[Full] [Edit] Quý Phi Dùng Th...

By TaiTheTuongPhung

1.8M 121K 11K

★ Tên gốc: QUÝ PHI BẰNG PHUN TÀO THỰC LỰC THƯỢNG VỊ. ★Tác giả: Hoa Nhật Phi. ★Tổng số chương: 181. ★Trạng t... More

✿Chương 1: Ai đang nói chuyện?
✿Chương 2: Căn bản chính là, Tạ thị.
✿Chương 3: Trong cung ngài không tên Tạ Khuynh, tên Tạ Nhiễm!
✿Chương 4: Đừng có nói con hàng này giả vờ ngủ nha.
✿Chương 5: Cấm túc ba ngày, chơi nhà chòi hả?
✿Chương 6: Nữ nhân, ngồi lên tự mình động sao?
✿Chương 7: Rất trâu bò đó!
✿Chương 8: Ngươi không thể nhìn ta nhàn rỗi sao?
✿Chương 9: Sợ ngươi xem đến 'cong'!
✿Chương 10: Thật sự là vưu vật nhân gian a!
✿Chương 11: Tạ quý phi này tâm tư quá sâu.
✿Chương 12: Lau nước miếng đi!!!
✿Chương 13: Rốt cục có thể cưỡi ngựa rồi!
✿Chương 14: Nước mắt lão tử có hạn!
✿Chương 15: Trẫm kêu ngươi cởi quần ra!
✿Chương 16: Hắn nhất định sẽ theo đuổi nương nương.
✿Chương 17: Tô phi, ha!
✿Chương 18: 'Bắt gian tại giường'
✿Chương 19: Tiên nữ chưa từng đánh người!
✿Chương 20: Đều là bút tích của Hoàng đế.
✿Chương 21: Nhìn thôi là đã thấy rất mê người rồi.
✿Chương 22: Chơi trẫm như chơi gái!
✿Chương 23: Trẫm cùng Tiêm Vân là thanh mai trúc mã.
✿Chương 24: Làm hoàng đế thật cực khổ.
✿Chương 25: Nhưng mà ngươi dám không?
✿Chương 26: Muốn đọc thì phải biết chữ mới được a!
✿Chương 27: Tiểu Thanh Ngư.
✿Chương 28: Tỷ tỷ mời ngươi ăn trứng chim a!
✿Chương 29: Ta là Quý phi, không phải yêu phi.
✿Chương 30: Hữu duyên vô phận.
✿Chương 31: Đuổi hoàng thượng ra.
✿Chương 32: Quý phi hãy tự trọng.
✿Chương 33: Bản kế hoạch mời sủng?
✿Chương 34: Trẫm có ái phi, còn cầu mong gì!
✿Chương 35: Coi ta là Chung Quỳ hay sao?
✿Chương 36: Tiểu Tạ a!
✿Chương 37: Trẫm vẫn rất là hài lòng.
✿Chương 38: Là bị sắc đẹp của lão tử dọa sợ sao?
✿Chương 39: Quân sư mặc quần lót của ai tặng, sao quý phi lại biết?
✿Chương 40: Hình như nàng có một thứ trưởng tỷ tại biên quan?
✿Chương 41: Nụ hôn đầu tiên...bị đoạt...hại tương tư.
✿Chương 42: Sao lại giống nhị tỷ như vậy?
✿Chương 43: Nàng từng giết người!
✿Chương 44: Nàng lo lắng cái rắm!
✿Chương 45: Tự mình làm nhân chứng!
✿Chương 46: Tiêm Vân đã thấy Quý phi khóc bao giờ chưa?
✿Chương 47: Lông tơ trên mặt nữ nhân này đáng yêu?
✿Chương 48: Cùng Hoàng đế đi ngồi tù.
✿Chương 49: Ôm nàng vào ngực.
✿Chương 50: Nương nương của các ngươi không chết.
✿Chương 51: Trẫm cũng có lễ vật cho ái phi đây.
✿Chương 52: Cùng trẫm thử hết từng cái
✿Chương 53: Tô phi của cẩu tử.
✿Chương 54: Ngươi là ai? Cũng xứng cùng trẫm phân ưu?
