Hào Môn Kinh Mộng I: 99 Ngày...

By DiDi_TieuYeu

375K 5.1K 321

Tác giả: Ân Tầm Thể loại: Hiện đại, ân oán, ngược, sủng, H+, HE. Độ dài: 10 hồi + 2 NT # Hợp đồng hôn nhân... More

Quyển 1 - Chương 1: Chồng về nhà trễ
Chương 2: Em gọi tôi là gì?
Chương 3: Lúng túng đêm khuya
Chương 4: Tin tức
Chương 5: Dãy số xa lạ
Chương 6: Nhìn tận mắt
Chương 7: Em rất sợ tôi?
Chương 8: Hẹn hò cùng anh
Chương 9: Dáng dấp người chồng
Chương 10: Hòa Vy
Chương 11: Gia đình điều chế hương
Chương 12: Vinh hoa phú quý làm gì?
Chương 13: Tiệc tối
Chương 14: Người phụ nữ kiêu ngạo
Chương 15: Hạ Đồng
Chương 16: Người đàn ông dưới nắng sớm
Chương 17: Thẻ vàng
Chương 18: Hóa ra anh ấy rất nguy hiểm
Chương 19: Thước đo tình yêu
Chương 20: Người đến không có ý tốt
Chương 21: Mũi tôi rất thính
Quyển 2 - Chương 1: Tiêu Diệp Lỗi
Chương 2: Hai người đàn ông dưới tuyết rơi
Chương 3: Con nhỏ xấu xa
Chương 4: Đừng có làm bộ làm tịch
Chương 5: Chị em bất hòa
Chương 6: Đạo lý hiển nhiên
Chương 7: Yêu thật lòng
Chương 8: Nguy hiểm rình rập
Chương 9: Em đóng kịch giỏi hơn chị mình
Chương 10: Sự chán ghét của Lệ Minh Vũ
Chương 11: Đoán không ra
Chương 12: Quan tâm sao?
Chương 13: Tâm sinh thất vọng
Chương 14: Cáo già và hồ ly
Chương 15: Ống kính ẩn dấu
Chương 16: Mục đích thật sự
Chương 17: Gặp mặt
Chương 18: Rắc rối lại đến
Chương 19: Tôi tới là vì cô ấy
Chương 21: Đau đến tan nát cõi lòng
Quyển 3 - Chương 1: Buổi kí tặng "Kinh mộng hào môn"
Chương 2: Nước hoa "Midi"
Chương 3: Mộ Thừa
Chương 4: Chưa hẳn người yêu nhưng quá xa bạn bè
Chương 5: Người đàn ông trong xe MPV
Chương 6: Bức tranh gia đình
Chương 7: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
Chương 8: Yêu không nhất định phải tỉ lệ thuận với được yêu
Chương 9: Ôm nhau dưới bóng đêm
Chương 10: Lời mời của nhà đầu tư
Chương 11: Tiệc chúc mừng
Chương 12: Hoàn toàn cố ý
Chương 13: Ánh mắt anh ta nhìn em
Chương 14: Tôi muốn chính em
Chương 15: Bông ngọc trai đen
Chương 16: Lâu rồi mới gặp
Chương 17: Đâu đâu cũng thấy uy hiếp
Chương 18: Chiến thắng trong yên lặng
Chương 19: Đòn chí mạng
Chương 20: Chính tà khó dò
Chương 21: Biến hóa khó lường
Chương 22: Đằng sau là cô đơn trống trải
Quyển 4 - Chương 1: Cầu hôn bên vòng xoay ngựa gỗ
Chương 2: Thành phố của anh và cô
Chương 3: Mọi thứ đều thay đổi
Chương 4: Không thể chỉ nhìn bề ngoài
Chương 5: Không ngờ em lại trở về
Chương 6: Yêu thương khiến con người nghẹt thở
Chương 7: Không hẹn mà gặp
Chương 8: Mộ viên
Chương 9: Phong vân tái khởi
Chương 10: Bạn từ phương xa tới thăm
Chương 11: Vạch trần bản chất
Chương 12: Kết cuộc của hạnh phúc
Chương 13: Trở lại biệt thự Bán Sơn
Chương 14: Búp bê rách nát
Chương 15: Một mình rời đi
Chương 16: Nhìn xa trông rộng
Chương 17: Điều khoản chí mạng trong hợp đồng
Chương 18: Đánh mất tôn nghiêm
Chương 19: Nỗi đau từng trải
Chương 20: Ai lo lắng cho ai
Chương 21: Mùi hương kì lạ
Quyển 5 - Chương 1: Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến
Chương 2: Bức ảnh đáng sợ trên mộ bia
Chương 3: Kinh hồn nơi nghĩa trang
