[Fanfic - Jihan] Từ không nơi...

De CarolinaAn

16K 1.9K 261

Trong nhà của Jeonghan có một cánh cửa không bao giờ mở được.... Có ai ngờ, khi cánh cửa mở ra cũng chính là... Mai multe

I
II
IV
V
VI
VII
VIII
IX
X
XI
XII
XIII
XIV
XV
XVI
XVII
XVIII
XIX (end)
Epilogue

III

1K 118 4
De CarolinaAn

Cậu ta lại gần, đặt cái túi sang một bên và ép chặt người tôi vào tường.

Tôi nuốt nước bọt, cảm thấy adrenalin chạy rần rần trong máu khi đôi mắt đầy ma lực của cậu ta xoáy vào mình.

Tôi đã làm gì nên tội chứ...

"Anh biết không..." cậu ta nắn gân tôi, theo nghĩa bóng ấy, vì một người như tôi không thể bị sờ soạng dễ dàng như thế được.

"Không ôi trời ơi TÔI KHÔNG BIẾT GÌ HẾT ĐỪNG HỎI TÔI!!" tôi lại hét ầm lên, cái này đúng là đả kích quá lớn nhưng mà cái ánh mắt đó đáng sợ thật đấy, nó như muốn móc hết tim gan phèo phổi của người khác ra. Giờ tôi mới biết mấy kẻ thù nọ kia chỉ là muỗi hết, khủng long to là đây cơ...

"Tôi cho anh 3 phút. Nói hết tất cả mọi thứ!" Và thế là cuộc hỏi cung bắt đầu.

Tôi mếu máo trả lời, "Hong Jisoo, 21 tuổi, lính Binh đoàn 312, nhóm máu A, nặng 63kg, cao 1m77, sinh ngày 30 tháng 12 năm 1995, cung Ma Kết, thích ăn thịt, chưa có người yêu và..."

"Tôi không cần cái đấy!" Ai đó lại gầm lên.

"Thế thôi..." Tôi thở phào, mình còn tận 30 giây nữa, may thật.

"THIẾU!"

"Hả..." tôi giật nảy người.

"Hành tinh mẹ!"

"Okay khoan đã... Cậu có thể cho tôi biết chỗ này là chỗ nào không?"

"Trái Đất! Bộ anh từ sao Hỏa tới hả?"

"Tôi cũng chả biết nhưng mà hình như là thế đấy..." tôi thề, cái hành tinh của tôi có tên là Không nơi nào cả, chính xác đấy, Không-nơi-nào-cả! Chả biết ai đặt tên cho nó nữa, nhưng mà nếu tôi trả lời rằng mình đến từ Không nơi nào cả, khả năng bị ăn đập và tống vào trại là rất rất cao.

"Trên sao Hỏa có sự sống??"

Tôi muốn khóc quá, nhưng mà đâm lao đành theo lao thôi.

"Đại khái thế..."

Sau đó thì, như để cười vào mũi tôi, cậu ta quay trở lại, đi quanh cái phòng nhỏ xíu và tự lẩm bẩm một mình: "Đây sẽ là một phát kiến lớn lắm luôn... Chưa ai khám phá ra điều này cả... Rồi mình sẽ có nhiều tiền. Và những giải thưởng danh giá... Aiguuu... Lại còn có cơ hội lưu danh sử sách..."

Trong một giây, tôi thấy trong mắt cậu ta lóe lên một tia sáng. Chuyện gì đang xảy ra?

Và rồi đột nhiên, cậu ta quay ngoắt người lại, đôi mắt nhìn bâng quơ đâu đó. Trên môi cậu ta, một nụ cười nở ra. Tôi thấy mình thật sự rất bất ổn, nhưng tôi chẳng hiểu.

Cậu ta cất tiếng, giọng có vẻ mềm mại và dịu đi nhiều so với lúc trước, "À thì... Tôi là Yoon Jeonghan. Anh có thể ở lại – à mà này, cậu mới phải gọi tôi là anh chứ, tôi sinh ngày mùng 4 tháng 10, tức là hơn cậu gần 2 tháng đấy."

