Ngự Hoàng- Lạc Dận (Edit: xAS...

By Tieuphongdamdang

931K 48.2K 10K

《Ngự Hoàng 》 Tác giả: Lạc Dận, edit: xASAx. Biên soạn: Lik_sss ,Lyly, Vũ Phong, YC. Mạc Vân. Tes... More

Dự cáo *Ngự Hoàng*
Mở đầu.
Chương 1 - Nguy Hiểm Bất Ngờ
Chương 2 - Liều chết chiến đấu
Chương 3 - Không thể khống chế.
Chương 4- Lựa chọn.
Chương 5 - Tướng Quân Vân Dương
Chương 6 - Cuộc Sống Nô Dịch
Chương 7 - Hầu Hạ Tắm Rửa.
Chương 8 - Giữ lại.
Chương 9 - Mong muốn của nam nhi.
Chương 10 - Tình hình có biến.
Chương 11 - Kế sách ngăn địch.
Chương 12 - Thúc ngựa vung roi.
Chương 13 - Không thể khống chế.
Chương 14: Bị hiểu lầm.
Chương 15 - Tâm tình không tốt.
Chương 16: Vô duyên vô cớ.
Chương 17: Một ước định.
Chương 18 - Lật lọng.
Chương 19 - Sóng gió cuộn trào.
Chương 20: Dặn dò sự tình.
Chương 21 - Nổi Lên Mặt Nước.
Chương 22 - Binh Mã Loạn Lạc.
Chương 23: Không được gạt người.
Chương 24: Không Thể Mở Miệng.
Chương 25: Nguy Cấp.
Chương 26: Chuyển Biến Bất Ngờ.
Chương 27:Kết Cục Của Vân Dương
Chương 28 - Thanh Lưu Thành.
Chương 29: Huynh Đệ Lạc Gia.
Chương 30 : Đóng Quân Lạc Phủ. (Edit:xASAx)
Chương 31: Cuộc Sống Ở Lạc Phủ. (Edit:xASAx)
Chương 32: Gặp Phải Phiền Phức. (Edit:xASAx)
Chương 33: Ép Mua Ép Bán
Chương 34 :Thử Xem Đàn Ông. (Edit:xASAx.)
Chương 35: Xem Náo Nhiệt(Edit: xASAx.)
Chương 36: Hoàn Toàn Không Hiểu.
Chương 37: Kỹ Thuật Dẫn Dắt.(Edit:xASAx)
Chương 38: Cảm Ơn Tiếp Đãi. (Edit:xASAx)
Chương 39: Việc Ngoài Ý Muốn.(Edit:xASAx.)
Chương 40: Sự Biến Dồn Dập.(Edit:xASAx)
Chương 41: Tra Rõ Sự Việc.(Edit:xASAx.)
Chương 42: Nửa Đêm Kinh Hồn.(Edit:xASAx)
Chương 43: Phát Triển Ngoài Ý Muốn.(Edit:xASAx)
Chương 44: Không Thể Trốn Tránh.(Edit:xASAx)
Chương 45: Người Trong Lòng.(Edit:xASAx)
Chương 46: Rơi Vào Quẫn Cảnh.(Edit: xASAx)
Chương 47: Ra Quân Không Thành.(Edit:xASAx)
Chương 48 :Khá Bất Ngờ.
Chương 49 - Bị Gây Khó Dễ.(Edit:xASAx.)
Chương 50: Giải Trừ Nguy Cơ.(Edit:xASAx.)
Chương 51: Quanh Co.(Edit:xASAx).
Chương 52:Thuận Theo Tự Nhiên.(Edit:xASAx)
Chương 53:Gặp Lạc Phồn.(Edit:xASAx)
Chương 55: Tính Tình Lạc Cẩn.(Edit:xASAx)
Chương 56 :Thật Sự Yêu Thích. (Edit:xASAx)
Chương 57: Vô Cùng Lơ Là.(Edit:xASAx)
Chương 58: Ván Đã Đóng Thuyền. (Edit:xASAx)
Chương 59 : Hứa Hẹn.(Edit:xASAx)
Chương 60: Học Quen(Edit:xASAx)
Chương 61: Sống Chung Hòa Hợp.(Edit:xASAx)
Chương 62: Xác Định Quan Hệ.(Edit:xASAx)
Chương 63: Tín Vật Đính Ước.(Edit:xASAx)
Thông báo từ Tiểu Phong.
Chương 64: Thiếu Gia Lạc Gia.(Edit:xASAx)
Chương 65: Trong Khủng Hoảng.(Edit:xASAx)
Chương 66: Chịu Trừng Phạt.(Edit:xASAx)
Chương 67: Mưu Kế Của Lạc Phồn.(EditxASAx)
Chương 68: Bụng Đói Kêu Vang. (Edit:xASAx)
Chương 69:Thích Ta Sao.(Edit:xASAx)
