CHƯƠNG 8: I KNOW HIM IS TO LOVE HIM

58 2 0
                                    

CHƯƠNG 8: I KNOW HIM IS TO LOVE HIM

"Chỉ có như vậy? Ý mày là không có gì xảy ra?" Off nói một cách ngạc nhiên khi nghe chuyện của Tay vào đêm trước tại triển lãm 20x20.
"New đi mà không nói gì?" Alice kêu lên.
"Và cậu để New đi?" Arm cũng phản ứng như vậy.
"Uhm. Đúng?" Tay gật đầu với bạn bè.
Đó là thứ bảy sau buổi biểu diễn và nhóm '91 squad' đang ăn trưa cùng nhau. Cuộc phỏng vấn của TayNew đã xuất hiện trên các phương tiện truyền thông xã hội trong vài ngày qua, vì vậy nhóm đang thẩm vấn Tay về những gì xảy ra vào đêm hôm đó.
"Wow. Điều đó thật khó tin." Alice đặt đũa xuống và vỗ tay như ăn mừng. Những người còn lại nhìn Tay Tawan đang rất là thư giãn.
"Tại sao mày không thất vọng?" Off hỏi.
"Ừ. Nếu tôi ở trong đôi giày của cậu, ngay bây giờ tôi sẽ bị tàn phá." Arm nói với Tay.
Tay đã bù đắp cho Arm chỉ một ngày sau buổi biểu diễn. Tay gọi xin lỗi vì phản ứng non nớt của mình khiến họ cãi nhau đêm đó. Tất cả đều ổn và Arm đã tha thứ cho Tay. Anh ta hiểu Tay đang tức giận, đó là phản ứng không có gì bất ngờ.
"Tôi không biết các chàng trai." Tay ngả người ra sau giải thích thái độ hiện tại của mình: "Có một cái gì đó trong giọng điệu của em ấy làm cho tôi cảm thấy thoải mái tại thời điểm đó."
"Tôi muốn nổi điên, hoặc thất vọng nhưng tôi không thể." Một nụ cười nhẹ được nhìn thấy ở khóe môi của Tay.
"Vì vậy, hãy để tôi nói ra điều này." Arm ngồi dậy và kể lại câu chuyện của Tay: "Cậu đuổi theo New. New không nói gì bỏ đi. Và cậu ổn với điều đó?"
Mọi người nhìn chằm chằm vào Tay, anh chỉ cúi đầu xuống tập trung vào thức ăn của mình.
"Tay, trông mày hạnh phúc hơn mấy tuần trước." Off chỉ có thể lắc đầu.
"Mày đoán xem em ấy làm gì?" Tay sửa lại lời của Off.
"Gì?"
"Em ấy kêu ... tên của tao." Tay nói một cách vui vẻ. Còn những người khác thì thất vọng, họ mong đợi một câu chuyện hay hơn thế.
"Như vậy thì tính là cái gì?" Off hỏi lại.
"Vấn đề không phải là chuyện em ấy nói hay không nói. Mà là cách em ấy nói." Tay tiếp tục chơi đùa với thức ăn của mình khi anh bắt đầu bối rối: "Đó là lần đầu tiên tao nghe em ấy gọi tên tao trong hơn một tháng qua. Cách em ấy nói giống như ..."
"Như thế nào?"
"Tao... không biết." Tay nhún vai: "Tao chỉ biết sẽ có một cái gì đó.... Đó là một khởi đầu." Tay nhìn vào mắt bạn bè, từng người một.
"Và sửa sai." Tay giơ ngón trỏ về phía họ: "Em ấy không đẩy tôi ra. Em ấy đợi tôi giải phóng sự kìm kẹp của tôi trước khi em ấy rời đi."
Mọi người hoài nghi nhìn chằm chằm Tay. Họ nghĩ: không phải là New vẫn tiếp tục tránh mặt Tay sao?
"Tôi nghĩ em ấy muốn ở lại nhưng em ấy phải ra sân bay. Em ấy không nói dối về điều đó."
"Làm sao mày biết?" Off hỏi.
"Twitter."
"Vì vậy, cậu đã theo dõi New?" Arm nhìn Tay như thể anh đang làm điều gì đó vô lý.
"Tôi không gọi đó là rình rập khi mọi người gắn thẻ tôi vào bài viết về em ấy."
"Tôi không hiểu." Alice thở dài thất vọng.
"Tôi cũng vậy." Arm đồng ý khi nắm lấy tay cô.