✿Chương 55: Trời xanh không tha ai!
✿Chương 56: Ái phi đau tay trẫm cũng đau lòng.
✿Chương 57: Hai chữ 'cẩu tử' lại có thể dễ nghe như vậy.
✿Chương 58: Thư phòng play sao?
✿Chương 59: Chỉ là thần thiếp nhớ Bệ hạ thôi.
✿Chương 60: Ta còn phải thị tẩm đó!
✿Chương 61: Không lưu luyến chút nào.
✿Chương 62: Cái miệng quạ đen.
✿Chương 63: Cùng đi với trẫm.
✿Chương 64: Tạ Khuynh không tin.
✿Chương 65: Quăng lên giường.
✿Chương 66: Là một người khác hoàn toàn.
✿Chương 67: Biến số cực kỳ trọng đại.
✿Chương 68: Chịu quá nhiều tổn thương.
✿Chương 69: Lại đỏ mặt cái nữa cho lão tử xem xem.
✿Chương 70: Tình cũ khó quên.
✿Chương 71: Khuynh tiểu thư có cùng ngài hồi kinh?
✿Chương 72: Bao nhiêu nợ phong lưu.
✿Chương 73: Quý phi của trẫm mềm mại yếu ớt, lương thiện dịu ngoan.
✿Chương 74: Có người ở phía sau giở trò quỷ!
✿Chương 75: Cẩu tử, ngươi cũng quá bát quái rồi đó.
✿Chương 76: Cho nàng biết ý nghĩ chân thật trong tâm hắn.
✿Chương 77: Nói như thật vậy.
✿Chương 78: Dựa vào lan can vui vẻ nói chuyện.
✿Chương 79: Tô Lâm Kỳ chấn động.
✿Chương 80: Uống cái đầu ngươi!
✿Chương 81: A...! Thật đáng sợ!
✿Chương 82: Bệ hạ, sao ngài không hỏi thiếp?
✿Chương 83: Còn bị nàng ta giết hết!
✿Chương 84: Nhớ hắn không ngủ được.
✿Chương 85: Cao lang của ngươi đổi khẩu vị rồi.
✿Chương 86: Sinh cho ngươi tên nhãi ranh đòi nợ.
✿Chương 87: Đã không còn hấp dẫn như xưa nữa?
✿Chương 88: Một kiếm đâm chết.
✿Chương 89: Một mình Cao Tấn phải làm sao?
✿Chương 90: Ta không an lòng hồi biên quan.
✿Chương 91: Nàng ấy đâu rồi?
✿Chương 92: Trẫm muốn tắm rửa.
✿Chương 94: Cho trọn tình nghĩa phu thê.
✿Chương 95: Chạy mất dép.
✿Chương 96: Nhẹ chút.
✿Chương 97: Thẩm Thiên Phong cũng không phải người duy nhất thi cổ.
✿Chương 98: Ta không sao cả!
✿Chương 99: Con mẹ nó mắt ông cay quá!
✿Chương 100: Cái con rùa già.
✿Chương 101: Sống không quá nửa năm.
✿Chương 102: Kiên trì đến một binh một tốt
✿Chương 103: Bảo vệ Cao Tấn bình an.
✿Chương 104: Tạ Viễn Thần đã nhận ra!
✿Chương 105: Thì nên sớm biết sẽ có kết cục này!
✿Chương 106: Ta thật đúng là càng ngày càng thích ngươi.
✿Chương 107: Nhưng Tạ Nhiễm... Không phải đã chết sao?
✿Chương 108: Cừu non trung thực.
✿Chương 109: Hương Vân cô nương sẽ tới mộ ngươi thắp hương dập đầu.
✿Chương 110: Quấy nhiễu giấc mộng của người khác.
✿Chương 111: Mối quan hệ giữa ta và lệnh tỷ...
✿Chương 112: Không lúc nào an tâm như lúc này.
✿Chương 113: Nếu ngươi thua... Hôn ta một cái.
🎁Quà Giáng sinh🎁
✿Chương 119: Bùi hộ vệ, theo bản thiếu gia.
