CHƯƠNG 3: BETTER IM TIME

91 5 0
                                    

CHƯƠNG 3: BETTER IM TIME

Phải mất một lúc tiếng thổn thức của Tay mới lắng xuống. Alice và Off ở lại với anh trong căn phòng chờ vắng vẻ. Thật bất thường khi thấy Tay trở nên xúc động như lúc này. Họ phải đảm bảo không thu hút quá nhiều sự chú ý từ những người vô tình đi qua.
Tay bình tĩnh lại khi nghe lời khuyên của Alice: "Tất cả mọi chuyện không phải là lỗi của cậu, Tay. Đừng tự trách mình vì điều mà mình không thể kiểm soát được."
Alice đã ôm Tay gần mười phút, và bây giờ cô bỏ tay ra.
"Tôi đã có thể làm một cái gì đó." Tay nói: "Tôi có thể yêu cầu em ấy ở lại."
"Mày biết điều đó không đúng, Tay." Off phản đối. Anh ta lại gần Tay, nhìn thẳng vào mắt của Tay.
"New đã quyết định điều này từ lâu. Cậu không thể làm gì được." Alice thêm vào.
"Chờ đã." Tay nhìn Alice: "Cậu biết việc em ấy rời đi?"
Alice cắn chặt môi dưới, hối hận vì sự bất cẩn của mình. Nhưng bây giờ cô không thể trốn tránh: "Tôi-tôi nghe thấy điều này khoảng một tuần trước." Cô nói lắp, cố tìm những từ thích hợp: "Nhưng tôi không chắc chắn."
Đôi mắt của Tay lặng lẽ cầu xin một lời giải thích và Alice tiếp tục: "Tôi tình cờ nghe thấy New nói chuyện ở văn phòng của P'Tha. Cậu ấy nói sẽ nhận dự án mới ... ngoại trừ những dự án liên quan đến cậu." Lần này cô nói chuyện cẩn thận hơn.
"Và cậu đã không nói với tôi bất cứ điều gì?"
"Tôi không chắc về những gì tôi nghe được. Tay." Alice bảo vệ hành động của mình: "Và bên cạnh đó, P'Tha không đồng ý với New. Tôi chỉ, tôi chỉ không muốn suy đoán."
"Và mày cũng biết điều này?" Anh hướng ánh mắt về phía peng của mình, người bạn thân nhất của New và anh.
Off lắc đầu trước khi nói: "Không, tao cũng không biết. Nhưng tao biết New luôn là người cứng đầu. Nếu nó quyết định điều đó rồi thì nó sẽ làm thôi."
Đó là sự thật. Không có gì ngăn cản khi New đã quyết định thứ gì đó. Thái độ đó đã khiến cậu gặp rắc rối rất nhiều và Tay nhận thức được điều đó.
"Và mày biết, người có thể thuyết phục được New chỉ có tao." Tay biết chắc chắn điều này. New sẽ nghe lời Tay hoặc ít nhất là xem xét những gì Tay nói.
"Mày vẫn nghĩ rằng nó có thể tiếp tục làm việc với mày?" Off cười mỉa mai: "Rất nhiều điều đã thay đổi trong mối quan hệ của hai đứa mày kể từ cuộc tranh cãi hồi đầu năm. Mày không thể phủ nhận điều đó."
"Bỏ đi, Off. Đây không phải là lúc nhắc lại việc đó." Alice nắm lấy cánh tay của Off, cô không muốn làm tình hình thêm trầm trọng.
Một khoảnh khắc im lặng đột ngột bao trùm cả ba người.
Tay thở dài khi nhớ lại những điều đã xảy ra giữa hai người. Anh nhìn xuống sàn trước khi nói: "Không sao đâu, Alice. Off nói đúng. Rất nhiều thứ đã thay đổi kể từ sai lầm ngu ngốc của New." Tay nói với sự hối hận: "Và tôi - tôi - tôi đã cho phép nó."
Alice và Off ngạc nhiên nhìn nhau khi nghe giọng điệu của Tay. Đây là một cái gì đó xa lạ với họ. Mỗi khi chủ đề này xuất hiện, Tay luôn trở nên bực tức.
"Tay, mày đang quá khó khăn với chính mình. Đó là lỗi của New. Nó phải chịu trách nhiệm. Hãy dừng việc coi New là nạn nhân." Off nói.
"Em ấy đã nhận được sự ghét bỏ không cần thiết từ những sự thật nửa vời đó, những antifan mắng chửi em ấy... Và tao chỉ giữ im lặng."
"Đó cũng do em ấy, Tay. Cậu biết điều đó."
Alice lập luận: "New yêu cầu cậu không được nói bất cứ điều gì. Ngay cả các giám đốc điều hành cũng không cho phép cậu tham gia vào việc đó."
"Đúng, nhưng tôi có thể không nghe lời họ."
"Tay. Dừng lại." Off lên tiếng.
Tay im lặng một lúc nhưng anh vẫn choáng ngợp trước cảm giác hối hận tràn ngập trái tim mình: "Hai người biết không? Trước khi chúng tôi bắt đầu quay Dark Blue Kiss, New đã tìm đến tôi để cố gắng bù đắp cho những gì em ấy đã làm. Và tôi chỉ đơn giản là không nhúc nhích ..."