"Tôi hiểu rồi." Off buột miệng.
"Thấy không? Chỉ có Off là hiểu tôi." Tay nhìn Off theo cách của những người yêu nhau.
"Mày chỉ là mày, ngu ngốc như thường ngày." Off tuyên bố hài hước và nhận được tiếng cười từ hai người kia.
"Off ngu ngốc." Tay bực mình.
Tay của anh nhẹ nhàng gõ lên bàn, nói: "New thừa nhận sự hiện diện của tôi, em ấy không bỏ tôi. Điều đó có thể coi là một thành công. Có thể không nhiều nhưng nó tốt hơn những gì tôi dự đoán. "
Cả ba tiếp tục chế giễu Tay trước khi anh tiếp tục nói: "New có thể chống cự hoặc làm gì đó. Nhưng em ấy chỉ đứng đó, thư giãn, như thể em ấy muốn tôi làm như vậy."
"Được rồi." Alice không cười nữa mà hỏi Tay: "Cậu nói nãy giờ nhưng tôi chưa bị thuyết phục, cậu không bị ảo tưởng chứ. Vậy kế hoạch tiếp theo của cậu là gì?"
Điều đó khiến Tay suy nghĩ một lúc và cuối cùng anh trả lời là "Không có gì."
"Không có gì?"
"Không có gì. Trước đó tôi đã nói với tất cả các bạn rồi, tôi sẽ để mọi thứ diễn ra tự nhiên."
"Và cậu gọi cách, lén phục kích cuộc phỏng vấn của New là 'để mọi thứ diễn ra tự nhiên'?" Arm vừa nói vừa dùng ngón tay trích dẫn để nhấn mạnh.
"Tôi đã nói với cậu rồi, nó là một thằng ngu ngốc." Off thêm vào.
Tay không phản ứng trước sự nhạo báng của họ: "Tôi cảm thấy ngay tại thời điểm đó làm như vậy là tất nhiên."
"Đó gọi là có cái gì đó sự thúc đẩy." Off nói.
Tay lớn tiếng kêu lên: "Tôi không ghen!"
"Này! Không ai nói về việc ghen tuông, tôi nói cậu đúng là IM-PULSE." Off nhắc lại.
"Làm quái gì tôi lại nghĩ về việc ghen tuông?" Tay nghĩ thầm. Tay không muốn hỏi thêm vì xấu hổ: "Tôi có ghen không? Tôi có ghen không? Ghen với ai? Tại sao?"
Những câu hỏi cứ luẩn quẩn tâm trí của Tay trong phần còn lại của bữa trưa.
Earth. Mình không ghen với Earth. Cậu ấy là một người bạn tốt. Chà, cậu ấy trông không tệ, có một cơ thể mạnh mẽ và tuyệt vời mà bản thân New cũng đã nói muốn đạt được. Cậu ấy là một người hôn rất giỏi, hoặc ít nhất là cậu ấy hôn tốt hơn mình như những gì người hâm mộ luôn nói. Chờ đã. Tại sao mình chỉ nghĩ đến hôn?
Tay lắc đầu xua những suy nghĩ hiện lên trong đầu. Bây giờ anh không chú ý đến cuộc trò chuyện của cả nhóm về bữa trưa nữa.
Earth có thể lái xe. Mình cũng có thể lái xe, mình chỉ lười biếng thôi. Yeah.. Earth là một người đàn ông rất nam tính khiến nhiều người muốn có. Và cậu ta đã có Podd. Vì vậy, về cơ bản, cậu ấy có mọi thứ trong cuộc sống.
Tay nhìn chằm chằm cửa sổ tiếp tục trong dòng suy nghĩ của mình.
Chà. Hình như mình không biết nhiều về cậu ta. Chàng trai tên Kay đó. Cậu ta đang được nâng đỡ. Hình như học ngành khoa học tính toán gì đó nên khá thông minh. Một idol trên internet. Cậu ấy có gì đặc biệt chứ? Mình cho rằng cậu ấy cũng bình thường thôi.
Cậu ấy cũng có thể lái xe. New muốn cậu ấy lái xe cho vlog của họ. New không bao giờ chịu bất cứ ai lái xe chở mình. Ngay cả Earth cũng là một hành khách. Mình không thích anh chàng này.
Khi Tay tiếp tục ghi chú trong đầu những gì làm mình khó chịu, thì một hình bóng quen thuộc đi qua cửa sổ nhà hàng.
