Niếp môn: Tâm kỳ như họa - Ân...

由 SoAh1412

183K 753 77

Thể loại: Hào môn vòng dẫy, ngôn tình, hắc bang, HE 更多

Giới thiệu
Part 4: Kẻ động tâm vạn kiếp bất phục.
Part 5: Tình trái nan thường
Part 5: Tình trái nan thường.
Part 5: Tình trái nan thường.
Chương 78: Người đàn ông trung niên
Chương 79: Hữu tình
Chương 80: Rời khỏi khách sạn
Chương 81: Cung Quý Dương bất đắc dĩ
Chương 82: Ôn nhu
Chương 83: Lần đầu
Chương 84: Giao nhờ
Chương 85: Ngày thẩm phán
Chương 86 : Ngoài ý muốn của mọi người.
Chương 87: Niếp Nhân Quân không thuận
Chương 88 : Phạt
Chương 89: Kế hoạch
Chương 90: La Sâm phát hiện
Chương 91: Mồi
Chương 92: Ma quỷ
Chương 93: Ly gián
Chương 94: Phản bội
Chương 95: Giật mình
Chương 96: Nhìn như thuận lợi
Chương 97: Chứng cớ bị mất.
Chương 98: Giá lâm
Chương 99: Khiêu khích
Chương 100: Theo đuổi
Chương 101: Kích đấu
Chương 102: Dấu vết bi thương.
Chương 103: Lấy tử tướng hợp lại
Chương 104: Vật lộn
Chương 105: Hỏng mất
Chương 106: Tác dụng phụ
Chương 107: Thù giết cha.
Chương 108: Thống khổ
Part6 Chương 109: Năm thứ nhất.
Chương 110: Năm thứ hai.
Chương 111: Năm thứ ba.
Part7 Chương 112: Mượn sức
Chương 113: Từ biệt
Chương 114: Không khống chế được
Chương 115: Thông báo
Chương 116: Còn sống
Chương 117: Ruột rỗng
Chương 118: Gặp lại
Chương 119: Hối hận
Chương 120: Chuyển biến
Chương 121: Niếp Tích tiến công
Chương 122: Tranh thủ đồng tình
Chương 123: Phát hiện
Chương 124: Thủ đoạn
Chương 125: Bên trong kế hoạch
Chương 126: Thuê phương
Chương 127: Nói chuyện với nhau
Chương 128: Đêm thăm dò trang viên
Chương 129: Thù hận
Chương 130: Cảm giác xa lạ.
Chương 131: Tâm tư
Chương 132: Tranh chấp
Chương 133: Khuất tùng sự thật
Chương 134: Cầu hôn (1)
Chương 134: Cầu hôn (2)
Chương 134: Cầu hôn (3)
Chương 135: Nơi bi thống rất lớn (1)
Chương 135: Nơi bi thống rất lớn (2)
Chương 137: Không thể ức chế được ghen tỵ
Chương 138: Chờ anh.
Chương 139: Thân thế.
Chương 140: Đáp ứng
Chương 141: Không mời từ trước đến nay.
Chương 42: Hôn lễ (1)
Chương 142: hôn lễ (2)
Chương 142: hôn lễ (3)
Chương 142: Hôn lễ (4)
Part8 Chương 143: Hãy cho phép anh (1)
Chương 144: Hãy cho phép anh (2)
Chương 144: Tình yêu
Chương 145: Từ tham sống ưu (1)
Chương 145: Từ tham sống ưu (2)
Chương 146: Oan gia tới cửa.
Chương 147: Qan gia nên giải không nên kết (1)
Chương 147: Oan gia nên giải không nên kết (2)
Chương 148: Thế khó xử.
Chương 149: Ngoan ngôn.
Kết thúc nhất
Kết thúc nhị
Kết thúc tam + Đại kết cục
Chương ngoại truyện 1: Ngày Valentine đặc biệt
Chương ngoại truyện 2: Ngày Valentine đặc biệt
Chương ngoại truyện 3: Ngày Valentine đặc biệt.
Chương ngoại truyện 4: Ngày Valentine đặc biệt (kết)

Chương 136: Người đàn ông đêm mưa.

1.6K 7 4
由 SoAh1412

Editor: Mã Mã

Beta: Kết kết

Chương 136: Người đàn ông đêm mưa.