Off và Alice không thích cuộc trò chuyện diễn ra ở nơi này. Nhưng họ biết rõ không nên cắt đứt sự trải lòng của Tay lúc này. Tay muốn truyền đạt những suy nghĩ thực sự của mình và sự chuyển tải này có thể giúp anh.
"Tôi tiếp tục phớt lờ em ấy, tìm mọi cách để tránh em ấy, thậm chí còn cố tình đi chơi nhiều hơn với những người bạn khiến em ấy không thoải mái."
"Và tôi làm tất cả những điều đó không phải vì tôi không tha thứ cho em ấy. Tôi đã tha thứ cho em ấy chỉ vài tuần sau vụ việc." Tay thở dài trước khi thừa nhận: "Tôi tiếp tục hành động vì tôi ích kỷ. Tôi thích ý nghĩ New sẽ chạy sau tôi tìm kiếm sự chú ý của tôi."
Alice chống cằm, thở dài trước lời thú nhận của Tay.
"Trong nhiều năm, tôi cảm thấy mình là người luôn nhượng bộ trước những yêu cầu của em ấy. Cảm giác như em ấy kiểm soát tình bạn của chúng tôi nhiều hơn và tôi chỉ là một món đồ chơi của em ấy, hoặc giống như một chú chó chỉ để em ấy chơi đùa."
"Và cảm giác không cần chịu trách nhiệm đó rất mới mẻ đến nỗi tôi bị ám ảnh bởi nó một thời gian dài."
"Tôi đã mang nó đi quá xa và có lẽ em ấy đã mệt mỏi khi đuổi theo tôi mà không biết rằng tất cả chỉ là một âm mưu. Là mưu đồ ngu ngốc của tôi."
"Tay ..." Alice nài nỉ Tây dừng lại nhưng anh vẫn tiếp tục.
"Anh không mệt mỏi khi vẫn giả vờ là bạn của em?" Tay lặp lại chính xác lời nói của New, những lời mà cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí anh. "Em ấy hỏi tôi như vậy. Em ấy cho rằng tôi chỉ giả vờ khi chúng tôi đứng trước máy quay hoặc với người hâm mộ."
"Chưa bao giờ em ấy biết đó là những lúc tôi thực sự cảm thấy thoải mái và an toàn nhất về tình bạn của chúng tôi."
"Vì vậy, bây giờ mày có kế hoạch gì?" Off hỏi.
"Tao không biết. Em ấy đã đi rồi. Người hâm mộ phát hiện em ấy bay về miền Nam rồi."
"New sẽ trở lại, phải không? Nó chỉ nghỉ ngơi một thời gian thôi."
"Em ấy sẽ không trở lại nữa."
"New sẽ trở lại, Tay. Tin tôi đi. Chỉ còn vài tuần nữa. New vẫn còn những dự án chưa hoàn thành, đúng không?" Alice trấn an Tay.
"Em ấy nói sẽ đi ít nhất là bốn tháng."
"Vậy mày nên sử dụng bốn tháng này để tái lập bản thân và đánh giá những gì mày thực sự nghĩ về tình bạn của mình." Off đề nghị: "Mày nên học cách sống mà không có New, Tay. Mày đã quá phụ thuộc vào New, nên khi mày phải đối mặt với sự chia ly, mày đột nhiên suy sụp như mất đi tay chân."
"Thật khó khăn và thật đau đớn. Tao chưa bao giờ tưởng tượng được cuộc sống của mình khi không có em ấy."
"Đúng, nó chắc chắn sẽ đau, Tay. Em ấy rất quan trọng với cậu." Alice an ủi: "Và cậu được phép cảm nhận nỗi đau đó. Sử dụng nỗi đau đó để lớn lên. Cuối cùng vết thương cũng sẽ lành. Nhưng không có gì đảm bảo nó sẽ không đau khi nó đã lành."
"Cảm ơn các bạn. Thực sự, tôi thoải mái hơn rất nhiều." Tay thành thật nói.
Trong khoảng một hoặc hai giờ, cả ba tiếp tục nói chuyện ở trong góc nhỏ của căn phòng. Cuộc trò chuyện dần trở nên vui vẻ, những tiếng cười khúc khích dần trở thành tiếng cười lớn. Trong khoảnh khắc đó dường như Tay đã ổn. Nhưng họ biết đó chỉ là tạm thời.
"Hey Off. Tao muốn về nhà ngay bây giờ." Tay đứng dậy.
"Và ý của mày là gì?" Off nhướng mày nhìn Tay.
"Cho tao đi nhờ."
"Không phải chúng ta vừa nói về việc mày phải cố gắng phát triển và trở nên độc lập hơn sao?" Off phản đối.
"Thôi nào! Off. Tao sẽ cố gắng nhưng không phải bây giờ." Tay bĩu môi: "Mày không sợ những điều xui xẻo có thể xảy ra với một Tawan chán nản sao?" Tay đã sử dụng 'thẻ thương hại' của mình.
Off bất lực nói: "Chỉ tối nay, Tay. Chỉ lần này thôi." Off tiếp tục bước đi vẫy ngón tay trong không khí.
"Có lẽ họ đúng." Tay nghĩ thầm: "Tất cả sẽ tốt hơn theo thời gian...mình hy vọng như thế."

FRIENDS WON' T LOVE ME LIKE YOU (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