"Tôi quên mình phải làm một ít việc." Tay vội vàng đứng dậy cầm lấy túi của mình: "Tôi sẽ nhắn tin cho các bạn sau."
"Đừng làm điều gì ngu ngốc đấy!" Off hét với Tay đã chạy ra tới cửa.
"Chết tiệt. Nó còn chưa trả tiền cho bữa ăn của mình." Off trợn mắt nói với Alice và Arm.
--------
"Kay..."
Anh chàng cao lớn quay lưng lại khi nghe có người gọi tên mình.
"Ồ, P'Tay. Không ngờ gặp được anh ở đây."
"Chúng ta cần nói chuyện." Tay nghiêm túc nói.
"Uhm. Chắc chắn? Tôi hẹn gặp bạn nhưng đến hơi sớm, chúng ta sẽ có một vài phút để nói chuyện. Xin mời."
Kay lịch sự ra hiệu cho Tay đến quán cà phê đối diện.
"Anh muốn uống cái gì? Tôi mời. Yên tâm, bạn tôi là chủ nơi này nên tôi sẽ được giảm giá." Anh chàng gọi một người phục vụ rồi đưa cho Tay menu.
Tay ra hiệu cho người phục vụ dừng lại và nhìn Kay: "Cảm ơn nhưng tôi sẽ nói chuyện không lâu đâu. Tôi cũng vừa mới ăn trưa."
"Được thôi. Bây giờ tôi nợ gì khi gặp anh đây. Ngài Vihokratana vĩ đại?" Kay mỉm cười với vị khách bất ngờ của mình.
"Tôi nghĩ cậu biết tại sao tôi ở đây." Tay thẳng thừng trả lời với khuôn mặt rất nghiêm túc.
"Hừm." Kay đặt ly cà phê mà cậu ta vừa uống một ngụm xuống, lắc đầu: "Thật ra là không."
"Làm ơn đừng hành động này lại." Tay nhìn cậu ta cười mỉm.
"Hành động gì?"
"Tôi không thích cậu." Đó là câu nói thoát ra khỏi miệng của anh. Tay ngạc nhiên vì bản thân đã nói thẳng ra như vậy với một anh chàng mà mình hầu như không quen thân. Nhưng anh vẫn phải giữ khuôn mặt nghiêm túc. Không phải vì cậu ta không tốt, đơn giản là anh không thích cậu ta mà thôi.
Kay muốn rớt hàm xuống vì bị người đàn anh này làm cho bất ngờ: "Xin lỗi? Chuyện này là sao vậy?" Kay hoàn toàn bối rối.
"Ý định của cậu với New là gì? Tôi muốn biết."
"Ồ. Vậy đây là về anh ấy." Kay bắt đầu thư giãn khi nhận thấy những gì đang xảy ra có thể là kết quả hành động của mình vào ba đêm trước.
"Trả lời câu hỏi của tôi."
"New là gì của anh?" Kay liếc mắt nhìn Tay.
"À, tôi là ..." Tay cố gắng tìm ra những từ đúng: "Tôi là ... bạn thân của em ấy." Đó là điều tốt nhất anh có thể nói ra.
"Nhưng bạn thân nhất cũng không cần biết mọi thứ về nhau". Kay uống một ngụm cà phê, cậu ta cảm nhận được sự ghen tị từ người đối diện.
"Chúng tôi là - một loại bạn thân khác." Tay đã lắp bắp: "Chúng tôi là những người bạn có thể nói với nhau bất cứ điều gì mà không cần suy nghĩ." Anh liên tưởng đến bản thân mình.
"Bây giờ hai người còn không nói chuyện với nhau?" Kay ném ra một quả bóng cứng.
"Uh. Ở đây tôi mới là người đặt câu hỏi?"
"Được rồi. Thành thật mà nói, tôi thích New." Kay chân thành thú nhận với Tay. Kay nghĩ rằng mình không có lý do gì để nói dối. Kay biết Tay nhất định muốn có câu trả lời vì vậy cậu ta cũng không từ chối.
"Gì?" Tay nắm chặt cạnh bàn.
Kay di chuyển cơ thể gần hơn để nói chuyện với người bạn thân nhất của anh chàng mà mình dự định hẹn hò: "Như anh đã nghe ngày hôm ấy, tôi muốn tìm hiểu anh ấy nhiều hơn. Và tôi sẽ có nhiều thời gian để làm điều đó khi chúng tôi bắt đầu quay phim trong khoảng 3 tháng."