Chương 70: Đối Diện Với Bản Thân.(Edit:xASAx)
Chương 71: Xua Tan Mây Mù.(Edit:xASAx)
Chương 72 - Gặp Hoài Viễn.(xASAx)
Chương 73: Có Chút Manh Mối.(Edit:xASAx)
Chương 74:Trăm Phương Ngàn Kế.(Edit:xASAx)
Chương 75: Không Ngừng Cố Gắng.(xASAx)
Chương 76: Đạt Được Mục Đích. (xASAx)
Chương 77: Cực Hạn Kiềm Chế.(xASAx)
Chương 78: Người Là Của Thần.(xASAx)
Chương 79: Khốn Khổ Chờ Đợi.(xASAx)
Chương 80 - Ngươi Tới Hay Ta Tới(xASAx)
Chương 81 - Chĩa Mũi Nhọn.( xASAx)
Chương 82:Trong Sạch(xASAx)
Chương 83 : Gặp Hoằng Nghị (xASAx)
Chương 84: Say Rượu Làm Bậy (xASAx)
Chương 85: Tình Huống Gì.(xASAx)
Chương 86: Dám Làm Dám Chịu.(xASAx)
Chương 87: Đối Tốt Với Hắn Một Chút.(xASAx)
Chương 88: Ra Ngoài Đi Lại.(xASAx)
Chương 89: Đáng Ghét Cực Điểm.(xASAx)
Chương 90: Hoàn Toàn Không Yên Ổn.(xASAx)
Chương 91: Thời Khắc Sinh Tử. (Edit:xASAx)
Chương 92: Một Lời Xin Lỗi.(Edit:xASAx)
Chương 93: Lại Vào Miệng Cọp.(Edit:xASAx)
Chương 94: Vào Rừng Làm Cướp(Edit:xASAx)
Chương 95: Rốt Cuộc Là Ai.(Edit:xASAx)
Chương 96: Lộ Rõ Thân Phận.(Edit:xASAx)
Chương 97: Chỉ Cần Hiện Tại.(Edit:xASAx)
Chương 98: Động Phòng Hoa Chúc.(Edit:xASAx)
Chương 99: Tiết Lộ Thân Phận.(Edit:xASAx)
Chương 100: Thăm Lại Chốn Xưa.(Edit:xASAx)
Chương 101: Mưu Kế Bắc Thần.(Edit:xASAx)
Chương 102-103.
Chương 104-105.
Chương 106-107.
Chương 108-109.
Chương 110-111.
Chương 112-113.
Chương 114-115.
Chương 116-117.
Chương 118-119.
Chương 120-121.
Chương 122-123.
Chương 124-125.
Chương 126-127.
Chương 128-129.
Chương 130-131.
Chương 132-133.
Chương: 134-135.
Chương: 136-137.
Chương 138-139.
Chương 140-141.
Chương 142-143.
Chương 144-145.
Chương 146-147.
Chương 148-149.
Chương 150-151.
Chương 152-153.
Chương 154-155.
Chương 156-157.
Chương 158-159.
Chương 160-161.
Chương 162-163.
Chương 164-165.
Chương 166-167.
Chương 168-169.
Chương 170-171.
Chương 172-173.
Chương 174-175.
Chương 176-177.
Chương 178-179.
Chương 180-181.
Chương 182-183.
Chương 184-185.
Chương 186-187.
Chương 188-189.
Chương 190-191.
Chương 192-193.
Chương 194-195.
Chương 196-197.
Chương 198-199.
Chương 200-201.
Chương 202-203.
Chương 204-205.
Chương 206-207.
Chương 208-209.
Chương 210-211.
Chương 212-213.
Chương 214-215.
Chương 216-217.
Chương 218-219.
Chương 220-221.
Chương 222-223.
Chương 224-225.
Chương 226-227.
Chương 228-229.
Chương 230-231.
Chương 232-233.
Chương 234-235.
Chương 236-237.
Chương 238-239.
Chương 240-241.
Chương 242-243.
Chương 244-245.
Chương 246-247.
Chương 248-249.
Chúc Tết các mẹ!
Chương 250-251.
Chương 252-253.
Chương 254-255. (Hoàn chính văn)
Phiên ngoại 1-2.
Phiên ngoại 3-4.
Phiên ngoại 5-6.
Phiên ngoại 7-8.
Phiên ngoại 9-10.
Phiên ngoại 11-12.
Phiên ngoại 13-14 ( Hoàn)
Hoàn.
Bản quyền.

