Chương 40 - END

15.9K 1.1K 341
                                    

"Sao cậu chọn ở cạnh Hyunjin?"

Eunbi thao tác thanh tao pha nên một ấm trà thơm lừng, những thứ như công, dung, ngôn, hạnh nàng được mài dũa theo năm tháng mà sớm đã ăn sâu vào tiềm thức, đến cười cũng vô cùng duyên dáng.

"Vậy cậu nghĩ ai thích hợp với tôi hơn?"

"..."

"Tôi giống như mọi gia đình lớn ở Nam Shin, sinh ra đã được định đoạt vận mệnh. Có người tìm được lý tưởng mà vẫy vùng, có người vì tình yêu thiêng liêng mà tự mình xoay chuyển. Nhưng cũng sẽ có người hài lòng với nó. Tôi và Hyunjin chính là như vậy"

Jaemin nhìn vào chén trà đã lặng sóng, gật đầu: "Vậy cậu có yêu không?"

"Ban đầu vì Jeno huỷ hôn mà đẩy qua Hyunjin, tôi đã nghĩ tâm mình chết rồi, hoàn toàn không còn gì phải tha thiết mưu cầu nữa. Nhưng cậu ấy nói cậu ấy có nhiều tình yêu, chỉ cần tôi nhận. Thật ra... trên đời này không ít hôn nhân sắp đặt, tôi sẽ quan trọng tình thương hơn. Duyên đã kết, tình yêu rồi sẽ từ từ mà vun đắp, ít nhất khi bây giờ tôi đã có đủ tình thương dành cho Hyunjin"

"Thật lòng sẽ mong cậu hạnh phúc", Jaemin quay đầu thấy Jeno đang đi đến. Nghĩ rằng bản thân mình có đủ mọi thứ trọn vẹn với người này mà may mắn biết bao nhiêu.

Hai người rời khỏi phủ cánh phải, đến mộ phần nhỏ um tùm đất cỏ không người coi sóc của Jeonjun, cắm vào bình cho cậu ta một bó hoa. Jaemin nói thế nào cũng từng là chỗ quen biết khi ở đây, nếu không vì thù hận có lẽ Jeonjun cũng là người không đến nỗi nào. Đôi trẻ trở lại vách đá cao, hôm nay trời lộng gió nhưng bầu trời lại trong xanh đẹp mắt, cậu híp mắt đưa tay ra.

"Jeno nắm tay tớ"

Hắn không cần thắc mắc, năm ngón đan chặt vào tay người yêu. Jaemin tính từ khoảng cách sải tay mà một bước lại một bước đến gần, khi đã có thể kề sát bên mới rướn người hôn lên nốt ruồi diễm lệ dưới khoé mắt hắn. Jaemin chưa từng nghĩ có một ngày mình lại trọn vẹn như vậy, người này từng là giấc mơ của cậu, là vị thần mà cũng là nỗi đau của cậu, vô thực và xa vời biết bao nhiêu.

"Sao tớ lại yêu Jeno nhiều đến như vậy?"

Hắn cười lên mới đẹp đẽ làm sao, đôi mắt cong cong thể hiện thay cho niềm hạnh phúc của chủ nhân. "Vậy Jaemin, cậu có biết tớ yêu cậu nhiều như thế nào không?"

Jaemin gật đầu ôm chầm lấy nửa thế giới hoàn hảo của mình, dưới bầu trời bao la này, trên mảnh đất linh thiêng này. Chúng ta sẽ yêu nhau đến vô cùng.

.

Theo công văn mới nhất thì Nam Shin đã hoàn toàn nằm dưới sự quản lý của nhà nước, không còn cần kết hợp song song qua ý với gia tộc Lee nữa. Đây là chuyện sớm muộn rồi cũng xảy ra bởi theo sự phát triển và hợp nhất của một quốc gia, khi nhà Xanh bắt đầu để mắt đến vùng đất nhỏ này thì nơi đây đã không thể trở thành nơi tự trị lọt thỏm giữa phần còn lại của đất nước được.

Nhà Lee không còn toàn quyền xưng vương ở đây, Haechan đứng giữa lò gốm vừa được bác cả chuyển giao cho mình, tâm tư nhiều mà lại không nói được bao nhiêu. Nơi này gắn bó với cậu ta từ khi mới chào đời, mỗi ngày mỗi ngày đều chạy đến ngồi nơi bàn xoay này, dùng toàn bộ tâm tư của người con gia tộc thả vào thành phẩm.

[NOMIN] BƯỚC QUA LẰN RANH GIỚIWhere stories live. Discover now