Chương 41: Xem tôi xử lý mấy trò như nào

11 3 0
                                    

Thẩm Úc nhập viện rất thuận lợi, lúc này Nghiêm Khoan gọi điện thoại tới.

Trong lòng Cố Chỉ lộp bộp một tiếng, nhận điện thoại: "Thầy."

Nghiêm Khoan ngồi ở văn phòng, nghe được giọng Cố Chỉ lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó lại nổi giận đùng đùng hỏi: "Các trò đang ở đâu? Trò có biết hiện tại giáo viên rất lo lắng không?"

Cố Chỉ vội vàng nói xin lỗi. Hôm nay hắn làm vậy thực sự không đúng. Mặc dù hắn cũng không cảm thấy việc đưa bạn học nhỏ đi bệnh viện có gì sai, nhưng lúc này bạn học nhỏ còn ở ngay bên cạnh. Hắn không muốn lưu lại ấn tượng không tốt với bạn học nhỏ.

"Thầy Nghiêm, em và Thẩm Úc ở bệnh viện."

Đầu kia điện thoại trầm mặc vài giây, ngay sau đó rống lớn: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì!"

Vừa đi là đi hai giờ, sao còn chạy đến bệnh viện, Nghiêm Khoan càng nghĩ càng lo lắng, nhờ đồng nghiệp xin nghỉ, chuẩn bị đi tìm hai người. Truyện chỉ đăng tại Wattpad và Dembuon.vn. Đứa nào copy bị trĩ kinh niên

"Cố Chỉ, trò ở bệnh viện nào, thầy lập tức tới."

Cố Chỉ mơ hồ nghe được âm thanh khởi động ô tô của đối phương, nói: "Thầy đừng vội, em và tiểu Thẩm ở bệnh viện Hằng Ái trên đường Đông."

Nhưng lần này Nghiêm Khoan thật sự tức giận, hung dữ nói: "Hai thằng nhãi con, xem tôi đến thu thập các trò như nào!"

Có điều khi Nghiêm Khoan nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn bọc băng gạc của Thẩm Úc, lời nói lúc trước nhất thời không thực hiện được.

"Bạn học Thẩm, mặt trò làm sao vậy?" Nghiêm Khoan vội vàng đi tới, xem xét thương thế của Thẩm Úc.

Thấy Thẩm Úc không nói lời nào, Nghiêm Khoan sốt ruột không thôi, kéo Cố Chỉ ra ngoài phòng bệnh, hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

Nghiêm Khoan vẫn luôn thích Thẩm Úc, bình thường cũng rất chăm sóc, hai năm này vẫn coi cậu như em trai mà thương. Hiện giờ người nằm trên giường bệnh không nói chuyện, Nghiêm Khoan làm sao có thể không đau lòng. Truyện chỉ đăng tại Wattpad và Dembuon.vn. Đứa nào copy bị trĩ kinh niên

Trực tiếp đá một cước, nghĩ tới cái gì, lại thấp giọng nói: "Sao Tiểu Úc lại bị thương? Trò có bị thương chỗ nào không?"

Cố Chỉ ăn đau, thấy vẻ sốt ruột trong mắt Nghiêm Khoan không giống làm bộ, trong lòng ấm áp.

Đem sự tình hôm nay một năm một mười nói cho đối phương: "Em và tiểu. . . tiểu Thẩm dọn WC, nhưng tụi em không biết WC nữ có cần dọn dẹp hay không nên gọi mấy tiếng, thấy không ai đáp lại, tiểu Thẩm liền đứng ở bên ngoài WC nữ, nhưng Viên Thi Thi lại đột nhiên đi ra, không nói hai lời đã tát tiểu Thẩm một cái."

"Xin lỗi, là em quên nói cho thầy."

Thời điểm hắn đến bệnh viện đúng là rất sốt ruột, nhưng quên xin phép cũng là sự thật. Hắn đã lâu không tới trường học, mấy chuyện lòng vòng này kia ở trường đã sớm quên gần hết. Nhìn Nghiêm Khoan sốt ruột như vậy, hắn còn có chút áy náy. Truyện chỉ đăng tại Wattpad và Dembuon.vn. Đứa nào copy bị trĩ kinh niên

Nhưng vừa nghe đến Viên Thi Thi tát Thẩm Úc một cái, Nghiêm Khoan vội vàng hỏi: "Vậy tiểu Úc hiện tại thế nào, sao còn quấn băng gạc?"

Anh cảm thấy phải quấn băng gạc thì tình huống nhất định rất nghiêm trọng. Huống chi Thẩm Úc nhìn còn nhỏ hơn so với bạn cùng lứa tuổi.

"Bác sĩ Niên nói tình huống không tốt lắm, có khả năng sẽ hủy dung."

"Cái gì?"

Nghiêm Khoan trợn to hai mắt, biết giọng mình quá lớn, cũng sợ Thẩm Úc nghe được tin tức này sẽ không vui, đè thấp âm thanh: "Không phải chỉ tát một cái sao, sao lại nghiêm trọng như vậy?"

Thẩm Úc ngoan ngoãn như vậy. Truyện chỉ đăng tại Wattpad và Dembuon.vn. Đứa nào copy bị trĩ kinh niên

Vừa vặn lúc này Niên Chiến đến đưa thuốc, Nghiêm Khoan đi theo hắn vào phòng bệnh, sau đó ở ngoài phòng bệnh kéo Niên Chiến lại.

Niên Chiến nghi hoặc hỏi: "Ngài có chuyện gì sao?"

Nghiêm Khoan nhìn người đàn ông còn trẻ hơn mình vài tuổi trước mắt, nhưng chung quanh lại tản ra hơi thở người sống chớ lại gần, há miệng thở dốc, không phát ra âm thanh.

Thấy Niên Chiến thật sự muốn đi, cản đối phương lại, xoa xoa tay, mang theo ngữ khí lấy lòng nói: "Xin chào, tôi là chủ nhiệm lớp của hai bạn học sinh, muốn hỏi tình huống người bệnh hiện tại một chút."

Sau khi trùm trường thích tôi - Vân Kì ca caWhere stories live. Discover now