Chương 4: Muốn tìm một người
Chương 5: Xưng hô với người ngoài
Chương 6: Vô cớ bỏ đi
Chương 7: Quyết định của Lệ Minh Vũ
Chương 8: Rất dũng cảm
Chương 9: Tiếp thu dạy dỗ
Chương 10: Thuận theo yêu cầu
Chương 11: Món nợ mười năm
Chương 12: Không ai hạnh phúc
Chương 13: Say rượu
Chương 14: Chùn bước
Chương 15: Toàn người xa lạ
Chương 16: Cơn giận của đàn ông
Chương 17: Đâm thủng tờ giấy
Chương 18: Tính sổ
Chương 19: Cũng nghĩ đến quà tặng
Chương 20: Về Bán Sơn
Chương 21: Một mặt xa lạ
Quyển 6 - Chương 1: Người chồng tốt
Chương 2: Đại luật sư Lạc Tranh
Chương 3: Bệnh viện tâm thần Thanh Sơn
Chương 4: Anh chờ em
Chương 5: Ấm áp
Chương 6: Em thuộc về anh
Chương 7: Như hình với bóng
Chương 8: Không phải bà Lệ
Chương 9: Lặp lại chuyện xưa
Chương 10: Đau lòng
Chương 11: Người lập bia
Chương 12: Nghi hoặc
Chương 13: Đêm cuối
Chương 14: Ngày thứ chín
Chương 15: Điện thoại
Chương 16: Đáp án cuối cùng
Chương 17: Sét đánh
Chương 18: Manh mối ở nhà họ Hòa
Chương 19: Hành vi biến thái
Chương 20: Ảo ảnh đêm khuya
Chương 21: Bất ngờ
Quyển 7 - Chương 1: Phát hiện
Chương 2: Nơi ánh đèn mờ nhạt lại là người ấy
Chương 3: Bệnh nặng
Chương 4: Diệt trừ
Chương 5: Lời mời
Chương 6: Người thật
Chương 7: Anh muốn nhìn thấy em
Chương 8: Anh đau đầu
Chương 9: Bất trắc
Chương 10: Tôi chỉ là con ngốc
Chương 11: Mang thai
Chương 12: Mình yêu nhưng không thể ở cạnh nhau
Chương 13: Hiện trường giết người
Chương 14: Phân tích đáng sợ
Chương 15: Mất khống chế
Chương 16: Đòn chí mạng
Chương 17: Bất đồng quan điểm
Chương 18: Tin nhắn thoại
Chương 19: Người em yêu vĩnh viễn là anh ấy
Chương 20: Suôn sẻ
Quyển 8 - Chương 1: Cách duy nhất cứu nhà họ Hòa
Chương 2: Từ chối
Chương 3: Đánh rơi lọ thuốc
Chương 4: Bị lừa
Chương 5: Tâm tư thay đổi
Chương 6: Muốn trốn? Bỏ ngay ý định đó đi!
Chương 7: Hành vi thái quá
Chương 8: Anh là Nhạc Bất Quần
Chương 9: Vụ việc ngoài ý muốn
Chương 10: Lo được lo mất
Chương 11: Rời khỏi
Chương 12: Nhìn thấy
Chương 13: Cấp cứu
Chương 14: Phẫn nộ
Chương 15: Sự thật
Chương 16: Điện thoại
Chương 17: Bệnh án
Chương 18: Lựa chọn
Chương 19: Còn có một từ gọi là
Chương 20: Quyết định
Chương 21: Biệt thự Bạch Lan
Chương 22: Giày vò
Chương 23: Đau đớn tột cùng đổi lấy hạnh phúc vô tận
Chương 24: Ngây ngô
Chương 25:
Chương 26: Hù dọa
Chương 27: Email lạ
Chương 28: Người khách bất ngờ
Chương 29:
Quyển 9 - Chương 1: Bày mưu tính kế
Chương 2: Mâu thuẫn chị em
Chương 3: Kẻ thù của đối thủ chính là bạn bè của mình
Chương 4: Phân tích của Mark
Chương 5: Bản lĩnh ( 18+ )
Chương 6: Dịu dàng và nguy hiểm ( 18+ )
Chương 7: Hy vọng
Chương 8: Nỗi giận
Chương 9: Người đứng đằng sau
Chương 10: Anh có tình cảm với em
Chương 11: Giành những thứ tốt nhất cho cô ấy
Chương 12: A miêu A cẩu gặp nhau
Chương 13: Đỗ máu
Chương 14: Tâm linh tương thông
Chương 15: Lừa cưới
Chương 16: Cố tình hãm hại
Chương 17: Hình cũ
Chương 18: Bán đứng
Chương 19: Tỉnh táo
Chương 20 => Chương 22
Quyển 10: C1 => C15
Chương 16 => 26
Chương 27 => Chương 28
Ngoại truyện