✿Chương 120: Ngươi cho rằng ngươi là thần tiên sao?
✿Chương 121: Lạc Thần tái thế sao?
✿Chương 122: Đôi tay vô hình.
✿Chương 123: Ta cho ngươi năm trăm vạn lượng.
✿Chương 124: Rốt cuộc hắn muốn làm gì?
✿Chương 125: Ta muốn gặp hắn một lần.
✿Chương 126: Người kia là ai?
✿Chương 127: Ngươi cho rằng ta giữ lại mạng hắn?
✿Chương 128: Đây mới là vở kịch lớn nhất.
✿Chương 129: Mười vạn đại quân sẽ lập tức qua sông.
✿Chương 130: Hối hận cả đời.
✿Chương 131: Kéo quần áo ra kiểm tra.
✿Chương 132: Lễ triều chúng ta có một minh quân.
✿Chương 133: Đêm nay ta lưu lại.
✿Chương 134: Cmn chính là lừa pháo!
✿Chương 135: Huynh đệ mới là chân ái?
✿Chương 136: Quang minh chính đại trở về.
✿Chương 137: Là ai gan to bằng trời.
✿Chương 138: Tương lai ngươi sẽ phải khóc.
✿Chương 139: Bệ hạ giá lâm.
✿Chương 140: Rốt cuộc đã ôm được người.
✿Chương 141: Cưới mười một Vương phi?
✿Chương 142: Ngươi là kẻ phụ tình!
✿Chương 143: Hai ta đều là cầm thú.
✿Chương 144: Cố tiểu thư.
✿Chương 145: Gọi một tiếng ca.
✿Chương 146: Cho ta ôm chút thì có sao
✿Chương 147: Một trò hay đang đợi.
✿Chương 148: Mồ hôi nước mắt của bách tính.
✿Chương 149: Tiểu hắc mã.
✿Chương 150: Đẹp không?
✿Chương 151: Trời có sập xuống thì vẫn còn nương đây.
✿Chương 152: Một thoáng phu thê.
✿Chương 153: Ta sẽ là biểu tỷ phu của Bệ hạ.
✿Chương 154: Khoan dung cổ vũ ác niệm.
✿Chương 155: Nay trẫm dục sính Tạ Khuynh làm Hậu.
✿Chương 156: Quang minh chính đại ôm nàng.
✿Chương 157: Ngươi chọn cái nào?
✿Chương 158: Ba văn tiền một cân.
✿Chương 159: Quá dễ ức hiếp.
✿Chương 160: Một trận thành danh.
✿Chương 161: Hắn cũng tỉnh ngộ rồi.
✿Chương 162: Ta gọi nàng tới đây để ăn hả?
✿Chương 163: Tôn trọng cái rắm!
✿Chương 164: Sao đột nhiên lại muốn ói?
✿Chương 165: Quyền lợi thật sự sẽ làm lòng người thay đổi?
✿Chương 166: Đến nàng ấy mà các ngươi cũng dám đụng tới?
✿Chương 167: Ta cũng có vài bí mật nhỏ không muốn ai biết mà?
✿Chương 168: Anh hùng cứu mỹ nhân.
✿Chương 169: Rượu chỉ vào miệng mà không đến bụng.
✿Chương 170: Một âm mưu đang chậm rãi ấp ủ lên men...
✿Chương 171: Thành công lui thân.
✿Chương 172: Liệu có phải Cao Tấn không được?
✿Chương 173: Ta nhất định phải cứu đại nương.
✿Chương 174: Độc đã vào phế phủ.
✿Chương 175: Gia gia ngươi từng dùng.
✿Chương 176: Muốn sống cùng sống, muốn chết cùng chết.
✿Chương 177: Biện pháp nguy hiểm hơn nữa ta cũng muốn thử một lần.
✿Chương 178: Cao Tấn nghĩ đến cái chết.
✿Chương 179: Không mắng. Không nỡ.
✿Chương 180: Tốt đẹp nhất nhân gian.
NGOẠI TRUYỆN NÈ QUA ĐỌC ĐY

