[ChanBaek] (Longfic) Này anh...

Han_CBs द्वारा

110K 7.5K 1.3K

Câu chuyện xoay quanh về cặp đôi hôn phu ( trùm của hắc bang PXL nổi tiếng giới thượng lưu) - hôn thê trẻ (ch... अधिक

Chap 1: Chuyển Nhà
Chap 2: Chạm Mặt
Chap 3: Không Chấp Nhận
Chap 4: Chuyển Trường (1)
Chuyển Trường ( 2 )
Chap 5: Bị Phát Hiện
Chap 6: Thắt Chặt Vòng Dây
Chap 7: Được Tỏ Tình
Chap 8: Bình Thường Nhưng Không Bình Thường
Chap 9: Cậu Tranh Được Sao?
Hỏi ý
Chap 10: Đi Học
Chap 10: Đi Học
HunHan: Sét Tình
Chap 10: Đi Học
Chap 11: Say
Chap 12: Cưỡng Hôn
Chap 13: Hai Tuần
Chap 14 Bạch Hiền Bị Đánh
Chap 16: Cưỡng Dâm
Chap 16 ( Tiếp)
Chap 17: Là Trêu Tôi Sao?
Chap 18: Xin Lỗi! Vì Tôi Thích Cậu
Chap 19 " Biến "
Chap 20 Không Phải Tôi
Chap 21 Suỵt! Phát Hiện Rồi
Chap 22 Kế Hoạch Tỏ Tình Bị Phá Sản
Chap 23 Khoảng Cách Là Không
Chap 24 Cậu Nấu Cơm Cho Tôi Cả Đời Đi
Chap 25 Thừa Nhận Rồi (H)
Chap 26: Mẹ! Mẹ Đừng Đùa Chứ...
Thông Báo Khẩn
Chap 26: Mẹ! Mẹ Đừng Đùa Chứ...
Chap 27 Anh Hai Sắp Về!
Chap 28 Đêm Tình Nồng (H)
Chap 29: Phác Chung Nhân
Chap 30
Chap 31
Chap 32
Chap 33
Chap 34
Chap 35
36. Chap Mới
Chap 37. Tung tích
Chap 38: Chấp Niệm

Chap 15

2.4K 166 21
Han_CBs द्वारा

Cùng lúc này tại W

Bóng đêm âm thầm nuốt trọn lấy cả Seoul hào nhoáng. Màn đêm tịch mịch càng làm tăng thêm vẻ cô đơn của một cậu trai nhỏ nhắn đang ngồi trước gương.

Căn phòng sáng rực ánh đèn như soi rõ từng góc khuất của tâm hồn. Bạch Hiền ngồi trước gương thẫn thờ, tay trái xoa xoa phần má đang sưng đỏ nhưng tâm hồn đã sớm bay đến tận nơi nào. Bạch Hiền vẫn mãi thắc mắc lí do để Xán Liệt làm như vậy.

Lúc này cánh cửa phòng đột nhiên bị ai đó hung bạo đẩy ra. Là Xán Liệt, là Xán Liệt đã về. Đang suy nghĩ về anh mà anh lại xuất hiện làm mặt cậu đỏ ửng lên trong thật dễ thương như 1 đứa bé làm điều sai trái bị phát hiện. Ánh mắt cậu thoáng vui mừng nhưng sau đó lại nhanh chóng biến thành sợ hãi. Khuôn mặt anh tuấn của anh lúc này đầy vẻ câm phẫn. Người đàn ông ngũ quan tinh tế này chứa đựng sự băng lãnh kinh người, khiến người đối diện với khuôn mặt này không rét mà run.

Xán Liệt nhanh chóng bước đến trước mặt Bạch Hiền kéo cậu đứng dậy. Không cần xin ý kiến cậu mà bá đạo xoay cậu 1 vòng, cẩn thận xem xét từ trên xuống dưới. Bạch Hiền chưa hoàn hồn bị Xán Liệt mạnh bạo xoay tới, xoay lui khiến cậu lảo đảo, suýt ngã.

Ngay sau đó anh lấy đôi bàn tay to lớn của mình nâng cằm cậu lên xoay trái, xoay phải. Sau khi khẳng định chỉ mỗi mặt bị thương anh mới để ý đến thái độ của cậu. Bạch Hiền bị nâng cằm, ánh mắt vô tình nhìn thẳng vào mắt anh. Thoáng nhận ra ẩn ý lo lắng bên trong, tim Bạch Hiền trật một nhịp, trong lòng rối bời, khó xử. Phút chốc mặt lại đỏ lên.

