(Long fic) [KHẢI-THIÊN]- Em p...

By MunsKhix

11K 705 139

Thiên Tỉ! Cho dù có chuyện gì, em sẽ luôn phải là của anh! Một mình anh! Đây là fic đầu tay của Cún. Mong có... More

Chap 1- Nhập học
Chap2-Làm quen
Chap3- Ngốc
Chap4-Ai quan tâm?
Chap5- Hạ Mỹ Kỳ
Thông báo
Chap6- Na Na lên sóng
Chap7- Tai nạn....Tình yêu
Chap8-Hạnh Phúc
Thông báo
Chap9+10: Hiểu nhầm (1)
Chap11- Tìm kiếm
Thông báo đau thương
Thông báo quan trọng về fic sắp tới và fic hiện tại!
Chap12-Hoá giải(H)
Chap13
Chap14-Bắt cóc
Chap15- Giải cứu Thiên Tỉ và chuyện của Hoành- Nguyên
Chap16- Con phải đi du học!
Chap17-Em phải cưới Hạ Mỹ Kỳ!
Chap18
Chap19
Chap20
Chap21
Chap22
Chap23-Ra đi
Câu chuyện nhỏ nhân ngày ai- cũng-biết-là-ngày-gì-đó!!!
Chap 24- Tám năm vương vấn một mối tình.
Chap 25- Bác sĩ.
Chap26- Hình như...
Chap27- Gặp lại
[Ngoài lề]-♥
Thông báo cực kì cực kì quan trọng TT

Chap 28- Nói chuyện được không?

337 18 13
By MunsKhix

Halo!! :)))
Dạo này tớ bị tịch thu máy cuối tuần mới trả nên type cho mọi người muộn ơi là muộn í -.-;

Đền cho cái chap sến súa ảo lòi này!!!

--------------------------------------

Tạ Huyền Trác run run cầm con dao rọc giấy. Bởi cô biết, cô không cầm, 80% Thiên Tỉ sẽ giết cô.
Cơ mà... trợ lí của bác sĩ mà giết người có phạm quy không?? Viện trưởng còn đang kinh sợ nhìn Thiên Tỉ.

Một bác sĩ dĩ nhiên không thể nào cầm dao xọc vào người vô tội. Ờ...cho nên tốt nhất vẫn là Huyền Trác đi!

"Thiên Tỉ à... dù...dù...sao Vương Nguyên cũng nghĩa nặng tình thâm, máu mủ ruột lợn...a không...máu mủ ruột thịt trong cái gia đình BFF nhà ta..."
Cô run run cầm lấy con dao để qua một bên.

"Trác... tớ không ngại làm cậu hôn mê nữa đâu!"
Thiên Tỉ trong giọng khó che giấu nổi sự mất kiên nhẫn.

"Được rồi! Bác sĩ Dịch. Cậu ra ngoài đi. Có chém giết ra bụi cây mà chém."
Lưu Chí Vỹ khóc không ra nước mắt kéo cậu ra ngoài.

Anh đứng khoanh tay góc tường, sắc mặt đổi rồi lại đổi. Sau khi nghe Tạ Huyền Trác nói, trong tim lại từng cơn đau nhói. 8 năm trước, cậu đã không còn là của anh rồi.

"Vương Tuấn Khải... anh sao không?"
Vương Nguyên xoay lưng để Lưu Chí Hoành dễ dàng thấm mồ hôi lạnh lấm tấm ướt cả cổ áo.

"...mọi người trông Tiểu Vũ, tôi đi gặp bác sĩ!"

-----------------------------

"Dịch Dương Thiên Tỉ. Em có phải vô cùng muốn hại chết ca ? Bác sĩ mà cầm dao giết người sao?"
Lưu Chí Vỹ sau khi khó nhọc kéo theo một con người có trọng lượng tương đương 2 con lợn vào phòng, liền ấn xuống ghế mà đau khổ.

"...Ca! Em giết người khi nào?"
Cậu ngước mắt lên nhìn viện trưởng thân yêu. Vẻ mặt vô tội lever max.

"...Em...em muốn ăn đòn hả?"
Nhìn viện trưởng hiện tại thật vi diệu. Tóc tai rũ rượi, hai lỗ mũi bonus thêm hai lỗ tai đều xịt khói. Trông không khác gì toa tàu lửa version viện trưởng.