Chương 54: Biểu Đạt Tâm Ý.(Edit:xASAx)

4K 271 43
By Tieuphongdamdang


《Ngự Hoàng 》- Lạc Dận

QUYỂN 1 – VI PHỤC XUẤT TUẦN

Chương 54: Biểu Đạt Tâm Ý.(Edit:xASAx)

******

"Lời của đại ca nói, ngươi có tin không?" Xao động trong mắt Lạc Cẩn khôi phục rất nhanh, đồng tử u ám như vực sâu vô tận, khiến không ai có thể nhìn thấy.

Ngôn Vô Trạm không trả lời, hắn tỏ ý Lạc Cẩn trả lời câu hỏi của hắn trước.

"Ngươi muốn biết vì sao ta muốn ở cùng ngươi? Ngươi không còn trẻ, lại không có dáng vẻ khiến người kinh ngạc, còn chỉ là một người cho ngựa ăn? " Lời của Lạc Cẩn, chính là câu hỏi trước đó của Lạc Phồn, cũng là điều Ngôn Vô Trạm muốn biết.

Xuyên qua ánh mắt người kia, Lạc Cẩn liền đoán được suy nghĩ của hắn. Y gật đầu, không thèm nói gì thêm mà kéo người kia đi. Ngôn Vô Trạm không hiểu, hắn hỏi bọn họ đi đâu, Lạc Cẩn ngừng cũng không ngừng, cũng không quay đầu lại nói, "Đi chứng minh ta thật lòng."

Không phải nghi ngờ y sao? Lạc Cẩn sẽ chứng minh cho hắn thấy.

Ngôn Vô Trạm không thiếu phụ nữ, nhưng trên phương diện này, hắn chưa bao giờ quan tâm đến, bởi vì không cần thiết. Hắn là hoàng thượng, hàng năm đều có phụ nữ đưa vào cung, ngay cả lúc hắn là thái tử, bên cạnh cũng không thiếu 'công cụ' làm ấm giường...

Cho nên Ngôn Vô Trạm rất khó đem tình cảm và loại việc này liên hệ với nhau, thân thể phát tiết chỉ là một loại nhu cầu mà thôi, tình cảm của hắn yên tĩnh quá lâu, Ngôn Vô Trạm đã không biết phải làm sao mới có thể khuấy động chúng...

Ngôn Vô Trạm biết cách lợi dụng nhược điểm con người, hắn cũng biết phải làm sao để khiến một người vui vẻ, nhưng những thứ này bất quá chỉ là biểu hiện bên ngoài mà thôi, vẻ ngoài không thể hiện được một chút nội dung thực chất. Không phải thật lòng.

Ngôn Vô Trạm không hiểu, cũng không biết phải làm sao mới có thể chứng minh một người thật lòng. Cho nên ý định của Lạc Cẩn, hắn hoàn toàn không biết gì cả.

