Chương 45

452 30 2
                                    

Nhược Vũ nắm tay Nguyệt Thiền hiên ngang rời khỏi quán café, để lại Tử Đằng thẫn thờ.

Không khí trên oto im lặng đến đáng sợ. Nhược Vũ chống tay nhìn ra cửa sổ, mày nhíu chặt. Nguyệt Thiền có chút chột dạ vì đi gặp riêng Tử Đằng mà không nói trước với cô nên cũng thức thời mà ngồi nép một bên, không dám lên tiếng. Qua một hồi, Nhược Vũ mới lên tiếng, giọng nói như đang đè nén điều gì,

" Nguyệt Thiền, cô..."

Nguyệt Thiền tay nắm chặt váy, căng thẳng cúi đầu.

" Em...em thật sự được bố mẹ vợ thông qua rồi ạ ?"

Nguyệt Thiền: Hả ?

" Em mới chỉ gặp bác trai bác gái một lần, lúc đấy mình cũng chưa hẹn hò mà. Em cũng...cũng chưa mang sính lễ qua nữa. Bác trai, bác gái ưng em thật ạ ?"

Nguyệt Thiền nhìn con sói lớn bên cạnh hai tai dựng đứng, vẻ mặt vừa hớn hở vừa thấp thỏm, đáng yêu không chịu được. Nàng vươn tay vòng qua cổ cô, cả người nép vào người Nhược Vũ, lo lắng nãy giờ cuối cùng cũng tan biến, người này vẫn luôn biết cách làm nàng bình tĩnh, " Cô không biết. Nhưng nếu anh trai cô đã chấm rồi thì coi như em cũng thành một nửa nhà họ Tô rồi."

Nhược Vũ ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, lòng không kìm được vui sướng. Cô hận không thể ngay lúc này ôm sính lễ đến ra mắt bố mẹ vợ luôn , còn rước người đẹp này về nhà nữa. Nhưng mà bây giờ chưa được, chí ít phải đợi đến khi cô tốt nghiệp cũng như giải quyết hoàn toàn Thiên địa hội, bọn chúng biến mất rồi thì sẽ không còn ai là đối thủ của Hắc Long bang ở phía bắc nữa.

" Nhược Vũ, em không giận cô sao ?"

Nguyệt Thiền chui ra từ lòng cô, ngửa mặt hỏi. Dáng vẻ đáng yêu như mèo con khiến cô chỉ muốn đè nàng ra đây ngay mà khi dễ. Nhược Vũ vừa vuốt ve vành tai non mềm của mèo con vừa dịu dàng đáp,

" Tại sao em phải giận cô ?"

" Tại vì cô đi gặp Tử Đằng mà không báo trước với em.."

Nhược Vũ nhẹ nhàng cọ chóp mũi vào má nàng, hít hà hương thơm đặc trưng của thỏ con,

" Ngốc nghếch, có gì mà em phải giận cô chứ. Cô gặp ai là quyền riêng tư của cô mà. Chỉ là nếu đi gặp những đối tượng thần kinh không ổn định như thế này thì lần sau nhớ dẫn theo vệ sĩ theo đề phòng nhé. Hoặc cô có thể dẫn theo em, một mình em địch mười tên như hắn cũng được."

Nhìn nàng ngửa mặt đắc ý, cái đuôi sắp vung lên tận trời, Nguyệt Thiền cười sủng nịnh, lấy tay miết lấy gương mặt kia.

" Thiếu chủ, Cao Tuấn bên kia đã chuẩn bị xong rồi. Giờ chỉ cần ngài ra lệnh, kế hoạch liền có thể bắt đầu."

Kể từ ngày Cao Tuấn và Thường Hi trở lại Anh cũng đã bốn tháng. Mọi thứ bên đấy đã sắp đặt ổn thỏa. Cả con trai cả và con trai thứ của Trịnh Vân Thiên đều đang ở bên đấy, bên này lão cáo già cũng đang tung hoành ngang dọc. Mấy tháng nay Hắc Long Bang vẫn luôn giả vờ buông lỏng giám sát nhằm khiến hắn mất cảnh giác, tội ác ngập trời, bây giờ giăng lưới bắt chính là không có đường chối cãi.

[BHTT] (Hoàn) Lão sư, ta chờ ngươi yêu ta.Where stories live. Discover now