"...Ca đai gì mà đòi đánh em?"

"DỊCH.DƯƠNG.THIÊN.TỈ!!!!"
Xem nào. Ban nãy bệnh viện đã rung chuyển từ tầng 1 tới tầng 8. Và bây giờ toàn bộ 30 tầng không khác gì động đất 2,3°richte.

Cậu không nói không rằng mà mỉm cười đi ra ngoài. Cửa phòng sập rầm kêu rõ to.
Bên trong phòng Lưu Chí Vỹ đang mải dộng đầu xuống đất khóc không ra nước mắt. Biết cánh cửa đáng giá bao nhiêu tiền không hả?

"Thiên Thiên à! Sao sao?"
Tạ Huyền Trác ban nãy chạy theo muốn hụt hơi, liền phải nhảy xuống tháo giày cao gót liệng ra sau.

"Sao con khỉ. Ban nãy xiên chết thì không xiên!"

"Ơ..................."
O....O

---------------------------------

Vừa bước vào phòng, cái ghế bác sĩ kia đang chễm chệ một nam nhân vô cùng cao lớn. Ngũ quan đã đẹp, nhìn ngang càng thêm soái khí. Người 1m80 như cậu mà so sánh thì có thể chỉ ngang ngang vai mà thôi.

"Dịch Dương...! Không....bác sĩ Dịch!"
Nam nhân xoay hẳn người lại. Chống tay xuống bàn nhìn lên.

"...Người nhà bệnh nhân không được phép ngồi vào cái ghế đó!"
Cậu không thèm để ý mà ngồi lên bàn.

"Oh! Giờ mắng anh luôn hả? Nên nhớ anh vừa từ nước ngoài về!"

"Mặc xác anh!"
Cậu nhéo nhéo thịt ở đùi, bĩu môi.

"Có chuyện gì làm em anh buồn sao?"
Nam nhân nâng mặt cậu lên, mỉm cười.

"Yong Junhuyn! Anh nói tiếng Trung ngày càng giỏi nha~"

"Anh đang hỏi em đó! Có chuyện gì sao?"

"Yang Yoseob nhà anh cưỡng hiếp em!" :))

"Hả???"
Junhuyn tay đang từ nhéo thành cấu véo.

"Á... đùa đùa đùa... em đùa thôi!"
Cậu há miệng kêu đau. Có biết móng tay anh dài như nào không?_"chỉ là... người em ghét nhất lại lần nữa hiện hồn trước mặt em!"

"Vương Tuấn Khải?"
Yong Junhuyn có chút thất thần. Mặc dù chỉ nghe người thân và cậu nó qua vài lần. Nhưng cái tên không hiểu sao vẫn lặp đi lặp lại trong đầu anh. (Cún: ta về ta méc Seobbie -v-)

Cậu không nói, chỉ lặng lẽ gật đầu. Trong ánh mắt lấp loáng tia do dự cũng xen chút lạnh lẽo.

"Sao lại gặp anh ta?"

"Con trai anh ta....là bệnh nhân của em!"

"Tức là em miễn cưỡng?"
Yong Junhuyn dùng tay nâng cốc cacao đá vừa mua ở canteen uống.

"That right!"

"Em còn cảm giác không?"

"Cảm giác gì?"_cậu nhìn anh. Mặc dù không nói toẹt ra cậu cũng hiểu.

"Đừng trốn tránh!"

"Chắc là....KHÔNG!"

---------------------------------

"Anh bị điên à? Không thấy phản ứng ban nãy của Thiên Tỉ sao? Xém chút là tim gan phèo phổi của em bị lôi hết ra treo trong mấy cửa hàng bán nội tạng heo biết không?
Vừa nghe Tuấn Khải nói đi gặp bác sĩ, chân Vương Nguyên bỗng mềm nhũn. Không cảm giác.
(Cún:anh trai à! Thế em mới nói ngoài anh Khương Duy ra thì em ghét mấy cha bác sĩ nhất a~ _._)

"Đúng đó Tiểu Khải. Ban nãy tỷ nhìn thôi mà cũng vỡ gan vỡ mật rồi!"
Âu Dương Na Na đưa tay trái vuốt ngực. Con tim nãy giờ treo cổ họng vừa xuống lồng ngực đã muốn rớt xuống chân rồi. Không khéo lại đau tim mà chết sớm.

