái Anh gật đầu.

"Đẹp thật đấy." Đồng nghiệp nọ cảm thán,
"Nếu cô cảm thấy không dẫn được thì có thể giao cho tôi nè."

Thái Anh liếc xéo người nọ một cái: "Anh lo làm việc của anh đi."

Những đồng nghiệp khác đang xem trò vui cười trộm. Một người nam mở miệng nói: "Ông an phận chút đi, dám giành người với lão Phác."

Trong lúc trò truyện thì thang máy cũng đã đến. Kim Trân Ni bước ra trước tiên, đứng tại chỗ đợi một lúc, sau đó đi theo bước chân Phác Thái Anh ra ngoài. Cô phát hiện Phác Thái Anh đi rất nhanh, chẳng thua gì đàn ông, bèn âm thầm điều chỉnh bước chân của mình, cùng chị bước đều bước, lòng vui vẻ nở hoa.

Hai người đứng trước cửa nhà hàng. Hứa Hoan vẫy tay gọi: "Phác tổng, ở đây!"

"Đi thôi." Phác Thái Anh nói một câu rồi bước thẳng về phía bàn ăn. Còn vừa đúng hai chỗ trống, cô chỉ vào chỗ bên cạnh, "Ngồi đi."

Kim Trân Ni cứng đờ cả người ngồi xuống, không dám động đậy dù chỉ một chút. Các đồng nghiệp thấy thế thì cười ồ lên.

Hứa Hoan chống mặt cười: "Em thật sự không biết rốt cuộc Tiểu Ni là lạnh lùng hay là sợ Phác tổng."

Phác Thái Anh nghiêng đầu nhìn qua, nhướng mày: "Vậy sao? Em sợ chị à?"

Kim Trân Ni im re không nói một tiếng, nhưng đầu thì lại lắc nguầy nguậy hệt cái trống bỏi.

Mấy người Hứa Hoan lại càng cười dữ dội, Phác Thái Anh cũng cong cong khóe môi. Cô vén tay áo, để lộ một đôi cánh tay trắng nõn, đặt thực đơn xuống trước mặt Trân Ni: "Nhìn xem còn muốn gọi thêm gì nữa không."

Kim Trân Ni mở thực đơn, từ từ đưa lên cao, che khuất cả khuôn mặt.

Hứa Hoan che miệng, nín cười gần chết. Mãi đến khi bị Phác Thái Anh liếc xéo một cái, cô mới từ từ tém lại.

Một đồng nghiệp nữ nói: "Cái này cũng không trách Tiểu Ni được. Hồi gặp Phác tổng lần đầu tiên, em cũng sợ muốn chết."

"Cơ mà mọi người không cảm thấy Tiểu Ni thoạt trông còn lạnh nhạt hơn cả Phác tổng nữa sao?"

Mọi người im lặng, xem ra đều nhất trí.

Phác Thái Anh nhấp ngụm nước rồi hỏi đồng nghiệp nữ kia: "Vậy em thấy chị bây giờ còn đáng sợ không?"

"Chỉ thi thoảng làm sai bị mắng mới thấy chị đáng sợ thôi." Người nọ đáp,
"Còn ngày thường, em thấy chị siêu tốt."

Phác Thái Anh: "Thế nên mới nói ấn tượng đầu tiên cũng không phải tiêu chuẩn để đánh giá một người."

Những người khác đều sôi nổi tán thành.

chaenie-cover | tỏ tình xong, tôi lộ thân phậnWhere stories live. Discover now