Daylight ( Lan Ngọc Trang Phá...

By iamthwahh

100K 12.9K 2.4K

Họ bước vào cuộc sống nhau và mang đến cho đối phương ánh dương rạng rỡ nhất trong đời... More

Chap 1
Chap 2
Chap 3
Chap 4
Chap 5
Chap 6
Chap 7
Chap 8
Chap 9
Chap 10
Chap 11
Chap 12
Chap 13
Chap 14
Chap 15
Chap 16
Chap 17
Chap 18
Chap 19
Chap 20
Chap 21
Hih
Chap 22
Chap 23
Chap 24
Chap 25
Chap 26
Chap 27
Chap 28
Chap 29
Chap 30
Chap 31
Chap 32
Chap 33
Chap 34
Chap 35
Chap 36
Chap 37
Chap 38
Chap 39
Chap 40
Chap 41
Chap 43
Chap 44
Chap 45
Chap 46
Chap 47
Chap 48
Chap 49
Chap 50
Chap 51
Chap 52
Chap 53
Chap 54
Chap 55
Chap 56
Chap 57
Chap 58
Chap 59
Chap 60
Chap 61
Chap 62
Chap 63
Chap 64
Chap 65
Chap 66
Chap 67
Chap 68
Chap 69
Chap 70
Chap 71
Chap 72
Chap 73
Chap 74
Chap 75
Chap 76
Chap 77
Chap 78
Chap 79
Chap 80
Chap 81
Chap 82
Chap 83
Chap 84
Chap 85
Chap 86
Chap 87
Chap 88
Chap 89
Chap 90
Chap 91
Chap 92
Chap 93
Chap 94
Chap 95
Chap 96
Chap 97
Chap 98
Chap 99
Chap 100
Chap 101
Chap 102
Chap 103
Chap 104
Chap 105
Chap 106
Chap 107
Chap 108
Chap 109
Chap 110
Chap 111
Chap 112
Chap 113
Chap 114
Chap 115
Chap 116
Chap 117
Chap 118
Chap 119
Chap 120
Chap 121
Chap 122
Chap 123

Chap 42

777 101 16
By iamthwahh

Khi đó ông Nguyễn vừa bế bà Nguyễn ra khỏi nhà thì vừa hay có một chiếc taxi ghé vào, vì đang khẩn trương nên mọi người đã quyết định lên ngay chiếc xe đó thay vì đợi Lan Ngọc vào nhà xe lấy xe. Bây giờ cả ba người hồi hộp đợi tình hình bên ngoài hành lang...

" Chị...có phải là tại em nên bác mới... " Lan Ngọc thấp thỏm hỏi, trong tâm trí bây giờ bao nhiêu cảm xúc giằng co lấy nhau khiến hết thảy tâm can bây giờ như một mớ hỗn độn phức tạp...

" Không phải lỗi do em..." Thuỳ Trang cũng vạn phần lo lắng, nhưng nàng biết, Lan Ngọc của nàng chẳng có  bất kỳ lỗi lầm gì cả. Em ấy yêu nàng không sai, em ấy khẩn khoảng cầu xin được bên cạnh nàng cũng không sai...

" Hai đứa nghiêm túc sao? " Lúc này bố nàng mới lên tiếng " Cháu nghiêm túc với Trang? "

Lan Ngọc liền kiên định đáp " Vâng ạ! Cháu luôn nghiêm túc trong mối quan hệ này! "

Thuỳ Trang nhìn bố, người luôn âm thầm ủng hộ nàng...12 năm trước cũng vậy, 12 năm sau cũng vậy. Vẫn là dáng vẻ hiền từ tuy không giấu được lo lắng cho nàng nhưng vẫn chọn cách tin tưởng vào quyết định mà nàng chọn. Ông Nguyễn dần dãn đôi mày ra, ông bước đến đối diện Thuỳ Trang

" Xem như bố tin con...bố tin vào lựa chọn của con! Dù là âm nhạc hay...tình yêu này, bố luôn..."