Lạc Cẩn kéo hắn đi, trực tiếp ra khỏi cửa lớn Lạc Phủ. Trước ánh mắt quái dị của người gác cổng, Ngôn Vô Trạm mới phát hiện tình huống hai người không đúng lắm...

Hắn và Lạc Cẩn đang tay nắm tay. Dù là vợ chồng, cũng sẽ không tay nắm tay đi trên đường, huống chi là loại quan hệ này của hắn...

Ngôn Vô Trạm muốn rút tay về, nhưng Lạc Cẩn cũng nắm rất chặt, y đối với câu hỏi có cần ngồi kiệu hay không của hạ nhân dứt khoát khoát tay, trực tiếp kéo người kia ra đường lớn, cứ thế Ngôn Vô Trạm ngay cả khoảng trống tránh né cũng không có...

Con đường trước cửa Lạc Phủ cũng rất nhộn nhịp.

Tướng mạo Lạc Cẩn tướng dù ở đâu cũng đều nổi bật, y ăn mặc cả người quần áo lộng lẫy, đứng ở trên đường đầy ánh mặt trời, vẻ mặt ốm yếu kia khiến người khác cảm thấy trước tiên không phải đau lòng, ngược lại là kinh diễm...

Bản thân Lạc Cẩn chính là một sự tồn tại kinh diễm. Cho nên y vừa xuất hiện đã thu hút sự chú ý của phần lớn đám đông, y còn đặc biệt kéo theo một người, đơn giản là một ông lão cách biệt một trời một vực...

Ngôn Vô Trạm đối với bộ dáng của mình trước nay rất có lòng tin, nhưng hiện nay thân phận của hắn khác trước, hắn mặc quần áo hạ nhân, trang phục cũng không có phân vị gì, lại ở cạnh sự nổi bật của Lạc Cẩn, hắn liền có vẻ có chút hèn mọn...

Có điều người kia cũng không cảm thấy mất mặt, hắn chỉ là không quen lắm với bộ dạng này... Trở thành điểm chú ý của người khác rất bình thường, nhưng hắn trở thành đối tượng bị kinh ngạc vậy không đúng rồi.

"Cẩn thiếu gia, ngươi đây là muốn đi đâu?" Ngôn Vô Trạm không muốn tổn thương Lạc Cẩn, nhưng y khăng khăng làm theo ý mình, hắn chỉ có thể cố sức giãy, nhưng hắn chưa kịp dùng sức, dừng lại một chút, Lạc Cẩn lại kéo hắn đi về phía trước, người kia cảm thấy được sự cố chấp của y.

"Gọi tên ta." Lạc Cẩn không để ý tới câu hỏi của người kia, mà chủ sửa lại xưng hô của hắn.

"Cẩn thiếu..."

"Lạc Cẩn." Lạc Cẩn sửa lại lần nữa, chỉ là lần này giọng nói nghiêm khắc hơn nhiều.

"Cẩn..."

"Nếu ngươi thích gọi như vậy, ta cũng không quan tâm, như vậy chúng ta còn có vẻ thân thiết hơn nữa." Bước chân Lạc Cẩn chậm lại một chút, những lời này là y nói với người kia, vẻ mặt của y khá nghiêm túc, có thể thấy được y không phải đang nói đùa, mà là nghiêm túc.

Ngôn Vô Trạm vội im miệng, mở miệng lần nữa, xưng hô của hắn đã thay đổi, "Lạc Cẩn, chúng ta muốn đi đâu? Ta không phải đang nghi ngờ tình cảm của ngươi, ta thật ra chỉ tò mò mà thôi, ngươi đừng giận, chúng ta tìm một chỗ thật tốt nói chuyện một chút."

Lạc Cẩn vẫn không nói gì.

Ngôn Vô Trạm chỉ có thể cố gắng khuyên nhủ, hắn vừa thấp giọng nói, vừa nhìn xung quanh, hắn phát hiện, hầu như mọi người đều đang nhìn bọn họ, ánh mắt kia giống như lạ lẫm lắm...