"Cậu muốn New là bạn thân với cậu, đúng không?"
"Tôi muốn chúng tôi bắt đầu như một người bạn. Ý tôi là chúng tôi đã có. Nhưng tôi muốn được nhiều hơn thế."
"Hãy cụ thể." Tay ra lệnh.
"Tôi muốn trở thành bạn trai của anh ấy, nếu đó là những gì anh muốn nghe." Kay thẳng thừng trả lời.
"Em ấy là trai thẳng. Cậu không có cơ hội." Tay tiếp tục phản bác.
"Tôi muốn ít nhất mình phải thử."
"Tại sao?"
"Anh ấy ... hoàn hảo." Đôi mắt của Kay tràn đầy khao khát khi cố gắng giải thích: "Anh ấy thực sự tốt bụng, thông minh. Tôi yêu những người thông minh có thể trò chuyện sâu sắc." Kay mỉm cười với Tay: "Anh ấy cũng có ngoại hình rất thu hút, và một khiếu hài hước tuyệt vời làm vui vẻ những tâm trạng ẩm ướt nhất. Anh ấy có khuôn mặt dễ thương quyến rũ của Hella với thân hình săn chắc. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười của anh ấy, là khiến tôi nghĩ cuộc sống của tôi đáng giá. Chỉ cần biết anh ấy là tôi muốn yêu anh ấy. "
Tay đồng ý trong đầu với tất cả những phẩm chất mà Kay đang mô tả về New. Nhưng rồi vẫn quay lại hỏi Kay: "Cậu là gì? Gay?"
Kay lắc đầu, ngả người ra ghế và uống một ngụm cà phê: "Tôi chưa tìm ra điều đó. Có lẽ là bi, hoặc chỉ đơn giản là ai đó bị thu hút, bất kể tính hướng của họ."
Không nghe thấy gì từ Tay, Kay tiếp tục trần trụi với những suy nghĩ trung thực của mình: "Anh biết gì không? Tôi thực sự không thể tin rằng sau ngần ấy năm, anh vẫn không yêu anh ấy. "
Nhận xét này khiến Tay không nói nên lời. Một lúc lâu Tay mới lên tiếng: "Em ấy là trai thẳng. Cả hai chúng tôi đều như vậy."
"Thu hút là sự hấp dẫn. Cảm giác là cảm xúc. Tình yêu là tình yêu, Tay. Giới tính hay tình dục chỉ là một nhãn hiệu." Kay thở dài cảm nhận sự khó chịu nào đó từ người đối diện.
"Hãy nhìn xem, tôi biết anh đã có được người bạn thân nhất của mình và tôi ngưỡng mộ anh vì điều đó. Nhưng tôi không bao giờ lùi bước chỉ vì anh không muốn tôi theo đuổi tình cảm của mình với New." Kay nói ra quan niệm của mình, mặc dù biết có điều gì khác khiến Tay đối đầu với mình.
"Trừ khi ... trừ khi anh nói với tôi, anh có tình cảm sâu sắc với anh ấy hơn là một người bạn thân bình thường, thì tôi sẽ nhường đường, Tay." Kay nhìn xuống đôi chân của mình, cậu đang cố gắng đối mặt với một thực tế đau khổ: "Ánh mắt hai anh luôn nhìn về đối phương. Tôi biết, tôi không thể cạnh tranh."
Tay nhìn đi chỗ khác, không biết phải phản ứng thế nào với những lời phát ra từ cái miệng hoàn hảo của Kay.
"Hãy nhìn xem, tôi không thường nói về bản thân mình, nhưng tôi không phải là người xấu, Tay. Làm ơn hãy để tôi chứng minh điều đó với anh và với New. Tôi rất muốn ở bên cạnh anh ấy."
"Tôi sẽ tốt với anh ấy. Tôi sẽ mang lại niềm vui cho anh ấy. Và tôi thực sự hy vọng có một ngày mình đi bên cạnh anh ấy."
"Chúng ta nói chuyện xong rồi, Kay." Tay đứng dậy cúi chào: "Tôi xin lỗi nếu tôi xông vào và làm cho cậu cảm thấy khó xử hoặc bất cứ điều gì."
Tay bước ra khỏi quán cà phê khiến cả hai hoàn toàn bối rối.

FRIENDS WON' T LOVE ME LIKE YOU (Hoàn)Where stories live. Discover now