"...Em đi một lát thôi!"
Anh toan bước ra cửa, Lưu Chí Hoành nhanh tay tóm lấy chốt cửa._"Tuấn Khải! Nhớ...không được kích động!"

"Tao không điên đến nỗi đứng trong phòng nhảy What do you mean? đâu."

"Đi đi!"
Anh thả bàn tay ra, để mặc cho Tuấn Khải đi.

....

Dịch Dương Thiên Tỉ ngó ngang ngó ngược tìm USB ban nãy cậu ngứa tay mà quăng đi. Còn Yong Junhuyn? Dĩ nhiên USB không phải của anh ta...tìm làm gì? Cho nên vẫn đang thảnh thơi cầm lên  cốc ca cao vừa uống vừa chơi game.

"Á.....aaa..."
Yong Junhuyn phun ngụm ca cao vào cốc, ho sặc sụa. (>.<)

"What are you doing?"
Cậu lúi húi tìm phía dưới, lật bao nhiêu poster lên mà không thấy.

"Không phải tìm, em trai!"
Hiếm khi giọng Yong ngọt như vầy lắm nha~_"Ban nãy em trai anh  đã cho nó yên vị....TRONG LY CACAO RỒI!!!"
4chữ cuối anh gần như gầm lên.

Dĩ nhiên ta nói. Ở cạnh bọn thần kinh ta cũng sẽ bị thần kinh. Ở cạnh bọn to mồm cũng sẽ to mồm. Nên không chỉ có 1 thằng điên rú lên. Mà là 2 thằng.

"Á.....AAAAAAAAA.....FILE TÀI LIỆU CỦA EMMM"

Trong khi hai người đang hăng say hét. Bên ngoài, Vương Tuấn Khải bình tĩnh đi vào gõ cửa.

"Dịch Dương Thiên Tỉ!"

Thanh âm quen thuộc này khiến cậu chảy mồ hôi lạnh quay lại. Còn Yong Junhuyn cũng theo phản xạ nhìn ra.

"Đây là bệnh viện. Tôi là bác sĩ. "
Cậu khôi phục vẻ cao lãnh. Trong lòng thầm tiếc cái USB đáng giá ngàn vàng có thể hại chết 1 người trong 1'30s.

"Tôi muốn nói chuyện riêng với em. Nói chuyện được không?"

"Không!"







__________________

Tha thuuuuu :))))

Các bợn ba xạo nga~~~ "Tha thu này là cụa Tùng! Tùng thích thì Tùng vẽ lên hoy!!!"

Ây a×.×
Bữa vào lớp, cả lũ hỏi cô:"Cô ơi! Trên chân mày của cô có gì kìa!!!!!! :))))))"

Cô giáo:" Tha thu!"

Cả lũ:"O....O"

(Thực ra cô có nốt ruồi đỏ nhỏ nhỏ dưới chân mày:>>)

Cuối cùng gần 1 tiết nói về Tùng Núi (-.-;)

→PHÁT NGÔN TRÊN MANG TÍNH TRỪU TƯỢNG ANTI FAN.

▶ Thành thật sorry bạn nào thuộc #teamsucmanhbautroiphadaothegioiao.

:>>>>>>>>>>>

":^

Continue Reading

You'll Also Like

212K 7.9K 12
CP: Tô Châu- Lục Sơn Do lớp trưởng "đáng ghét" suốt ngày ghi tên hắn vào mục "học sinh cần chăm hơn", Lục Sơn vì vậy mà ghét cậu vô đối. Thế mà Lục...
709K 68.4K 78
Couple: PondPhuwin, JoongDunk, GeminiFourth Văn án: Phuwin, Dunk và Fourth là ba thợ săn đứng đầu gia tộc. Dạo gần đây Dunk làm nhiệm vụ bên ngoài độ...
29.5K 3.4K 10
Ai sẽ là người chịu được princess attitude của anh ta chứ? Hình như là mình... Warning: Smut, R18, OOC.
111K 13.5K 89
FANFICTION jungjihun có một anh ngiu sơ hở là block có lúc chữa lành, có lúc không thật sự luôn đấy? lsh cảm thấy bất lực nhưng lsh không thể làm gì...