Chương 20: Giáng sinh đầy máu

1.9K 27 0
By DiDi_TieuYeu


Ngày 25 - lễ Giáng sinh, tuyết rơi trọn một ngày. Nhiều năm sau, mỗi khi nghĩ đến Giáng sinh, Tô Nhiễm vẫn nhớ mãi ngày Giáng sinh năm nay, vĩnh viễn ghi nhớ ngày Giáng sinh đau lòng này.

Bởi vì, đêm Giáng sinh năm nay, chồng cô Lệ Minh thành công trúng cử chức bộ trưởng kinh tế đối ngoại. Cô đợi anh suốt đêm nhưng anh không trở về, đúng như dự liệu của cô.

Rồi lại bởi vì, Giáng sinh năm nay...

Ba cô nhảy lầu.

Khi cô được báo tin chạy tới bệnh viện, Hòa Tấn Bằng đang được cấp cứu. Bạch Sơ Điệp khóc đến sắp tắt thở, Bạch Lâm ở cạnh bên không ngừng an ủi. Tô Ánh Vân cũng đến bệnh viện, bà không khóc, chỉ yên lặng đứng cạnh cửa sổ, ánh mắt nhìn chăm chú vào ngọn đèn trên phòng cấp cứu, sắc mặt bà lạc lõng nguội lạnh.

Hòa Vy suy sụp ngồi trên ghế dài, toàn thân đều đang run rẩy. Thấy Tô nhiễm chạy tới, Hòa Vy liền nắm lấy tay cô, run lẩy bẩy nói: "Tiểu Nhiễm, ba nhảy lầu, ba nhảy lầu rồi. Đang yên lành sao ba lại nhảy lầu vậy? Sáng nay, khi chị ra khỏi nhà, ba còn khỏe mà, chúng ta...chúng ta có thể mất ba không?" Chưa nói xong, nước mắt từng giọt lăn dài. Tất cả mạnh mẽ kiên cường thường ngày của cô đều tan rã trong nháy mắt.

Sợ hãi và bi thương to lớn nhấn chìm Tô Nhiễm. Cô cũng muốn khóc, nhưng lại chịu đựng, cô nhẹ giọng an ủi Hòa Vy, rồi cố nén nước mắt nhìn mọi người xung quanh. Cũng còn may, chuyện này chưa bị người ngoài biết, cô cần phải tỉnh táo để có thể biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Tô Ánh Vân cuối cùng cũng bước tới, lau nước mắt cho Hòa Vy, nhìn Bạch Sơ Điệp, giọng nói chuyển lạnh...

