Chương 34: Nam hồ ly tinh

181 17 3
                                    

Chương 34: Nam hồ ly tinh

Nguyễn Tri Mộ như chuột gặp mèo, căn bản không dám nhìn Nghiêm Việt.

Mắt nhìn đất, ấp a ấp úng nói: "Cậu... thanh toán xong rồi hả?"

"Ừ." Nghiêm Việt nói: "Để anh đợi lâu rồi."

Không biết có phải do Nguyễn Tri Mộ bị ảnh hưởng tâm lý không mà luôn cảm thấy giọng nói của Nghiêm Việt dịu dàng hơn trước rất nhiều.

Nguyễn Tri Mộ: "Vậy... vậy về nhà thôi."

Nghiêm Việt: "Bây giờ, tôi có thể..."

"Đợi chút." Nguyễn Tri Mộ căng thẳng cắt ngang: "Bạn tìm tôi có việc, tôi đi một chuyến, cậu tự về đi."

Nghiêm Việt nhíu mày: "Bạn nào, tối muộn còn có chuyện gì."

"Cậu ấy chia tay bạn gái, giờ đang suy nghĩ không thông, ở ký túc điên cuồng nớp rượu, tôi sợ cậu ấy xảy ra chuyện." Nguyễn Tri Mộ tuỳ tiện bịa ra một lý do: "Tôi về muộn một chút."

Đến tận đêm khuya, Nguyễn Tri Mộ mới về nhà.

Về sớm lại sợ Nghiêm Việt chưa ngủ, ngồi cứng ngắc ở cửa hàng tiện lợi 24 giờ đến tận 12 giờ đêm mới rời đi dưới con mắt nghi ngờ của nhân viên bán hàng.

Tối đó, Nguyễn Tri Mộ mất ngủ.

Nằm trằn trọc trên giường, cả đêm không chợp mắt, trong đầu toàn là khả năng khó tin đó.

Sao lại có thể, người Nghiêm Việt thích là anh?

Đặc điểm đúng là phù hợp.

Nhưng anh vừa nghèo vừa kẹt sỉ, diện mạo bình thường, trí tuệ bình thường, tuổi tác còn lớn, Nghiêm Việt thích anh ở điểm nào?

Nghĩ kiểu gì cũng thấy quá là phi lý.

Nguyễn Tri Mộ cảm thấy có hai khả năng.

1. Những đặc điểm đó không rõ ràng, anh chỉ tình cờ phù hợp.

2. Nghiêm Việt cố tình chơi đểu, để thấy dáng vẻ tự mình đa tình của anh.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, Nguyễn Tri Mộ thấy vô cùng chóng mặt, vì cả đêm không ngủ ngon, trong đầu toàn vướng mắc hai khả năng này.

Bước ra cửa phòng ngủ, đụng mặt Nghiêm Việt.

Nghiêm Việt chắc mới rửa ráy xong, da hơi hồng, có dấu vết chà xát, tóc mái gọn gàng.

Thấy hắn vừa bước ra khỏi phòng, dừng chân, lặng lẽ nhìn hắn.

Nhân vật chính quay cuồng trong tâm trí anh cả đêm đang đứng trước mặt nhưng Nguyễn Tri Mộ chỉ muốn chạy trốn ngay lập tức.

Anh kìm lại sự sốc nổi, giành quyền mở lời: "Dậy sớm thế không ngủ ngon à thôi vậy không nói mấy chuyện này cậu đi ăn sáng đi trong tủ lạnh có bánh chưng và sữa hâm nóng trong lò vi sóng một tí là ăn được ăn không no thì chiên cho cậu hai quả trứng ăn xong mau đi học."

Nghiêm Việt: "..."

Nguyễn Tri Mộ sợ hắn nhắc lại chuyện tối qua, một hơi nói hết, nhanh như chớp chuồn vào phòng vệ sinh rửa ráy.

Đứa trẻ hư 😈 - Hùng Tiểu Tiểu (Dịch - Hoàn)Where stories live. Discover now