Tiểu thiếu gia Lạc Gia chưa bao giờ xuất đầu lộ diện, lại lôi kéo một người ăn mặc như hạ nhân đi trên đường...

Ngôn Vô Trạm nghe được rất nhiều người đang hỏi thân phận Lạc Cẩn, chờ lúc có được đáp án, mỗi người đều dùng sức hít khí...

"Lời của đại thiếu gia không phải hoàn toàn không có đạo lý, việc này dù xảy ra với bất kỳ ai, đều sẽ cảm thấy kỳ quái, như ngươi nói, chúng ta rõ ràng là người của hai thế giới, thế nhưng thoáng cái lại buộc vào với nhau, trước đây, chúng ta ngay cả nói chuyện cũng chưa được mấy lần. Ta thừa nhận ta rất thích ngươi, ngươi chói lóa như vậy, không ai lại không thích, ta không hiểu ngươi vì sao lại coi trọng ta... Lạc Cẩn, ta không phải không tin ngươi, thế nhưng ta cũng muốn biết nguyên nhân, ta nghĩ chúng ta cần phải nói chuyện, chứ không phải ở đây làm lẫy."

Ngôn Vô Trạm đang giải thích, hắn không phải vì Lạc Phồn mới hỏi y, cho dù Lạc Phồn hôm nay không tìm hắn tới, hắn sớm muộn cũng phải hỏi, chuyện tối đó, bầu không khí đó, đổi lại là ai không phải cũng sẽ suy nghĩ nhiều như vậy sao, dù sao đây là một việc vô cùng kinh hỷ...

"Có thể ở cùng ngươi, ta rất vui, giống như nằm mơ vậy. Ta đến giờ vẫn không thể tin được đây là sự thật. Ngươi là thiếu gia Lạc Gia, ngươi làm sao có thể chấp nhận ta, có một số việc, ta ngay cả tưởng tượng cũng không dám, ta..."

Lạc Cẩn đột nhiên đứng lại, Ngôn Vô Trạm nói nhiều như vậy, Lạc Cẩn không những không nguôi giận, mây đen trên mặt trái lại càng thêm nghiêm trọng. Y liếc nhìn người kia cảnh cáo, muốn hắn chớ nói thêm nữa, nếu không y sẽ thật sự nổi giận.

Thấy vậy, người kia chỉ có thể im miệng, lúc này Lạc Cẩn đẩy hắn về phía trước, giọng nói hơi lộ ra cứng rắn và lạnh lùng, "Đi xuống."

Thanh Lưu Thành là vùng sông nước nổi danh, ở đây rất nhiều đường đều do đường sông tạo nên, người kia nhìn một chiếc thuyền nhỏ dưới chân, hắn biết Lạc Cẩn muốn hắn xuống thuyền, thế nhưng... Thuyền này không phải chỗ bọn họ nên ngồi.

Thanh Lưu Thành có một ngày lễ có ý nghĩa, gọi là lễ thuyền duyên, đến ngày mùng sáu tháng sáu, nam nữ đến tuổi kết hôn đều tụ tập hai bên dòng sông chính của Thanh Lưu Thành, hát đối, đối câu, cướp cô dâu...

Trên sông đầy những chiếc thuyền nhỏ như thế này, các chàng trai dùng bản lãnh của mình, bắt được cô nương mình thích lên thuyền, sau đó chèo thuyền, mang nàng ta rời khỏi sông chính, ngao du những khúc sông vắng vẻ...

Nếu cô nương cũng có tình ý, sẽ đem điểm tâm mang theo bên người đưa cho chàng trai, hai người vừa ăn, vừa nhìn nước chảy bèo trôi, nếu không, điểm tâm khéo léo này liền ném cho những chú cá nhỏ trên sông, chàng trai cũng chỉ có thể đưa lại vào bờ... Đây là một cách từ chối khéo léo lại là cách biểu đạt tình cảm tràn ngập tình thơ ý hoạ.

Thuyền trong lễ thuyền duyên cùng với ngày thường không giống nhau, thuyền này hai bên nhếch lên, phía trên còn cột hồng tú cầu tượng trưng không khí vui vẻ may mắn, màu sắc của thuyền này cũng thiên về màu đỏ, cho nên thuyền này rất bắt mắt.

