[DROP] BẢO BỐI ĐÁNG YÊU CỦA T...

By noname_955366

1.2M 27.3K 1.1K

Trong một hoa viên lớn, phía dưới 1 gốc cây cổ thụ cảnh có cô bé xinh xắn với đôi má phúng phính đang ngồi tr... More

Chương 1: Người Đàn Ông Thần Bí
Chương 2: Thiên sứ đáng yêu hay tiểu ác ma
Chương 3: Tam Vương Tử Truyền Thuyết
Chương 4: Cô Mèo Nhỏ Thú Vị
Chương 5: Nhận Nuôi Mèo Nhỏ
Chương 6: Chăm Sóc Mèo Nhỏ bị Sốt
Chương 7: Trêu Chọc Mèo Nhỏ
Chương 8: Bữa sáng ấm áp
Chương 9: Bắt đầu cuộc sống mới
Chương 10: Tung tích lộ hàng
Chương 11: Mèo nhỏ tò mò theo đuôi
Chương 12: Bị phát hiện
Chương 14: Bị bắt và phát hiện
Chương 15: Bị thương
Chương 16: Nhu tình trong cơn mê
Chương 17: Bắt đầu lo lắng
Chương 18: Thức tỉnh
Chương 19: Cưng chiều em cả đời
Chương 20: Hàn Phong!Anh là của em mãi mãi
Chương 21: Băng bó vết thương
Chương 22: Mèo bị lạc
Chương 23: Con chip-Thiết bị nghe lén
Chương 24:Nhận nuôi Tuyết Tuyết
Chương 25: Đi chơi
Chương 26: Đứa trẻ kì lạ
Chương 27: Trang cãi và Tông xe
Chương 28: Gay Cấn
Chương 29: Màn trình diễn đặc sắc
Chương 30: Bạn của Hàn Phong
Chương 31: Xin Học Bắn Súng
Chương 32: Ngòi nổ
Chương 33: Tìm ra kẻ chủ mưu
Chương 34: Đi Italy
Chương 35: Đêm kích tình 1
Chương 36: Đêm kích tình 2
Chương 37: Đùa em rất vui
Chương 38: Hậu quả khi đắc tội với mèo nhỏ
Chương 39: Chị dâu tương lai
Chương 40: Thử thách của Hàn Phong
Chương 41: Luyện tập và Đề Thi
Chương 42: Tập trung tinh thần và ý chí kiên cường
Chương 43:Chệch một viên đạn cũng gây nên nguy hiểm
Chương 44: Italy- Vương quốc Mafia
Thông báo‼️‼️‼️
Chương 45: Lão đại Mafia
Chương 46: Liều mạng đánh cược
Chương 47: Phục kích
Chương 48: Tầng hầm bí mật
Chương 49: Thời gian đếm ngược
Chương 50: Lãnh Ngạo
Chương 51: Thay đổi
Chương 52: Quá khứ của Lãnh Ngạo,Tiêu Dật và Liệt Diễm
Chương 53: Khu đặc huấn và những rắc rối
Chương 54: Bạn mới
Chương 55: Âm mưu và nguy hiểm cận kề
Chương 56: Câu đố của Tử Thần
Chương 57: Giết hoặc chết
Chương 58: 25 giây cuối cùng
Chương 59: Chôn vùi hay thoát hiểm
Chương 60: Thủ Đoạn Cuối Cùng
Chương 61: Rừng máu
Chương 62: Bạch Mao
Chương 63: Tự Biên Tự Diễn
Chương 64: Trốn Thoát
Chương 66: Phút giây nguy hiểm
Chương 67: Đùa với Tử thần (phần 1)
Chương 68: Đùa với Tử thần( phần 2)
Chương 69: Kết thúc
Chương 70: Triền miên trong đêm
Chương 71: Trở về Nước Mỹ ( New York)
Chương 72: Tập đoàn King - Wrold
Chương 73: Bắt cóc (1)
Chương 74: Bắt cóc (2)
Chương 75: Súng đạn nhanh hay người nhanh
Chương 76: Cuộc gọi thần bí
Chương 77: Trả miếng
Chương 78: Chết không chừa
Chương 79 : Giấu
Chương 80 : Vương Quốc Anh
Chương 81 : Anh tức giận
Chương 82 : Thấu hiểu
Chương 83 : Điều tra
Chương 84 : Máu
Chương 85 : Cuộn băng
Chương 86 : Sự thật của tội ác - Mùi vị của máu
Chương 87 : Quá khứ máu - Nước mắt rơi (1)
Chương 88 : Quá khứ máu - Nước mắt rơi (2)
Chương 89 : Hội Họp
Chương 90 : Mưu đối mưu
Chương 91 : Mưu đối mưu(2)
Chương 92: Bữa tiệc hoàng gia Anh (1)
Chương 93: Bữa tiệc hoàng gia (2)
Chương 94 : Bữa tiệc hoàng gia (3)
Chương 95: Thăm dò
Chương 96: Kế hoạch bắt đầu (1)
Chương 97: Kế hoạch bắt đầu(2)
Chương 98: Kế hoạch bắt đầu (3)
Chương 99 : Kế hoạch bắt đầu (4)
Chương 100 : Đêm rực lửa (1)