"Bạch Sơ Điệp, cô ở cạnh Hòa Tấn Bằng, vì sao ông ấy nhảy lầu, lẽ nào cô không biết?"

"Tô Ánh Vân, chị có ý gì? Không phải chị đang nghi ngờ chị tôi hại chết anh rể chứ?" Bạch Lâm đứng phắt dậy, khó chịu nói: "Đến bây giờ, ngay cả cảnh sát còn chưa đưa ra kết luận là anh rể tự sát hay bị giết, chị dựa vào cái gì mà ở đây nghi ngờ?"

Tô Ánh Vân cười lạnh, "Nhà họ Bạch mấy người thì có gì tốt?"

"Chị..."

"Cậu, mẹ, mọi người đừng ầm ĩ nữa. Mấu chốt bây giờ là chúng ta bây giờ cần phải biết rõ chuyện gì đã xảy ra." Tô Nhiễm vội vàng mở miệng khuyên ngăn, "Ba đang cấp cứu bên trong, mọi người cứ ở đây cãi nhau cũng không giải quyết được vấn đề gì đâu."

Bạch Sơ Điệp lau nước mắt, đi lên trước nhìn Tô Ánh Vân, "Chị Vân, em biết chị luôn hận em, nhưng em thật sự rất yêu Tấn Bằng, làm sao em có thể hại anh ấy? Tấn Bằng bất ngờ nhảy lầu, đầu óc em bây giờ vẫn trống rỗng. Em, em không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì..." Bà ta nghẹn ngào, nói không nên lời.

Tô Ánh Vân lạnh như băng nhìn bà ta, cũng không tranh cãi nữa, nhìn Tô Nhiễm, cúi đầu hỏi, "Xảy ra chuyện lớn như vậy, Minh Vũ đâu? Cậu ta làm sao lại không tới cùng con?"

"Anh ấy..." Tô Nhiễm vừa muốn mở miệng, đèn phía trên phòng cấp cứu liền tắt. Bác sĩ từ bên trong bước ra, tháo khẩu trang xuống, gương mặt đầy mệt mỏi.

Tất cả mọi người đều vây lại, bác sĩ bất đắc dĩ lắc đầu, "Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức."

Bạch Sơ Điệp ngất ngay tại chỗ.

Tay Tô Ánh Vân run rẩy, sắc mặt trắng bệch.

Hòa Vy che miệng bật khóc. Chỉ có Tô Nhiễm, bộ dạng quá mức yên lặng của cô khiến bác sĩ nhìn đều thấy sợ. Mãi lâu sau, cô mới lãnh đạm nói, "Chúng tôi có thể vào nhìn ba tôi lần cuối không?"

Bác sĩ gật đầu.

Vài người chầm chậm đi vào, khóc lóc kêu la nối tiếp tạo thành một khung cảnh.

Tô Nhiễm chuẩn bị bước vào nhưng đến cửa cô dừng lại. Đôi mắt cô đẫm nước, ngực như bị hoàn đá to lớn hung hăng đè nén, làm cô ngạt thở. Bên tai cô dường như vẫn còn văng vẳng tiếng nói của ba...Tiểu Nhiễm, Minh Vũ có tốt với con không?"

Từ nhỏ đến lớn, cô luôn khát khao tình thương của ba. Bây giờ, cô đã nhận được nhưng thoáng chốc lại mất đi. Ông trời, còn sẽ làm cô mất thứ gì?"

Tay cô vịn lấy khung cửa, khó khăn bước vào. Nhưng khi vừa muốn vào cửa, sau lưng cô lại vang lên một giọng nói đàn ông hiền hậu...

"Cô chính là Tô Nhiễm, cô ba nhà họ Hòa?"

Cô quay đầu nhìn lại, là một cảnh sát, cô mệt mỏi gật đầu một cái.