✿Chương 93: Nguyên lai là bưng trà rót nước.

9.1K 668 50
By TaiTheTuongPhung

Sự tình Cao Tấn tại Minh Trạch cung triệu kiến một tiểu thái giám rất nhanh đã truyền tới cung Thái hậu.

Từ lúc Cao Tấn thần trí mơ hồ, 'cái thùng sắt' Minh Trạch cung đã chia năm bè bảy mảng, có chút gió thổi cỏ lay đều có người đến bẩm báo.

"Tiểu thái giám?" Thái hậu có chút kinh ngạc: "Nơi nào?"

Người báo tin kia hồi bẩm:

"Nghe nói là người của Ngự Thiện phòng, bất quá cũng có người nói là của Ngưng Huy cung."

Thái hậu nghe mà hồ đồ:

"Đến cùng là nơi nào?"

"Hắn là tiểu thái giám của Ngưng Huy cung, không biết sao bị Ngự Thiện phòng đẩy ra đưa ngự thiện tới Minh Trạch cung." người báo tin nói.

Thái hậu hồ nghi:

"Hắn đưa, Bệ hạ liền dùng?"

"Dùng!" Người báo tin nói thêm:

"Bệ hạ không chỉ dùng cơm, còn gọi nước nóng tắm rửa. Đồng thời chỉ đích danh tiểu thái giám kia vào hầu hạ."

Thái hậu đứng dậy dạo bước, cau mày, vì thực sự không thể hiểu rõ biến số này từ đâu tới.

"Không có nguyên nhân gì sao?" Thái hậu nghĩ thế nào cũng thấy không đúng.

Từ khi Cao Tấn nổi điên đâm chết Tạ Nhiễm, Tạ Viễn Thần đại náo cung đình, cường thế mang thi thể Tạ Nhiễm đi, Thái hậu vẫn luôn chờ đợi, bà chờ Cao Tấn càng điên, chờ Tạ Viễn Thần trở mặt với Cao Tấn, chờ...

Mấy ngày gần đây bà phái cung nữ thái giám đưa cơm đi thăm dò Cao Tấn đều trực tiếp bị giết, không chút khoan nhượng. Theo lý thuyết, hiện tại Cao Tấn sẽ tuyệt đối không tin tưởng bất cứ người nào trong cung mới đúng. Sao lại nhìn mỗi tiểu thái giám kia với con mắt khác chứ?

"Thái hậu, nô tài nghe Lý Tổng quản nói, mới đầu Bệ hạ cũng muốn giết tiểu thái giám kia, bất quá sau đó tiểu thái giám kia linh cơ khẽ động, nhắc tới Quý phi nương nương ra cứu mạng, không ngờ đánh bậy đánh bạ thế mà Bệ hạ thật sự tha cho."

Thái hậu nghe vậy, phản ứng cũng y như Lý Tổng quản, bừng tỉnh đại ngộ:

"Đúng rồi! Ai gia đã nói phải có nguyên nhân mà. Quý phi... Hừ, không ngờ tới Bệ hạ của chúng ta thế mà thật sự động chân tình, đáng tiếc a."

Động chân tình thì thế nào? Người cũng đã bị hắn tự tay giết chết, có hối hận thì Tạ Nhiễm cũng không sống lại được. Mà quan hệ của hắn cùng Tạ Viễn Thần cũng vì chuyện này mà triệt để vỡ tan.

"Người đâu!"

Thái hậu gọi lớn một tiếng, nội thị lập tức vào điện chờ phân phó.

"Nhanh chóng phái người xuất cung đem chuyện này báo cho Thẩm Thái sư."

Thái giám lĩnh mệnh: "Vâng."

Thái hậu lại nói:

"Lại phái người truyền lời tới Trữ Tú cung, nói với Thẩm tiểu thư Bệ hạ đã thanh tỉnh, nàng có thể đi thăm."

"Vâng. Nô tài lập tức đi truyền lời."

Sau khi thái giám kia rời đi, Thái hậu cho thám tử Minh Trạch cung về tiếp tục nhìn chằm chằm, vừa có gió thổi cỏ lay liền bẩm báo với bà.

Người đã lui ra, Thái hậu nhìn Phòng ma ma hầu hạ bên cạnh thở dài một tiếng. Phòng ma ma quan tâm hỏi:

"Thái hậu sao vậy?"

Phòng ma ma đỡ Thái hậu đứng dậy khỏi Phượng tọa. Thái hậu muốn đi dạo trong hoa viên, Phòng ma ma đi theo hầu hạ trái phải.

Trong hoa viên, Thái hậu nhìn cả vườn ngát hương thơm, hỏi Phòng ma ma:

"Bên Hằng vương có tin tức gì không?"

Phòng ma ma trả lời:

"Nương nương, hôm qua Quốc công phủ truyền đến tin tức nói quân đội của Hằng vương ước chừng nửa tháng nữa là có thể tập kết ngoài Đại Hưng phủ."

Mặt Thái hậu đầy ưu sầu: "Nhất định phải thế sao?"

Phòng ma ma khó hiểu: "Thái hậu cảm thấy không nên như thế?"

Thái hậu nghẹn lời.

Cũng không phải bà cảm thấy không nên, ngược lại, cái giang sơn này ai họ Cao làm hoàng đế cũng được, bà đều làm Thái hậu.

Chỉ là lúc này Tín quốc công phủ lựa chọn đứng cùng phe với Hằng vương, Thẩm Thiên Phong, nếu bà không ủng hộ, vậy chẳng lẽ phải bồi cả phủ Tín Quốc công vào?

