Chương 0

137 4 0
                                    

Deborah Seymour.

Cô là con gái của Công tước Seymour, một kẻ thống trị đầy quyền lực của lục địa, và nổi tiếng vì dính đến đủ loại hành vi hung ác.

Khi Deborah, người mang danh hiệu ác nữ, xuất hiện tại bữa tiệc, một bầu không khí tĩnh lặng kéo vào trong hội trường đã từng tràn ngập bầu không khí sôi động.

'Có chuyện quái gì với lớp trang điểm đó vậy?'

'Nó còn tệ hơn những gì người ta đồn ha.'

Công nương Deborah là hiện thân hoàn hảo của một ả phù thuỷ chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết và tưởng tượng mơ hồ của người dân.

Đôi mắt sắc bén, lớp trang điểm long lanh, đôi môi đỏ mọng, làn da trắng nhợt và mái tóc tím đậm không có phụ kiện trang trí.

Nếu phù thuỷ có tồn tại, chắc họ sẽ trông giống cô.

Những tiểu thư khác tham dự bữa tiệc đều mặc váy có tông màu pastel bên ngoài áo nịt ngực để phù hợp với thời tiết hiện tại, mùa xuân.

Tuy nhiên, Deborah lại xuất hiện trong một bộ váy có thiết kế độc lạ.

Không biết nên bắt đầu từ đâu với mớ hỗn độn mà Công nương đang mặc, một số tiểu thư đã che đi gương mặt cứng đờ với chiếc quạt trên tay, thầm thở dài.

Nhưng, bộ đồ mà Công nương đang mặc quá là hợp với cô.

Giống người phụ nữ với vẻ đẹp ấn tượng, cô có vẻ ngoài có thể ám ảnh mọi người, khiến cô trông giống một phù thuỷ hơn.

Khi cô đứng sừng sững trước mặt Nam tước Marco khi mở chiếc quạt ra.

Hừm–!

Rồi, cô đã tát vào má phải của anh ta một cái thật mạnh.

Ngay sau đó, âm thanh ớn lạnh của gương mặt vừa bị tát vang dội trong hội trường.

Vì lực mà cô đã dùng, đã làm Nam tước ngã ra sàn.

"Ha..."

"Chúa ơi."

Những tiểu thư yếu tim loạng choạng sau khi chứng kiến cảnh tượng gây sốc.

Gương mặt của Nam tước Marco, người vừa bị đánh với một chiếc quạt từ đâu đó, biến sắc với sự kinh ngạc.

Anh ta đã sớm phải đối mặt với sự sỉ nhục.

"C-Công nương Deborah. Sao người tự dưng lại?"

"Ta trượt tay."

Cô trả lời với gương mặt vô cảm, và ngay sau đó, cô lại giơ tay lên và tát vào má trái của người đàn ông, như thể anh ta chỉ là một con ruồi.

"Lần này là cổ tay ta bị bong gân."

Giọng điệu thờ ơ của cô làm rung chuyển bộ ria mép của người đàn ông.

"T-Tại sao người lại làm vậy, Công nương Deborah?"

Cô mấp máy môi để đáp lại câu hỏi của người đàn ông.

"Đã bảo là ta trượt tay. Và, nhân tiện, mặt ngươi đầy dầu đấy. Lau cho sạch vào."

Deborah rút khăn tay ra và ném nó vào Nam tước, chẳng có chút thương xót, cô xoay người bỏ đi.

[Novel] Làm Ác Nữ Bộ Không Tốt Sao?Where stories live. Discover now