-----------------------------------------------------------------

Tôi không biết phải nói gì về Yoon Jeonghan. Tất cả mọi thứ về anh ta, đều có vẻ bí ẩn và bất thường, mặc dù thoạt nhìn thì rất bình thường.

Là một người lính, lúc đầu tôi thấy mái tóc dài của Jeonghan khá kì lạ. Tôi không tưởng tượng được khi mình nuôi tóc thì nó sẽ ra làm sao, nhưng mà ở trong quân đội chúng tôi cắt càng ngắn càng tốt.

Đó là con người của hai đối cực khác nhau: một bừa bộn và một ngăn nắp, một cáu bẳn và một dễ gần, một sự thống nhất biện chứng của cái kì quái và cổ điển đến bất thường. Anh ta nuôi mấy con gì đó mà người ta gọi là "cá" (yeahhh tin tôi đi, ở Không-nơi-nào-cả không có mấy cái con bé tí dị hợm như thế này đâu) và gọi chúng là "con". Anh ta rất thích mấy cái kính viễn vọng, nhưng chỉ chăm chăm lau chùi cho chúng mà chẳng sử dụng lấy một lần. Nấu ăn thì cũng tàm tạm, trông chẳng ngon tí nào đâu nhưng ăn lên thì cũng được phết. Không biết người Trái-Đất thì thấy thế nào, nhưng ở Không-nơi-nào-cả, đồ ăn trộn cả một tấn muối cho mặn chát xong rồi cho sốt BBQ vào thì đúng là hết sảy.

Khi tôi bảo với Jeonghan là "Đồ anh làm ngon thật đấy" mắt anh ta trố ra như mắt mấy con cá luôn. Người Trái-Đất ai cũng có biểu tình phức tạp như thế hả?

Lúc mới đầu, mọi thứ trông có vẻ lạ lẫm. Tôi thì học được một đống từ mới. Jeonghan bảo cái cục kim loại phát ra mấy cái âm thanh buồn cười của anh ta là "điện thoại", rồi giới thiệu với tôi về mấy cái cây anh ta trồng được mấy năm rồi. Trông cái nào cũng gầy còm, nhưng Jeonghan bảo như thế mới là vẻ đẹp hiện đại.

Ngày mai, tức là tròn nửa tháng sau vụ gặp gỡ đó, Jeonghan dẫn tôi đi siêu thị. Nó vẫn là từ mới đối với tôi cho đến tối hôm qua...

"Này, cuối tuần đi đâu đó không?" Jeonghan nói như thế lúc vào xem tôi có rửa bát đúng cách hay không. "A, nhiều xà phòng quá. Nước rửa bát đắt lắm đấy, tiết kiệm chút đi Jisoo."

"Nhưng mà cọ không thì đau tay lắm, với cả lắm mỡ bỏ xừ." Tôi lầm bầm.

"Cậu tưởng cậu ăn xà phòng chắc?"

"..."

"Không nói nữa. Mai mình đi siêu thị." Jeonghan đã tự thỏa hiệp, khá nhanh.

"Siêu thị? Là cái gì?"

"Chỗ đốt tiền. Tôi nghĩ mình sẽ phải mua nhiều thứ. Tại vì nuôi cậu tốn kém quá."

Sau đấy thì anh ta vòng ra chỗ sofa ở phòng khách bật tivi lên xem. Tôi đứng lại đó tráng bát, thầm liên tưởng siêu-thị với một cái lò thiêu hủy rác khổng lồ.

Hôm đấy, tôi háo hức mãi không ngủ được. Ở Không-nơi-nào-cả, chỗ đốt rác rất to, rất hoành tráng, nhưng ở một chỗ bí mật chẳng ai biết cả. Bởi vì, chỉ những người có chức vụ cao và có phận sự mới được đến mà thôi.

Yoon Jeonghan vẫn chưa ngủ. Có lẽ tại vì tôi trằn trọc nhiều quá chăng? Tôi xoay người lại, nhìn sang người bên cạnh. Anh ta cũng đang nhìn tôi, điều đó khiến tôi rụt cổ về và cảm thấy lo lắng.

"Chuyện gì?" giọng anh mỏng, như vọng về từ cõi xa xôi nào đó.

"Phấn khích quá, không ngủ được," tôi nói một lèo.