Nụ hôn này, bắt đầu trở nên lâu dài thâm tình.

Lãnh Tang Thanh giống cái đầu gỗ cứng ngắc ở trong lòng hắn, không đón ý hùa theo, cũng không khéo léo từ chối. Chẳng qua ánh mắt trong veo từ trước tới nay bị tối đi, như che dấu mây đen ở tận cuối chân trời, ngay cả chút gợn sóng cũng không có.

Cánh tay để ở eo nhỏ cô bắt đầu di chuyển vì không an phận, bàn tay to của người đàn ông chậm rãi di chuyển ở trên cái lưng mềm mại của cô, hởi thở của hắn cũng bắt đầu trở nên gấp gáp, nụ hôn này không chút đơn thuần, bắt đầu trở nên tràn ngập dục vọng.

Cô cảm giác được cơ thể của người đàn ông này đang biến hóa, đáy lòng đột nhiên kinh ngạc, muốn đẩy hắn ra, nhưng bàn tay hắn lại thuận thế cầm gáy cô, làm cô hoàn toàn không thể kháng cự.

Gương mặt đẹp kia giống hệt Niếp Ngân như đúc bắt đầu đã biến hóa, nhất là mắt hắn, trầm đục nhìn rõ khát vọng, cô đột nhiên biết ý đồ của hắn.

Thân mình không nhịn được run rẩy, không đợi phản ứng lại, chỉ cảm thấy thân mình nhẹ đi, cô liền bị hắn ôm lấy, đặt lên trên giường, rồi sau đó, thân thể cao lớn đè lên.

"Niếp..."

"Hư..." Cô còn chưa nói hết, hắn đã ngừng, khóe miệng ôn nhu vẫn lan tràn tới đôi mắt, nâng tay, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gạt vài sợi tóc trên trán cô, hôn, lại dừng ở trên trán cô, hơi thở nam tính phả lên đó.

"Không thử một chút, làm sao mà biết thân thể của em không tiếp nhận được anh?" Tiếng nói hắn nghe có chút mềm nhẹ hữu lực.

Nhưng ý đồ của hắn quá rõ.

Một khắc Lãnh Tang Thanh rất muốn cự tuyệt, nhưng trong nháy mắt lại có chút chần chờ, cô kỳ thật cũng muốn thử xem, thử xem xem trên đời này có người nào có thể khiến cô quên được Niếp Ngân không, có người đàn ông nào có thể thay thế hơi thở của Niếp Ngân...

Ở trong ngực hắn hai tay chậm rãi để ở trên giường, cô nhẹ nhàng hạp thượng mắt, nghĩ bình tĩnh nhận tất cả, hàng lông mi run rẩy lại lộ ra khủng hoảng lo sợ trong lòng cô.

"Thanh Nhi, đừng sợ, tôi sẽ yêu em thật tốt." Đôi mắt Niếp Tích đen như là đêm khuya, lóe ra một ánh sáng động tình, hắn chưa bao giờ từng nghĩ như vậy, một thứ tốt đẹp đến mức tận cùng, cô gái ở dưới thân hắn hầu hạ sẽ có bộ dáng gì, cũng cho tới bây giờ không nghĩ tới hắn lại muốn một con gái đến như vậy, trong lúc lưu luyến oanh oanh bướm bướm, hắn đã sớm coi chuyện này như cơm bữa thường này, nhưng hôm nay, đối mặt với Lãnh Tang Thanh, đối mặt với khuôn mặt mềm nhẹ khẩn trương của cô, giờ khắc này hắn mới biết mình có bao nhiêu khẩn trương, hắn sợ mình sẽ kìm lòng không đậu mà làm đau cô, cũng sợ mình sẽ giống dã thú cắn nuốt cô.

Khuôn mặt nhỏ của cô cứng lại, trong đầu lại xuất hiện hình ảnh ảnh một đêm kia cô ở dưới thân người anh trai mình rên rỉ, ngực bỗng dưng đau xót, song song máu trong người lại nóng lên, cúi mặt xuống, hôn lên đôi môi cô.

Ngón tay thon dài bắt đầu trở nên tham lam, dọc theo cổ tinh xảo đến xương quai xanh, lại thêm một chút cởi chiếc nút thắt ở trên quần áo cô...