Bà chỉ lo lắng sự tình sẽ không thuận lợi như tưởng tượng của bọn họ, cũng thật sợ hãi.

Bởi vì bà không biết Thẩm Thiên Phong đã giở trò gì với Cao Tấn, khiến một thiếu niên cường hãn khôn khéo đang êm đẹp liền thần trí không rõ. Tiện đà nghĩ đến hắn có thể xuống tay với Cao Tấn, có phải cũng có thể hạ thủ với người khác hay không.

Dưới đủ loại lo lắng như vậy, Phan thị không thể không khuất phục. Nếu không bà đã an ổn làm Thái hậu nhiều năm như thế, sao lại phải theo nhóm người này mưu triều soán vị?

Tuy Cao Tấn không đến mức nói gì nghe nấy với bà, nhưng cũng chu đáo tôn trọng. Đổi người khác làm Hoàng đế liệu có được vậy không?

Những điều này đè nặng trong lòng mãi, Phan thị mới không khỏi cảm khái, bây giờ đã đâm lao thì phải theo lao.

**

ƯattpadTaiTheTuongPhung
Còn Tạ Khuynh bị Cao Tấn gọi vào phòng tắm mịt mờ sương mù hầu hạ, nàng tưởng là hầu hạ thay quần áo gì đó. Không ngờ tới tên Cao Tấn này tinh trùng lên não, thế mà lại muốn nàng thay hắn thoát y, chà lưng, mát xa đủ kiểu.

"Còn thất thần làm gì?"

Sau khi Cao Tấn cho mọi người lui hết, ở trong bể tắm chờ giây lát, thấy Tạ Khuynh còn chưa tiến đến, cao giọng kêu:

"Lại đây!"

Tạ Khuynh không còn cách nào, căng da đầu đi vào.

Nhìn bóng lưng Cao Tấn như đại gia đang chờ phục vụ, nàng âm thầm mắng cho một trận, mắng thống khoái rồi mới ôn hòa nhã nhặn tới hầu hạ.

Cao Tấn khá phối hợp, để Tạ Khuynh cởi áo ngoài của hắn xuống, lộ ra vết thương bên trong. Mảng máu lớn đỏ thắm kia làm đau mắt Tạ Khuynh, nàng thở dài nói:

"Bệ hạ, trước tiên rửa sạch miệng vết thương đã."

Cao Tấn không lên tiếng, Tạ Khuynh coi như hắn đáp ứng, dùng chậu lưu ly chứa chút nước ấm tới, vịn Cao Tấn ngồi vào một băng ghế đá.

Tạ Khuynh phát hiện tổn thương của Cao Tấn cơ bản đều tụ tập trên hai cánh tay đã cảm thấy nghi hoặc. Lúc làm sạch nhìn kỹ mới phát hiện, những vết thương này không giống như bị công kích mà có. Vết đao trước sâu sau cạn, không giống bị người khác chém, mà giống tự mình cắt.

[ mấy vết thương này sẽ không phải vì hắn muốn bảo trì thanh tỉnh mà cố ý cắt chứ? ]

[ nếu thật vậy thì đúng là... ]

Lòng Tạ Khuynh ngũ vị tạp trần, lúc tẩy rửa vô thức nhẹ tay, vừa lau vừa thổi, sợ vết thương đụng nước làm hắn đau.

Nàng xử lý vết thương, còn Cao Tấn thì đang nhìn nàng.

Từ khuôn mặt không nỡ nhìn thẳng kia dời xuống eo nàng. Ngày đó kiếm của hắn xác thực đã đâm trúng nàng, không biết vết thương thế nào.

Tạ Viễn Thần hao tâm tổn trí diễn một màn kịch lớn, đương nhiên là vì đem nàng ra khỏi cung, tuyệt đối sẽ không để nàng ở lại kinh thành. Nếu nàng nửa đường chạy về, vậy hẳn là một đường xóc nảy, chắc chắn liên lụy vết thương.

Chừng nào nữ nhân này mới biết tự đối xử tốt với thân thể nàng?

"Bệ hạ, vết thương không thể thấm nước, hay là nô tài thay ngài lau sơ."

Tạ Khuynh dùng vải ướt lau sạch sẽ vết thương trên hai cánh tay hắn, may mắn là không sâu, hẳn là hắn cố ý cắt để bảo trì thanh tỉnh. Nhưng bất kể tổn thương thế nào cũng không nên thấm nước.

Cao Tấn thu hồi ánh mắt, trả lời: "Không ngại."