Người đàn ông giơ hướng cô giơ lên một tờ giấy chứng nhận rồi nhẹ giọng: "Chào cô, tôi là Đinh Minh Khải thanh tra cao cấp của tổ trọng án. Vụ án liên quan đến cái chết của ba cô do người trong tổ tôi phụ trách."

"Chào anh, cảnh sát Đinh." Tô Nhiễm như gặp được cứu tinh, bắt tay anh, "Ba tôi vì chuyện gì mà nhảy lầu? Các anh có bắt được hung thủ không? Dù chỉ là một chút manh mối."

Đinh Minh Khải nhìn hai mắt mơ màng ngấn lệ của cô, không đành lòng nói, "Cô Tô, chúng tôi đã điều tra. Ông Hòa xảy ra chuyện không may ở phòng đọc sách. Trong phòng, không có bất cứ dấu vết gì. Điều tra sơ bộ xác định ông Hòa là tự sát, nhưng chúng tôi sẽ khám nghiệm tử thi và dựng lại hiện trường để điều tra tỉ mỉ. Xin cô yên tâm."


Bờ môi Tô Nhiễm run rẩy, gật đầu, vòng tay ôm chặt mình. 

"Mục đích tôi đến đây là còn vì chuyện này nữa." Đinh Minh Khải đưa một túi đồ cho Tô Nhiễm, " 

"Đây là di vật của ông nhà, bước đầu giám định đây là những vật ông Hòa mang theo trong túi áo. Mời cô nhận lại. Chúng tôi sẽ cùng bên pháp y và pháp chính tiếp tục điều tra chi tiết hơn. Đương nhiên, nếu cô nghĩ ra chuyện gì có liên quan đến vụ án, có thể liên hệ với tôi. Đây là danh thiếp của tôi."

Tô Nhiễm nhận lấy. Trong túi, có đồng hồ của Hòa Tấn Bằng, ví tiền cùng những vật khác, ngoài ra còn có một chiếc chìa khóa nhỏ. Lúc đầu, nhìn sơ qua cô không chú ý đến nhưng nhìn kỹ lại mới thấy chìa khóa này có phần quen mắt...

————— hoa lệ phân cách tuyến —————

Bóng đêm bao phủ bầu trời, Tô Nhiễm tìm được một câu lạc bộ hút xì gà ở phía đông thành phố, ông chủ ở đây dẫn cô tới trước một tủ bảo hiểm. Cô biết mình đã tìm đúng chỗ. Ở đây nhất định cất giữ bí mật của ba, không chừng có liên quan đến chuyện nhảy lầu này.

Chìa khóa trong túi đồ thuộc về câu lạc bộ hút xì gà này. Cuối cùng cô cũng nhớ mình thấy chìa khóa này trong hộp xì gà của ba.

Ông chủ chỉ vào một tủ bảo hiểm trong đó, cười nói: "Cô Tô, đây là ngăn tủ mà ông Hòa dùng. Ở câu lạc bộ hút xì gà của chúng tôi đều hạ chế hội viên, mỗi người đều có riêng một tủ bảo hiểm. Bởi vì nơi đây tính bảo mật rất cao nên rất nhiều khách đều đem đồ trang sức quý báu hoặc văn kiện khóa ở chỗ này. Ông Hòa chính là một trong những người đó."

"Cảm ơn chú." Tô Nhiễm cầm chặt chìa khóa trong tay, lòng bàn tay cô toát đầy mồ hôi lạnh.

Tính tình ông chủ phóng khoáng, khoa tay, "Chuyện nhỏ thôi. Được rồi, hôm nay sao ông Hòa không tới? Lâu rồi chưa gặp ông ấy."

Tô Nhiễm nước mắt lưng tròng, chịu đựng, cố gắng mỉm cười, :ba cháu, ba...gần đây không được khỏe, đang ở nhà tĩnh dưỡng ạ."

Ông chủ gật đầu, "Cho chú gửi lời thăm ông ấy, mong ông ấy sớm hồi phục."

Sóng mũi Tô Nhiễm cay cay.