Chương 65: Ám sát trong bệnh viện

8.5K 189 17
By noname_955366

Bảo Ngọc tung người lên lộn vòng né ám khí tay cô rút bông hoa hồng bạc trên mu bàn tay phóng ra,

Bông hoa xoay tròn bay trong gió, năm mũi dao sắc nhọn đều từ từ chỉa ra cản hết những thanh ám khí, khiến nó đều rớt hết xuống sàn đất..

Bảo Ngọc tính lao ra cửa để tóm lấy Mia bỗng nhiên một làn khói trắng bốc ra từ những thanh ám khí khiến cô phải dừng lại lấy cánh tay dơ lên bịt chặt mũi..

Làn khói dần càng toả ra nhiều bao vây lấy đại sảnh như một rừng sương mù không tan, mọi người đều lấy tay bịt kín mũi cố gắng không hít vào khói..

Trong màn khói dày đặc không thể nhìn thấy gì Bảo Ngọc chỉ nghe bên tai giọng nói chứa đầy hận thù của Mia vang trong không khí:

-"Bảo Ngọc"!!cô cứ chờ đấy...

Tôi sẽ khiến cô phải chịu đau khổ sống không bằng chết"!!

Vài phút sau những cơn gió thổi vào xua tan dần những làn khói...

Chúng từ từ tan biến và Mia cũng như làn khói biến mất không chút dấu vết..

Bảo Ngọc ngồi xuống cầm những thanh ám khí trên mặt đất vẫn còn phun ra những sợi khói nhỏ dần sắp tàn...

Tiêu Dật đi tới chỗ Bảo Ngọc cầm lấy từ tay cô một thanh ám khí dơ lên quan sát một hồi rồi anh khẽ than nhẹ:

-"Một cô gái thông minh"! Rất có năng khiếu về chế tạo vũ khí và thí nghiệm tiếc là đi sai đường"!!

-"Anh nói vậy là có ý gì???" Bảo Ngọc nhíu mày nhìn Tiêu Dật cô cảm thấy hình như hôm nay anh ta uống lộn thuốc hoặc lúc đi tới đây đầu bị va chạm lên chập mạnh mới có thể nói nh ững câu đó..

Tiêu Dật nhìn thấy vẻ mặt cau mày, ánh mắt đầy nghi hoặc chứa đựng nghi ngờ giống như xem anh là người không được bình thường liền vội lên tiếng giải thích:

-Loại ám khí mà Mia sử dụng có chứa một chất là Fe-hirO 5 theo hoá học là sự kết hợp giữa sắt và nước khi chúng được hoà trộn với nhau khi gặp phải thuộc tính như mặt đất, các chất như Na, Mg, S...

Sẽ tạo ra phản ứng gây ra hiện tượng khói trắng, điều có thể yên tâm là loại chất này không gây ra độc hại gì cho cơ thể của con người..

Nhưng tôi quả thực rất tiếc cho cô gái tên Mia nếu cô ta không quá tiêu cực và điên cuồng ích kỷ, nếu biết chọn đúng đường thì cô ta sẽ là một người chế tạo vũ khí tài giỏi"!!.

Bảo Ngọc định mở miệng nói vài câu với Tiêu Dật thì chợt nghe thấy Elen nằm trong lòng Liệt Diễm đang ho sặc sụa..

Có lẽ là vì lúc nãy Elen hít phải không khí có chứa khói mà cơ thể lại không được khoẻ nên mới lên cơn ho..

Elen nhìn thấy Bảo Ngọc tiến về chỗ cô với ánh mắt đầy vẻ lo lắng thì khẽ cười chấn an rồi ý thức dần dần trở lên mơ hồ.