Nhìn cậu xinh đẹp như vậy mà lại bị đánh khiến người ta có cảm giác đau lòng. Anh khẽ nhíu mày, hỏi cậu với giọng đầy lo lắng

- Bị Trần Thiên Ngọc đánh sao?

Chưa để cậu phản ứng, anh lại hỏi tiếp

- Đã thoa thuốc chưa?

Có trời mới biết tim cậu lúc này như muốn nhảy ra ngoài. Sự quan tâm của Xán Liệt khiến Bạch Hiên rung động. Tim đập thình thịch, mặt đỏ ửng như quả cà chua. Nhưng ngay sao đó thì thái độ đã khôi phục lại. Mọi biểu hiện của cậu đều được anh thu vào tầm mắt nhưng anh không để ý chỉ để ý đến vết thương.

- Có liên quan gì đến cậu sao?

Câu nói của Bạch Hiền như 1 gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt anh. Mặt anh đông cứng lại, nhận ra bản thân thái hóa liền nhanh chóng thu tay lại. Tâm trạng thay đổi nhanh chóng. Cái lạnh nơi khuôn mặt anh gần như đông cứng cả không gian trong căn phòng.

Bạch Hiền khoanh 2 tay trước ngực, liều lĩnh tiếp lời

- Tôi còn chưa hỏi cậu tại sao lại bắt ép mấy nam sinh kia chuyển trường?

Anh thầm cười khổ trong lòng khi nghe Bạch Hiền hỏi như vậy. Thì ra chỉ là do anh ngu ngốc đi lo lắng cho cậu, còn cậu cơ bản là không quan tâm.

Anh tự hỏi tại sao lại phải quan tâm cậu ta. Vừa nghe cậu ta bị đánh thì lại xuất hiện cảm giác lo lắng, mặc kệ nguy hiểm dùng tốc độ nhanh nhất trở về. Vừa nghe cậu ta bị người khác làm tổn thương lại hận trong thể đưa người đó xuống địa ngục. Tại sao nghe cậu ta được mấy thằng kia để ý thì lại muốn giết hết bọn chúng và tại sao mỗi lần nhìn thấy cậu ta thì lại muốn trêu ghẹo cậu, muốn ôm cậu vào lòng mà cưng chiều, muốn che mặt cậu lại để mấy tên khác không nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp ấy, ích kỉ mà giữ cậu cho riêng mình hưởng thụ.

Anh cần câu trả lời chính xác...

Cuối cùng là như thế nào?

Đã rất nhiều lần anh tự hỏi bản thân mình " rốt cuộc tôi có thích cậu hay không?" nhưng chưa lần nào tìm được câu trả lời. Nhưng anh lại hỏi bản thân mình 1 câu khác rằng " những năm tháng sau này muốn được sống cùng ai, muốn được ở bên ai", lần nào đáp án cũng là cậu_ Biện Bạch Hiền.

____9h tối tại War____

Tại căn phòng bao hạng sang của War, có 1 người đàn ông đang trong trạng thái ngà ngà say ngả người về chiếc sofa. Trên mặt bàn kính đã có khoảng 4, 5 chai rượu Tây cạn đáy. Ánh đèn yếu ớt khẽ chiếu vào khuôn mặt anh tuấn đang xoa thái dương.

* Cạch *

Tiếng cửa phòng mở. Một người thanh niên thân hình cao ráo, mặc bộ Âu phục đắt tiền, 1 tay đút vào túi quần tiến thẳng đến người trên sofa. Dừng lại ở vị trí đối diện, người kia nhìn thấy những chai rượu không trên bàn mà khẽ lắc đầu

- Này Xán Liệt! Mày có cần phải uống nhiều rượu vậy không? Tao chưa từng thấy mày trong trạng thái này! Để đàn em thấy được chắc là sẽ loạn mất_ câu nói có vẻ như là quan tâm nhưng thật ra lại hàm ẩn sự trêu ghẹo

- Không cần mày lo! Mày có cần tao giới thiệu mày qua Châu Phi không?_ anh vẫn đang trong tư thế ngả người. Đôi mắt nhắm lại tỏ vẻ mệt mỏi nhưng lời nói lại hết sức bình tĩnh.

Nghe tới việc bị đày đi Ngô Thế Huân nhanh chóng xua tay mà cười trừ

- Không cần! Không cần. Tại tao thấy mày buồn. Mày có cần tao gọi mấy em chân dài tới đây làm mày vui vẻ không?

Nghe tới đây Xán Liệt ngồi dậy, bắt chéo 2 chân, 2 tay dang dài đặt lên sofa ra vẻ 1 vị lãnh đạo

- Cũng được_ Xán Liệt tỏ vẻ thích thú

Hắn hơi bất ngờ khi nghe anh nói vậy nhưng lỡ phóng lao thì phải theo lao.

