Chương 125: Bên trong kế hoạch

1.3K 5 4
                                    

Editor: Mã Mã

Beta: Kết Kết

Chương 125: Bên trong kế hoạch.

Tránh khỏi tầm mắt của Lãnh Tang Thanh, xe để ở chỗ rẽ bên cạnh nhà ăn, trên mặt Niếp Tích rất không cao hứng, hắn cảm thấy việc mình làm tuy có chút ích kỷ, nhưng không tính là tổn hại đến cái gì, nhưng trong quá trình xuất hiện tình huống như vậy, sai lệch yêu cầu ban đầu của hắn và điểm mấu chốt.

Hắn lấy điện thoại ra, gọi cho Niếp Thâm, điện thoại rất nhanh tiếng đáp lại.

"Tích đại ca, có chuyện gì sao?" Cho dù giọng nói Niếp thâm cách điện thoại, nhưng vẫn có có thể cảm giác được cỗ hàn ý kia.

"Là cậu giết ban giám đốc chủ tịch bệnh viện, còn dùng một chút thủ đoạn ác ý bỏ đi rất nhiều phòng thuê đại lý!" Niếp Tích có chút không hài lòng nói.

Trong điện thoại Niếp Thâm cười cười, nhẹ giọng nói: "Ừ, đúng vậy."

"Có phải làm như vậy sao?" Niếp Tích gầm nhẹ một tiếng.

"Như vậy... Có cái gì sai sao? Cái lão già kia gia bảo nó quả như mạng, không chịu bán, cửa hàng xung quanh cũng giống vậy, luôn vụng trộm đào một chút tài nguyên, không chịu bỏ phòng thuê, nói chuyện với một nhà một nhà rất phiền toái, tôi thật chán ghét vì lãng phí thời gian." Ngữ khí Niếp Thâm thực bình thản, giống như không có chuyện gì xảy ra.

"Hừ hừ, cậu thật là bình tĩnh." Niếp Tích cười lạnh một tiếng, không nói gì nữa, trực tiếp cắt đứt điện thoại.

Niếp Thâm nhìn điện thoại đã bị cắt đứt, có điểm bất đắc dĩ trừng mắt nhìn nó, ánh nắng mặt trời ngoài cửa sổ hắt vào hắn, làn da hắn trắng có vẻ trong suốt, có lẽ làn da kia nổi bật lên vì bờ môi của hắn hồng như máu, lại có vài phần mềm mại, khuôn mặt này lại không ngờ làm nên khí chất hắn, hắn giống như một bá tước trong tòa thành.

Rót một ly hồng rượu, hắn phiêu nhiên ngồi xuống ghế, hứng thú mười phần thưởng thức sủng vật, đây là một không gian tường được làm bằng thủy tinh, bên trong diện tích rất lớn, nhánh cây, nham thạch, suối nước, nê sa... Cái gì cần có đều có, chằng chịt, có hứng thú, mấy chục con sói chú ở bên trong nhàn nhã sinh hoạt, loài ăn thịt này, có thể so với người trưởng thành chỉnh khuôn mặt.

*Cái m.n không hiểu chỗ này thì bỏ qua nhé, vì khả năng của tôi cũng chỉ có hạn, đại khái tôi vẫn có thể truyền đạt 100% cốt truyện cho m.n.*

Lúc này, phòng vang lên tiếng đập cửa, sau khi được cho phép, một quản gia đi đến, trong tay cầm một phong thư.

"Chủ nhân, có người đưa tới một phong thư." Quản gia thật cẩn thận nói.

"Người nào? Giọng nói Niếp Thâm tìm không ra một tia độ ấm.

"Ách... Không rõ ràng lắm, người đó thế nào tôi cũng không nhìn thấy." Quản gia đã sợ tới mức toàn thân mãnh liệt run rẩy , hai đầu gối quỳ đất.

"Gọi người theo dõi hắn sao?" Niếp Thâm không liếc hắn một cái, vẫn hứng thú nhìn cái trang mãn sói chu tường thủy tinh kia.

Niếp môn: Tâm kỳ như họa - Ân TầmWhere stories live. Discover now