Cô nghe vang bên tai có ai đang gọi: "Elen"!!..Elen...mau tỉnh lại.."!! rồi chìm vào hôn mê.

Bảo Ngọc lay người gọi Elen nhưng cô chẳng có phản ứng, Liệt Diễm liền bế Elen lên đi vào dãy phòng nghỉ nằm bên trong đại sảnh..

Đi được vài bước bỗng nhiên anh đứng lại quay người nhìn Bảo Ngọc lạnh lùng nói:

-Bạn của cô hãy giao cho tôi chăm sóc khi nào cô ấy tỉnh tôi sẽ gọi báo cho cô"!!

"sau một tháng tập luyện gian khổ cô đã thành công, cô quả thực đã tiến bộ rất nhanh tôi nghĩ cô sẽ không còn là người cản trở Hàn Phong nữa mà có khả năng đứng bên cạnh anh ấy...

Chúc mừng cô"!!

Nghe thấy tên anh cả người Bảo Ngọc chấn động, tim đập rối loạn dường như không theo nhịp điệu nữa, lồng ngực có cảm giác tê buốt dần đau nhói..

Đôi môi run rẩy khẽ mở ra muốn nói nhưng cổ họng có gì đó nghẹn lại không thể phát ra âm thanh, sau nhiều chuyện liên tiếp xảy ra đã khiến cô ít suy nghĩ, nỗi sợ lo lắng, nhớ thương anh cũng quên đi...

Chật vật mãi miệng cô mới thốt lên được lời nói:

- "Hàn Phong"!Anh ấy sao rồi?? Anh ấy đã tỉnh chưa??

Nhưng khi cô nói được hết câu thì Liệt Diễm đã đi xa rồi, Tiêu Dật vẻ mặt nghiêm túc khác hẳn với điệu cợt nhã lúc nãy, tiến lại vỗ vai Bảo Ngọc để cô lấy lại bình tĩnh chầm giọng nói:

-"Hàn Phong"! Anh ấy vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, bác sĩ nói muốn anh ấy mau chóng hồi phục,

thì phải cần có người quan trọng nhất đối với anh ấy ở bên cạnh nói chuyện thì sẽ tiếp thêm ý trí cho anh ấy sớm tỉnh.."!!

Bảo Ngọc chạy ra ngoài đại sảnh khiến Tiêu Dật ngạc nhiên đứng ngây như phỗng không hiểu cô đang muốn làm gì cho đến khi nghe thấy tiếng hét lớn mang theo sự lo lắng và Tức giận:

-Tiêu Dật"! Anh còn đứng như tượng xác ướp ở đó đến bao giờ??nhanh đưa tôi tới bệnh viện thăm anh Hàn Phong mau đi.

Tiêu Dật thấy Bảo Ngọc đứng trước xe vệ sĩ cúi đầu hai bên mở cánh cửa xe.

Anh vội chạy ra cười gượng che đi sự xấu hổ mình vừa làm ngồi vào bên trong xe,,.

Khi Bảo Ngọc vừa ngồi vào xe thì từ trong nhà con sư tử trắng cũng chạy ra nhảy vào xe nằm ngay dưới chân cô..

Bảo Ngọc sờ nhẹ, vuốt ve lông nó ra lệnh:

-Bạch Mao"!! Mau vào nhà đi"!Chị sẽ về ngay thôi..

Nhưng mặc kệ cô nói bao nhiêu lần nó vẫn nằm lì không chịu xuống khiến cô đành thở dài chịu thua.

Cũng may loại xe của lão đại MaFia rất bền, kiên cố và hoàn hảo, kiếng cường lực chống đạn,

vỏ xe khá dày chịu được trọng lượng hơn tấn, thiết kế xe rộng rãi nên tương đối thoải mái dù cho có con sư tử to lớn nằm ở bên trong xe..

Tiêu Dật nhìn con Bạch Mao nằm yên ngoan ngoãn cho Bảo Ngọc vuốt ve thì không khỏi nhíu đôi lông mày thắc mắc hỏi:

-"Cô làm cách nào mà khiến nó ngoan như vậy?? Nhiều năm trước khi mới đưa nó về đại bản doanh Mafia chỉ có Hàn Phong và Liệt Diễm là chạm được vào nó còn tôi, Gia Huy và Gia Kiệt thì không thể đụng vào nó"!!