Loại thuyền này không phải chỉ đến lễ thuyền duyên mới có thể sử dụng, có rất nhiều người sẽ mang theo người mình thích ngồi lên thuyền này, mượn thứ này để diễn đạt tâm ý của mình, cho nên thuyền này cũng gọi là thuyền nhân duyên.

Ngôn Vô Trạm làm sao có thể cùng Lạc Cẩn ngồi loại này thuyền...

Y không phải thật sự muốn công bố rộng rãi, để cho mọi người ở Thanh Lưu Thành đều biết quan hệ của bọn họ không bình thường chứ...

Nghĩ vậy, người kia đột nhiên sửng sốt một chút...

Lạc Cẩn nói muốn chứng minh tâm ý của y...

Chẳng lẽ...

Ngôn Vô Trạm còn chưa nghĩ xong, Lạc Cẩn đã ở phía sau đẩy hắn một cái, người kia đứng ở bậc thềm trước nhất, chân hắn không kịp phòng bị, trực tiếp bước vào trong thuyền, hai bên thuyền nhỏ lắc lư, người kia vội vàng giữ thăng bằng, mà lúc này, Lạc Cẩn cũng đã bước vào...

Y thanh nhã ngồi ở đuôi thuyền, tiện thể tháo bỏ dây thừng...

Cứ như vậy, bọn họ dưới vẻ mặt kinh ngạc của người chèo thuyền, lặng lẽ tiến vào vào con sông...

Ngôn Vô Trạm nhìn mái chèo tinh xảo treo bên mạn thuyền, thật là có chút khóc không ra nước mắt, hắn không ngờ Lạc Cẩn giận dỗi như con nít. Cho dù muốn chứng minh, cũng không nên dùng cách thức tiêu cực như vậy...

Ngôn Vô Trạm muốn quay thuyền trở lại, thế nhưng hắn mới chạm đến mái chèo, Lạc Cẩn đã trước hắn một bước kéo máu chèo kia xuống, trước ánh mắt kinh ngạc của người kia, đem mái chèo ném vào lòng sông...

Ngôn Vô Trạm trợn tròn mắt.

Mái chèo trôi xa bọn họ, hắn nhìn sóng nước tản ra nhanh chóng, hắn thầm nói mình chắc chắn sẽ không bơi đến lấy chèo về...

Lạc Cẩn cũng sẽ không. Y đã xuống nước, sợ là sẽ không về được.

Tốt, bọn họ đều không đi, hiện giờ không có công cụ quạt nước, bọn họ có thể ở chỗ này thoải mái mắt to trừng mắt nhỏ.

..........

Đọc lại tin nhắn của anh ASA mà cười chảy nước mắt..

******

xoxASAxox: Em gạt anh! 

Hic, 255 chương chính văn, 14 chương ngoại truyện.

Tiểu Phong: Em nào biết nó dài thế.. :))))) Cố lên anh, đọc lâu lâu mới vui chớ.. :)))

Mọi người tiếp sức mạnh cho anh ASA đi nào.. 

-------------------------[xASAx]--------------------------

Continue Reading

You'll Also Like

248K 7.4K 75
(Fixed/Fan-TL) Top idol group Stardust, whose members disappear like dust. The group that used to have seven members ends with four members... "Is...
66.1K 2.3K 35
Their greatest King was not always so great. He went through more to earn that title than any elf should ever have to. The elven threat was ended, wh...
87.4K 2.1K 54
Tác giả: Hiểu Xuân Dịch: Alex Beta: Minh Du (với sự sát cánh của anh QT thương yêu :"3 ) Thể loại: đam mỹ tiểu thuyết, hiện đại, cường cường. Tình tr...
KASHI By stuckinatale

General Fiction

357K 17.8K 41
"So, Mrs. Kashi Abhay Pratap Singh..chalte hai. Goodbye..". Saying this, he left her broken in this world of betrayal. ~~~~~~~~~~ Kashi, a simple gir...