Hơi thở Lãnh Tang Thanh cũng càng ngày càng dồn dập, bàn tay bên cạnh theo bản năng nắm chặt, gắt gao , như chống cự lại cảm xúc nào đó, cô thủy chung không dám mở mắt.

Lúc tháo được chiếc cúc đầu tiên, và lúc đôi môi người đàn ông dừng ở trên cổ cô, cô cảm thấy thân thể người đàn ông buộc chặt thế nào, hơi thở hắn nóng bỏng đến thế nào--

"Không --" Cô bỗng dưng mở mắt ra, đẩy người đàn ông trên người ra.

Đôi mắt vì dục hỏa của người đàn ông trở mà nên tối đục, lại bị cô thình lình cự tuyệt mà trở nên kinh ngạc, cuối cùng chậm rãi thành mất mát...

"Thanh Nhi..." Hắn thấp gọi tên cô, tiếng nói lộ ra thống khổ rõ ràng.

"Thực xin lỗi... Thực xin lỗi..." Lãnh Tang Thanh cuộn thân mình ở trên đầu giường, liều mạng lắc đầu, nước mắt cô từ hốc mắt chảy xuống, cái loại áp lực mạnh mẽ này trong nháy mắt biến thành nước mắt như sông vỡ đê, rốt cuộc không thu trở lại được .

Cô thật sự muốn thử với Niếp Tích, thử dùng hắn để lấy lại hương vị của Niếp Ngân, nhưng trên thực tế, vô luận cô có bắt buộc mình nhận thế nào, kết quả vẫn như cũ cô không thể quên được hơi thở cùng vui thích mà Niếp Ngân tạo ra cho cô.

Đối với Niếp Tích, cô thật sự thực áy náy, hắn là người đàn ông rất tốt, thậm chí nói xa xa hắn so với Niếp Ngân còn để bụng, còn ân cần, nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn chăm sóc cô, có lẽ, cô đã sớm quên bóng dáng của hắn, nhưng cô biết rất rõ, thói quen này, là vì trên đời này cũng chỉ có xuyên thấu qua hắn, mới có thể nhìn thấy bóng dáng của Niếp Ngân.

Cô biết mình thực ti bỉ, cũng thực không nên có suy nghĩ này, cho nên mới thử nhận...

Niếp Tích không nói một lời, ánh mắt ân ẩn đau cuối cùng hóa thành ôn nhu bao dung, nâng tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên gương mặt cô, ôn nhu nói: "Là anh quá nóng vội , không sao, anh sẽ tiếp tục chờ, chờ đến khi nào em có thể tiếp nhận."

"Niếp Tích, tôi..."

"Ba ngày sau anh sẽ ở đó chờ em, vô luận em quyết định thế nào, đều hãy nói với anh, được không?" Niếp Tích săn sóc vì cô mà cài lại nút thắt.

Lãnh Tang Thanh nhìn hắn trong ánh mắt hơn một phần áy náy, chậm rãi gật đầu.

Cô không nên cô phụ một người đàn ông tốt như vậy, phải không?

Thấy cô gật đầu, Niếp Tích cũng cười , trong tươi cười lười biếng lộ ra một tia bao dung, ôm cô vào trong lòng.

Lãnh Tang Thanh hít vào hơi thở của hắn, hít thật sâu vào mới có thể ngừng lại ý muốn khóc, là nên quên Niếp Ngân đi? Hẳn là muốn quên hắn ...

Cô không có nhìn thấy, người đàn ông ôm sát cô, ánh mắt mềm nhẹ ban đầu đã chậm rãi biến hóa, là một tia ánh sáng tình thế bắt buộc, chậm rãi thu lại độ cong ở khóe môi.

Hắn rất hiểu Lãnh Tang Thanh, cho nên ba ngày sau hắn đã sẽ mời khách quý, hắn hiểu tính cách Lãnh Tang Thanh, cho dù cô tưởng cự tuyệt hắn, nhưng khi thấy mọi thứ hắn làm long trọng cũng sẽ do dự, cô là một cô gái nhỏ thiện lương, tất nhiên sẽ không làm hắn mắt mặt trước mọi người.

Lúc này đây, hắn đánh cuộc một lần!