Nói xong liền đứng dậy thoát nốt quần áo trên người, chuẩn bị xuống bể tắm. Tạ Khuynh thấy vậy muốn tới hỗ trợ, bị Cao Tấn né tránh. Hắn nói:

"Ta tự mình tắm."

Tạ Khuynh kỳ quái nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Cao Tấn, thầm nghĩ:

[ tự ngươi tắm được gọi ta làm gì? ]

[ đùa à? ]

Cao Tấn không để ý tới nàng, đi thẳng đến bể cởi quần áo. Hắn tự làm, Tạ Khuynh cầu còn không được. Nàng không quản nữa, đi thu thập quần áo dính máu.

Còn chưa thu xong đã nghe bên bể tắm truyền tới tiếng nước, Tạ Khuynh quay đầu lại nhìn đã thấy Cao Tấn lặn xuống, hai cánh tay bị thương cũng chìm nghỉm, Tạ Khuynh hốt hoảng chạy tới:

"Bệ hạ, vết thương không thể thấm nước."

Cao Tấn phảng phất như không nghe thấy, vẫn dùng tay vẩy nước tắm. Tạ Khuynh nóng nảy, chỉ có thể cởi giày xuống nước, mặc kệ tất cả kéo Cao Tấn đang ngồi giữa bể vào gần bờ, đem hai cánh tay hắn dang ra đặt lên thành bể. Làm xong hết Tạ Khuynh mới ý thức được thân phận hiện tại của mình, sai người sai thời điểm!

[ lại nữa! ]

[ lại quên thân phận, có còn là phi tử của hắn nữa đâu. ]

[ tiểu thái giám mạo phạm Hoàng đế là tội gì? ]

Lặng lẽ nhìn thoáng qua Cao Tấn, Tạ Khuynh kinh hãi:

[ ha! Con hàng này quả nhiên đang nhìn ta, không nói lời nào, chắc là đang suy nghĩ xem nên giết ta kiểu gì đây mà. ]

[ chặt đầu hay trượng tễ? ]

[ giờ ta tự tát mình còn kịp không? ]

Tạ Khuynh vừa nói liền vươn tay động thủ, ai ngờ Cao Tấn như đã sớm dự đoán trước, kịp thời nắm lấy cổ tay nàng, kéo nàng qua chỗ hắn, trầm giọng chất vấn:

"Ngươi làm cái gì vậy?"

Tạ Khuynh ấp úng trả lời:

"Nô tài mạo phạm Bệ hạ, tội đáng muôn chết."

Cao Tấn không nói gì, chỉ từ trên cao nhìn xuống nàng. Lúc này Tạ Khuynh mới phát hiện khoảng cách giữa cả hai quá gần, gần đến mức nàng có thể cảm nhận được hô hấp của Cao Tấn.

[ hình như... Càng không được bình thường? ]

[ ê ê cái ánh mắt gì đó? ]

[ nhìn một tiểu thái giám có cần dùng ánh mắt thâm tình vậy không? ]

[ mặc dù, nhưng mà, ta là nam aaaaa! ]

"Bệ, Bệ hạ."

Tạ Khuynh có ý đồ nhắc nhở Cao Tấn, ai ngờ Cao Tấn lại giống như chẳng cảm thấy tư thế này có gì không đúng. Sau một lúc lâu, hắn nói một câu làm Tạ Khuynh mồ hôi đầm đìa, kém chút xỉu ngang:

"Ngươi nhìn rất giống Quý phi."

Tạ Khuynh lập tức ngừng thở, khẩn trương đối mặt với Cao Tấn, cố ý đưa bên mặt có bớt cùng tàn nhan cho Cao Tấn xem, để hắn thanh tỉnh một chút.

Mực vẽ tàn nhan và bớt là Khương ma ma cố ý điều phối, gặp nước không trôi, đổ mồ hôi không mờ, là bảo vật thiết yếu của những người dịch dung hành tẩu.

Quả nhiên, sau khi nàng 'ghê tởm' Cao Tấn một lát, hắn liền thu hồi ánh mắt, nâng eo Tạ Khuynh ra khỏi nước, để nàng ngồi bên bể tắm, đem khăn lông khô cung nhân chuẩn bị cho hắn đắp lên đầu Tạ Khuynh, lạnh giọng phân phó:

"Tự mình lau khô."

Nói xong hắn liền đi ra giữa bể, nhanh chóng tẩy rửa thân thể liền đi lên, tốc độ này có thể tắm sạch mới lạ.