Chào hỏi vài câu rồi ông chủ rời khỏi.

Tô Nhiễm run run tra chìa khóa vào ổ, vì tay cô run rẩy mà chìa khóa mấy lần. Rốt cục, cô cũng mở được, trái tim cô cũng đập nhanh một nhịp.

Trong tủ sắt chỉ có một hộp gỗ đơn độc lẻ loi, sơn đen sáng bóng, tựa như...một cổ quan tài nhỏ đáng sợ.

Cô hít sâu một hơi, chậm rãi cầm hộp trong tay, như là đang cầm chiếc hộp Pandora, không biết khi mở ra cô sẽ thấy điều gì, cũng không biết sẽ mang đến kết quả thế nào.

Chiếc hộp mở ra, Tô Nhiễm sửng sốt, chỉ là một phần văn kiện?

Kiểm tra trước sau hộp một lúc lâu, cô mới thừa nhận chỉ có một phần văn kiện đặt trong nó. Văn kiện mở ra...

Sau một phút, văn kiện từ trên tay Tô Nhiễm rơi xuống...

Cô chết lặng, như vừa bị sấm sét hung hăn đánh mạnh. Mãi lâu sau, hai chân cô mềm nhũn, ngồi sụp xuống đất.

Cổ họng cô tắc nghẹn, hô hấp ngưng trệ, sắc mặt cô trắng bệch đến dọa người, cả người không ngừng run rẩy. Cô nhìn trân trân phần văn kiện như nhìn thấy dã thú. Cô muốn thét chói tai nhưng lại gọi không thành tiếng. Cô muốn khóc nhưng lại mất hết sức lực...

Rất lâu sau, Tô Nhiễm run rẩy lấy điện thoại từ trong túi xách, bấm gọi một dãy số.

Nhanh chóng, giọng nói trầm thấp quen đến không thể quen hơn từ chỗ khác trong điện thoại truyền đến. Lúc này đây, cô nghe giọng nói đó xa lạ mà đáng sợ vô cùng.

"Anh đang ở đâu" Cô nghe giọng nói run rẩy đến lạc giọng của chính mình.

"Nhà." Đối phương đáp một chữ ngắn gọn.

"Tôi có chuyện muốn hỏi anh."

Đầu dây bên kia lại vang lên tiếng cười nhạt, "Về đi. Xem chừng, chúng ta cần nói chuyện nghiêm túc với nhau." Nói xong liền cúp máy.

Nước mắt Tô Nhiễm theo điện thoại mà chảy xuống, không đến một phút, cô liền dốc sức lau đôi má đẫm nước, cầm văn kiện đứng dậy rời đi.

Nếu như, ông trời đã định trước vào ngày Giáng sinh này cô sẽ mất đi tất cả mọi thứ. Cô cũng tình nguyện mất đi mọi thứ rõ ràng. Dù cho, đây là một hồi khó tránh của số phận...

Continue Reading

You'll Also Like

265K 20.2K 139
Hán Việt: Hàm ngư bệnh mỹ nhân tại oa tổng bạo hồng Tác giả: Thủ Ước Tình trạng raw: Hoàn - 15/06/2023 Tình trạng dịch: Đang đào Thời gian: 22/01/202...
49.2K 951 11
Thể loại: Ngược tâm, SE Nhân vật chính: Thần Dật - Phiến Lệ Thần Dật không yêu Phiến Lệ. Nhưng đời người trớ trêu, Phiến Lệ lại một mực cố chấp yêu T...
40.8K 4K 44
Thể loại: BH, hiện đại, nhẹ nhàng. Nhân vật chính: Trương Hân - Hứa Dương Ngọc Trác. Văn án: Lần đầu gặp mặt tớ liền lướt qua người một cách vô tình...
314K 7.1K 78
Truyện kể về hai chị em sinh đôi nhà họ Hạ.Chị tên là Hạ Băng Nguyệt, em tên là Hạ Nguyệt Băng. Hai người đều xinh đẹp ngang nhau nhưng tính cách thì...