------- hoa lệ lệ phân cách tuyến -------

Đến ban đêm, mưa lại nổi lên, trời, như tháo chạy.

Lúc hừng đông ba giờ, trên giường, trong lúc Lãnh Tang Thanh mơ ngủ khóe mắt còn lưu lại nước, cô ngủ có chút không an ổn, mi cứ dật dật , dường như cô gặp qua ác mộng.

Cửa phòng lại bị phía sau đẩy ra, ánh sáng ở hành lang chiếu lên thân ảnh to lớn đang tiến vào, bước chân người đàn ông dừng ở trước cửa sổ một chút, như có do dự, lại nhận thấy bên trong có gió đêm thổi vào nên hắn nhíu mi, đi đến, thuận tay đóng cửa lại.

Đêm, che đi dung mạo của hắn, nhưng không cách nào che lấp bóng dáng cao lớn của hắn.

Người đàn ông đi tới trước cửa sổ, đóng lại tốt, quay đầu nhìn Lãnh Tang Thanh nằm trên giường. Ngoài cửa sổ một tia chớp hiện lên sáng giữa bầu trời đêm, trong nháy mắt hiện lên khuôn mặt đẹp của người đàn ông, giờ khắc này, đôi mắt hắn nhìn về phía Lãnh Tang Thanh hiện lên đau đớn.

Thật lâu sau, hắn rốt cục nhịn không được mà tiến lên, ngồi bên cạnh cô.

Chiếc áo sơmi đắt tiền miêu tả thân thể tuyệt mĩ của hắn đến sinh động, bỏ áo khoác tây trang sang một bên, áo khoác kia có điểm ẩm ướt, chắc là do mưa bên ngoài làm nó ước nhẹp.

Người đàn ông nhìn khuôn mặt nhỏ của Lãnh Tang Thanh thật lâu, khuôn mặt tái nhợt của cô làm hắn đau lòng.

Kìm lòng không đậu mà nâng tay lên chạm qua hai má cô, thấy cô nhíu mi như cảm nhận được độ ấm áp, thật kì diệu cô lại giãn mi ra.

Không có hắn, cô hẳn là sống vẫn tốt không phải sao?

Vì sao không hiểu chăm sóc lấy mình?

Cô ngủ bất an như vậy, có phải lại mơ thấy cha mẹ cô hay không, mơ thấy hai tay hắn vấy đầy máu tươi?

Lôi điện nảy ra một ánh sáng chiếu lên sườn mặt người đàn ông, hiện ra nét đau thương trong mặt hắn, ánh mắt nhìn cô tràn ngập sủng ái cùng thương tiếc...

Bên trong, cô gái đang ngủ say, bên giường, người đàn ông thâm tình ngóng nhìn.

Thẳng đến --

Một tiếng sấm bỗng dưng nổ tung bầu trời, một tiếng sấm này làm cho cô gái đang ngủ say giật mình, đột nhiên mở mắt!

Lại là một tiếng sấm rung trời nữa!

Ánh sáng chiếu lên người đàn ông bên cạnh!

"A --" Lãnh Tang Thanh không dự liệu được có đàn ông xuất hiện trong phòng, theo bản năng kêu sợ một tiếng.

Mà người đàn ông này không nghĩ cô sẽ tỉnh lại, đầu tiên là ngẩn ra, rồi sau đó đột nhiên đứng dậy, xoay người muốn rời khỏi --

"Ngân!" Phía sau, cô gái kinh thanh kêu một chữ, tiếng nói run run tràn ngập khiếp sợ cùng sự không thể tin!

繼續閱讀

You'll Also Like

55.1M 1.8M 66
Henley agrees to pretend to date millionaire Bennett Calloway for a fee, falling in love as she wonders - how is he involved in her brother's false c...
1.7M 96.1K 88
Daksh singh chauhan - the crowned prince and future king of Jodhpur is a multi billionaire and the CEO of Ratore group. He is highly honored and resp...
7.3M 302K 38
~ AVAILABLE ON AMAZON: https://www.amazon.com/dp/164434193X ~ She hated riding the subway. It was cramped, smelled, and the seats were extremely unc...
28.8M 915K 49
[BOOK ONE] [Completed] [Voted #1 Best Action Story in the 2019 Fiction Awards] Liam Luciano is one of the most feared men in all the world. At the yo...