Cao Tấn tự mặc quần áo khô vào, thấy Tạ Khuynh còn lề mề đằng kia, quần áo ướt dán hết lên người, có lẽ là không quá dễ chịu.

Cao Tấn đi ngang qua Tạ Khuynh, nàng muốn theo sau liền bị hắn ngăn trở. Hắn tức giận nói:

"Chờ ở đây."

Nói xong liền đi, Tạ Khuynh không hiểu hắn muốn làm gì, đợi trong chốc lát Cao Tấn liền cầm một bộ y phục thái giám sạch sẽ về, tức giận phân phó với Tạ Khuynh:

"Bẩn chết rồi, tắm sạch sẽ rồi thay quần áo đi ra."

Tạ Khuynh càng không hiểu.

[ con hàng này có ý gì? ]

[ đột nhiên đổi tính? ]

Lòng Tạ Khuynh căng thẳng, mượn nước trong bể tắm soi mặt mình một chút, xác định bớt trên mặt vẫn còn, mà từ khi nàng vào Minh Trạch cung vẫn luôn dùng giọng nam. Cao Tấn biết rõ hắn tự tay đâm 'Tạ Nhiễm', theo lý thuyết thì tuyệt đối không có khả năng đoán tiểu thái giám đứng trước mặt mình là người mình tự tay giết chết mấy hôm trước.

Nhưng nếu hắn không đoán được, vì sao lại đối tốt với một tiểu thái giám như vậy?

Lòng Tạ Khuynh tràn đầy nghi hoặc, nghĩ đến câu nói: Ngươi nhìn rất giống Quý phi.

[ chẳng lẽ vì thấy ta giống Tạ Nhiễm nên mới đối tốt với ta? ]

[ xem ra việc tự tay 'giết' Tạ Nhiễm này có ảnh hưởng lớn với hắn. ]

[ rõ ràng là ra bị hắn chọt một kiếm, giờ ta lại áy náy là sao? ]

Tạ Khuynh vừa nghĩ vừa dùng tư thế thằn lằn con bám vào cửa bể tắm, nhìn về hướng nội điện, trông thấy Cao Tấn đứng ngây ngốc bên ánh nến, thật lâu không động đậy, phảng phất như đã quên còn một người trong bể tắm.

Thấy hắn không động, Tạ Khuynh mới dám yên tâm cởi quần áo ướt, dùng nước ấm lau người một phen. Cởi y phục xuống, nửa thân trên của nàng quấn đầy băng vải. Phía trên là vải quấn ngực, phía dưới là vải quấn vết thương eo, vết thương chỉ hơi ướt chứ không nứt ra.

Dù băng vải cũng ướt rồi nhưng tạm thời không có cách nào đổi, Tạ Khuynh chỉ có thể thay y phục trước, mặc bộ khô ráo mà Cao Tấn lấy cho nàng, quả nhiên dễ chịu hơn nhiều.

Không dám trì hoãn, Tạ Khuynh thu thập bể tắm một phen liền cầm bình thuốc ra nội điện, nói với Cao Tấn:

"Đa tạ Bệ hạ, nô tài giúp ngài bôi thuốc."

Cao Tấn đang đứng bên ánh nến không biết suy nghĩ gì lại rất nghe lời, xoay người ngồi lên ghế, Tạ Khuynh đặt thuốc ở một bên, cuốn ống tay áo của Cao Tấn lên, dùng thanh trúc trơn nhẵn múc chút kim sang dược, bôi lên vết thương của hắn, sau đó lại băng bó khắp nơi.

Ánh mắt của Cao Tấn từ đầu đến cuối vẫn luôn nhìn nàng chằm chằm, đến mức Tạ Khuynh cảm thấy không được tự nhiên.

"Gần đây trong cung nói thế nào về trẫm?" Bỗng nhiên Cao Tấn mở miệng hỏi.

Tạ Khuynh ngẩn người, sau đó đáp:

"Nô tài thân phận thấp kém, biết không nhiều lắm. Chỉ nghe nói Bệ hạ đột nhiên điên dại, lục thân không nhận, thấy ai cũng giết, triều chính tạm thời giao cho Thẩm Thái sư, Minh Trạch cung từ trên xuống dưới có ít nhất ba bốn trăm thị vệ trông coi bên ngoài. Lúc nô tài tiến vào, năm bước có một người canh gác, người bình thường không được tới gần, mười phần nghiêm ngặt."