Rồi dần công việc của Hàn Phong và Liệt Diễm ngày càng nhiều đi sang các nước khác nhau không ai quản được nó và nó đã cắn chết một người.

Liệt Diễm vô cùng tức giận nhưng lại không nỡ giết nó nên mang nó về khu tập huấn của nữ cho nó vào trong rừng tự sinh tự diệt.

(Tự sinh tự diệt : hiểu nôm na là ~~ sốg hay chết là tự do bản thân mình lựa chọn và quyết định)

Nhưng thật không ngờ là nó còn sống cho đến bây giờ mà lại còn chịu ra khỏi rừng đi theo cô khiến tôi vô cùng kinh ngạc.

Lúc trước khi Hàn Phong trở về điều tra vụ việc tại sao tự dưng Bạch Mao lại cắn chết người mới biết tên bị chết là tên phản bội tính ăn cắp sản phẩm thiết kế vũ khí mới cho một tay trùm buôn bán vũ khí thuộc chợ đen giới MaFia.

Sau khi biết sự việc Hàn Phong và Liệt Diễm có tới đưa nó về, tìm kiếm khắp khu rừng nhưng không thấy dường như nó biến mất không chút tung tích.."!!

Bảo Ngọc gật đầu tiếp tục sờ lông trên đầu Bạch Mao bỗng nhiên chợt nhớ ra điều gì đó cô ngẩng đầu hỏi Tiêu Dật:

-Tại sao tôi không thấy Gia Huy và Gia Kiệt?? Lúc nãy ở trong đại sảnh còn thấy mà lúc quyết đấu với Mia xong thì chẳng thấy đâu hết vậy??

Tiêu Dật khẽ sờ trán, nhắm mắt lại nghỉ ngơi rồi chậm rãi nói:

-Họ có việc gấp cần đi giải quyết xong việc thì vào bệnh viện trước chúng ta luôn, lúc đó cô vẫn đang đấu với Mia lên họ chỉ nói với tôi rồi rời đi..

Bảo Ngọc im lặng không hỏi thêm gì nữa để cho Tiêu Dật có chút thời gian nghỉ ngơi chắc lâu nay anh ta cũng khá mệt mỏi rồi.

Cô quay đầu qua cửa kiếng xe nhìn khung cảnh bên ngoài..

Cùng lúc đó, Mia bị người của Liệt Diễm truy sát, anh ta là lão đại của giới Mafia Italy có địa bàn quen biết rộng khiến cô ta lâm vào bước đường cùng..

Trong một căn hẻm nhỏ, khi cô ta đã giết chết trên năm tên sát thủ thì khắp người tràn ngập mùi hôi tanh của máu,

quần áo rách nát trông rất thảm hại nhưng đáy mắt cô ta là lòng thù hận và sự phẫn nộ.

Từ xa xa một chiếc xe đen sang trọng đậu ngay tại căn hẻm, hai tên mặc áo đen bước xuống dơ tay làm động tác mời Mia.

không giống với sát thủ khiến cô ta bớt cảnh giác tiến lại gần chiếc xe hơn.

Một giọng nói phát ra từ trong xe ô tô mang theo hơi thở ngạo mạn, giảo hoạt đầy tà ác:

-Tôi và Cô có chung một kẻ thù là Bảo Ngọc"!!Cô có muốn báo thù không??

Mia không do dự mà gật đầu ngay, linh hồn của cô ta đã bị quỷ dữ ăn mất, trong lòng cô ta giờ chỉ có hận thù, sự ích kỷ, đố kị , ghen ghét có thể đánh đổi tất cả để trả thù..

Người đàn ông ngồi trong xe hình như đã đoán trước được Mia sẽ đồng ý lại từ từ nói tiếp:

-Cách trả thù tốt nhất là giết chết người quan trọng nhất của Bảo Ngọc khiến cô ta đau khổ sống không bằng chết..

Mia tưởng rằng người đàn ông bí ẩn nói là Elen định lên tiếng hỏi thì ông ta đã nói tiếp:

-Người mà Bảo Ngọc yêu thương khiến cô ta có thể hy sinh mạng sống đang nằm ở phòng Vip tầng cao nhất của Bệnh viện I-L (invlansd) lớn nhất đứng đầu nước Italy..

Chỉ cần cô giết chết hắn ta là cô đã trả được thù, tôi sẽ cử bốn sát thủ giỏi cùng giúp cô..