Ông còn chưa dứt lời thì Thuỳ Trang đã ôm chầm lấy ông trong hạnh phúc " Con cảm ơn bố...! "

Lan Ngọc có được một chút nhẹ lòng, vậy bây giờ...cô chỉ còn thuyết phục được mẹ nàng nữa thôi

" Nhìn con như vậy, bố cũng đủ biết, trong Sài Gòn con đã được chăm sóc rất tốt rồi...Mẹ con, chắc chỉ nhất thời bất ngờ chưa chấp nhận được thôi "

" Lan Ngọc rất tốt với con " Thuỳ Trang mím môi cười, nàng dẫn tay Lan Ngọc đi đến gần hơn với bố mình

" Lan Ngọc...Trang ở xa hai bác từ rất nhiều năm rồi, hmmm...khi nào về đấy, bác chỉ có thể trông nhờ ở cháu thôi "

Ông vỗ khẽ lên vai Lan Ngọc, còn cô thì mỉm cười có chút tự tin, cảm giác tảng đá trong lòng đã nhẹ đi vài phần " Bác yên tâm ạ! Cháu sẽ không để bác thất vọng khi đã tin tưởng ở cháu! "

" Cảm ơn cháu...đã yêu thương Trang nhiều như vậy! " Ông cũng ôm lấy Lan Ngọc, dường như cảm nhận được rằng trong tình yêu này, đứa con gái mà ông luôn lo lắng khi phải ở một nơi xa xôi như thế một mình dường như đã tìm được một người...dốc cạn tâm tư thay ông quan tâm và chiều chuộng. Là một cô gái cũng được, chỉ cần Thuỳ Trang vui vẻ và hạnh phúc, thì ông đã an tâm rồi. Có lẽ, ông không nhìn vào Lan Ngọc là một cô gái, ông nhìn vào Thuỳ Trang...nhìn vào cuộc sống của nàng trong hai năm vừa qua, thì đã đủ biết cách Lan Ngọc yêu thương và chăm sóc cho nàng như thế nào

Lúc này các bác sĩ cũng đi ra và thông báo, bà Nguyễn chỉ là kích động nên ngất đi, không có việc gì đáng lo cả. Một lát nữa có thể xuất viện ngay. Cả ba đều đồng loạt thở phào. Ông Nguyễn vào trước còn Thuỳ Trang và Lan Ngọc thì chỉ dám lấp ló ở ngoài

" Bố chị đã chấp nhận em rồi...em sẽ cố gắng để chứng minh cho mẹ chị hiểu..." Lan Ngọc thấp giọng, nắm lấy tay nàng

" Cô ta còn ở đây không chịu về??!! Ông đang nói cái gì vậy?? Bây giờ đến cả ông cũng có vấn đề rồi hay sao mà lại nói vậy!? Làm sao con mình lại có thể yêu một đứa con gái như vậy???? Nghề nghiệp thì bấp bênh, tôi bảo rồi, khác gì làm thuê và phục vụ cho con mình chứ??? Chưa nói đến việc tài chính thì đó là một mối quan hệ không thể nào chấp nhận được rồi! "

Ở bên ngoài, Lan Ngọc nghe rõ những lời đay nghiến đó, tài chính...nghề nghiệp sao...?

" Chị, đợi em...em đi lấy xe đưa mọi người về! "

" Em đi đâu!?? " Thuỳ Trang có chút hoảng nắm tay Lan Ngọc giữ lại

" Em về lấy xe cho mọi người...dù sao mẹ chị mới tỉnh lại, còn thấy em thì sẽ lại khó chịu hơn! "

" Em...sẽ quay lại phải không...? "

Lan Ngọc mỉm cười, hôn lên môi Thuỳ Trang " Em sẽ trở về với chị! Chị vào với bác và đợi tin nhắn từ em nha! "

Khoảnh khắc Lan Ngọc buông tay nàng ra, và nàng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng Lan Ngọc xa dần, bất giác nàng cảm thấy có chút mất mác kỳ lạ...

Lần này liệu Lan Ngọc có quay về với nàng hay không...?

-

-

3 - 3 - 2024 

Continue Reading

You'll Also Like

1K 151 33
Tác giả: Đào Hoa Chước Chước Thể loại: Đô thị tình duyên, ngược luyến tình thâm, ân oán tình cừu, nằm vùng, tương ái tương sát, cường cường văn, Thụ...
14.7K 1.3K 47
Chị cứ nghĩ chỉ cần em hạnh phúc là được, chứ không tự hỏi rằng bên ai em mới hạnh phúc. Chị cứ nghĩ rằng chia tay xong em sẽ mau chóng tìm được ngườ...
127K 8.2K 32
🔞 ABO, có ngôn từ thô tục, cân nhắc khi xem Lịch ra chap: Không cụ thể, có chap sẽ ra Cp: GeminiFourth , PondPhuwin & JoongDunk Truyện được viết the...
2.9K 245 18
Đây là fic mình thấy hay nên cover nếu tác giả của fic không thích mình sẽ xóa fic này Lịch ra chap thì hên xui