Ngoài miệng nói biết không nhiều, nhưng Tạ Khuynh vẫn đem hết tình huống bên ngoài nói ra, gần như vạch trần sự thật Cao Tấn bị giam lỏng.

[ tình thế bên ngoài nghiêm trọng như thế, cũng không biết tình trạng của hắn thế nào. ]

[ thần trí còn rõ ràng. ]

[ Tô Biệt Hạc nói hắn đã dùng giải dược Nhiếp hồn cổ, nhưng nhìn bộ dạng này cũng không tốt lên chút nào. ]

[ không phải bị đám người Nam Cương kia lừa rồi chứ? ]

[ ăn dược giả rồi? ]

"Thủ vệ khắc nghiệt như vậy, làm sao ngươi vào?" Cao Tấn lại hỏi.

Câu này của hắn làm Tạ Khuynh có chút hoài nghi cái hắn đang hỏi là nàng tiến cung thế nào.

Tạ Khuynh cân nhắc trả lời:

"Nô tài... Là Lý Tổng quản mang vào."

"Nói kĩ càng tỉ mỉ chút, vì sao mang ngươi vào, mang vào thế nào, ngươi vốn ở đâu." Cao Tấn hỏi liên tiếp mấy vấn đề, may mắn Tạ Khuynh đã sớm chuẩn bị đáp án kỹ càng.

"Bẩm Bệ hạ, nô tài thuộc Ngưng Huy cùng. Hôm nay Khương ma ma gọi nô tài đi Ngự Thiện phòng trả hộp thức ăn, thuận tiện lấy cho An Mỹ nhân đang thủ linh cho Quý phi nương nương một chén cháo tổ yến. Không ngờ sau khi tới Ngự Thiện phòng lại gặp ngay lúc Lý Tổng quản đang chọn người đưa ngự thiện, quản sự Ngự Thiện phòng liền kêu nô tài đi giúp một chút, nô tài cứ như vậy mà đi theo Lý Tổng quản."

Cũng không biết đáp án này có làm Cao Tấn hài lòng hay không, dù sao hắn cũng không nói gì thêm.

Tạ Khuynh rất nhanh đã băng bó tốt vết thương trên tay hắn, thu bình thuốc cùng băng vải lại, nói:

"Bệ hạ, dược đã bôi xong, nếu ngài không còn phân phó gì khác, nô tài xin được cáo lui."

Cao Tấn liếc mắt nhìn nàng một cái, nói:

"Đêm nay ngươi lưu lại."

Mặt Tạ Khuynh cứng đờ, cảm thấy có chỗ nào sai sai:

[ đêm nay... Lưu lại? ]

[ lưu lại làm gì? ]

[ thị tẩm sao? ]

[ ta là một tên thái giám a, hỗn đản! ]

[ chỉ mấy ngày không gặp, khẩu vị của ngươi trở nên nặng lắm rồi đó! ]

Cao Tấn bị thanh âm nội tâm của nàng làm ồn ào, nhịn không được liếc mắt.

Chỉ thấy đầu Tạ Khuynh cúi thấp, cố gắng tìm cách cự tuyệt yêu cầu kỳ quái này:

"Bệ hạ, muốn nô tài lưu lại... Làm gì? Nô tài là..."

Không chờ nàng uyển chuyển cự tuyệt xong, Cao Tấn đã giận dữ trách mắng:

"Lưu lại ngươi làm gì hả? Bưng trà rót nước, chẳng lẽ ban đêm trẫm khát phải tự đi rót sao?"

Tạ Khuynh ngẩn người, rốt cục nhẹ nhàng thở ra:

[ a, nguyên lai là bưng trà rót nước. ]

[ sao không nói sớm, dọa ta một trận! ]

Cao Tấn: ...

Continue Reading

You'll Also Like

323K 15.6K 99
❦ Tên truyện: Tiểu Thanh Mai Trong Truyện Trời Giáng Nữ Chính ❦ Tác giả: Minh Nguyệt Tượng Bính ❦ Edit: Trục Nguyệt Lâu ❦ Beta: Trục Nguyệt Lâu ❦ Bìa...
200K 1.6K 23
Hán Việt: Noãn noãn đích kỳ tích xuyên việt ( giản phồn / khoái xuyên / du hí hệ thống /H ) Tác giả: Đạm Họa Thư Mặc Tình trạng: Hoàn Thành ✅ Thể lo...
340K 24.6K 132
Hôm nay lại đang trêu chọc mẹ kế - Chước Chước Nhân vật chính: Tô Mạn x Nguyễn Đào Edit: phuong_bchii