Mia còn có chút nghi ngờ nhưng bây giờ cô ta chẳng còn cách nào khác để báo được thù nên đành chấp nhận..

Trong mắt cô ta ánh lên ngọn lửa thù hận nghiến răng nói:

-"Bảo Ngọc"!Tao sẽ khiến mày chịu đau khổ tột cùng vì những gì mày đã gây ra cho tao"!!

Trời tối, màn đêm bao phủ khắp nơi những đám mây đen che mờ đi ánh trăng sáng..

Tại tầng cao nhất bệnh viện I-L (invlansd) khu vực Vip trong dãy hành lang lớn có mười vệ sĩ đứng hai bên chỉ có một phòng Vip duy nhất..

Khi cánh cửa phòng bệnh được mở ra, Bảo Ngọc nhìn thấy Lãnh Ngạo, Gia Huy và Gia Kiệt đang ngồi trên ghế soFa nghỉ ngơi.

Gia Huy và Gia Kiệt thấy cô thì mỉm cười lên tiếng:

-"Chị Dâu"!Chúc mừng chị đã tiến bộ trong một tháng tập huấn gian nan..

Bảo Ngọc gật đầu thay lời cảm ơn vì giờ cô đang tập trung nhìn người nằm trên giường bệnh, sắc mặt anh rất bình thường tựa như người ngủ say..

Cô đưa tay vuốt nhẹ má anh, đôi mắt lại ngân ngấn lệ, cô cắn chặt môi đến rỉ máu ngăn không cho mình khóc thành tiếng..

Tiêu Dật ra hiệu cho Lãnh Ngạo, Gia Huy và Gia Kiệt cùng ra ngoài để cho Bảo Ngọc có không gian riêng bên Hàn Phong, Lãnh Ngạo tuy không hài lòng lắm nhưng cũng bước ra khỏi phòng..

Bảo Ngọc ngắm nhìn gương mặt anh tuấn của người đàn ông nằm trên giường mà cười trong nước mắt, cô cúi đầu hôn nhẹ lên môi anh, ghé đầu sát tai anh khẽ thì thầm: "Em đã trở về"!!

Sau khi nói xong cô bắt đầu cởi áo khoác và giày, vén chăn leo lên giường, cô rất nhớ anh, muốn ôm anh..

Khi tay cô vòng qua ôm lấy người anh, hơi nhiệt từ cơ thể anh toả ra khiến cô dễ chịu, mí mắt dần cụp xuống nặng trĩu rồi từ từ thiếp đi.

Bạch Mao cũng nằm ngủ gần góc giường bệnh, mọi thứ trong đêm tối trở lên tĩnh lặng và yên bình..

Thời gian trôi qua chầm chậm, 20h tối,21h tối và khi đồng hồ điểm 22h tối trong không gian im ắng một tiếng cạch vang lên phát ra từ cửa sổ lớn trong phòng bệnh..

Rồi tiếp sau đó là những tiếng bước chân rất nhẹ trên mặt đất, Bảo Ngọc đã được tập huấn lên rất nhạy bén cô nhanh chóng thụt đầu mình vào trong lớp chăn.

Rút hai khẩu súng một bạc một đen trang bị ở hai bên hông cầm trong tay, tiếng bước chân ngày một gần tới giường bệnh..

Trong bóng tối một giọng nói đầy độc ác vang lên đánh vỡ tan không khí yên lặng:

-"Bảo Ngọc"!!Chắc giờ mày đang bận chăm sóc cho con Elen mà không hề biết tao sắp giết chết người quan trọng nhất của mày"! Tao sẽ khiến mày đau khổ sống không bằng chết!!

Continue Reading

You'll Also Like

654K 37.9K 97
SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANG TÁC GIẢ: QUẤT TỬ CHÂU Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Chương 95 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang...
315K 22.9K 125
Hôm nay lại đang trêu chọc mẹ kế - Chước Chước Nhân vật chính: Tô Mạn x Nguyễn Đào Edit: phuong_bchii
33.4K 379 16
Truyện về 1 sinh viên năm 3 vô tình bị đàn em chung nhà phát hiện ra tài khoản bí mật.
168K 11K 24
Tên chính: Cây si rồ được thương thầm đi cua bé vợ mình thầm thương / 一篇双向暗恋钓老婆疯批文 Hán Việt: Một thiên song hướng yêu thầm câu lão bà điên phê văn Tá...