"Cậu điên à? Ngủ đi." Nói rồi, anh xoay mình, nằm ngửa ra, mắt nhìn đăm đăm ra ngoài khoảng trời rộng lớn.

"Sao anh nghĩ ra được kiểu thiết kế hay thế? Cái trần này thực sự rất sáng tạo."

"Cậu có muốn nghe không?" Tự nhiên, giọng anh trùng xuống, phủ lên cuộc trò chuyện một nỗi sợ hãi mơ hồ.

"...... Sao anh lại hỏi thế?"

"Tại vì nhiều người nghĩ tôi điên khi được nghe kể câu chuyện đó. Và đó là lí do tôi ở đây."

"Từ hồi còn bé, tôi đã vô cùng thích chiêm tinh. Việc ngắm sao hay quan sát quỹ đạo vận động của các hành tinh, thậm chí các tiểu hành tinh đem đến cho tôi một niềm say mê kì lạ. Tôi biết mùa hè nên đi ngắm bầu trời ở đâu, mùa thu ngôi sao nào sáng nhất... Nhiều thứ. Tôi đắm mình hàng giờ trong những kệ sách cũ để tìm những quyển sách best-seller của các nhà chiêm tinh nổi tiếng. Tôi đặt mua báo về chiêm tinh, ít lắm, và thường phải đặt từ nước ngoài cơ. Tôi thậm chí còn có một vài công trình nghiên cứu nhỏ, đủ để giúp tôi tham dự Diễn đàn chiêm tinh Quốc tế. Tôi có viết một quyển sách, nêu lên sự tác động qua lại của các hành tinh đối với số mệnh con người. Đời sống khá là dư dả..." Yoon Jeonghan như chìm vào trong hồi ức, đôi mắt anh mơ màng và đôi tay anh hơi vươn lên trên, xòe ra như muốn tóm lấy ánh sáng của những ngôi sao và cho nó vào trong một cái hộp. Tôi để ý thấy anh đeo một cái nhẫn ở ngón út tay phải, giữa bóng đêm, nó hơi hơi lóe sáng.

"....... Rồi sao nữa?" tôi gợi Jeonghan kể nốt câu chuyện của mình, nhưng anh quay mặt đi.

"Hết rồi. Chẳng có gì cả đâu. Thôi ngủ đi."

Và chẳng ai nói với ai thêm câu gì nữa. Tôi biết Jeonghan chỉ quay đi thế thôi, chắc anh chưa ngủ đâu. Nhưng tôi không biết anh nói thế với tôi để làm gì. Chúng tôi mới ở cùng nhau có nửa tháng, tức là gần 15 ngày. Không có bất cứ lí do gì để một người như thế nói những chuyện cá nhân này với tôi cả. Thậm chí anh ta vẫn nghĩ tôi là người Sao Hỏa. Có thể anh thấy thương hại tôi, và lo rằng một đứa èo uột như tôi không thể sinh tồn một mình trong cái trại thương điên nào đó. Anh giữ tôi lại, nuôi tôi như một đứa con nít và sai vặt đủ điều. Điều đấy cũng tốt, nhưng theo kiểu bình thường, không ai làm thế cả.

Những suy nghĩ ám ảnh này khiến tôi không thể ngủ được. Nhưng hình như càng nghĩ nhiều thì càng mệt óc, hai mắt tôi dần dần díu lại.

Tôichìm vào giấc ngủ trong tiếng quẫy nước của mấy con cá trong cái bể cùng với tiếngmáy bơm oxi rì rì. Nhưng trong tiềm thức, có một điều vẫn làm tôi băn khoăn: liệusự yên bình này kéo dài được đến bao giờ?    

Continuă lectura

O să-ți placă și

122K 9.1K 51
nơi chỉ có chúng ta lck/lol written by: owen
1.7K 126 8
Đã, đang, vẫn, sẽ, mãi.
260K 10.6K 73
lichaeng
227K 32.8K 66
Couple: PondPhuwin, JoongDunk, GeminiFourth Văn án: Thế giới vận hành với 5 hệ năng lực trấn giữ bao gồm Kim, Mộc, Thủy, Hoả và Thổ. GMM chính là một...