- Mày cần em nào nói đi. Tao giúp mày gọi....

- Tao cần.....um...mm.... Lộc Hàm

Thế Huân như bị sét đánh ngang tai. Hắn chết đứng tại chỗ, trừng đôi mắt to nhìn Xán Liệt.

Anh thấy thái độ của hắn thì cười chăm chọc.

- Haha....Thế Huân ơi là Thế Huân. Anh đây không hứng thú với người của mày. Không cần lấy ánh mắt đó nhìn tao_ vừa nói anh vừa rót cho mình ly rượu.

Nghe được lời này hắn thở "phù" 1 cái thanh thản nhưng lại nhận ra điều gì đó không đúng mà nhíu mày

- Mày....y... biết

- Sao lại không?

- Vậy Bạch Hiền? Không lẽ.....

- Cậu ta không biết! Mày có cần tao thông báo hộ không? Để cậu ấy "tặng quà" cho mày...

- Phù! Thôi thôi khỏi, cám ơn mày. Nếu cậu ấy biết chắc cậu ấy giết tao mất_ hắn khẽ rùng mình. Xua tay múa chân như xin tha mạng.

- Vậy mày còn không mau biến_ anh nhíu mày đưa cặp mắt đang đổi màu giận dữ nhìn hắn.

- Ok tao đi đây. Say rồi nên tối nhớ tha mạng cho Bạch Hiền nha mạy!! Hí hí.

Sau đó hắn liền nhận được 1 cái vỏ chai rượu bay đến. May mà bắt kịp nếu không là gảy cái mũi đẹp của hắn mất. Cảm nhận được nguy hiểm gần kề, hắn nhanh chóng tạm biệt mà phăng về nhà.

Hắn đi rồi! Thế Huân đi rồi! Căn phòng lại khôi phục vẻ yên tĩnh. Phác Xán Liệt lại ngả người về sau, mắt nhìn thẳng lên trần mà đau khổ

"Rốt cuộc tôi đối với em là gì?"

Vô số hình ảnh được tua lại trong đầu anh. Lần đầu tiên nhìn thấy vẻ bình tĩnh của cậu, lần đầu tiên thấy cậu khóc, lần đầu tiên thấy cậu mặc đồ tắm mà nổi lửa, rồi trêu ghẹo cậu...... Tất cả một lần nữa được anh nhớ lại 1 cách tỉ mỉ.

[Chúng ta đừng vội yêu em nhé

  Bởi mình nào đã hiểu hết về nhau

  Nhưng thật ra là anh có 1 chút sợ hãi

  Nên thật lòng xin lỗi em.

  Chúng ta đừng vội hứa hẹn điều gì cả

Vì đâu biết ngày mai sẽ ra sao?

Chỉ duy nhất 1 điều là không hề giả dối

Đó là anh thích em ]

Nụ cười của Biện Bạch Hiền làm tan chảy sự lạnh lẽo trái tim Phác Xán Liệt. Sự dịu dàng của Bạch Hiền làm tim Xán Liệt rung động. Vẻ đẹp của Bạch Hiền sinh ra sự độc chiếm mãnh liệt nơi anh.

Mặc kệ có phải là yêu, mặc kệ của phải là thích, cũng mặc kệ đấy có phải là rung động nhất thời. Chỉ biết lúc này Phác Xán Liệt rất nhớ Biện Bạch Hiền. Anh muốn ôm cơ thể nhỏ bé ấy vào lòng, muốn hôn đôi môi xinh xắn ấy, muốn ngửi mùi hương trên người cậu thỏa thích. Mặc kệ đã uống bao nhiêu rượu, anh lại 1 lẫn nữa chạy như bay ra xe, gào rú trên đường.

______end_____

Xin lỗi vì đã để cái rds chờ lâu như vậy. *cuối đầu xin lỗi*

Có lỗi quá đi hà.....
  

पढ़ना जारी रखें

आपको ये भी पसंदे आएँगी

31.3K 4K 33
KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN ĐỜI THẬT Nhạy cảm thì lướt qua đừng đọc Thanks!
76.5K 7.8K 42
Have you ever heard it before? About a dog, knowing how to fly.
202K 15.7K 57
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...
38.9K 3.4K 61
TRUYỆN CHUYỂN VER Thể loại: 1v1, HE, Vườn trường ngọt văn. Ngọt, ngọt, ngọt ~~ Sủng [ Cp: Jeong Jihoon x Lee Sang-hyeok] Chuyễn ngữ: Cát Cánh "Chỉ tr...